Chương 893
Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)
- Trinh Lan.Hướng Nhật mỉm cười đứng dậy, thấy vẻ mặt hằm hằm của nàng, trong lòng cũng thầm đắc ý.- Sao anh lại tới đây?Lý Trinh Lan trừng mắt nhìn Hướng Nhật, nếu cha mẹ không có ở bên nhất định nàng sẽ không để ý tới hắn.- Anh cũng vừa tới, không ngờ em cũng ở đây, thật trùng hợp!Hướng Nhật vẫn mỉm cười, Lý Trinh Lan càng khó chịu thì hắn càng thích thú. Lý Trinh Lan cảm thấy xấu hổ, nàng còn tưởng hắn đã biết gia đình mình chuyển tới đây. Nói cho cùng thì nàng có thể ở khách sạn cao cấp này cũng là nhờ có hắn. Nàng cũng không đồng ý, còn có ý định đem tiền trả cho hắn. Nhưng cha mẹ nàng lại khác, còn nói là muốn hưởng thụ cuộc sống của kẻ có tiền, kiên quyết kéo nàng ra ngoài. Lúc này tiêu tiền của hắn, nàng cảm thấy cực kì hổ thẹn.- Trinh Lan, ngồi sang bên kia, chỗ đó sẽ ảnh hưởng tới người khác.Thấy con gái ngồi xa con rể tương lai, Lý mẫu thầm trách nàng! Nơi này mà ảnh hưởng tới người khác sao? Chỗ rộng như thế này, dù sumo đi qua cũng chẳng chạm tới nàng nữa. Lý Trinh Lan cảm thấy đau đầu, lúc này mẹ chỉ hận không thể lập tức gả nàng đi. Nàng cảm thấy việc xin nghỉ phép đi du lịch với cha mẹ là quyết định cực kì ngu xuẩn.
Nhưng mẹ đã yêu cầu nàng chỉ biết đứng dậy, kéo ghế ngồi gần Hướng Nhật, nàng chỉ có thể cắn răng chịu nhịn bởi nàng hiểu rõ, nếu không làm theo nhất định sẽ bị mẹ làm cho xấu mặt.
Vác khuôn mặt xám xịt ngồi xuống cạnh Hướng Nhật, Lý Trinh Lan cố tình không nhìn hắn. Thực ra lòng nàng cũng rất loạn. Không thể không nói nàng đã động tâm, 100 triệu, khó có cô gái nào chống nổi sức hấp dẫn của nó. Cha mẹ lại không ngừng ca tụng con rể hiếu thuận, con rể như thế biết đi đâu mà tìm, đôi khi nàng còn cho rằng Hướng Nhật thực sự là đối tượng tốt.
Nhưng cũng chỉ là đôi khi, nàng hiểu rõ Hướng Nhật là người như thế nào, đối phương là tội phạm, hai người làm sao ở cùng nhau đây? Lúc ở Hàn Quốc nàng cũng thấy một cô gái nước ngoài cực kì xinh đẹp ở bên cạnh hắn, có thể là bạn gái hoặc tình nhân, vậy nên nàng cảm thấy hay người không thể đến với nhau.
Vấn đề đau đầu là cha mẹ nàng, họ cứ như bị trúng tà vậy, Lý Trinh Lan không biết làm sao để giải thích. Khó lắm mới thấy được tiểu mỹ nữ ấm ức mà chỉ biết nuốt vào trong bụng, Hướng Nhật định thừa thắng truy kích, nhưng lúc này còn có việc quan trọng hơn. Dù Lý Trinh Lan không thèm để ý hắn cũng vui vẻ vểnh tai lên nghe lén đám Hainke nói chuyện.
Vừa lúc người Hồng Kông nói:-
Tiền không thành vấn đề, Hainke tiên sinh, nhưng nhất định phải đảm bảo vật kia là thật, thực sự là vật có ma lực thần kì mới được.-
Đương nhiên rồi, Hoàng tiên sinh, chúng tôi có thể cam đoan vật kia có thể khiến ngài có thêm lực lượng mạnh mẽ.Giọng điệu Hainke đầy sức hấp dẫn.-
Tôi chờ tin tức tốt của các anh.Hoàng tiên sinh cười ha hả. Hướng Nhật giật mình, thứ gì mà thần kì như vậy, có thể khiến một người bình thường có được lực lượng mạnh mẽ? Điều này làm hắn nghĩ miên man, chẳng lẽ là Hồng Long? Hay là Nhất Diệp Trâm?
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên châm bị người ta dẫm lên, Hướng Nhật ngẩng đầu, thấy Lý Trinh Lan oán hận nhìn mình liền đoán ra là nàng làm.-
Mẹ tôi đang nói với anh, anh làm cái gì thế?Lý Trinhh Lan xấu hổ, thấp giọng nói. Hướng Nhật kịp phản ứng, tỏ vẻ xin lỗi với Lý phụ cùng Lý mẫu, hắn biết mình chú tâm nghe lén đám Hainke nên không để ý, vội giải thích:-
Xấu hổ quá, vừa rồi cháu nhớ ra một việc, thực xin lỗi.-
Không sao, không sao, bỏ đi… Chúng tôi vẫn chưa biết tên cậu?Lý mẫu cảm thấy hài lòng, thậm chí còn cảm thấy có chút vô duyên, giờ mới hỏi tên Hướng Nhật nên cảm thấy xấu hổ. Thực ra không phải họ chưa từng hỏi con gái, nhưng con bé kia nhất định không nói, còn giả vờ không biết, hết cách nên đành hỏi thẳng Hướng Nhật.-
Cháu là…Hướng Nhật định nói tên mình, đột nhiên nhìn về phía Lý Trinh Lan, trong lòng có suy nghĩ xấu xa:-
Cháu là Hàn Tuấn Tú.Phụt…. Lý Trinh Lan vừa ăn một thìa súp liền phun ra, luống cuống tìm khăn lau.-
Hàn- Tuấn- Tú?Lý mẫu trừng mắt nhìn con gái, nhưng không tiện dạy bảo, chỉ là cảm thấy cái tên này rất Hàn Quốc nên cảm thấy cao hứng, có tên Hàn Quốc xem ra trong nhà có cha mẹ gì đó là người Hàn rồi, con gái được gả đi cũng yên tâm.
Lý Trinh Lan lau sạch sẽ xong, lại hung hăng trừng mắt liếc Hướng Nhật, thầm nghiến răng nghiến lợi, nếu cha mẹ không ở đây nàng sẽ nhào tới cho hắn biết răng mình sắc bén cỡ nào. Cái tên Hàn Tuấn Tú làm sao nàng quên được chứ? Đó rõ ràng là tên khốn đã phản bội nàng.-
Tuấn Tú à, cảm ơn cháu đã chăm sóc con gái chúng ta, giờ chúng ta gửi gắm nó cho cháu, hi vọng cháu sẽ mang lại hạnh phúc cho con bé!Lý phụ nói, dường như quan hệ đã được xác định. Hướng Nhật hơi bất ngờ nhưng vẫn đáp:-
Hai bác yên tâm, cháu cam đoan sẽ làm vậy.Lý phụ cùng Lý mẫu đã bị số tiền hôm qua mê hoặc, con gái cũng đem “bán” cho Hướng Nhật.-
Cha, người nói gì thế?Lý Trinh Lan bất mãn dùng tiếng Hàn hỏi. Tuy Hướng Nhật nghe không hiểu nhưng cũng đoán ra gì đó. Cười hắc hắc, chuẩn bị nói chuyện lại thấy cách mình chừng bảy tám bước, Hoắc Vãn Tình đang đi tới, mục tiêu hiển nhiên là hắn.
Hướng Nhật giật mình, hắn hiểu tính cách Hoắc Vãn Tình, nàng tới nhất định sẽ khiến đám Hainke chú ý. Vội vàng ôm lấy Lý Trinh Lan đang oán trách cha mẹ, hung hăng hôn lên bờ môi nhỏ nhắn của nàng.
Hoắc Vãn Tình khựng lại, sắc mặt trở nên xám xịt, do dự một chút liền xoay người rời đi.