Chương 362: Kiếm của ta ra khỏi vỏ cũng nhiễm máu.
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm; tunghoanh.vn
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
<< Boom 20c cảm ơn bạn "maiyeuem7122119" đã ủng hộ truyện. Thân >>
<< Có chút trục trặc nên Sinh post trước 20c nha "maiyeuem7122119" >>
Tiếp theo lại một chuỗi tiếng nước nổ tung, bọt nước bắn lên. Từng con xà giao to lớn liên tục chui ra khỏi mặt nước, thanh thế khiến người sợ hãi nhưng chúng nó đều chết, vị trí vết thương giống y nhau, đều là bị vật nhọn đâm thủng vị trí bảy tấc bụng.
Mười một yêu ma xà giao lật ngửa bụng nổi trên mặt nước, chúng đã chết.
Chủng tộc xà giao khổng lồ trong Thần Giao Đàm bị diệt tộc.
Người ra tay giết chúng chính là thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp như tiên nữ lạc xuống nhân gian bên Thần Giao Đàm và cô bé cột tóc.
- A! Tỷ tỷ bị thương?
Cô bé thấy vết thương sau lưng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp, hốt hoảng la lên:
- Bị độc dịch của Thanh Giao Vương ngâm vào vết thương, không hay rồi.
- Chỉ là con xà giao mới đột phá Tiên Thiên Võ Tông cảnh mà cũng tự xưng là Thanh Giao Vương?
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp múc nước rót vào miệng vết thương, liếc xác xà giao trôi nổi trên Thần Giao Đàm.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp nói:
- Quy tắc cũ, mỗi người một nửa.
- Hì hì, dược.
Cô bé cột tóc hưng phấn nhảy nhót, hôn lên mặt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp:
- Đa tạ tỷ tỷ.
Cô bé như trái bóng vàng nhảy vào Thần Giao Đàm, đứng trên xác mấy con xà giao lớn nhất. Cô bé cắn gáy xà giao như chó con xé rách da.
Chuyện đáng sợ xảy ra.
Xác xà giao nặng trăm tấn bị cô bé nhỏ xíu hút sạch, như khí cầu khô héo chỉ còn lại cái vỏ. Cô bé quen thuộc giũ tấm da xà giao cất vào cái túi nhỏ may trên váy.
Thì ra cái túi nhỏ đó là không gian trữ vật cao đẳng.
Cô bé tay nhân nhanh nhẹn làm điều tương tự với xác xà giao còn lại, chớp mắt có một nửa bị hút khô.
Cô bé cảm giác bụng nhỏ tròn trịa hơi trướng lên.
- Tỷ tỷ, còn lại là của tỷ.
Cô bé bắt lấy đuôi một xác xà giao ném đi như quăng cây nhỏ, xác xà giao nặng như núi cao bay hướng thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp đã mặc giáp mềm đỏ vào.
Đầu ngón tay thiếu nữ toát ra đốm lửa đỏ như tiểu tinh linh ngoan ngoãn. Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp nhìn xác xà giao bay tới, lửa đỏ chợt nổ tung hóa thành lửa cháy hừng hực bao phủ thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp.
Chớp mắt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp thành đốm lửa, biến mất.
Có ảo ảnh phượng hoàng lửa chậm rãi mở cánh ra sắp bay lên cao, phát ra khí thế cường đại không thuộc về cõi thiên địa này.
Xà giao to lớn rơi xuống bị ảo ảnh phượng hoàng lửa duỗi cánh, ngọn lửa phóng lên cao bắt giữ đốt xác cháy không tròn mẩu xương. Xác xà giao hóa thành đoàn sáng năng lượng xanh nhập vào phượng hoàng lửa, thân hình yêu kiều như ẩn như hiện.
Trên Thần Giao Đàm, cô bé tiếp tục ném xác xà giao vào lửa cháy hừng hực.
Một chén trà sau, xác xà giao trong Thần Giao Đàm biến mất hết.
Ngọn lửa đỏ rực ngày càng đốt cao nhưng không tỏa ra sức nóng.
Cùng lúc đó, màu lửa biến đổi nhanh như trải qua lột xác, phượng hoàng lửa khổng lồ khép cánh lại, bao bọc thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp như ẩn như hiện như đang dục hỏa niết bàn.
Thời gian trôi nhanh.
Ngọn lửa như máu dần tắt.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp mặc giáp đỏ trong ngọn lửa đỏ nhạt mở mắt ra, đôi mắt đỏ như có lửa đốt.
Chính lúc này, thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp phát hiện ra điều gì, ánh sáng vàng chợt lóe, mặt nạ che khuôn mặt.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp nhìn lên trời, hét lên:
- Ai? Đi ra!
Một thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Phát hiện ra ta? Hưm, thú vị. Huyết mạch thượng cổ thần hoàng sao? Nàng chính là Phượng Hoàng Nữ gần đây nổi lên đúng không?
Một người toàn thân trắng bệch xuất hiện gần thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp mười thước, không có huyền khí dao động, không có bóng sáng di chuyển nhanh. Giống như người đó đã đứng tại chỗ từ lâu chẳng qua không bị phát hiện.
Người này rất đẹp trai, môi mỏng, thân hình mảnh khảnh, trường sam trắng, mặt trắng bệch, tóc bạc. Đôi mắt hẹp dài, chân mày bay xéo vào thái dương đều một màu trắng. Nam nhân đứng đó như băng tuyết ngàn năm lạnh lùng, ngăn cách người ngoài ngàn dặm. Bất cứ ai nhìn gã một lần sẽ thấy linh hồn bị đông cứng.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp ánh mắt nghiêm túc nói:
- Là ngươi?
Khách không mời hơi giật mình:
- Nàng biết ta?
Mắt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp xinh đẹp lóe tia trêu chọc, lạnh lùng cười:
- Đệ nhất kỳ tài Tuyết Châu mấy trăm năm qua, người thừa kế viện trưởng Thanh Bình học viện tương lai, đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ Tuyết Châu, thần đồng Mục Thiên Dưỡng nổi tiếng khắp thiên hạ. Làm sao ta không biết cũng như dám không biết?
Mục Thiên Dưỡng gật đầu, nói:
- À.
Mục Thiên Dưỡng không hiểu sao, gã thấy bản thân rất lạ. Mục Thiên Dưỡng không hiểu vì sao đứng trước mặt thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp thái độ không mấy thân thiện này, lần đầu tiên trong đời gã muốn nói gì đó. Nhưng vì Mục Thiên Dưỡng đã quen im lặng thời gian dài nên không biết nói gì.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp bỗng mỉm cười nói:
- Nhưng ngươi đến đúng lúc.
Mục Thiên Dưỡng suy nghĩ lung tung, bản năng hỏi:
- Cái gì?
Mục Thiên Dưỡng bỗng thấy tức giật. Chết tiệt, chuyện gì đây? Hôm nay gã làm sao vậy? Gã không nên có phản ứng như vậy, sao có thể bị một thiếu nữ dắt mũi lấn lướt?
- Ai cũng nói ngươi là đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ Tuyết Châu, có thể nói là vô địch. Cái gọi là mời không bằng tình cờ, nếu đã gặp nhau thì tiểu nữ xin lĩnh giáo mấy chiêu.
Thần Giao Đàm vẫy tay, một hộp kiếm to xuất hiện bên cạnh nàng. Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp rút kiếm to màu đỏ ra.
Mục Thiên Dưỡng nhíu mày nói:
- Nàng không phải đối thủ của ta.
Toàn thân thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp rực cháy ngọn lửa, nói:
- Không thử thì sao biết?
- Kiếm của ta ra khỏi vỏ sẽ dính máu.
Mục Thiên Dưỡng nhíu mày, lần đầu tiên gã không muốn cầm chuôi kiếm.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp thổi kiếm to, đoàn lửa lan tràn mũi kiếm dày rộng.
Thiếu nữ áo đỏ xinh đẹp cười tươi như hoa nói:
- Kiếm của ta cũng là ra khỏi vỏ sẽ dính máu.