Đao Kiếm Thần Hoàng​ Chương 492: Thực lực của Trương Phàm

- Sao ta cảm giác nuôi ngươi như nuôi đại gia?

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, lấy một khối yêu tinh cỡ nắm tay ném ra, đó là yêu tinh của thanh giao lông trắng.

- Oa, thứ tốt, lấy đâu ra vậy?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hưng phấn giơ vuốt ôm yêu tinh, vừa liếm vừa cắn, hỏi:

- Còn nữa không?

Mặt Đinh Hạo sa sầm lờ con mèo mập lòng tham không đáy, xoay người choàng vai thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

Đinh Hạo cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Lần này tốt rồi, huynh đệ chúng ta hợp sức đi ngang trong chiến trường bách thánh!

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cười cười.

Bản thân thiếu niên thợ săn Trương Phàm không giỏi ăn nói, trong lòng cảm kích Đinh Hạo rất nhiều nhưng không nói nên lời.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã không phải là đệ tử Vấn Kiếm tông nhưng Đinh Hạo vẫn không quên bằng hữu vô dụng này, hắn không ngại bỏ danh ngạch chiến trường bách thánh quý giá sai mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xa xôi ngàn dặm đưa tặng gã. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm nhớ lại lần đầu gặp Đinh Hạo là lúc trắc nghiệm nhập tông, chớp mắt hai năm qua đi, hình ảnh ngày xưa còn rõ ràng trước mắt.

Nếu không có Đinh sư huynh thì gã không có thành tích xếp chọt vào Vấn Kiếm tông được, nếu không có Đinh sư huynh thì gã sẽ không đứng vững trong Thanh Sam Đông Viện, không được cơ hội rèn luyện, càng không có quyển Thập Hoàng Thể Tôn Công. Có lẽ thiếu niên thợ săn Trương Phàm đã chết trong tay Lư Bằng Phi.

Trong tín điều của thợ săn có người còn đáng sợ hơn dã thú.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm biết gã gặp Đinh Hạo tương đương đương tình bạn quý giá nhất thế giới.

- Được rồi, đừng cười mãi. Nào, hai ta luyện thử. Đừng khách sáo, hết sức ra tay đi, để ta biết sức chiến đấu hiện giờ của ngươi.

Đinh Hạo nổi hứng kéo thiếu niên thợ săn Trương Phàm đi quảng trường trước đại điện tỷ thí.

Đinh Hạo lấy chiến đao to dài hơn mười thước Trảm Nguyệt loan đao ra khỏi trữ vật giới chỉ, thiếu niên thợ săn Trương Phàm ngây người.

Cho đến nay thiếu niên thợ săn Trương Phàm dùng chiến đao thiết đen dài ba thước đã đủ to, không ngờ Đinh sư huynh cũng theo đường bạo lực nghiền ép, sử dụng vũ khí khao trương như vậy.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt la hét:

- Đinh Hạo, sao ngươi biến thành giống như tên thợ săn dã man này? Dùng trường đao... A, tài liệu gì tạo ra nó vậy? Sao ngửi thấy ngon miệng quá.

Đinh Hạo bị mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chọc buồn cười:

- Cút đi!

Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh nghe tiếng động đi tới quảng trường.

Tính trình độ thật thì Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh là từ cảnh giới Đại Tông Sư cảnh trở lên. Đặc biệt là tiện nhân Ngải Thanh, gã là cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh, ánh mắt sắc bén. Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh rất bất ngờ khi biết Đinh Hạo có bằng hữu như thiếu niên thợ săn Trương Phàm, trông trình độ chỉ cỡ cảnh giới Đại Võ Sư cảnh. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm bị minh văn nguyên thủy trong tòa binh trạm cổ thành áp chế rớt xuống còn Võ Đồ cảnh.

Thực lực thấp như con kiến thế này mà là bằng hữu của Đinh Hạo?

Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh không quá xem trọng thiếu niên thợ săn Trương Phàm.

Ánh mắt Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh liếc qua mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, mắt mấy người đầy nghi hoặc. Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh không nhìn ra lai lịch con mèo mập này, một con mèo mọc cánh còn biết nói? Đây là mãnh thú gì? Dường như không đơn giản.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bên tai Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh nghe tiếng nổ, bọn họ cảm giác màng tia sắp rách.

Nguyên tòa binh trạm cổ thành lắc lư.

Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh nhìn sang, trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy thiếu niên to đen bình thường kia chém một đao, chiến đao hắc thiết to va chạm vào Trảm Nguyệt loan đao của Đinh Hạo bùng lên ngọn lửa lớn. Quan trọng nhất là Đinh Hạo bị chém chìm xuống, miếng đá quanh chân hắn nứt rạn như mạng nhện, chân lún hẳn xuống.

Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh liếc nhau, thấy giật mình trong mắt đối phương.

Đáng sợ!

Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ngải Thanh biết thực lực của Đinh Hạo, Liệt Thiên kiếm trận còn dễ dàng bị hắn nghiền nát. Xương cứng như Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu gặp phải Đinh Hạo nếu không nhờ thần ngẫu thế mạng thì đã chết rồi. Không ngờ Đinh Hạo bị thiếu niên to đen một đao chém chật vật như vậy. Hòn đá dưới đất có minh văn nguyên thủy gia cố cứng như bách luyện tinh cương vậy mà vỡ nát.

Hai tay thiếu niên to đen có lực lượng ít nhất hơn ba mươi vạn cân.

Đinh Hạo là lai lịch gì đây? Lực lượng cơ thể Đinh Hạo biến thái thì thôi, tại sao hắn quen bằng hữu ai cũng yêu nghiệt?

* * *

Đinh Hạo giật nảy mình.

Tuy Đinh Hạo nhìn ra lực lượng cơ thể thiếu niên thợ săn Trương Phàm không tầm thường nhưng hắn không ngờ sẽ cường đại đến mức này.

Một đao kia có lực lượng cỡ bay mươi bảy vạn cân, nếu Đinh Hạo không có Âm Dương Ngọc Trong Thạch tăng cường, chỉ dựa vào lực lượng cơ thể thì không đỡ nổi một đao đó. Đổi lại cao thủ cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh bình thường chỉ một chiêu đã bị chém thành hai nửa.

Hay cho Trương Phàm, thâm tàng bất lộ.

Đinh Hạo nổi hứng dào dạt, không chút giữ lại bùng nổ lực lượng cơ thể.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Keng keng keng!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tòa binh trạm cổ thành biến thành tiệm rèn, tiếng kim loại nổ ầm vang không dứt. Hỏa hoa thoáng qua lấp lánh như tia chớp, khói mây và bụi bốc lên cao hình thành vòi rồng.

* * *

Ngoài thành.

Trên chiếc thuyền cũ nát.

- A? Tên mặt trắng đang làm gì? Hình như chiến đấu với ai?

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu từ trên sàn tàu nhìn xuống tòa binh trạm cổ thành, bị tiếng nổ cuồng bạo chấn động.

Thanh âm khiến Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu vừa sợ vừa giận này là cơn ác mộng trong thời gian gần đây của gã. Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu nghĩ đến hơn ba mươi đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông hợp thành Liệt Thiên kiếm trận bị bạo lực đập nát, bản thân gã không đấu lại lực lượng dã man đó là gã muốn nổi điên.

Từ khi nào lực lượng cơ thể sẽ biến thái như vậy?

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu hận thù nghiến răng:

- Nếu không phải thực lực của ta bị tòa cổ thành áp chế...

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu núp bên ngoài nửa tháng, gã không mù quáng vào trong tòa binh trạm cổ thành. Trong địa bàn đó Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thừa nhận gã không phải đối thủ của tên mặt trắng nhỏ, cho nên gã phải chờ đoàn người Đinh Hạo ra khỏi tòa binh trạm cổ thành.

Giận dữ không làm Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đánh mất lý trí.

Mấy ngày nay Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu thử thăm dò, tiếc rằng đều bị tên mặt trắng nhỏ hóa giải.

Hai bên rất cẩn thận.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/dao-kiem-than-hoang/chuong-480/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận