Đan Thần
Tác giả: Thắng Kỷ
Chương 246: Đột nhiên tập sát
Nguồn dịch: Nhóm dịch: Minh Nguyệt
Biên tập: metruyen.
Nguồn truyện: paoshu8.com
Sưu tầm; tunghoanh.com
<< Cảm ơn bạn "huybohoho35" đã ủng hộ >>
- Nội tình, cái này là nội tình, bởi vậy mặc dù thực lực bản thân bọn hắn bình thường, nếu có chỗ dựa mạnh mẽ cũng không thể coi thường, tựa như ở Vân Ca Thành không ai dám xem nhẹ bản đại thiếu vậy. Bởi vì người như vậy đều có vốn liếng cùng đường tắt trở thành cường giả, càng có nhiều ngoại lực tương trợ. Đổi thành người không biết uy lực Kiếm Phù này, cho dù Thoát Tục kỳ đỉnh phong nếu không cẩn thận cũng có thể bị đánh chết, thời điểm chúng ta động thủ cũng phải thời khắc coi chừng, cho dù thời điểm giết chết bọn họ cũng phải cẩn thận bọn hắn phản công cuối cùng.
Thực lực thể hiện nhiều phương diện, tựa như trước kia Trình Cung sử dụng quân đội đối phó La Phù Kiếm Phái, bức bách Vân Đan Tông, bối cảnh, nội tình, ngoại lực đều là một bộ phận trong đó.
Lần này ngay cả Đông Phương Linh Lung cũng khẽ gật đầu, mọi người đối với Trình Cung nói cũng đều đồng ý.
Nhưng vào lúc này, lần nữa truyền đến thanh âm Nguyệt Minh Kiếm Ca, còn có tia sáng kia, tên này vậy mà không phải chỉ có một Kiếm Phù. Sau một khắc, trong tay Bành Dũng có một thanh Linh khí hạ phẩm, chỉ là lần này hắn cũng không có chính diện đi chống cự Kiếm Phù này, tuy lúc này uy lực đã yếu đi rất nhiều, nhưng kiếm ý, cảnh giới bên trên so với hắn cao hơn quá nhiều, đối với hắn có lực áp chế cường đại. Hơn nữa gây tổn thương đối với tâm cảnh cùng lực lượng của hắn càng lớn, bởi vậy hắn căn bản không dám chính diện liều mạng, trực tiếp dùng Linh khí hạ phẩm che chở ba người, mượn nhờ uy thế này lui về phía sau.
Ba người bọn họ lui về phía sau, giờ phút này đám người Vân Nguyệt Thiên lui đúng là lui về phía đám người Trình Cung, không cần Trình Cung nói, Trình lão gia tử cùng Manh thúc lập tức phóng lên trời ra tay.
Lúc ban đầu Trình Cung nói để cho bọn họ tìm cơ hội xuất thủ, trước hết giết một người trong đó, bất luận là bọn hắn hay là Hách Liên Hồng Liên, Đông Phương Linh Lung, cái thứ nhất nghĩ đến đều là Âm Huy. Vì gia hỏa này ghê tởm nhất, hơn nữa trong những người này thực lực của hắn yếu nhất. Nhưng càng về sau mới phát hiện, người này là kẻ khó giải quyết nhất.
Giờ phút này vừa vặn bọn hắn tránh né Kiếm Phù, Vân Nguyệt Thiên lại lui về bên này, Trình Tiếu Thiên cùng Manh thúc đều là người bách chiến xa trường, không cần phải nói cũng ngầm hiểu, đồng thời ra tay.
Vân Nguyệt Thiên lui về phía sau hoàn toàn không có kịp phản ứng, cũng cảm giác hiên địa này tđột nhiên cô lập hắn, cảm giác uy hiếp cường đại làm cho hắn run rẩy phát ra từ đáy lòng. Khủng bố, lực lượng thật kinh khủng, có một cái vậy mà hoàn toàn không kém Tam trưởng lão, một người khác cũng không yếu. Thảm rồi, giờ khắc này thân thể Vân Nguyệt Thiên đột nhiên bành trướng, thân thể lập tức biến lớn gấp bốn năm lần, vốn là thân thể không đến hai mét, lập tức biến thành tám chín mét, giống như là một cái khí cầu.
- Oanh. . .
Bạo tạc nổ tung, thân thể của hắn không đợi Trình lão gia tử, Manh thúc ra tay, vậy mà trực tiếp bạo tạc nổ tung, uy lực nổ tung này so với chính hắn toàn lực ra tay cũng mạnh mẽ hơn vài lần. Đây là hắn kíp nổ thân thể của mình, nhưng thời điểm hắn tự bạo, từ trong thân thể của hắn có một đạo kiếm quang mang theo hào quang hơi yếu phóng lên trời.
Kiếm quang kia chính là pháp bảo của hắn, hào quang trên đó chính là nguyên thần của hắn ngưng tụ mà thành, đạt tới Thoát Tục kỳ, tuổi thọ sẽ tăng trưởng, cũng không phải là bởi vì thân thể cường đại đơn giản như vậy. Quan trọng nhất là, sau khi tinh thần lực hóa thành thần niệm, rốt cục cũng có thể tu luyện nguyên thần. Mỗi người đều có nguyên thần, cũng có người xưng là hồn phách, càng có vài chỗ chia làm ba hồn bảy vía.
Siêu Phàm kỳ căn bản không có biện pháp ngưng tụ nguyên thần, chỉ có khi đạt tới Thoát Tục kỳ mới có thể đụng chạm đến nguyên thần. Còn nếu như có thể đạt tới thần tiên lục địa, thì thành tựu Nhân Anh. Một khi đến lúc đó, cho dù thân thể bị hủy diệt, cũng có thể tiếp tục tu luyện sống lại, thậm chí tìm một thân thể phù hợp đoạt xá, chỉ cần nguyên thần không bị diệt, sẽ vĩnh viễn bất tử.
Thoát Tục kỳ đụng chạm đến nguyên thần, tuy không có biện pháp như thần tiên lục địa, nhưng trong lúc nguy cấp cũng có thể sống trong thời gian ngắn. Đương nhiên phải nhanh chóng có người trợ giúp, người như vậy không thể đoạt xá, chỉ có thể ở dưới sự trợ giúp của người khác đầu thai một lần nữa. Hơn nữa đa số trí nhớ sẽ biến mất, đương nhiên, nếu như trong môn phái có người trợ giúp dẫn đạo, một lần nữa tu luyện mà nói, trí nhớ lúc trước sẽ nhanh chóng phục hồi.
Vân Nguyệt Thiên này phản ứng cũng nhanh chóng, phát hiện có tồn tại ngang với Bành Dũng, hơn nữa là hai người đồng thời giáp công hắn, hắn vậy mà quyết đoán tự bạo thân thể, lại để cho phi kiếm mang theo nguyên thần chạy trốn. Chỉ cần chạy trốn tới chỗ Tam trưởng lão, hắn nhất định sẽ giúp mình trọng sinh, trùng tu, bởi vì cái kia cũng không quá đáng là vài chục năm thời gian, đối với Thoát Tục kỳ mà nói cũng không tính là quá lâu. Mình có trụ cột này, về sau nhất định có thể lần nữa trở nên mạnh mẽ, trở thành trợ lực cho Tam trưởng lão.
Dùng thân thể Thoát Tục kỳ tự bạo, quả thật làm cho hai người Trình lão gia tử cùng Manh thúc cũng không thể không tránh lui, bởi vì uy lực này thật sự quá mạnh mẽ, trừ khi bọn hắn liều mạng bị thương. Nhưng loại thời điểm này, căn bản không đáng.
- Tam trưởng lão, cứu ta. . .
Thần niệm của Vân Nguyệt Thiên bám trên phi kiếm phát ra tiếng kêu thê thảm.
- Ah!
Nháy mắt sau đó, Vân Nguyệt Thiên lần nữa phát ra kinh hô, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện có ba mươi sáu thanh đoản đao, toàn bộ đều là Nguyên khí cấp ba, vậy mà tạo thành một Thiên Cương Đao Trận. Thiên Cương Đao Trận này trực tiếp cuốn phi kiếm cùng nguyên thần của hắn vào trong đó, nếu như là lúc trước, Vân Nguyệt Thiên phất tay cũng có thể phá vỡ, nhưng hiện tại nguyên thần của hắn yếu ớt đến rối tinh rối mù. Cho dù Thoát Tục kỳ, chỉ cần không có đạt tới cảnh giới Thần Tiên lục địa, nguyên thần đều vô cùng yếu ớt, hơn nữa giờ phút này Vân Nguyệt Thiên đột nhiên tự bạo thân thể, mất đi căn bản, chính hắn cũng chịu trọng thương.
Nguyên thần của hắn trực tiếp bị ba mươi sáu thanh đoản đao này tiêu diệt.
- Trình Tiếu Thiên, Manh lão nhi, quả nhiên là Nguyên Thủy Ma Tông các ngươi, biết chắc các ngươi có quan hệ, hôm nay nếu trưởng lão ta không giết các ngươi, thề không làm người.
Bộ dạng của Trình Tiếu Thiên không khác bức họa trong tay hắn, bởi vậy mặc dù Bành Dũng chưa thấy qua Trình lão gia tử cũng có thể nhận ra, Manh thúc ở Nguyên Thủy Ma Tông cũng không phải hạng người vô danh, Bành Dũng càng thêm quen thuộc. Tận mắt thấy Vân Nguyệt Thiên bị đánh chết, Bành Dũng muốn ra tay cứu viện cũng không có cơ hội, lại nhìn thấy hai người kia, hắn càng giận không kềm được.
Vừa rồi đấu cùng Âm Huy, hắn một mực cường hành áp chế, tuy trong lòng đã có cách nghĩ giết Âm Huy, nhưng chỉ là ý nghĩ mà thôi.
Áp chế lửa giận cũng đã đến cực hạn, giờ phút này rốt cục có cơ hội bạo phát ra, lập tức Linh khí hạ phẩm trong tay hóa thành trăm đạo kiếm quang, thần thông Vạn Kiếm Xuyên Vân trực tiếp tập trung Trình lão gia tử cùng Manh thúc.
- Ah. . . Ah. . .
Lúc này, bên trong đại trạch liên tiếp có vài tên Phạt Mạch kỳ bị giết chết, phía sau lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết của một gã Siêu Phàm kỳ, đúng là Đông Phương Linh Lung cùng Hách Liên Hồng Liên giết đi vào. Hiện tại Đông Phương Linh Lung đã là Thoát Tục kỳ tầng thứ nhất, cho dù Siêu Phàm kỳ đỉnh phong trong tay nàng cũng không kiên trì được bao lâu.
- Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông, dĩ nhiên là ngươi, ha ha, thật tốt quá, nhiều năm như vậy ngươi vẫn là muốn quy ta sở hữu. Ah, thân thể này dĩ nhiên là thân thể Hỏa Phượng, tốt, thật tốt quá, các ngươi đều là của ta, đều là của ta. . .
Âm Huy liên tiếp dẫn động Kiếm Phù, tiêu hao cực lớn, tuy uống rất nhiều đan dược cũng khó có thể trong khoảng thời gian ngắn khôi phục, cộng thêm vừa rồi hắn cũng chịu một ít tổn thương. Nhưng sau khi nhìn thấy Hách Liên Hồng Liên cùng Đông Phương Linh Lung, hai mắt bắn ra hào quang, hưng phấn gầm rú bay xuống dưới.
- Rút lui.
Giờ phút này Trình Cung vừa mới giết chết một gã Phạt Mạch kỳ đỉnh phong, không chút dây dưa dài dòng nào, trực tiếp hạ lệnh cho Trình lão gia tử cùng Manh thúc vừa mới so chiêu với Bành Dũng, còn có Đông Phương Linh Lung cùng Hách Liên Hồng Liên đang chém giết Siêu Phàm kỳ cùng Phạt Mạch kỳ của Phong Vân Kiếm Tông lui lại. Đến nhanh, lui càng nhanh hơn, không đợi bọn người Bành Dũng bộc phát, Âm Huy lao xuống, bọn hắn đã ngự kiếm phóng ra ngoài thành.
Đến đột nhiên, lập tức giết ra, rồi lại ở trong nháy mắt bỏ chạy.
Đã đến cấp độ như bọn hắn, muốn bỏ chạy trong nháy mắt đã đi vài dặm, thời điểm phía dưới kịp phản ứng muốn đuổi theo, cũng đã chạy ra khỏi thành.
- Là bọn hắn, khẳng định đều là bọn hắn giở trò quỷ, cũng dám trêu đùa chúng ta, nhất định phải bầm thây bọn chúng vạn đoạn.
Chương Gia rống giận, vô cùng tức giận đuổi theo.
Bành Dũng càng giận, tốc độ truy đuổi càng nhanh hơn, về phần Âm Huy bởi vì vừa rồi bộc phát nên bị thương không nhẹ, mãnh liệt vận chuyển pháp lực muốn đuổi theo, vì vội vàng nên trực tiếp phun ra một búng máu. Thời điểm hắn hơi chút ổn định thoáng một phát lại truy đuổi, cũng đã rơi lại phía sau.
Bên trên bầu trời, Trình lão gia tử cùng Manh thúc dựa theo yêu cầu của Trình Cung, phối hợp với bọn người truy đuổi, cũng không có trực tiếp bay về phía Vũ Thân Vương Phủ. Dùng tốc độ của bọn hắn, muốn tới Vũ Thân Vương Phủ là quá dễ dàng, nhưng nói như vậy sẽ không đạt được hiệu quả tốt nhất. Bởi vậy hai người bọn họ thỉnh thoảng quay đầu lại chiến thoáng một phát, sau đó lại bỏ chạy.
Về phần ba người Trình Cung, Đông Phương Linh Lung, Hách Liên Hồng Liên vừa bắt đầu thì ngự kiếm bay ra Vân Ca Thành, sau đó lại dùng tốc độ chạy như bay dưới mặt đất. Như vậy mới có thể để cho đám người Phong Vân Kiếm Tông đuổi theo, cho dù Trương Vi, Bành Uyên cùng một ít Siêu Phàm kỳ truy nhanh cũng không sao, có Đông Phương Linh Lung là có thể nhẹ nhõm ngăn cản đám người kia.
Một chiêu này giống như là dẫn quái thú ở Yêu Thú Sâm Lâm, thiết trí tốt một cái bẫy, chọc giận quái thú, sau đó dần dần dẫn một đám quái thú vào bẫy.
Dưới tình huống bình thường, bọn hắn cử động khác thường như vậy sớm sẽ bị chú ý tới, thậm chí cử động của Trình lão gia tử cùng Manh thúc cũng rất khó tránh được con mắt của Bành Dũng, dù sao bọn hắn trốn không phải trốn, chiến không phải chiến, rõ ràng là có vấn đề.
Nhưng lúc này đám người của Phong Vân Kiếm Tông đã mất đi lý trí, tất cả oán khí, tất cả tức giận, giờ phút này hoàn toàn bạo phát ra, mặc kệ hết thảy cũng phải giết chết bọn hắn.
Dưới sự nổi giận, mất đi lý trí, bọn hắn đã không có năng lực phán đoán.
- Các ngươi là của ta, các ngươi ai cũng chạy không thoát bàn tay của ta, ha ha, yên tâm, ta sẽ không đối đãi các ngươi như đối đãi với những người khác, ta sẽ cho các nàng trở thành thị thiếp của ta, còn có thể làm cho công lực của các ngươi đại tăng, hưởng thụ vinh hoa vô tận.
Bởi vì thương thế, nên thời điểm tới bên ngoài Vũ Thân Vương Phủ, Âm Huy mới đuổi theo tới. Trên không trung ngự kiếm mà đi, Âm Huy vô cùng kích động hưng phấn gầm rú lấy, thanh âm của hắn đã sớm kinh động đến người trong Vũ Thân Vương Phủ.
- Người phương nào tới đây ồn ào, không được tùy ý phi hành trong không trung, lập tức lui xuống, nếu không giết chết bất luận tội.
Giờ phút này, trong phủ Thân Vương có một gã Siêu Phàm kỳ ngự kiếm bay ra.