Đao Kiếm Thần Hoàng​ Chương 516 - 517 - 518: Đã từng nói chuyện

Hai sự đối lập rõ ràng nói cho mỗi người hắn vào được Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu không phải vì may mắn mà dựa vào thủ đoạn không ai biết. Truyền thuyết Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu là thật, cấm chế không mất hiệu lực mà vẫn cường đại như trong truyền thuyết, không, nó càng đáng sợ hơn.

Sao Đinh Hạo làm được?

Chớp mắt một đốm sáng đỏ hiện ra trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Điểm tinh thành công.

Đinh Hạo xuất hiện trên cầu thang nối liền hai nóc tiểu lâu.

Lâm Thiên Vũ như chàng khờ lầu bầu:

- Hắn... Thành công sao... Hắn làm được rồi...

Đầu óc Lâm Thiên Vũ trống rỗng, gã không thể hiểu nổi sao Đinh Hạo làm được, nhẹ nhàng đi vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu có danh hiệu tử thần thâm uyên.

Lão lục Vương Lăng Hạc cũng không hiểu nổi.

Lão lục Vương Lăng Hạc có ảo giác Đinh Hạo nhẹ nhàng bước vào như là tòa cổ lâu bí ẩn, đáng sợ này phủ bụi trăm ngàn năm chờ đợi người như hắn, đúng lúc gặp đúng người, tất cả đơn giản như vậy. Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cưỡng ép xâm nhập như tên hề làm trò hề, kết quả cuối cùng chứng minh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu huyền bí tuyệt đối không giản đơn, cưỡng bức cướp đoạt khí vận sẽ nhận được kết quả ngược lại.

Trầm Bất Hồi đứng như trời tồng, người run rẩy.

Bởi vì Trầm Bất Hồi kích động.

Thật không ngờ Trầm Bất Hồi nổi hứng đến bắt chuyện với Đinh Hạo vô tình kết giao một siêu tồn tại khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, tin này đủ rung động toàn tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, chiến trường bách thánh hay thậm chí là Bắc vực. Cái tên Đinh Hạo sẽ là đề tài nóng bỏng nhất trong một thời gian.

Người như vậy hiện tại xem như là bằng hữu của gã đi?

Trầm Bất Hồi bỗng thấy thấp thỏm, lúc trước gã còn tỏ vẻ không tin tưởng vào Đinh Hạo, chắc sẽ không làm hắn thấy khó chịu đi?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt cuộn người trên vai Lý Y Nhược. Mới rồi Đinh Hạo vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu được hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nhắc nhở nên không mang theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, điều này khiến mèo mập cực ỳ bất mãn.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bĩu môi, khinh thường nói:

- Xì, chẳng qua đi vào một tòa tiểu lâu đầy tro bụi, có gì ghê gớm.

Manh Manh vui vẻ nhảy nhót:

- Két két két két két!

Khóe môi Lý Y Nhược nhếch cao, nàng đã biết chuyện sẽ như vậy.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm chìm trong kích động hạnh phúc. Bọn họ là người hầu của Đinh Hạo nên đây là một phần vinh diệu, chắc chắn khi đời sau ghi lại đoạn lịch sử này cũng sẽ ghi tên năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, là bọn họ làm bạn bên Đinh Hạo vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, cùng nhau đến trước Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Ánh sáng đỏ lập lòe xuyên qua đèn đá tỏa sáng ra ngoài.

Ánh sáng như có lực lượng kỳ diệu từng chút một lan tỏa, như lợi kiếm thần đao đâm rách không gian Thất Trọng Thiên u tối, ánh sáng như thực chất nhanh chóng lan tỏa khu vực Thất Trọng Thiên, đâm thủng mặt đất cứng truyền xuống Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên.

Rất nhanh, Thất Trọng Thiên và các không gian bên dưới bị ánh sáng đỏ chiếu rọi.

Tiết tấu, rung động kỳ dị lan tràn khắp tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.

Mọi người ở trong đó cảm giác có thứ gì vô cùng đáng sợ đang dần thức tỉnh.

Ánh sáng chớp lóe, hơi thở huyền khí mạnh mẽ từ xa đến gần.

Chớp mắt có mười mấy bóng người cùng xuất hiện bên dưới Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, sau đó mới có tiếng xé gió vang lên, có thể thấy tốc độ của bọn họ nhanh biết bao. Mười mấy người đến trước tiên có cao thủ nhân loại, cường giả yêu tộc, đều là những siêu thiên tài cảnh giới Võ Hoàng cảnh mở trạch viện động phủ trong Thất Trọng Thiên. Bọn họ không còn tự tin lúc trước, biểu tình ai nấy kinh hoàng ngẩng đầu nhìn bóng người trẻ tuổi đứng trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

- Có chuyện gì?

- Có người vào tử thần thâm uyên?

- Là ai? Sao khuôn mặt lạ hoắc?

- Sao có thể như vậy?

Thiên tài đẳng cấp thủ lĩnh hai tộc Bắc vực khó thể che giấu nỗi k inh ngạc.

Một người ục ịch tròn xoe như cục thịt, bộ dạng đáng yêu, tai to, trông rất có hậu. Tên mập liếc mắt bốn phía, trông thấy Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc.

Tên mập vẫy tay kêu:

- Thập nhị đệ, lục đệ, các ngươi cũng ở đây? Mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?

- Đại ca...

Lâm Thiên Vũ lấy lại tinh thần chạy đến, mất hồn mất vía nói:

- Đại ca cũng đến, là Đinh Hạo... Hắn khai khẩn thành công, được đến Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu. Ta cũng không biết chuyện là sao, rất kỳ dị.

Lâm Thiên Vũ cười khổ kể tỉ mỉ chuyện vừa xảy ra.

- Thật ra không chỉ có Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Lão lục Vương Lăng Hạc cười khổ nói:

- Mới rồi trên đường đi chúng ta phát hiện thiên kình cổ viện, bạch ngọc biệt viện trong tám cấm địa bị người thành công khai kahản, không biết là thiên tài nhân tộc hay yêu tộc. Đương nhiên so sánh với Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì không là gì.

Câu nói của lão lục Vương Lăng Hạc rung động mọi người.

Bọn họ ngoái đầu nhìn lại mới phát hiện đè đá trước cửa thiên kình cổ viện, bạch ngọc biệt viện ở phía xa không biết khi nào thì bị đốt lửa tỏa ánh sáng xinh đẹp nhu hòa, như ngôi sao trong bóng đêm.

Trong phút chốc thiên tài hai tộc biểu tình cực kỳ khó xem.

Điều này ý nghĩa bọn họ bị đè đầu.

Chính lúc này...

- Hừ! So với Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì không tính là gì sao?

Một thanh âm cực kỳ kiêu ngạo dường như bị chọc giận phát ra từ bạch ngọc biệt viện ở phía xa, chất chứa lực lượng kỳ dị hùng hồn truyền vào tai mọi người.

Chớp mắt có luồng sáng xanh bay tới đập mạnh vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Tồn tại bí ẩn trong bạch ngọc biệt viện công kích Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu?

Bị câu nói cuối cùng của lão lục Vương Lăng Hạc chọc giận sao?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chấn động dữ dội, ánh sáng xanh siêu cường đại đánh vào phạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì có màn sáng vô hình dâng lên thoải mái chặn lại công kích. Ánh sáng xanh tứ tán như đoàn sương khói.

Là yêu tộc!

Yêu tộc vô cùng đậm đặc.

Mọi người thế mới nhận ra tồn tại bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện là siêu thiên tài yêu tộc.

Nhưng thiên tài yêu tộc bạch ngọc biệt viện công kích Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, gan lớn quá vậy?

Chớp mắt có tiếng hừ giận dữ, ánh sáng xanh chớp lóe, một bóng người màu xanh bay ra khỏi bạch ngọc biệt viện chớp mắt đến gần. Bóng người màu xanh không nói không rằng vỗ hai tay ra bay thẳng đến phạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Cứng rắn xông vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu?

Mọi người giật nảy mình, phản ứng đầu tiên là lùi ra sau.

Nhiều cấm chế, khôi lỗi chiến ngẫu trong tòa binh trạm cổ thành vô cùng đáng sợ, một khi bị công kích sẽ đánh ra mạnh mẽ. Trong một tháng ngắn ngủi nhiều lần xuất hiện tình huống cường giả nhân loại, yêu tộc bị phản chấn bị thương. Có lẽ cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện rất cường đại nhưng nếu kích phát cấm chế Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì sẽ bùng nổ tai nạn lớn.

Cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện qua điên cuồng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vụ nổ mọi người dự đoán quả nhiên xảy ra.

Một màng sáng vô hình xuất hiện cách phạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu. Thực lực của cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện khiến tim người đập nhanh nhưng đánh vào màn sáng như gió nhẹ thổi tường thành sắt thép, không thể dấy lên chút sóng gợn.

Lực phản chấn đáng sợ như cơn giận của thần linh từ màn sáng truyền ra.

- A!

Cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện hhét một tiếng, bóng sáng xanh bay ngược ra bảy trượng, há mồm hộc máu xanh, té xuống đất. Có tiếng xèo xèo ăn mòn, mặt đất Thất Trọng Thiên cực kỳ cứng rắn chớp mắt bị ăn mòn gồ ghề như đất qua ngàn vạn năm gió thổi mặt trời chiếu rọi nhiễm phèn.

Không khí còn có gió mạnh thổi.

Qua nửa ngày, ánh sáng vô hình dần tán đi, tất cả quay về bình tĩnh.

Mọi người nhìn chằm chằm vào người được ánh sáng xanh bao phủ.

Mãi đến bây giờ mọi người chỉ xác định đó là cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện, yêu khí màu xanh tinh thuần ngưng kết khiến người hoảng loạn. Tiếc rằng ánh sáng màu xanh yêu dã ngăn chặn tầm mắt mọi người, không thể thấy rõ khuôn mặt, thân hình đằng sau màn sáng.

Yêu khí quanh người cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện như nước cuồn cuộn không bình tĩnh.

Bốn phía tĩnh lặng.

Mấy giây sau yêu khí quanh thân cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện dần bình ổn lại.

Hiển nhiên mới rồi cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện công kích Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu bị phản chấn khiến kẻ đó cường đại như vậy vẫn bị thương khá nặng, trong người cuộn trào, phải điều dưỡng thân lâu mới bình ổn. Yêu khí màu xanh quanh thân cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện càng quái dị, yêu dã hơn, như ngọn lửa rực cháy vĩnh viễn. Nó tựa như trời sao không biên giới, sâu thẳm. Không biết tu vi của cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện đạt đến cảnh giới gì.

Người xung quanh cực kỳ giật mình.

Mặc dù cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện không thành công xông vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nhưng công kích cấm chế mà chỉ bị thương nặng đủ nói lên người đó cường đại vô cùng. Đổi lại bất cứ ai đứng tại đây tự hiểu rằng không thể làm được điều đó, bọn họ thậm chí không có can đảm ra tay.

Đối diện kết quả đó, các cường giả thiên tài yêu tộc nên hoan hô, reo hò, bởi vì trong tộc bọn họ có một cường giả đứng trên đỉnh. Nhưng bây giờ không một cường giả yêu tộc hoan hô.

Bởi vì thiếu niên nhân tộc đứng trên đỉnh cao Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nhìn xuống tất cả, che lấp mọi ánh sáng. Dù cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện có thực lực mạnh đến đâu cũng phải thừa nhận mình không xông vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu được.

Bây giờ một người đứng trên đỉnh lầu, một người không thể bước vào ph ạm vi cảnh giới hai mươi thước của Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Đây chính là chênh lệch.

Không khí đông lại, im lặng khiến người hoảng loạn.

Có lẽ chỉ là giây lát, có lẽ đã qua thời gian rất dài. Cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện bao phủ trong ánh sáng xanh khẽ hừ một tiếng, hóa thành một luồng sáng trở về bạch ngọc biệt viện, người đó chọn tạm lùi bước.

Trong khi đó...

- A! Ta không cam tâm, không cam tâm...

Tiếng gầm đánh vỡ bình tĩnh bên dưới Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc ngất xỉu đã tỉnh lại.

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc không biết trong thời gian gã hôn mê xảy ra chuyện gì, tâm tình còn ngừng vào giây phút bị đụng bay. Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc mở mắt ra, phản xạ đầu tiên là không cam lòng hét to. Khi Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nhịn đau ngồi dậy, gã kinh ngạc phát hiện đông người tụ tập quanh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Một người toàn thân phủ áo đen che kín người, vành áo choàng rũ xuống che toàn khuôn mặt trông giống giọt mực đậm đặc di động chậm rãi bước ra từ đám đông, cúi đầu nhìn Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc.

Người mặc áo choàng đen nghiêm khắc hỏi:

- Sao ngươi ở đây? Xảy ra chuyện gì?

- A... Lăng sư huynh... Ta...

Mắt Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc lóe tia sợ hãi, không dám che giấu kể lại sự việc.

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc kể giống y như Lâm Thiên Vũ, lão lục Vương Lăng Hạc đã nói.

- Đi!

Lăng sư huynh cực kỳ dứt khoát, không nói một tiếng xoay người mang theo Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc rời đi.

Cái chân bị cắt đứt của Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc chỗ vết thương bám năng lượng kỳ dị, dù cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh có sức sống và năng lực hồi phục cường đại vẫn không thể khiến vết thương khép lại. Từng giọt máu tràn ra, người sáng suốt nhìn ra được cái chân của Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đã phế.

Mắt Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc tràn ngập độc ác liếc Đinh Hạo đứng trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, cắn răng xoay người định đi.

Mộtthanh âm từ đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu vọng xuống:

- Đi? Ngươi hình như ngươi quên cái gì?

Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo lên tiếng sau khi vô số người tụ tập tại đây.

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nghiến răng nghiến lợi, trợn mắt trừng Đinh Hạo:

- Ngươi dùng quỷ kế hại ta đứt một chân còn muốn sao?

- Đúng là nực cười.

Khóe môi Đinh Hạo cong lên châm chọc, lạnh lùng cười:

- Bản thân ngươi bị tham lam, sát tâm che mờ lý trí, không biết sống chết cứng rắn xông vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, bị cấm chế cắt đứt chân liên quan gì ta? Ngược lại ta còn nhớ có người từng nói nếuta khai khẩn chỗ nào trong tám cấm địa thì sẽ quỳ xuống kêu ta là gia gia, tại sao bây giờ ngươi không thực hiện lời hứa?

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc câm nín:

- Ta...

Khi đó Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc không để Đinh Hạo vào mắt nên mới cố ý dùng lời này kích thích hắn, muốn chọc giận hắn đánh nhau, nhưng bây giờ... Khiến Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc ở trước mặt nhiều thiên tài cùng tộc, yêu tộc quỳ xuống gọi Đinh Hạo là gia gia còn nhục hơn là giết gã.

Lâm Thiên Vũ gằn từng chữ:

- Ta và lục ca có mặt khi đó, Phan Nhất Tâm đúng là có nói câu đó.

Hai bên vốn có mối thù truyền kiếp, tính tình như Lâm Thiên Vũ sao chịu bỏ qua cơ hội bỏ đá xuống giếng?

Ánh mắt mọi người nhìn hướng Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, trong lòng nhiều suy nghĩ.

Hắc Sát tông thường mạnh mẽ và độc ác, làm việc không từ thủ đoạn, máu me âm độc, nổi tiếng cố chấp không nói lý, danh tiếng trong Bắc vực không mấy tốt đẹp. Bây giờ Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc dắc tội tồn tại vào được Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, rất nhiều người trong lòng vui sướng khi người gặp họa.

- Như thế nào? Ngươi là cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh, xem như có danh tiếng nhất định trong Bắc vực chẳng lẽ không yêu quý mặt mũi, thích nuốt lời hứa sao?Đinh Hạo đứng trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nhìn uống dưới như quân vương không thể khinh nhờn nhìn xuống thần dân của mình.

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc toát mồ hôi hột.

Bây giờ Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đâm lao phải theo lao.

Nếu Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc thật sự quỳ xuống kêu một tiếng gia gia thì không chỉ mình gã, nguyên Hắc Sát tông không còn mặt mũi nào. Nếu Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc sống sót quay về khó tránh khỏi bị tông môn trừng phạt tơi tả. Nếu Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc xoay người rời đi thì sẽ cõng bêu danh nói không giữ lời, kết quả cuối cùng không khác trường hợp đầu.

- Ta... Ta...

Đầu Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đổ mồ hôi lạnh, lắp bắp không biết nên nói sao.

Lúc này Lăng sư huynh đứng bên cạnh Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đột nhiên bước ra, ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, ánh mắt lạnh băng như tia chớp đao phong.

Lăng sư huynh lạnh lùng cười:

- Tiểu tử, ta không biết ngươi dựa vào kỹ xảo xấu xa gì vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu nhưng ngươi vẫn chỉ là tên thấp hèn cảnh giới Đại Tông Sư cảnh, có tư cách gì yêu cầu một cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh quỳ dưới đất gọi ngươi là gia gia? Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, đừng đuổi tận giết tuyệt, nếu không thì... Ha ha, Hắc Sát tông ta không phải dễ ăn hiếp!

- Meo, là ai xì hơi mà thúi vậy?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt luôn không biết liêm sỉ là gì không nhìn được bĩu môi nói:

- Người Hắc Sát tông đều thích ăn đằng sóng nói đằng gió như vậy sao? Không phải Đinh Hạo gài bẫy hại Phan Nhất Tâm gì đó, là con chó điên tự mình chạy lên sao bây giờ nói là chúng ta đuổi tận giết tuyệt?

Lăng sư huynh hừ lạnh một tiếng:

- Không biết sống chết.

Một luồng sáng bay ra từ vai Lăng sư huynh.

Sát ý cường đại chớp mắt bay tới trước mặt mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.

- Két két két két két!

Manh Manh há mồm phun một bong bóng, đoàn sáng kia bị cuốn vào, điên cuồng đấm vách bong bóng một lúc sau dần tan biến.

Trong không khí vang tiếng hút ngụm khí lạnh.

Thực lực đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm thấp, lúc trước luôn bị mọi người bỏ qua. Bọn họ không ngờ một con vật nuôi kiểng dễ dàng phá sát chiêu của đại sư huynh Hắc Sát tông, khiến người trợn mắt ốc bưu.

Đám người lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi trợn mắt há hốc mồm.

Lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ, Trầm Bất Hồi đi theo đoàn người Đinh Hạo không ngờ con cá nhỏ không chút bắt mắt có thần thông như vậy.

Trong phút chốc có vài người ánh mắt nóng cháy nhìn hướng Manh Manh bơi trên vai Lý Y Nhược.

Thú nuôi như vậy quá hiếm thấy, nếu biến nó thành của mình thì...

Có người nổi ý xấu.

Nam nhân tròn như trái banh, mập mạp đáng yêu mỉm cười đứng trước mặt đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm.

- Vị Đinh huynh đệ này là bằng hữu của Thanh Vân tông ta, ra tay với hắn là đối địch với Thanh Vân tông.

Tên mập tròn xoe là đứng đầu Thanh Vân Thập Nhị Tú, thiếu chủ Thanh Vân tông siêu tông môn Thanh Châu, nói chuyện rất nặng ký, không thể khinh thường.

Tên mập tròn xoe đứng đầu Thanh Vân Thập Nhị Tú nói xong vài người muốn hành động lập tức bỏ cuộc.

Mặt Lăng sư huynh bên dưới áo choàng đen cực kỳ âm trầm.

Lăng sư huynh ra tay với con mèo mập không phạm quy tắc tòa binh trạm cổ thành nhưng không ngờ thất bại, gã cực kỳ tức giận.

Cùng lúc đó.

Trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, giọng Đinh Hạo trong trẻo vô tình:

- Ta biết vài người trong số các ngươi đang nghĩ gì, thật sự cho rằng ta yếu đuối dễ ăn hiếp sao? Ha ha ha ha ha ha! Nếu có người muốn chết thì ta không ngại giúp ngay bây giờ!

Tiếng nói dứt.

Đèn đá đốt trên đỉnh Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu khẽ rung lên, phát ra ánh sáng đỏ, bay nhanh xuống Lăng sư huynh.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ánh sáng đỏ mỏng nhỏ như tơ nhện ẩn chứa lực lượng vô tận đụng vào Lăng sư huynh, gã như bị điện giật run cầm cập lùi bảy bước, áo choàng đen bị tốc lên lộ ra mặt tam giác âm độc. Mặt mũi Lăng sư huynh hơi giống Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, âm trầm như suốt ngày làm bạn với quỷ hồn.

Ngực Lăng sư huynh phập phồng kịch liệt chứng minh mới rồi gã chịu thiệt.

Mọi người giật mình.

Thực lực của Lăng sư huynh đủ xếp mười hàng đầu trong số người đứng nơi đây nhưng vẫn không chịu nổi một kích?

- Nghĩ tình ngươi cùng là nhân tộc, tu vi đến cảnh giới Võ Hoàng cảnh không dễ, lần này tha cho ngươi một mạng. Lần sau sẽ không may mắn như vậy!

Giờ phút này, lời nói của Đinh Hạo trở nên trầm trọng, uy nghiêm trong lòng mọi người, khiến bọn họ nhận ra thanh niên khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu đáng sợ hơn bọn họ nghĩ nhiều.

Ít nhất Đinh Hạo ở trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu là tồn tại không thể trêu vào.

Mắt Lăng sư huynh chớp lóe tia hung ác:

- Tốt, rất tốt. Tiẻu tử, cho ngươi đắc ý một lúc, ta nhớ kỹ ngươi.

Đinh Hạo không thèm nhìn Lăng sư huynh, chuyển sang Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, hắn lạnh lùng nói:

- Mau thực hiện lời hứa rồi cút đi, ta không rảnh dây dưa với ngươi.

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc vừa tức vứa giận muốn ói máu, gã định cắn răng xoay người đi chợt nghĩ đến điều gì, mắt sáng lên.

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc la lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi đắc ý quá sớm, lúc trước ta nói chỉ cần ngươi khai khẩn tám cấm địa thì sẽ quỳ xuống kêu ngươi là gia gia, nhưng bây giờ ngươi khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu chứ không phải tám cấm địa, có tư cách gì yêu cầu ta thực hiện lời hứa?

Mọi người ngây ngẩn.

Không ngờ Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc lấy cái cớ như vậy.

Lâm Thiên Vũ tức giận bật cười nói:

- Khai khẩn Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu khó khăn hơn tám cấm địa gấp mấy lần, tương đương với Đinh Hạo hoàn thành nội dung ngươi nói gấp mấy lần. Nghĩ ra lý do thấp kém như vậy mà ngươi không biết ngượng nói được?

Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc cười khùng khục cho rằng lý do này đúng:

- Hì hì, vậy thì sao? Dù sao ta nói là tám cấm địa là chỉ tính tám cấm địa, nếu hắn không khai khẩn bất cứ cái nào trong tám cấm địa thì ta không cần thực hiện lời hứa.

Lý do này không phải Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc nghĩ ra.

Trong chớp mắt vừa rồi thanh âm từ bạch ngọc biệt viện phía xa truyền đến, cường giả yêu tộc bí ẩn khai khẩn bạch ngọc biệt viện chỉ điểm Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc. Xem ra tồn tại bí ẩn không phá mở được Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì không phục, âm thầm chi điểm Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đối đầu Đinh Hạo.

Nhưng chỉ cần giải quyết khó khăn trước Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc thì gã không quan tâm cái gì khác.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/dao-kiem-than-hoang/chuong-496/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận