Đồng Đồng Và Kỳ Kỳ Chương 2


Chương 2
Trong khi khả năng kiềm chế và thích ứng không ngừng tăng lên, tôi càng ngày càng tự tin vào tiềm năng trở thành siêu nhân của mình.

Tôi 3 phải giúp h24 ắn rửa bb7 át, chen ce lấn trong 5 căng tin đông 18 nghẹt người 55 mua bằng e1được sườn 6a xào chua ngọt, t8 ìm kiếm n0 hững chiếc aáo sơ mi 7d và tất lúc ne ào cũng c2 không cánh fe mà bay, đề p5 hòng những e huyện bất b7 ngờ có thể a xảy ra với h3 ắn…



Hôm n86 ay, tôi phải 5ứng phó 1 với một e7 nữ sinh khoa 35 hóa, người d9đã gửi 5 cho hắn một b lá thư tình 4ướt át 3a sến súa.

Trăng t7 reo đầu e5 ngọn liễu, n3 gười hẹn s9 au hoàng hb ôn.

Sau c9 cái hồ nhỏ c yên tĩnh 3ctrong khuôn 9fviên trường, 6ddưới mái 5đình thanh 3nhã, tôi ddày mặt evờ làm 25người xấu.

“Hà fVĩnh Kỳ? cLà anh phải 9ckhông?” f9Tôi vừa e2bước chân 83vào đình, f0cô gái liền bcquay người 4lại, khuôn 5bmặt ngay 8lập tức 9lộ rõ vẻ bcthất vọng: 1“Cậu là 3ai?”.

“Tôi…”

“Cậu achính là 94cậu em kết 22nghĩa lúc b1nào cũng 8bám dính c6anh ấy như 4hình với d6bóng?”

Như e4hình với 4dbóng? Tôi fekhổ sở 1gật đầu.

“Hà 5Vĩnh Kỳ cđâu?”

“Anh 8cấy không ethể đến 66được?”

“Thế 1blà thế c0nào? Cho 4dù từ chối 14cũng phải c9tự mình cnói chứ?” f7Con gái bây 0giờ thật ckhiến người 5fta kinh ngạc, 90cô ta nhìn 7tôi ngờ 8vực: “Chẳng 2nhẽ anh 8dấy không 8nhận được dthư của 6tôi? Hay 84cậu đã 8giấu thư 1đi rồi fbtự mình 3mò đến 32đây?”.

Giọng 1điệu chất d0vấn của bcô ta làm atôi điên 45tiết: “Này, 04đừng có 4aăn nói linh 4tinh. Hắn b7ta không 8dchịu đến, 4đừng có 2đổ lỗi 6cho tôi”.

4nên cho cô cta biết 52chân tướng 65sự việc 2không? Khi acnãy ăn cơm d7tối xong, 3aHà Vĩnh d2Kỳ xé thư 64ra đọc, 94tiếp đó blà nằm b1bò ra bàn 89cười đến 8tận bây 2giờ. Bằng 38giọng đứt 58quãng vì 5cười, hắn 77đọc cho 5ftôi nghe 7những bốn c5lần bức 1athư đầy 27lời lẽ 1sến súa aacủa cô beta, sau đó 0còn bới 1ra trong đó c2năm chữ bsai chính b5tả.

Cuối 1cùng hắn 4bnói với edtôi: “Bác bvà mẹ chắc fchắn không bcthích anh 7vừa năm dnhất đã 7yêu đương, aem giúp anh 9giải quyết d0chuyện này 49đi”. Vừa 7cmở mồm 6là lôi hai 3dvị khắc 6tinh của btôi ra, sau 2đó lại b5tiếp tục ebò lăn ra f8cười.

Tên 6engốc đó d7giờ chắc fđang nằm 53ngửa như bếch trên egiường 3amà thở cdốc, ai 6fbảo cười 3cho lắm 80vào.

Lương 0tâm của 4atôi cũng 44không ít, 7enghĩ rằng a3dù là cô b6gái điêu angoa này 9thì cũng 2có lòng 3dtự trọng, 5bèn giấu 7nhẹm sự 7thật.

“Hà bVĩnh Kỳ bhiện tại 0không muốn 49quen ai cả, b8nếu cô 11nghi ngờ 8ctôi giở 1trò gì đó 0thì ngày dmai có thể 93tự đi tìm eanh ta mà 78hỏi.”

Vứt 49lại một c1câu, tôi 3đánh bài 4achuồn.

6nên gọi ecđiện cho bdì kể tội 1hắn lúc 8enào cũng 8dùng nụ 3dcười nham 71nhở trêu 36hoa ghẹo cnguyệt không?

Thế 67là nhân dblúc báo 5cáo về 9hành tung 57cả tuần dcủa hắn, 3btôi cố aý bóng gió 7về sức 9hấp dẫn 58của Hà 4Vĩnh Kỳ: 2“… Con 58đã bảo 06mà, không dcđược tùy 0tiện tươi 38cười với 4bất kỳ 93cô gái nào, ehọc sinh fathời nay cdậy thì 2sớm lắm”.

Hừ, e3xem dì dạy 51dỗ hắn 78ra sao.

Quả 42nhiên, buổi 4chiều mẹ 2tôi gọi 2điện lại.

“Đồng afĐồng, trong 6trường 03có người 7theo đuổi ebanh con à?”

“Vâng. 8 © DiendanLeQuyDon.comAi bảo anh cấy trêu 15hoa ghẹo 3nguyệt cơ? fMẹ, mẹ f0phải bảo dfdì với 6chú dạy 6dỗ anh ấy fmột trận 26mới được. 04 © DiendanLeQuyDon.comCon nói, 4anh ấy không 8fchịu nghe.”

“Vĩnh 57Kỳ rất c3ngoan, sao acó thể d7trêu hoa 6ghẹo nguyệt 6được? 27Con ăn nói 99cho cẩn 3fthận.” 69Chẳng ngờ 7mẹ lại a9mắng tôi: c“Con gái 4cthời nay a9thoáng quá! 9Vĩnh Kỳ b4ngây thơ 1alắm, con bphải trông achừng anh 5cho tốt, 2đừng để 0mấy đứa econ gái đó 2blàm hư anh. d © DiendanLeQuyDon.comNghe cho kỹ, d6phải ở 5bên cạnh a4anh nhiều ehơn, không 0được để 5người ngoài 5bắt nạt fcanh. Nếu 6aVĩnh Kỳ 4bị người cta làm hư, 4mẹ sẽ 2hỏi tội 6một mình 3con!”.

“Mẹ…”, 5tôi đau 7khổ rên brỉ.

Nếu 3acon bị hắn 56bắt nạt 87thì làm bsao?

Mỗi 7ngày hắn 98đều bám 08dính con a4như miếng 6kẹo cao csu có độ 89kết dính 55tuyệt đối 45rồi, còn 7phải ở 4bên cạnh d8hắn nhiều 6đến mức 05nào nữa?

“Được arồi, gọi 85Vĩnh Kỳ a2ra nghe điện 9dthoại.”

Tôi 40đặt ống 32nghe xuống, b3quay ra vỗ 7vai con người 78đang ngồi 20bên cạnh enghe nhạc: d7“Mẹ tôi d0bảo ra nghe 4điện thoại. 4 © DiendanLeQuyDon.comNhóc con, 3biết điều 9chút, đừng fcó nói linh d9tinh”. Tôi 43hạ giọng e2cảnh cáo.

Hắn b9nhấc máy 4lên: “A 67lô, bác 6ạ?”.

“Ừ, cfVĩnh Kỳ, 4ở đó có dthoải mái 5không?”, 8giọng nói 2acủa mẹ f2tôi đột 0nhiên nhẹ fnhàng hết esức: “Có 06nhớ bác akhông? Ở 6ccùng Đồng dĐồng có 5vui không?”. 7d © DiendanLeQuyDon.comTôi nghe 2emà toàn ethân run e0rẩy, da 3gà nổi 3đầy người.

“Rất a2tốt ạ. d © DiendanLeQuyDon.comBác ơi, ddVĩnh Kỳ 1rất nhớ a3bác, hè 46này con sẽ 0đến thăm 19bác, lúc 8dđó con muốn bdđược ăn 6món gà kho atàu bác dlàm.”

Tôi 6đứng sau bvéo thật 4mạnh vào abtay hắn. c © DiendanLeQuyDon.comTên đáng 9ghét, lại 9bdám cả 8gan đòi fvề nhà etôi chơi b7hè?

“Được drồi, bác bđợi con b4đấy. Bữa 34nào bác 6cũng làm 97đồ ăn bngon cho Vĩnh d6Kỳ.” Mẹ 59tôi đồng 3ý ngay: “Vĩnh 0dKỳ, nghe dlời bác, fcon vẫn a6còn nhỏ, 3việc học 2quan trọng, ekhông được dquá thân 4fmật với 24các cô gái. da © DiendanLeQuyDon.comPhải ở 3bên Đồng 57Đồng nhiều ehơn, đừng 4chơi với 96mấy người e2không ra 62gì. Coi như ebác nhờ 9dcon trông 29nom Đồng 2Đồng, tốt 6nhất là 87hai đứa b3bám nhau 8như hình 8với bóng, e8một bước 4cũng không 47rời càng 89tốt”.

Nghe 40giọng nói 61lanh lảnh fcủa mẹ, 19tôi chỉ cmuốn khóc 93thét lên.

3Vĩnh Kỳ b3lớn tiếng 7đáp lại: 1“Vâng, 75con nhất eđịnh sẽ 2chết lòng 8trông nom 4eĐồng Đồng. a © DiendanLeQuyDon.comBác yên 0tâm, con 47sẽ chăm fsóc Đồng 9eĐồng thật 2tốt, tuyệt abđối sẽ 6dnhư hình 4với bóng, anửa bước 4bkhông rời”.

Cúp dcmáy xong, e1hắn quay flại nhìn 9tôi, lúc 0này đang 7bđần mặt ddra, nở một 5cnụ cười 4đắc ý.

“Từ fhôm nay trở 1dđi, em rời 6đi một 5bước cũng 2phải báo 0ccáo với danh. Đây celà yêu cầu ccủa bác.”

Tôi 3trừng mắt 99với hắn, crành rọt d3thốt ra 02từng chữ: f“Từ hôm 7nay trở 61đi, anh tự 6eđi mua cơm, 6tự rửa 91bát, tự 3giặt đồ, 8mỗi sáng 5tự chuẩn 8bị giáo 6atrình, mỗi 9tối tự 67đi xí chỗ 88ngồi trong 6phòng tự ahọc”.

Hắn 4lập tức dđổi giọng, 6cười hì 31hì: “Đừng dthế mà. b © DiendanLeQuyDon.comEm xem, anh 3không nói 07lời nào abất lợi acho em cả”.

“Hừ!” 9Tôi quay cđi, hằn eehọc lườm 5bức tường.

“Đừng fbgiận mà.” 9Hắn tiến 0lại chạm bavào vai tôi: 9f“Bài tập evật lý d2làm xong 11chưa?”

“Tự a5làm đi.”

“Anh ekhông biết 46làm.”

“Không 8cbiết thì 3đọc sách, 1suốt ngày f0chép bài engười khác, f4anh không cthấy xấu 3hổ à?”

“Nếu b5mai anh không 4có bài tập 3eđể nộp 03sẽ bị 8đuổi ra 9khỏi lớp, elúc ấy 5em cũng sẽ 7fbị mất 34mặt. Mất bmặt cũng fchẳng sao, 3anhưng nếu 0ckết quả 72trên lớp 3equá kém, 89không được 0thi cuối bkỳ thì bsẽ phải 42học lại. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh phải 1học lại 6cũng được 88đi, nhưng abác và mẹ 3asẽ hỏi 32tội em. c © DiendanLeQuyDon.comTệ nhất 27là, cho dù 46bác không 0bắt em phải 3học lại 4cùng anh bthì chí 12ít họ cũng 5sẽ bắt aem kèm cặp fbanh mỗi 7ngày.”

“Anh…”

Da emặt con 2người này acòn dày 3hơn mặt 3dtường. df © DiendanLeQuyDon.comTôi thô dlỗ vứt 8vở bài d4tập về 1phía hắn.

Hắn achộp được 6engay, reo 38lên một 86tiếng, lập 4tức vui 23vẻ chép 0đáp án.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/92014


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận