Ngải Thanh quay đầu nói vài câu với đồng bạn bên cạnh, ba người tranh luận một lúc.
Ngải Thanh nhận lấy thiên địa huyết cốt của Đinh Hạo, gật đầu, nói:
- Được, nhớ kỹ, chỉ có thể ở một đêm, sáng sớm ngày mai phải rời đi ngay, nếu không đừng trách chúng ta vô tình.
Đinh Hạo gật đầu, cười nói:
- Nhất định nhất định, đa tạ ba vị sư huynh châm chước.
Đinh Hạo nói xong mặc kệ đám người Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm đá lông nheo, đi theo sau lưng ba người Ngải Thanh đáp xuống binh trạm cổ thành.
- Hạo ca, người không nne đi vào.
Điền Năng lùn khỏe nhỏ giọng nói bên tai Đinh Hạo:
- Liệt Thiên Kiếm Tông nổi tiếng là thô bạo, quái đản nhất Kiếm Châu. Đệ tử tông môn ai nấy tâm ngoan thủ lọc, ích kỷ, làm việc không từ thủ đoạn. Ta thấy mặt Ngải Thanh này không thân thiện, tuyệt đối không phải là người tốt. Chúng ta đi theo Ngải Thanh vào sợ là dê vào miệng cọp, một khối thiên địa huyết cốt không thể thỏa mãn khẩu vị đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông.
- Phải không? Ta thấy bọn họ rất tốt.
Đinh Hạo quan sát tòa binh trạm cổ thành, qua loa năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.
Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Xem ra Hạo ca tuy có thực lực cường đại nhưng tuổi trẻ, không có kinh nghiệm rèn luyện hoang dã, quá dễ tin người. Tối nay chắc sẽ có rắc rối lớn, đành cầu nguyện đám đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông chỉ muốn tiền. Hy vọng khi đánh nhau, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông cướp hết bảo bối rồi tha mạng cho bọn họ.
Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm không tin một ình Đinh Hạo sẽ đánh thắng hết thiên tài Liệt Thiên Kiếm Tông.
Nghen ói Liệt Thiên Kiếm Tông được mười bảy danh ngạch vào chiến trường bách thánh, mỗi người là cường giả có thực lực khủng bố, bên trong bao gồm Ngân Ninh Khiếu Hổ, thiên tài trẻ tuổi ban đầu rất chói mắt trong trăm năm qua, nghe nói sớm bước vào cảnh giới Võ Vương cảnh.
Đinh Hạo chú ý thấy vẻ mặt của năm người hầu nhưng hắn không chọc thủng.
Có lẽ Liệt Thiên Kiếm Tông khủng khiếp nhưng tung tích bằng hữu quan trọng hơn.
Đinh Hạo vui mừng phát hiện sau khi vào tòa binh trạm cổ thành thì chiếc nhẫn màu bạc chớp lóe ngày càng nhanh, ánh sáng rực rỡ hơn chứng minh hắn đoán đúng. Chắc chắn có đệ tử Vấn Kiếm tông ở trong tòa binh trạm cổ thành, nhưng không biết bị người Liệt Thiên Kiếm Tông khống chế hay có cơ duyên nào khác. Đinh Hạo cần tìm hiểu rõ ràng.
Trước đó Đinh Hạo không thể cưỡng ép không thì sẽ làm hỏng chuyện.
Trên đường đi Đinh Hạo nói bóng nói gió hỏi mấy câu.
Nhưng ba người Ngải Thanh rất kín miệng, không để lộ thứ gì. Nếu Đinh Hạo hỏi nhiều sẽ bị ba người Ngải Thanh quát mắng.
Đinh Hạo lo lắng khiến ba người Ngải Thanh nghi ngờ nên đành im miệng.
Đinh Hạo bước qua cửa tòa binh trạm cổ thành, hắn phát hiện rõ ràng có lực hút kỳ dị bao phủ toàn tòa cổ thành. Lực lượng huyền khí bị áp chế rất nhiều, dù Đinh Hạo có thể chất đao kiếm song thánh thể cũng bị ức chế khủng khiếp. Đinh Hạo thầm tính toán tu vi huyền khí cảnh giới Đại Tông Sư cảnh sau khi bước qua cánh cửa tòa binh trạm cổ thành thì bị áp chế dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh, khoảng lục khiếu Đại Võ Sư cảnh.
Đinh Hạo nhanh chóng phát hiện đó không phải là trận pháp Liệt Thiên Kiếm Tông bày ra.
Bởi vì Đinh Hạo thông qua thần thức quét hình phát hiện ba người Ngải Thanh vào tòa binh trạm cổ thành cũng bị áp chế tu vi huyền khí, từ nhất khiếu Võ Vương cảnh rớt xuống cảnh giới Đại Tông Sư cảnh.
Rất nhanh, Đinh Hạo thấy trên vách tường thành, đường đá dưới chân có từng hoa văn minh văn nguyên thủy giống hệt như cái trên thuyền cổ. Tức là sức hút kỳ lạ vốn thuộc về tòa binh trạm cổ thành, tồn tại từ thời đại thượng cổ, qua nhiều năm gió táp mưa sa vẫn không tán đi. Nó hấp thu lực lượng nguyên tố đậm đặc trong thiên địa giữ sức hút toàn tòa binh trạm cổ thành.
Bị sức hút áp chế rất khó bay đi.
Đoàn người di bộ.
Thần thức của Đinh Hạo có thể kéo dài mười thước là c c hạn, hắn thầm đoán với điều kiện tương tự, thần thức của đám người Ngải Thanh không thể phát ra khỏi người, bị thực lực minh văn nguyên thủy trong tòa binh trạm cổ thành áp chế.
Đối với Đinh Hạo thì đây là điều kiện có lợi.
Đinh Hạo có thể dùng thần thức không kiêng nể gì quan sát bốn phía mà không cần lo bị người phát hiện.
Trên đường đi Đinh Hạo thấy nhiều minh văn trận pháp do Liệt Thiên Kiếm Tông chế tạo, cực kỳ ẩn khuất. Có một số người thực lực không tầm thường ẩn núp trong vài gao lộ mấu chốt, dường như đang đề phòng cái gì.
Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo, ba người Ngải Thanh đi khoảng một chén trà.
Ngải Thanh hung dữ căn dặn:
- Đến rồi, tối nay các ngươi ở lại đây qua đêm. Nhớ kỹ, đừng chạy lung tung, không được đi ra phạm vi ngàn thước không thì các ngươi chết cũng đừng trách chúng ta.
Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm vâng dạ gật đầu.
Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cũng cảm giác được thực lực của mình bị áp chế rất nặng, lòng khủng hoảng.
Đinh Hạo không nói chuyện, quan sát bốn phía.
Đây là một quảng trường nhỏ chiếm diện tích bảy, tám mẫu. Xung quanh quảng trường có một vài tòa nhà hai tầng làm bằng đá đen, chỉ thấy đại khái đường nét, vuông vức. Khe đá dưới đất và kẽ tường mọc dây leo, thực vật quyết, không dính bụi đất. Nhìn ra được năm xưa lúc chế tạo tòa binh trạm cổ thành chủ yếu là phòng ngự, thực dụng. Mỗi một kiến trúc xây bằng đá cực kỳ kiên cố, trung tâm quảng trường có một cái giếng cổ chưa khô cạn. Nước giếng trong chảy dọc theo mấy kênh rạch cổ xưa ra ngoài.
Trừ ba người Ngải Thanh ra có mười mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông dựng lều huyền khí trong quảng trường ở tạm.
Thấy Đinh Hạo và năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, có mấy nam nhân râu ria mặc y phục kiếm sĩ màu trắng lớn tiếng hỏi mấy câu. Ngải Thanh nhanh chóng chạy tới thì thầm bên tai, nam nhân áo trắng râu xồm nghe xong nhìn năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo nhìn ngó con heo chờ làm thịt. Nam nhân áo trắng râu xồm không nói nữa, xoay người đi vào liều.
Điền Năng lùn khỏe nhỏ giọng đề nghị:
- Hạo ca, tình huống không đúng, chúng tâmu đi đi.
Đinh Hạo ngồi xuống nghỉ ngơi, quan sát tình huống bốn phía.
Đinh Hạo mỉm cười hỏi:
- Đã vào rồi ngươi cảm thấy chúng ta chúng ta có thể đi sao?
Điền Năng lùn khỏe ngây người hỏi:
- Thì ra... Hạo ca đã... Sớm phát hiện? Tại sao còn...
Đinh Hạo cúi đầu nhìn chiếc nhẫn màu bạc vẫn chớp lóe ánh sáng nhạt, mỉm cười nói:
- Ta vào là có lý do của mình, năm ngươi đừng lo. Việc đã đến nước này, chúng ta chú ý cẩn thận là được. Nghỉ ngơi đi, một chốc nữa ta có việc quan trọng muốn các ngươi đi làm.
Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm nghe Đinh Hạo nói vậy mới yên bụng.
Thì ra Hạo ca sớm thấy điều lạ, vậy chứng minh hắn có cách đối phó đúng không?
Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm liếc nhau, dựng lều lên.
Tuy năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm đi theo Đinh Hạo có vài ngày ngắn ngủi nhưng quen thấy hắn tạo ra vài niềm vui bất ngờ khó tin. Bất giác năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm tin tưởng vào Đinh Hạo, không còn thấy lo nữa.
Rất nhanh một cái lều huyền khí đã dựng lên.
Tuy Phong Châu là tiểu châu nhưng trong mấy chục châu Bắc vực so sánh diện tích, thực lực tổng thể nhân loại thì mạnh hơn Tuyết Châu nhiều. Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm tùy thân mang theo lều ra từ tay cao thủ luyện khí, có các loại diệu dụng, tốt hơn cái Vấn Kiếm tông chế tạo nhiều. Hèn chi năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm đều là cường giả cảnh giới Đại Tông Sư cảnh cũng chỉ là đệ tử bình thường được danh ngạch trong Phong Châu, nếu ở Tuyết Châu chắc đã là thủ lĩnh thế hệ trẻ đại môn phái.
Đinh Hạo không vội nghỉ ngơi.
Đinh Hạo đi một vòng quảng trường, phát ra thần thức quan sát kỹ. Phạm vi một ngàn thước rõ ràng trong đầu Đinh Hạo.
Một đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông nhíu mày chửi:
- Này tiểu tử kia, nhìn cái gì? Đừng chạy lung tung, mau cút về rồi sáng mai biến đi!
Đinh Hạo lờ đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đó, xoay người trở về lều.
Lúc này trăng đã lên cao, ánh sao bao phủ mặt đất.
Quảng trường nhỏ đốt mấy đống lửa, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông ồn ào chơ iuống rượu đoán số, không khí bốc mùi thịt và rượu. Đinh Hạo rèm cửa lều nhìn, kêu Điền Năng lùn khỏe vào. Đinh Hạo lấy một trữ vật giới chỉ nhỏ từ trong giới chỉ hắc xà ra giao cho Điền Năng lùn khỏe, nhỏ giọng thì thầm vào tai gã.
Điền Năng lùn khỏe gật gù, lấy can đảm đi ra ngoài.
Rất nhanh bên ngoài có tiếng quát mắng, Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm cười nịnh nọt. Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm lấy mấy bình rượu ngon tỏa mùi thơm hấp dẫn trong trữ vật giới chỉ Đinh Hạo đưa cho ra, tiếp theo là các thức ăn ngon toàn nướng bằng thịt mãnh thú tuyệt thế, các loại thần dược, nhìn cũng đủ làm người ta nhễu nước miếng.
Mấy đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông mắt trợn trừng nhanh chóng dịu lại, không hề khiêm nhường nhận lễ vật của Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm. Có người cẩn thận kiểm tra thực vật phòng ngừa bị đầu độc hay gì đó, thấy an toàn mới chè chén.
Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm chưa vội đi, đứng bên cạnh cười nịnh hỏi dò.
Lại qua giây lát không biết xảy ra chuyện gì, nam nhân áo trắng râu xồm đã từng xuất hiện lớn tiếng quát mắng người khác, tát Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm mấy bạt tai đá hai người hộc máu bay ra ngoài. Nam nhân áo trắng râu xồm cướp trữ vật giới chỉ Đinh Hạo đưa cho Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm, gã xoay người vào lều.
Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm không dám đánh trả, ủ rũ quay về.
- Hạo ca, thực xin lỗi, hai chúng ta vô dụng, không thể thăm dò những gì ngươi muốn biết.
Trên mặt Điền Năng lùn khỏe hiện rõ dấu tay, dưới xương hàm bị đánh nát, sưng húp. Lý Đình khỉ ốm càng thảm, mũi tai miệng tất cả đều chảy máu, cằm trật khớp, xương sườn gãy mấy cây.
Đinh Hạo giơ tay, ánh s áng vàng tuôn ra xua đi huyền khí lạ trong đầu Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm.
- Không sao, hai ngươi yên tâm, ta sẽ tìm cơ hội cho các ngươi trả lại sỉ nhục vừa rồi gấp đôi lên người tên mặc áo trắng đó.
Đinh Hạo lấy bốn viên cực phẩm huyền tinh thạch ra khỏi giới chỉ hắc xà, lại lấy hai đan dược trị thương hắn luyện chế đưa cho Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm.
Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm mừng rỡ nói:
- Cái này... Đa tạ Hạo ca!
Vết thương của Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm nhìn như rất nặng nhưng là bình thường với võ giả, tĩnh dưỡng một lúc là được. Cường giả cảnh giới Đại Tông Sư cảnh có sức sống rất mạnh, trái tim không nát, não không vỡ là sẽ tự lành. Được Đinh Hạo xem trọng như vậy làm Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm có cảm giác kẻ sĩ chết vì tri kỷ.
Đinh Hạo khóa tay nói:
- Đi nghỉ ngơi đi.
Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm ra khỏi lều, liếc nhau, đột nhiên cảm thấy Đinh Hạo càng bí ẩn hơn. Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm đi theo bên cạnh Đinh Hạo nhiều ngày nhưng không nhìn ra hắn có lai lịch gì, vừa ra tay chính là cực phẩm huyền tinh thạch. Chẳng lẽ Đinh Hạo là truyền nhân siêu đại tông môn của Thanh Châu hoặc Kiếm Châu?
Đinh Hạo ở trong lều suy tư.
Những đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông có tính cảnh giác rất mạnh nhưng điều đó chứng minh bọn họ đang lam việc gì rất quan trọng, cho nên mới đặc biệt cảnh giác. Đinh Hạo muốn hỏi thăm manh mối từ miệng đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông là không thể, hắn cần tìm cách khác.
Trước khi Đinh Hạo tìm ra đệ tử Vấn Kiếm tông kia hắn không thể đánh nhau, nên mới rồi hắn mới nhịn. Với tính cách bao che khuyết điểm như Đinh Hạo, mặc dù Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm đi theo hắn vài ngày nhưng không thể tha thứ nam nhân mặc áo trắng râu xồm nhục nhã như vậy.
Đinh Hạo có tính toán riêng, không quan tâm sự việc bên ngoài, bắt đầu nhắm mắt tu luyện.
Chớp mắt lại hai canh giờ qua đi.
Đến nửa đêm, tiếng ồn ào bên ngoài quảng trường biến mất. Đa số đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đã nghỉ ngơi hoặc là nhập định tu luyện, có bốn, năm người tuần tra bốn phía. Đinh Hạo tính toán cẩn thận, mỗi cách nửa canh igờ đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông sẽ đổi ca một lần.
Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy.
Đinh Hạo định thay y phục dạ hành ẩn núp sưu tầm.
Lúc này bên ngoài có tiếng bước chân sau đó là giọng Điền Năng lùn khỏe:
- Đã trễ như vậy ngươi đến làm gì?
Một thanh âm kiêu ngạo vang lên:
- Cút!
Giọng nói vênh váo quát mắng Điền Năng lùn khỏe.
Sau đó là bộp một tiếng, rèm lều bị thô bạo vén lên. Ngải Thanh mặc áo đỏ nghênh ngang đi tới từ trên cao nhìn xuống Đinh Hạo, Điền Năng lùn khỏe mặt đỏ rực vội vàng chạy vào theo. Điền Năng lùn khỏe nhìn Đinh Hạo, ánh mắt bất đắc dĩ ý bảo không thể ngăn lại.
Đinh Hạo nhìn mặt Điền Năng lùn khỏe sưng lên, đáy mắt lóe tia tức giận.
Những đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đúng là vênh váo bá đạo, đánh người chuyên đánh mặt. Điền Năng lùn khỏe dù gì là cao thủ cảnh giới Đại Tông Sư cảnh, là thiên kiêu trong Phong Châu. Điền Năng lùn khỏe bị nhục nhã như vậy rõ ràng là Ngải Thanh cố ý làm.
Nếu vậy thì cũng đừng trách ta không khách sáo.
Đinh Hạo thầm nhủ, vung tay ý bảo Điền Năng lùn khỏe đi ra ngoài.
Ngải Thanh liếc Đinh Hạo, tự động ngồi xuống ghế chính, mắt khinh thường cái lều trang trí nghèo nàn.
Ngải Thanh nhìn Đinh Hạo như ngó tội phạm, nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng lớn lối thật, thuộc hạ chó chết dám ngăn cản ta?
Đinh Hạo lờ Ngải Thanh, thần thức từ từ phóng ra. Đinh Hạo phát hiện có một mình Ngải Thanh đến đây, gã không dân theo đồng bạn.
Thái độ Đinh Hạo cộc cằn hỏi:
- Đã trễ như vậy ngươi đến lều của ta có chuyện gì?
Ngải Thanh ngẩn ra giây sau cười to bảo:
- Xem ra tên mặt trắng nhà ngươi quen sống sung sướng, đến chiến trường bách thánh cũng dám ngang ngược kiêu ngạo, không biết chữ chết viết như thế nào. Tiểu tử, ta thấy trong tay ngươi có không ít bảo bối, có mấy khối thiên địa huyết cốt lấy ra cho ta xem.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
- Ta có bao nhiêu bảo bối liên quan gì ngươi?
- Vốn không liên quan đến ta nhưng tiếc rằng từ khi ngươi vào tòa binh trạm cổ thành là liên quan ta.
Mắt Ngải Thanh lóe tia hung ác nói:
- Ngoan ngoãn giao đồ ra thì ngày mai ngươi còn sống rời đi, nếu không... Sau này trên thế giới không còn người như ngươi.