"Cậu..."Nghe thấy tiếng của Gia Minh, nụ cười trên gương mặt Đông Phương Uyển cứng ngắc lại, sau đó nàng hít thở một hơi sâu. kiếm chế để không nổi giận, sau đó nói:"Mình không có đùa giỡn với cậu đâu."
Trong một lúc, tiếng gào của Đông Phương Uyển vang vọng khắp trong ngoài lớp học. một số bạn học còn đang thu dọn đồ đạc chưa trở về nghe thấy đều kinh ngạc quay đầu nhìn lại, ngay cả những người đang đi ngoài hành lang cũng ngừng bước, nhìn vào cảnh tượng trong phòng.
Đông phương Uyển trước nay luôn mạnh mẽ, cố chấp đang đập bàn đá ghế, đứng đậy còn bạn Gia Minh trước nay vốn yếu ớt nội tâm bị dọa đến ép sát vào ghế tựa. gương mặt có chút run sợ.
Hít lại hai hơi. Đông Phương Uyển nhớ lại dự tính ban đầu. mới kìm chế cơn thịnh nộ của mình xuống, nói tới cũng hơi kỳ lạ, đối với người ngoài, lúc nào nàng cũng có thể bình tĩnh lạnh lùng mà kiêm chế cảm xúc của mình,chỉ duy có ở trước mặt Gia Minh, nàng lại cứ phát hòa hết lần này tới lần khác.
Nói cho cùng, có thể là đo nàng biết rằng ẩn giấu dưới cái vẻ ngoài hết sức tầm thường của Gia Minh là một phẩm chất vô cùng đặc biệt. xuất sắc. vì thế mà xem hắn và những người khác không như nhau.
"Cậu... Cái gì cũng lấy tiền ra nói sao?"
Đông Phương Uyển cố hạ thấp giọng, ngồi xuống ghế. và nói như nghiến răng nghiến lợi: ....
"Cậu thực sự thiếu tiền đến thế ư?
"Cố Gia Minh! em mau ra đây cho cô! Có phải hôm qua em lại đi học trễ nữa phải không?"
"Xin lỗi cô Nhã Hàm, lần sau em không đám vậy nữa
Trong cơn mưa phùn, từng tốp học sinh ngắm nghía về phía bên này. Trong trường, cô giáo Trương Nhã Hàm nổi tiếng nghiêm khắc, mà thực ra còn liên quan đến cả lực ảnh hướng của gia tộc. rất nhiều con cái của những gia đình giàu có thế lực cũng không dám không nghe lời nàng, nếu như bị vị cô giáo Trương Nhã Hàm này tìm đến tận cửa thăm hỏi một lần, đối phương cản bản là sẽ mất đi một vài mối làm ăn.
Chẳng qua, trong mắt những người khác, một năm trở lại đây. nàng cũng đã thực sự gặp phái tình huống đau đầu. chính là vì cái tên cố Gia Minh đang ở trước mặt này đây.
Cũng ở trường gần một năm rồi. ấn tượng mà cố Gia Minh đem đến cho mọi người là cái vẻ cô độc. lạnh lùng mà cũng không từ thủ đoạn đê đạt tới mục tiêu của hắn.
Từ khi mà hội Bóng rổ mời hắn gia nhập, hắn lại đưa ra yêu cầu phải trả chỉ phí thì cái nhận xét ấy đã được thêm một mục mới: sùng bái đồng tiền.
Thế nhưng, mặc dù hắn bị mọi người chỉ trích nhiều như vậy. thì vẫn có một điểm mà ai nấy không thể không khâm phục hắn, chính là hắn là một thẳng cứng đầu hết lần này tới lần khác phạm lỗi và luôn không đê cô giáo Nhã Hàm trong mắt. Cũng một năm rồi, cái màn này cũng đã diễn ra trên hành lang rất nhiều lần.
Nghỉ học, trốn tiết, về sớm, ngủ gật trong giờ học... Bạn Gia Minh của chúng ta luôn không phạm sai lầm lớn, sai lầm nhỏ thì lại vô vàn. vì vậy thường bị Cô Nhã Hàm gọi tới khiến trách, nhưng cho dù Cô Nhã Hàm có trách mắng thế nào. Gia Minh trước sau chỉ cúi gầm mặt ra vẻ thành khẩn hối lỗi:"Xin lỗi cô Nhã Hàm. lần sau em không dám vậy nữa."Câu này đã nói đi nói lại nhiều lần, nó cũng như một câu kinh kệ hay thần chú gì đó. bị niệm nhiêu quá tự nhiên cũng hết tác dụng. Mà từ thực tế có thể thấy. cô giáo Nhã Hàm đối với mọi việc trong trường học thì luôn có biện pháp lại chưa từng làm gì được thằng cứng đầu này.
Trừ hai huynh muội Đông Phương đã từng điều tra là có hiểu biết chút ít mở ám trong mối quan hệ giữa hai người, những người còn lại ai ai cũng ngưỡng mộ nhìn tất cả sự việc đang phát sinh. Lần này cũng không ngoại lệ, sau n câu: "Xin lỗi cô", đi đến chỗ không có ai hết. Nhã Hàm mới nhỏ giọng hỏi:
"Lúc nãy em và Đông Phương Uyển làm cái gì vậy? Hai vợ chồng cãi nhau à?"
"ừm. không sai."
Gia Minh cười cười gật đầu. không một chút xấu hổ thừa nhận ngay, nói:"Vợ chồng em cãi nhau".
Liếc nhìn xung quanh không có ai. Nhã Hàm vung chân đá một cái về phía Gia Minh, những bóng nước bay lên bám vào ống quản hắn.
"Còn dám đùa giỡn nữa sao! mau nói đi"
"ừm, cô ta muốn em tham gia biểu diễn trong ngày kỷ niệm thành lập trường
Gia Minh thản nhiên nói:
_ "Nhưng mà hình như cô ta biết được bí mật gì đó. tuy là không đúng lắm. nhưng em cảm thấy rất thú vị đây... À mà chị dám nghênh ngang tới tìm em như vậy, có phải bên phía Hứa Nghị Đình xây ra chuyện gì hay không?"
"Không phải chuyện Hứa Nghị Đình, mà là trong nhà của chị, bọn họ bắt đầu hỏi về lai lịch của Giản Tố Ngôn, chị dựa theo cách lần trước em chỉ chọ, nói chung là đều không biết, nhưng mà nghĩ phải đem chuyện này nói với em đã. Đúng rồi em mỗi lần hóa trang thành Giản Tố Ngôn đến tìm chị. chị đều nói theo sự thật đấy. hơn nữa chị cũng nói thẳng hết chuyện của Nghị Đình. Cha chị nói, nếu em cũng đã tham dự vào thì tạm thời cứ giúp Nghị Đình cai ma túy, sau này cha chị sẽ giúp đỡ thương lượng với Hoàng gia.
Gia Minh gật đâu cười.
****
Cùng nhau bàn về những chỉ tiết nhỏ về Giản Tố Ngôn, hai người đứng hẹn hò hồi lâu ở một góc kí túc xá mới chịu chia tay nhau. Gia Minh cầm cây dù đi ra phía ngoài, còn Nhã Hàm thì quay xuống bãi đậu xe chuyên dành cho giáo viên ở phía dưới.
Vừa bước ra khỏi cửa, đã nhìn thấy Đông Phương Uyển đứng chờ bên cạnh cái xe cũ kỹ. Lúc nãy trong phòng nhìn thấy Gia Minh nên không chú V. lúc này mới thấy nàng mặc áo thời trang mùa xuân màu trắng sữa, váy lông cừu màu tím nhạt lộ ra vẻ rất xinh đẹp. uyển chuyên, thoải mái phóng khoáng. Đông Phương Uyên chào trước:
"Cô Trương"
"À. em tìm Gia Minh hả? Hắn đã đi rồi. không có ở đây với cô
Lấy tay vuốt ve tóc mai hai bên trán. Đông Phương Uyên cười nói.
"Em đến là để kiếm cô thôi, vừa rồi đến phòng làm việc tìm cô. nhưng cô không có ở đó. em đành ở đây đợi."
"Cô hả?
Đông Phương Uyển hơi khom người, ánh mắt chân thành, trong sáng. Nhã Hàm thì hơi há to miệng:"Ngưỡng, ngưỡng mộ? Giản Tố Ngôn?"Chúng ta có thể tạm thời xem nơi này như một thế giới song song.
Hạ tuần tháng 4 năm 1998. người ta đã tìm ra manh mối được cho là nguyên nhân của cơn bão tài chính vốn không nên xuất hiện. Từ góc độ người đứng ngoài xem có thể thấy, vốn đầu tư đưa vào trong năm 91 là một hòn đá làm khơi dậy rung động, sau đó làm rối loạn rất nhiêu trình tự vốn có của thế giới này.
Cuối tháng tư năm 1998. Viêm Hoàng Giác Tinh của Trung Quốc bắt đầu có tiếp xúc mang tính thăm dò với Cao Thiên Nguyên của Nhật Bản khiến Bùi La gia lo lắng, u Ám Thiên Cầm của Châu Âu vui mừng, phối hợp với xu thế của cơn bão tài chính, thế cục tại Châu Á bắt đầu trở nên khẩn trương.
Là một tổ chức sát thủ với tầm cỡ thế giới. Bùi La gia bắt đầu tiến thêm một bước co rút lực lượng của mình về Châu Á.
Cùng lúc đó. tổ chức với công nghệ cao là Trí Tuệ Thiên Quốc của Bắc Mỹ. liên minh dị năng Tạo Vật Kỹ Tích, thậm chí cả Hải Ngạn cổng Hiến của Nam Mỹ. Đại Thử Bảo Hộ Giả đồng minh của Châu úc đều có xu hướng tiến vào trạng thái nhìn như hoạt động mạnh nhưng thực ra lại chỉ là quan sát. đợi mọi chuyện mở rộng ra.
Trên thực tế, lúc này các thế lực ngang tầm với nhau đều duy trì thái độ khắc chế lẫn nhau . Viêm Hoàng Giác Tinh hi vọng dùng ưu thế để làm cho Bùi La gia kinh sợ. phía Bùi La gia cũng hết sức thu liễm. giữ vững trạng thái mâu thuẫn giữ hai bên như trước đây.
Mà trong khoảng thời gian ngắn như vậy. một nhân vật vô cùng mấu chốt trong cơn bão sau này. lúc này lại đang thu liễm bản thân, hường thụ cuộc sống thanh thản giữa trận mưa phùn.
Đương nhiên, có lẽ cuộc sống nhàn nhã đạo chơi như vậy mới là cái nổi để tạo nên một cơn gió lốc tốt nhất"Nguy cơ tài chính, giá hàng hóa tăng lên. người lao động thất nghiệp, còn nữa lũ lụt... Lần trước mua mới có hai mươi sáu, lần này đã là hai mươi tám. vừa rồi mình vẫn luôn nghĩ, chúng ta thử dùng túi bảo quản xem sao..."Ngồi xuống ghế salon. lấy hộp áo mưa sọc xanh đỏ từ trong túi nilon ra. thiếu niên có tài khoản mấy tỷ đô la Mỹ trong ngân hàng Thụy Sĩ ra vẻ than trách cuộc sống khó khăn:
Sa Sa quệt miệng trừng nàng một lát rồi kháng nghị:"Linh Tĩnh, cậu quá đáng giận, quên cả tình nghĩa bách hợp bao năm qua của chúng ta rồi sao?"