Trong tộc của bọn họ cũng có hai vị thiên tài yêu đạo tư chất tuyệt hảo, đến bây giờ cũng chưa đi ra.
- Vạn vật quy phục và chịu giáo hoá. Trong bóng tối, số mệnh tự do. Nếu còn chưa đi ra, không nhất định đã là chết.
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng cũng thở dài. Trong tộc bọn họ có chừng bốn vị thiên địa vẫn không có tin tức.
Yêu tộc tuy rằng hung tàn, nhưng thời điểm đối mặt với chính tộc nhân của mình, lại cho thấy một mặt ôn hòa.
Ở dưới sự kiên trì của mấy đại chí cường giả, trận doanh của hai tộc ở trong hành lang tối tăm lại chờ đợi thêm hai ngày hai đêm.
Đáng tiếc vẫn không có bất cứ người nào truyền tống đi ra.
- Lên đường đi!
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng và Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng đạt được hiệp nghị.
Tống Khuyết do dự một hồi, cuối cùng cũng đưa ra quyết định lên đường.
Đinh Hạo lặng lẽ tính toán thời gian. Hiện tại còn cách thời điểm cuối cùng để rời khỏi chiến trường Bách Thánh chưa tới thời gian. Nếu tiếp tục chờ đợi ở chỗ này, cũng chỉ là vô nghĩa. Thần tàng trong di chỉ thần bí liên quan đến số phận và tiền cảnh và hai tộc Bắc Vực. Mấy vạn năm mưu tính mới đợi được tới ngày hôm nay, cũng không thể tiếp tục trì hoãn.
- Đi thôi!
Đinh Hạo cõng Kỷ Anh Khởi trên lưng, xoay người lại đi đến trước cửa đá cuối hành lang tối tăm.
Từng tấm bia đá địa đồ màu xanh được các đại chí cường giả đưa ra. Trên không trung tản ra ánh sáng nhu hòa. Khi những tấm bia đá địa đồ đồng thời xuất hiện, dường như có một loại lực lượng thần kỳ, chậm rãi ghép chúng lại với nhau, giống như đồ hợp lại. Cuối cùng tất cả nối tiếp trở thành một tấm bia đá rất lớn cao sáu thước, vừa vặn cao bằng chiều cao của cánh cửa đá màu xanh cuối hành lang.
Lúc này, biến hóa kỳ lạ xuất hiện.
Cánh cửa đá màu xanh thô ráp trầm mặc ngàn vạn năm, dường như cảm ứng được sự tồn tại của tấm bia đá, dần dần phát ra ánh sáng màu xanh ngọc. Cuối cùng nó trở nên trong suốt xuyên thấu. Lớp cát phía ngoài mặt cũng trở nên bằng phẳng rơi xuống. Từng đường vân kỳ dị di chuyển ở bên trong cửa đá giống như huyết quản trên cơ thể người, chậm rãi nổi lên, phóng ra một loại lực lượng thần bí.
Cuối cùng những đường vân kỳ dị này hợp thành một cánh cửa hình vòm.
Một cánh cửa ánh sáng hiện ra.
- Cánh cửa di chỉ thần bí mở rồi...
Có người run rẩy nói:
- Xông vào!
- Ha ha ha, ai vọt vào trước, có thể nhận được thần tang bên ngoài...
- Xông vào, liều mạng!
Trong chớp mắt này, tất cả mọi người đều hồng mắt. Cơ duyên vạn năm khó gặp đang ở trước mắt. Chỉ cần lấy được thần tàng bên trong, mới có thể nắm giữ được toàn bộ chiến trường Bách Thánh, thậm chí có hi vọng trở thành thần linh. Điều này khiến mọi người trong nháy mắt này đều trở nên điên cuồng. Cũng không biết là do ai hô một tiếng, có người đã hóa thành lưu quang, giống như tia chớp phóng về phía cánh cửa ánh sáng...
Ầm ầm ầm!
Từng lực lượng khủng khiếp bắt đầu khởi động.
Đại chí cường giả đứng phía trước đột nhiên ra tay, vô tình giết chết tất cả đám cường giả cố gắng xông vào cánh cửa không gian.
Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng ra tay, yêu khí giống như huyết diễm thiêu đốt. Mấy cường giả Nhân tộc liều lĩnh xông vào cánh cửa ánh sáng trực tiếp bị thiêu đốt luyện hóa trở thành xương trắng.
Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng hừ lạnh một tiếng, mười ngón tay hơi run rẩy. Trong nháy mắt này từ trong thân thể bốn, năm cường giả Nhân tộc vừa xông vào cánh cửa ánh sáng đều chảy máu không ngừng..
Cùng lúc đó, chí cường giả Nhân tộc cũng biến sắc.
Tống Khuyết cầm kiếm ở trong tay, cổ tay run lên. Vô số đạo kiếm quang chói mắt bắn ra. Chỉ một thoáng bốn năm cường giả Yêu tộc tới gần cánh cửa ánh sáng bị chém làm thịt băm.
Dưới thủ đoạn ngoan độc của Bạch Tuyền Thủy của Diệt Tuyệt Kiếm Tông, cũng chém giết hơn mười cao thủ Yêu tộc cố gắng liều mạng xông vào!
Máu tươi phụt ra, từng đoạn chân tay bay loạn.
Đinh Hạo không ra tay, bảo vệ Kỷ Anh Khởi ở bên cạnh.
Rất nhanh, ở trước cảnh giết chóc đẫm máu, cục diện hỗn loạn rốt cuộc đã được ngăn lại.
Cường giả hai tộc rơi vào tình trạng điên cuồng, dưới sự tàn sát không chút lưu tình của các chí cường giả, cuối cùng đã tỉnh lại. Lý trí đã chiến thắng sự tham lam. Thần tàng tuy rằng quý giá, nhưng cũng cần có mạng để đi lấy. Nếu như vào thời khắc này bị giết chết, vậy tất cả cũng sẽ kết thúc.
- Ai dám xông loạn, giết không tha!
Trong giọng nói Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng lộ rõ sát khí.
- Hắc hắc, nếu có người phá vỡ quy định của đàn liên kết đồng minh, hôm nay lão tử cũng không ngại đại khai sát giới tại đây!
Tống Khuyết cũng liên tục cười lạnh. Tên mập này khi đã phát cuồng, dáng vẻ vô cùng đáng sợ, giống như một vị tử thần.
Ở dưới sự uy hiếp của chí cường giả, không còn có người nào dám tùy tiện gây lộn xộn.
Sau khi thương nghị sơ qua một hồi, các thế lực lớn nắm giữ tấm bia đá địa đồ trong tay chỉnh đốn lại đội ngũ, nhận được tư cách dẫn đầu tiến vào. Những cường giả Nhân tộc tán tu và Yêu tộc nhản tản một đường dựa vào vận khí đi theo tới đây, chỉ muốn có phần canh ăn, hiện tại phải đợi sau khi đội ngũ của các thế lực lớn tiến vào hết, mới có thể bước vào cánh cửa ánh sáng.
Trong tay Đinh Hạo nắm hai phần địa đồ, tất nhiên là nhóm người đầu tiên tiến vào.
Hắn cõng Kỷ Anh Khởi trên lưng, dẫn theo Tà Nguyệt và Manh Manh, cùng Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy cùng với các chí cường giả Yêu tộc khác, đồng thời đi về phía cánh cửa ánh sáng. Cuối cùng thân hình lại không tiến vào trong cánh cửa ánh sáng.
Một cảm giác mất trọng lượng truyền đến. Chỉ trong nháy mắt, mọi người đã cảm thấy trước mắt sáng ngời, khung cảnh xung quanh đã thay đổi.
Lúc này đây cũng không phải là lập tức truyền tống mất trật tự.
Trong nháy mắt khi chân đạp đến mặt đất cứng rắn, Đinh Hạo liền phát hiện, đám người Tống Khuyết, Bạch Tuyền Thủy cùng với Bổ Thiên Quyết Yêu Hoàng vẫn ở bên cạnh mình, cũng không bị phân tán ra.
Mấy người đều vẫn duy trì đủ cảnh giác. Công thể được phát động. Huyền khí yêu khí được vận chuyển tới cực hạn, đề phòng có người đột nhiên đánh lén, hoặc là có nguy hiểm ngoài dự đoán giáng xuống.
Mỗi người cũng có chút tò mò quan sát nơi đây.
Đinh Hạo cũng không ngoại lệ.
Di chỉ thần bí trong truyền thuyết, cuối cùng đã chậm rãi mở tấm màn che thần bí ra trước mặt mọi người.
Di chỉ ở đây chắc là một tòa thành lớn viễn cổ, một công trình kiến trúc bằng đá hoàng thổ liếc mắt không nhìn thấy.
Dường như đó là một quốc gia kim sắc.
Có thạch lâu sụp xuống, tường đá thấp, sân rộng bằng đá bị vỡ nát. Tầng tầng lớp lớp những công trình kiến trúc thiên kì bách quái. Đinh Hạo thậm chí thấy được một vài kiến trúc tương tự với kim tự tháp Ai Cập cổ ở kiếp trước. Chỉ có điều tất cả đều đã bị phá hỏng, trên cơ bản không duy trì sự hoàn chỉnh.
Không biết từ đâu gió vù vù thổi tới, khiến từng hạt cát vàng trên mặt đất bay cuồn cuộn.
Ở đây tất cả kiến trúc đều bị ngàn vạn năm tháng tang thương tập kích. Cát chi ếm phần lớn. Từng mảng loang lổ thô ráp. Vô số những vết tích tan hoang.