Nê Bồ Tát tiếp tục bảo:
- Huống chi lần này Thần Đình, các cường giả tuyệt đối chủng tộc bị lừa, bị ta đùa trong lòng bàn tay. Sau khi bọn họ biết sự thật sẽ rất giận dữ, cái này tương đương với khiêu khích tôn nghiêm của họ. Vì bảo vệ uy nghiêm, những người này tuyệt đối không tha cho ta, cộng với lực lượng trời phạt, ta phải chết. Lần này ta có nhìn thấu hết thiên cơ cũng không chạy thoát được.
Từ trước kia Nê Bồ Tát đã hiểu vận mệnh của mình nên khi gã nói những lời này rất bình tĩnh, thản nhiên.
Đinh Hạo cũng không biết nên nói cái gì.
Trước mặt kỳ nhân này có an ủi gì cũng là dư thừa.
Nê Bồ Tát nhìn thấu từ xưa đến nay, nhìn thấu thế sự tang thương, xem khắp thương hải tang điền, trên thế giới không có ai nhìn xa, hiểu thấu hơn gã. Từ mặt nào đó dù là cường giả chí tôn trong mảnh thiên địa này đều thấp bé trước khí độ của Nê Bồ Tát.
Tuyệt đại kỳ nhân!
- Chàng trai, ta không nhìn thấu được vận mệnh của ngươi nhưng ta trông thấy có một sát khí đen dây dưa ngươi. Con đường trước mặt ngươi tràn ngập sát phạt và máu, ngươi phải cẩn thận.
Nê Bồ Tát đầy ẩn ý nói:
- Nếu bị các đại thế lực biết tiên khí rơi vào tay ngươi thì sẽ là cuộc tranh giành gió tanh mưa máu, các loại âm mưu dương mưu nối gót nhau tới. Ngươi nắm gĩ tiên khí, dù không sợ nhưng người thân, bằng hữu bên cạnh ngươi có lẽ sẽ gặp tai bay vạ gió.
Lòng Đinh Hạo thít chặt, hắn biết Nê Bồ Tát nói đúng.
Tiên khí hấp dẫn sẽ khiến vài người, thế lực hành động điên cuồng.
Nê Bồ Tát nhìn Đinh Hạo, ngần ngừ, cuối cùng đặt quyết định.
Nê Bồ Tát nói:
- Nếu việc đã đến nước này thì ta sẽ dùng lực lượng cuối cùng lại giúp ngươi che lấp thiên cơ, giấu tung tích tiên khí để các đại thế lực không điều tra được ngươi.
Đinh Hạo nhìn Nê Bồ Tát, gật đầu, không già mồm từ chối.
Đinh Hạo biết Nê Bồ Tát làm như vậy là vì nghĩ cho thê tử, nhi nữ của mình. Nê Bồ Tát phó thác gia đình cho Đinh Hạo, nếu hắn bị các đại thế lực nhắm trúng thì người nhà của gã sẽ bị liên lụy.
Đương nhiên Đinh Hạo sẽ khắc ghi nhân tình này vào lòng, sau này báo đáp lại cho người nhà Nê Bồ Tát.
- Được rồi chàng trai, hãy mau đi đi.
Nê Bồ Tát phất tay nói:
- Sương mù trên tiên đạo phong sắp tán đi, nếu không rời khỏi sẽ không kịp.
Đinh Hạo ngần ngừ, hắn vốn định nhờ Nê Bồ Tát ra tay bói về phụ mẫu nhưng nghĩ lại, có lẽ gã không còn sót lại bao nhiêu lực lượng, gã cũng không muốn tính quẻ nữa.
Đinh Hạo chắp tay:
- Tiền bối bảo trọng.
Đinh Hạo xoay người rời đi.
Nê Bồ Tát nhìn bóng lưng Đinh Hạo, môi mấp máy, rất là rối rắm.
Cuối cùng Nê Bồ Tát giơ tay ngoắc:
- Chờ chút.
Nê Bồ Tát lắc người trở về, hỏi:
- Tiền bối còn có chuyện gì muốn dặn dò vãn bối sao?
Trong mắt Nê Bồ Tát tràn ngập rối rắm, cuối cùng khẽ thở dài:
- Thôi thôi, mọi chuyện tùy duyên đi.
Tay phải Nê Bồ Tát co lại bấu ngực trái, máu phun ra. Nê Bồ Tát móc thứ gì trong tim ra.
Đó là một đoàn sáng hồng ngọc lóe ánh sáng mộng ảo, có lực lượng kỳ dị. Hư không vặn vẹo quanh đoàn sáng đỏ, ánh sáng trở nên mơ hồ.
Nê Bồ Tát nhìn đoàn sáng đỏ, thở hắt ra, nói:
- Đời ta nhấp nhô, bi hoan ly hợp đều vì nó mà ra. Vốn ta cảm thấy nó là vật xui xẻo, sẽ khiến người lạc lối. Ta quyết định để nó theo ta xuống lòng đất, nhưng nghĩ lại có lẽ thần thông bói toán thất truyền từ đây là lựa chọn sai lầm.
Đinh Hạo đoán được điều gì, biến sắc mặt nói:
- Thứ này... Không lẽ là...
Nê Bồ Tát gật đầu, nói:
- Lúc nhỏ ta từng tập võ nhưng tư chất không cao, vô duyên vào đại tông môn, không được danh sư chỉ điểm, chỉ là một tán tu. Sau này cơ duyên xảo hợp ta chiếm được Thiên Cơ Biện kỳ thạch này, dung nhập vào cơ thể được đến tạo hóa mới có tài năng tính hết cổ kim.
Ra là vậy.
Đinh Hạo nhìn đoàn sáng đỏ rực.
Hèn gì không ai biết lai lịch sư thừa của Nê Bồ Tát, thần thông bói toán nằm trong khối kỳ thạch này.
- Đây là Thiên Cơ Biện kỳ thạch, ẩn chứa quỹ tích quy tắc thiên đạ o, cũng có tiên âm. Nếu ai dung hợp kỳ thạch này ngộ ra đạo tắc, nghe tiên âm thì sẽ giống như ta tính hết cổ kim. Nhưng lực lượng trời phạt của nó rất đáng sợ.
Nê Bồ Tát nói:
- Kỳ thạch này cũng là vật thiên địa tạo hóa, khiến nó từ nay biến mất thì hơi tiếc. Ngươi cầm lấy đi, tìm một người có huyết mạch thiên phú bói toán, tuyền lại cho người đó, để người đó tự do lựa chọn. Có lẽ kỳ thạch nằm trong tay chủ nhân tiếp theo sẽ phát huy ra tác dụng thật sự.
Đinh Hạo ngần ngừ nói:
- Nếu không có kỳ thạch thì tiền bối...
- Yên tâm, ta sớm ngộ rađạo tắ, có tiên âm nhập thể, dù không sở hữu kỳ thạch vẫn thấy rõ sửa đổi thiên cơ.
Nê Bồ Tát nói lời này toát ra tự tin, trong mắt lóe tia sáng kỳ dị. Về mặt bói toán Nê Bồ Tát xứng làm chúa tể chí cao vô thượng trên Thần Ân đại lục.
Đinh Hạo gật đầu, nhận lấy Thiên Cơ Biện kỳ thạch.
- Nhớ kỹ, nếu không có huyết mạch bói toán thì không thể dung hợp nó, nếu miễn cưỡng sẽ gặp phản phệ. Chỉ người có duyên mới được nó.
Nê Bồ Tát nói xong phất tay.
Đinh Hạo cúi gập đầu, nói câu bảo trọng, sau đó biến thành luồng sáng bay lên cao, biến mất trong trời đêm.
Tiên đạo phong.
Triều tịch sương mù hỗn độn rút đi, sáu bóng người cùng hành động nhanh như tia sáng nhảy lên cột đá. Giữa không trung vang tiếng bùm bùm, không biết đánh nhau bao nhiêu lần, dù là ai đến gần chút sẽ bị kẻ đó công kích ngay.
Bóng người chớp lóe.
Trên đỉnh tiên đạo phong toàn là cường giả nhưng bọn họ phải hết sức cẩn thận, với thực lực của bọn họ nếu rơi vào sương mù hỗn độn cũng sẽ thân chết đại tiêu.
Vòng ngoài cũng có bóng người chớp lóe.
Đinh Đồng mặc áo đen, một mắt bắn ra chùm sáng thất xảo xuyên thấu sương mù hỗn độn mỏng manh nhìn vào trong.
Trong một mắt có bảy ngôi sao vận chuyển, ẩn chứa đạo tắc kỳ diệu, diễn hóa quỹ tích trời trăng sao vận chuyển. Lực lượng kỳ dị ngôn ngữ không thể miêu tả tràn ngập quanh Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng, có thể nhìn thấu mọi hư vọng.
Khóe môi Đinh Đồng cong lên nụ cười tự tin, môi khép mở nhưng không phát ra âm thành. Đinh Đồng đang dùng cách truyền âm nhập mật báo cáo với ai đó.
Nhưng giây sau Đinh Đồng đứng như trời trồng, mặt ngơ ngác, biểu tình của gã như gặp chuyện gì khó tin nhất thế giới.
Đinh Đồng hết sức hoảng hốt nên vận chuyển Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng chợt ngừng lại. Đồng mang kỳ dị biến mất, Đinh Đồng hóa đá đứng im tại chỗ, biểu tình như gặp quỷ.
- Không thể nào! Sao có thể như vậy?
Đinh Đồng giật mình không nói nên lời.
Cùng lúc đó, trong sương mù hỗn độn vọng ra mấy tiếng kinh kêu rồi tiếng gầm khủng khiếp.
Có người quát to:
- Tiên khí đâu? Tiên khí ở đâu? Ai cướp đi tiên khí?
- Sao có thể như vậy? Là ảo ảnh? Không lẽ có người đặt bẫy?
- Không thể nào! Là giả sao?