Đao Kiếm Thần Hoàng​ Chương 146: Kiếm ý, thủ đonạ khiêu chiến huyết mạch

Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh đứng dậy, vừa lòng gật đầu.

- Ha ha ha ha ha ha! Rốt cuộc lại đột phá. Xông mở thần môn huyệt tiến vào ngũ khiếu Võ Đồ cảnh huyền khí kiếm pháp, thực lực như vậy trong đệ tử ký danh chắc xem như số một rồi. Ha ha ha ha ha ha! Cho dù tái chiến với đám người Lương Phi Tuyết, Lý Mục Vân cũng sẽ không chật vật như lần trước!

Thật ra tốc độ tu luyện của đao kiếm song thánh thể vốn nên nhanh hơn bây giờ rất nhiều.

Chẳng qua trong khoảng thời gian này Đinh Hạo cố ý ức chế tốc độ tăng tiến cảnh giới của mình.

Trong lòng Đinh Hạo biết rõ tuy ước chiến ba năm có áp lực rất lớn nhưng củng cố cơ sở võ đạo vững chắc, tăng tiến cường giả đều quan trọng như nhau. Không thể vì mong muốn nhanh mà tẩu hỏa nhập ma, nên mỗi lần vào tiểu cảnh giới mới của võ đạo là Đinh Hạo sẽ tốn một chút thời gian cẩn thận củng cố và nghiền ngẫm, bảo đảm đạt đến đại viên mãn mỗi tiểu cảnh giới sau đó tiếp tục trùng kích cảnh giới tiếp theo.

Thái độ cẩn thận của Đinh Hạo được Kiếm Tổ, Đao Tổ ủng hộ.

Con đường võ đạo kiên quyết dám nghĩ dám làm cũng cần mài giũa.

Vì muốn nhanh rất có thể lạc lối, chỉ có đặt nền móng mới bước đi ổng định.

Dù là vậy thì Đinh Hạo tốn một tháng từ người bình thường lên ngũ khiếu Võ Đồ cảnh, tiến bộ như vậy thật kinh người.

Tu luyện xong Đinh Hạo hoạt động thân thể, lại bắt đầu tu luyện Băng Hỏa Cửu Chuyển kim thân, Yêu Đào Mê Ly thân pháp, Long Vương Ly Thủy kiếm pháp. Khi Đinh Hạo đẩy cửa bước ra sân thì đã là sao mọc, ánh trăng mê người. Bất giác trời đã vào đêm.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Vương Tiểu Thất chưa trở về, không biết hai người đi đâu làm gì.

Đinh Hạo ở trong sân nương ánh trăng luyện phi đao. Không biết sao Đinh Hạo chợt nhớ mấy ngày trước ở khu bậc bảy gặp mấy đệ tử võ sĩ huyết mạch.

Đám võ sĩ huyết mạch là đệ tử bí ẩn xếp hai mươi hạng đầu tổng bảng.

Tuy Đinh Hạo rất thất vọng về phẩm hạnh, khí độ của các đệ tử võ sĩ huyết mạch nhưng không có nghĩa là hắn bỏ qua bọn họ.

Điểm cường đại của võ sĩ huyết mạch ở chỗ trong cơ thể bọn họ chảy dòng máu thượng cổ thần dân. Sau khi kích phát ra huyết mạch này mới nắm giữ thần thông cường đại mà người bình thường không thể tu luyện có được.

Đây là trời ban ân.

Đối diện địch thù cùng cảnh giới hay cao hơn một, hai cảnh giới, võ sĩ huyết mạch có thể vượt cấp khiêu chiến ngược.

Rõ ràng là đến bây giờ huyết mạch trong người đám Viên Thiên Cương chưa bị kích phát ra.

Bởi vậy Đinh Hạo đấu với bọn họ mới có năng lực đánh nhau.

Một khi lực lượng huyết mạch trong người Viên Thiên Cương bị kích phát ra, nắm giữ thần thông thiên phú, khi đó lại đối chiến ai thua ai thắng rất khó nói.

Muốn phá giải thần thông huyết mạch của võ sĩ huyết mạch thì phải tìm ra một pháp môn cũng có thể vượt cấp khiêu chiến.

Không hiểu sao khi nghĩ đến điều này Đinh Hạo nhớ lại một đao Viên Thiên Cương vung ra.

Loan đao vạch độ cong kỳ dị tràn ngập vạn ý trên không trung, quỹ tích tả ý khó nắm bắt, có chút 'đao ý' trong truyền thuyết. Nếu không phải Tạ Giải Ngữ giơ trường kiếm đỡ một đao thì Đinh Hạo buộc phải dốc hết sức ngăn đỡ.

- Đao ý? Kiếm ý?

Mắt Đinh Hạo sáng lên, hắn nhận ra cái gì.

Nói từ phạm trù võ học thì đao ý và kiếm ý không thuộc về bí tịch huyền công, không thể như chiêu thức bình thường, tâm pháp thông qua người đi trước truyền dạy, học tập bí tịch dung hội quán thông.

Muốn nắm giữ phải xem tạo hóa, cơ duyên, ngộ tính của một người.

Trên đời có rất nhiều Đại Tông Sư cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh chưa chắc có thể lĩnh ngộ ra đao ý, kiếm ý.

Nhưng từng có một vài thiếu niên đệ tử bình thường Võ Đồ cảnh, võ sĩ cảnh trong lúc vô tình lĩnh ngộ ra áo nghĩa của kiếm pháp, đao pháp.

Đao ý, kiếm ý khiến vô số người thèm muốn nhất là trừ thi triển chiến kỹ huyền công có uy lực vô cùng ra còn có một điều, nắm giữ đao ý và kiếm ý có thể kh ng vô hạn chế vượt cấp khiêu chiến, uy lực không kém gì lực lượng huyết mạch.

Dùng cách này đối kháng lực lượng huyết mạch.

Từ xưa đến nay hễ người nào nắm giữ đao ý hay kiếm ý thì cuối cùng đều thành bá chủ một phương, ngạo nhìn thiên hạ, là thiên tài tuyệt thế trong truyền thuyết.

- Ta phải nắm giữ đao ý và kiếm ý mới không uổng danh đao kiếm song thánh thể, xác suất sau ba năm cuộc chiến ở Thiên Hàn Tuyệt phong chiến thắng Mục Thiên Dưỡng lớn hơn một chút.

Đinh Hạo siết chặt nắm tay.

Kiếm Tổ cảm ứng được suy nghĩ trong đầu Đinh Hạo, nói:

- Tiểu tử, suy nghĩ không sai. Bây giờ ngươi cùng đi ba con đường võ đạo, minh văn, đan dược mới có thể đuổi kịp Mục Thiên Dưỡng trong thời gian ngắn. Nhưng không phải lão tử đả kích ngươi, đao ý và kiếm ý không dễ lĩnh ngộ, chỉ ngộ chứ không thể cầu.

Đao Tổ kiềm không được nhắc nhở Đinh Hạo:

- Không sai, tiện tổ nói đúng. Tiểu Đinh Tử, đao ý và kiếm ý chỉ có thể cảm nhận, không nói ra được. Dù hai chúng ta từng thấy có người thi triển hai loại tuyệt kỹ này nhưng không thể dạy cho ngươi. Từ xưa đến nay trên thế giới không có pháp môn tu luyện tuyệt kỹ đao ý và kiếm ý, rất nhiều thiên tài nắm giữ chúng nó nhờ cơ duyên xảo hợp trong quá trình tu luyện ngẫu nhiên nắm được, mỗi người có tạo hóa riêng, không thể theo quy luật.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Ta biết điều này, nhưng tóm lại phải thử một lần. Các ngươi cũng nói là Mục Thiên Dưỡng rất có thể chính là võ sĩ huyết mạch. Đao kiếm song thánh thể của ta có ưu thế tu luyện, nhưng thời gian tu luyện muộn hơn hắn mười năm, muốn tăng nắm chắc thì phải mở con đường khác.

- Tốt, có khí phách. Nếu Tiểu Đinh Tử đã nói vậy thì chúng ta ủng hộ ngươi.

Kiếm Tổ, Đao Tổ bàn bạc giây lát cảm thấy cách này có thể làm được.

Kiếm Tổ nói:

- Tiểu tử, chỗ của ta có một đoạn ký ức từng vô tình ghi lại cảnh tượng một cường giả tuyệt thế thời thượng cổ nắm giữ kiếm ý, có lẽ sẽ giúp ích cho ngươi. Hãy mở rộng tinh thần nhận lấy, cảm ngộ đi, ha ha ha ha ha ha!

Kiếm Tổ dâng lên tinh thần lực truyền ký ức vào não Đinh Hạo.

Đinh Hạo thấy hoa mắt, tiếp theo như thời không chuyển hoán. Đinh Hạo đi tới một thế giới hư vô, trên dưới trái phải đều là vũ trụ hư không vô biên vô hạn, thời gian và không gian chẳng còn ý nghãi. Đinh Hạo ở trung tâm nhất, một mảnh hư vô.

Sau đó trước mắt Đinh Hạo xuất hiện một bóng người mông lung.

Rút kiếm, xuất kiếm, thu kiếm!

Một chuỗi động tác vô cùng bình thường, đơn giản.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/dao-kiem-than-hoang/chuong-146/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận