Đồng Xu Nhuốm Máu Chương 10

Chương 10

Tỉ ra chợ, ghé vào một quán ăn mua con vịt quay thật lớn rồi lặng lẽ đem tới một ngôi miếu hoang bên đường để khấn vái:

- Xin thánh thần phù hộ cho mẹ tôi, cho vợ con tôi được bình yên. Từ nay tôi sẽ không chơi trò này nữa, tôi sẽ không sử dụng đồng xu này nữa…

Vừa nói, Tỉ vừa lấy đồng xu ném thật xa ra đường rồi qùy xuống xì xụp khấn vái tiếp tục.

Khi cúng xong, vừa quay lưng định ra về, Tỉ trông thấy một con chó gầy nhom đang đứng ngó chăm chăm vào đĩa vịt quay trên tay Tỉ.

Cảm thương cho nó, Tỉ vội xé một bên cánh vịt ném ra đường cho con chó tội nghiệp hình như đang đói lả ấy.

Nó mừng rỡ, vội nhào tới đớp lấy miếng thịt thơm ngon vừa được Tỉ quẳng ra cho.

- Trời ơi!

Tỉ hét lên một tiếng.

Một chiếc xe ô tô phóng vụt qua đã cán nát vụn con chó nhỏ dưới bánh của nó, miếng cánh vịt văng trở vào cạnh bên chân Tỉ. Con chó đáng thương đã bỏ mạng khi chưa kịp nếm thử miếng ăn ngon…

Một cảm giác run sợ bất giác bao trùm lấy Tỉ. Hắn hốt hoảng bỏ chạy, vừa băng qua bên kia đã vấp phải một tảng đá khiến hắn ngã dúi xuống.

Bàn tay hắn chạm vào một vật gì đó thật lạnh. Tò mò, hắn nhặt lên xem.

Trời ơi… vật đó lại chính là đồng xu oan nghiệt!

Như một kẻ không hồn, Tỉ nhét đồng xu vào túi và thất thểu lê từng bước về nhà.

Lang thang qua nhiều con đường, cuối cùng Tỉ lại nhận thấy mình dừng chân trước ngay sòng bạc!

Tỉ muốn bỏ chạy thật nhanh, chạy thật xa nhưng cũng lúc đó, hình như có một thứ lực nào cứ thúc giục, lôi kéo Tỉ đi vào sòng bạc. Và cuối cùng, lý trí của Tỉ đã thất bại hoàn toàn.

Tỉ như kẻ mông du, lừng lững đi vào và lại tham gia vào cuộc đỏ đen đáng sợ…

Khi Tỉ ra khỏi sòng bạc thì trong các túi áo, túi quần của Tỉ đã đầy nhóc những tờ tiền với mệnh giá rất cao nhưng trong lòng Tỉ không hề có được một chút xíu cảm giác thích thú, đắc thắng hay khoái trá nào. Mà trái lại, một điều gì bất an cứ làm trái tim Tỉ đập liên hồi và loạn nhịp.

Tỉ chưa về đến đầu hẻm đã đụng ngay thằng nhỏ ở gần nhà. Nó nói như thét lên:

- Chú lên đây cháu chở, mau lên đi, cô đau bụng đã vào bệnh viện từ lâu rồi, hình như là…

Tỉ không kịp hỏi gì thêm, lập cập nhảy lên ôm chặt lấy thằng nhỏ và giục nó phóng nhanh, nhanh hơn nữa…

Trong đầu Tỉ hiện ra những cảnh chết chóc thê lương, bên tai Tỉ lại nghe văng vẳng tiếng khóc thảm thiết của vợ mình…

- Trời ơi… Xin người hãy tha cho vợ con của con…

Miệng Tỉ thầm kêu lên nhưng lòng hắn đã vô cùng tuyệt vọng, hắn không biết phải làm gì ngoài việc cầu khẩn mặc dù hắn biết rằng không có trời, phật nào chịu ra tay giúp hắn.

Thằng nhỏ bỏ Tỉ xuống trước cổng bệnh viện. Tỉ hộc tốc chạy một mạch vào khu dành cho các sản phụ.

Đêm nay bệnh viện vắng lặng đến gai người. Dọc theo dãy hành lang, không thấy bóng một bệnh nhân nào, hình như mọi người đều đã biến mất hết rồi vậy.

Tỉ vừa chạy tới trước cửa phòng sinh, vừa đứng lại chưa kịp thở dốc lấy hơi đã nghe tiếng thét kinh hoàng của mấy cô hộ sinh và y tá vọng từ bên trong ra.

Tỉ hốt hoảng, chưa định thần được thì một toán bốn, năm người tông cửa chạy thục mạng ra ngoài, phía bên trong vang lên một tiếng khóc oe oe yếu ớt.

Đó là tiếng của một hài nhi!

Tỉ vùng chạy vào trong. Căn phòng lạnh ngắt. Trên chiếc giường kê giữa phòng là vợ hắn đang nằm im trên đó, đầu nghẹo sang một bên, dưới má lênh láng máu tươi chảy ra từ khóe miệng.

Tỉ chưa kịp chạy tới ôm vợ thì lại nghe tiếng trẻ con oe oe.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t102863-dong-xu-nhuom-mau-chuong-10.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận