Đỉnh Cấp Lưu Manh Chương 715 :Bỏ chạy tìm chút sinh cơ!

Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 715:Bỏ chạy tìm chút sinh cơ!
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

“Lão đại, chuyện gì xảy ra thế ?”
Hầu Tử đứng trước cửa gào lên hỏi, thật ra thì nhìn không khí bên trong gian phòng hắn đã biết tuyệt đối không phải là gặp mặt tốt đẹp gì.
“Về mà sao không gọi điện ?” Hướng Nhật liếc hắn một cái, bởi có mỹ nữ lão sư ở gần nên hắn cũng không chào hỏi Lưu Phi.
“Là Lưu tiểu thư lão đại bận rộn, nên bọn em…”
“Khụ khụ..” Hầu Tử chưa dứt lời đột nhiên Hướng Nhật ho khan như bị viêm phổi, cúi xuống nháy mắt với Hầu Tử.
Hầu Tử ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền cảm thấy không ổn, liếc mấy người phụ nữ bên cạnh lão đại một cái liền hiểu ra, có lẽ lại là có chị dâu trong đó, hoặc cả ba đều là ? Thầm hối hận, đáng lẽ nên sớm nhìn ba người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh lão đại, vậy thì sao mà phạm cái loại sai lầm sơ đẳng này được chứ.


“Ulster” nhân lúc mỹ nữ lõa sư chưa kịp phản ứng, Hướng Nhật vội vả lảng sang chuyện khác, gọi tên thanh niên tóc xanh cao to.
“Jack tiên sinh có việc gì sai bảo ?” 
Ulster cúi người, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Hướng Nhật, đối với vị Chấp Năng Giả cường đại ban cho hắn thực lực Công tước, sự cung kính hoàn toàn xuất phát từ nội tâm.

“Người này… Giao cho ngươi” Hướng Nhật chỉ chỉ gã thanh niên quái dị kia.
“Rõ, thưa Jack tiên sinh” Ulster cung kính đáp, lúc bước vào trong đứng trước mặt tên thanh niên quái dị. Dù đối phương là ai cho dù hắn có là đồng loại huyết nhục tương liên, nếu Jack tiên sinh đã ra lệnh thì cũng coi như hắn mang trên mình chữ “chết”.
Gã thanh niên quái dị rất tự tin về thực lực của mình, nhưng lúc này cũng không dám lơ là. Tuy rằng không nhìn ra thực lực Ulster ra sao, nhưng đoán chừng cũng chỉ ngang cấp hắn, tuyệt đối không thể mạnh hơn. Chẳng qua ở bên còn cô nàng đồng tộc cũng không rõ thực lực, có thể cũng là đồng cấp huyết tộc thực lực kém hắn một chút, nếu mà hai người cùng ra tay có lẽ hắn cũng luống cuống chân tay một lúc. May là giờ hai người chỉ lên một, cách an toàn duy nhất là tốc chiến tốc thắng, giải quyết một tên thì người khác không còn đủ sức gây nguy hiểm.
“Jones” gã trung niên ở bên cũng không ngu, nhìn thấy vẻ măt cẩn trọng của gã thanh niên quái dị hắn cũng phát hiện tên thanh niên tóc xanh này có chút khác thường, mặc dù cảm giác khó nói nhưng dường như cũng giống như Jones, nên cũng cảm thấy lo lắng cho Jones.
“Ông chủ, ông lui xa ra nếu không sẽ có thể bị thương”
Jones không nhìn gã trung niên kia mà chăm chú nhìn Ulster nói, dường như Ulster mới là ông chủ hắn vậy.
Gã trung niên nghe vậy liền vội tránh ra, hắn đã tận mắt thấy sự lợi hại của Jones, lúc này cũng cảm thấy lo lắng, có thể làm Jones nói vậy hiển nhiên đối phương không không phải người thường. Chẳng qua nhìn vẻ mặt Jones hiển nhiên có nắm chắc phần thắng nếu không cũng sẽ không bình tĩnh như vậy.
Thấy gã thanh niên quái dị không lo lắng an toàn của mình, Ulster duỗi ngón tay ra, khinh thường chỉ đối phương lắc đầu:

“Người chỉ cần một chiêu”
“Đến đây đi, ta đang chờ…” chữ “ngươi” còn chưa kịp nói ra thì đột nhiên trong mắt gã thanh niên quái dị lóe lên hồng quang, cả người giống như phi tiêu lao về phía Ulster.
Khoảng cách hai người rất gần cho nên có thể niên lóe lên như chớp, hồng quang trên tay gã thanh niên quái dị đã chạm vào thân thể Ulster.
Ulster cũng không ngờ đối phương sử dụng thủ đoạn hèn hạ như thế, ra tay cũng không hề báo trước, cũng may hắn vừa thăng cấp Công Tước, nếu không dưới một trảo quỷ dị kia tuyệt đối hắn sẽ là kẻ bị thương nặng.
“Keng”
Lúc tay đối phương khó khăn lắm mới chạm vào ngực mình, Ulster nhanh chóng đưa tay ra chặn lại, quyền trảo chạm nhau phát ra tiếng động như kim loại va chạm.
Gã thanh niên quái dị biến sắc, lực lượng khổng lồ truyền đến tay làm cho hắn nhức nhối, hắn hiểu ra một sự thật rằng thực lực đối phương không chỉ không kém hắn mà dường như còn hơn một chút, nếu không tại sao bị mình đánh lén mà có thể bình thản như thế.
Vừa nghĩ đến đây thì nắm đấm của đối phương đã đánh tới, sắc mặt gã thanh niên quái dị tái đi, mất đi cơ hội đánh lén cộng thêm thực lực thực sự của đối phương không kém mình, lúc này hắn không dám đỡ lấy mà vội vàng lùi ra sau.
Đáng tiếc tính toán của hắn lại tiếp tục sai lầm, thực lực Ulster không chỉ không thua kém hắn mà là cao hơn quá nhiều, làm sao có thể để một tên Huyết tộc nhỏ bé kém mình hai cấp chạy thoát. Đột nhiên nắm đấm mở ra, sau đó lại nắm chặt tay lại.
Gã thanh niên quái dị cảm thấy toàn thân áp lực, dường như bị thứ gì đó quấn lấy, tuy rằng chỉ trong chớp mắt đã tự do trở lại, nhưng chỉ trong nháy mắt nắm đấm của Ulster đã tiếp xúc với thân thể hắn.
“Bốp” âm thanh thật lớn vang lên, gã thanh niên quái dị như xe chạy tốc độ cao va phải, cả người lao vút đi va vào tường tạo thành vết nứt lan ra bốn phía.
“Jones !” gã trung niên thấy vậy hét thất thanh, cũng không chạy tới đỡ gã thanh niên quái dị, lúc này đầu hắn hoàn toàn trống rỗng, không tưởng tượng được kẻ phi nhân loại như Jones mà lại bị đánh như vậy.
“Ngươi…Không phải là Bá Tước !” gã thanh niên quái dị dựa vào tường cố đứng dậy, cú ngã vừa rồi cũng không nhẹ, lúc nói chuyện trong miệng hắn không ngừng thổ huyết. Hắn đã hoàn toàn hiểu được, thực lực đối phương hoàn toàn vượt qua Bá Tước, khó trách mà mình không nhìn ra thực lực mà đem hắn trở thành huyết tộc đồng cấp.
“Ta nói mình là Bá Tước lúc nào ?” Ulster lạnh lùng nhìn gã thanh niên quái dị, lơ đãng khoe ra cánh tay bên phải, chỉ thấy một tia máu màu hồng như con giun chạy dọc từ cổ tay đến khuỷu tay hắn.
“Huyết văn !” gã thanh niên quái dị ngẩn người ra, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, Huyết Văn, lại là Huyết Văn! gã tóc xanh đồng tộc trước mắt này không phải Bá Tước, cũng không phải Hầu Tước mà lại là Công Tước, hiện nay được coi là tồn tại cường đại nhất trong Huyết tộc. Mặc dù chỉ hơn kém hai cấp nhưng thực lực tuyệt đối là một trời một vực. Trong nháy mắt gã thanh niên quái dị không còn chút tâm tư phản kháng, Huyết tộc Công Tước được coi là tồn tại như Hoàng Đế, coi như đám Vatican cũng không tùy tiện động vào một Công Tước, mà mình thì lại bị đám giáo sĩ Vatican truy nã khắp nơi.
“Không ngờ đường đường là một Huyết tộc Công Tước lại nghe lệnh một người bình thường”
Gã thanh niên quái dị bình tĩnh lại, tuy rằng một Huyết tộc công tước sờ sờ trước mặt làm hắn khiếp sợ, nhưng khiếp sợ khi đối phương là kẻ địch của mình lập tức tan biến, việc quan trọng bây giờ là làm sao chạy ra khỏi chỗ này, nếu không chẳng còn cơ hội sống.
Lúc nói chuyện, sự chú ý trong ánh mắt gã thanh niên quái dị tập trung về phía Hướng Nhật, bởi vì người kia là ông chủ của Huyết tộc Công Tước, nhìn thái độ cung kính của Công tước với hắn, vậy thì chỉ cần bắt hắn làm con tin thì sẽ có cơ hội sống.

Nguồn: tunghoanh.com/dinh-cap-luu-manh/chuong-715-lzzaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận