108 Thiếu Nữ Lương Sơn Chương 201: Kim Tiên Liên Mệnh Hoàn.

Tô Tinh và Vũ Ti U chăm chú nhìn nhau, bầu không khí có chút trầm mặc, Công Tôn Hoàng ra khỏi tinh thai, ngồi trên bả vai của Tô Tinh, thân thể của nàng nhẹ tênh, ánh mắt nhìn hai người cũng là vô bi vô hỉ(không buồn không vui), nhưng lại có một cảm giác như tọa sơn quan hổ đấu.

- Ta ngủ trên ghế, nàng ngủ trên giường đi

Tô Tinh ngáp 1 cái, hắn nói giống như là lấy trời làm chăn, lấy đất làm giường. ngủ trên ghế cũng là hưởng thụ rất cao cấp.

Vũ TƯ U ừ một tiếng. Nàng thật sự không có gì lý do mời một nam nhân cùng nàng ngủ chung một chỗ, đây quả thực là quá điên cuồng.

Công Tôn hoàng trừng mắt, nhìn Tô Tinh

- Tiểu Hoàng, nàng cũng vào tinh thai ngủ đi.

Tô Tinh nói với nàng

Công Tôn Hoàng nhẹ hôn vào má Tô Tinh, thân ảnh như nước hóa thành sương vào trong tinh thai dốc lòng tu dưỡng

Lãnh diễm mỹ nhân cởi áo tháo dây lưng đi tới giường, tuy có tấm màn ngăn cách, nhưng tấm sa mỏng manh mơ hồ hiện ra đường cong khiến người ta thấy hứng thú, Tô Tinh gãi gãi đầu, nhân cơ hội này vận luyện Cực Chân tâm pháp, trên giường Vũ Ti U vẫn chưa cởi áo ra tháo dây lưng xong, mà là để nguyên y phục mà nằm, tựa vào trên tường hai tay ôm ngực, hai chân gấp lại, đối với Vũ Ti U mà nói cùng nam nhân ở chung một phòng qua đêm so với ký hạ khế ước còn muốn bất khả tư nghị hơn, mặc dù có tấm màn cách ngăn nhưng nàng vẫn có một loại cảm giác bất an trước nay chưa từng có.

Không có gì mập mờ, chỉ có một mảnh trăng tĩnh lặng trên mặt nước, chiếu vào cửa sổ, trên mặt đất toàn là sương khuya.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Tô Tinh mở mắt, liếc nhìn vào giường, đột nhiên ngoài cửa sổ có tiếng bước chân, người ở Vân Hà Sơn nhanh nhẹn đi qua. Qua mấy hành lang gấp khúc, xuyên qua mấy đình viện liền đi tới một tòa hậu sơn, Vân Hà Sơn không hổ danh là bảo địa, ánh trăng tàn đầy, tâm khoáng thần di (tinh thần sảng khoái).

- Lén lút, còn không ra?

Tô Tinh cười hắc hắc.

Một bóng đen nhất thời đi ra, người tới mày kiếm mắt sáng, môi hồng răng trắng là một nam nhân tuấn tú.

Long Ngạo Thiên khinh thường cười nói:

- Mũi của ngươi thính thật? Đây chính là sở trường của ngươi sao?

- Ta là nam nhân rất dân chủ.

Tô Tinh ngáp một cái:

- Ngươi muốn nhìn lén lão bà của ta, nói đi, ngươi tự thiến hay để ta tự tay lấy cái mạng chó kia của ngươi. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY

- Ngươi là tu sĩ Tinh Hà sơ kỳ mà cũng dám cuồng vọng như thế sao?

Long Ngạo Thiên cảm thấy buồn cười, ánh mắt lại là oán hận vô cùng:

- Loại người có tu vi như ngươi có tư cách gì mà hưởng phúc.

Long Ngạo Thiên này cũng là không quen nhìn Tô Tinh tu vi thấp hơn mình hai giai đoạn lại có thể có mỹ kiều nương(vợ xinh đẹp) có tu vi Tinh Hà hậu kỳ.

- Bạch diện tiểu tử ngươi nên thức thời mà sớm rời xa nàng đi!

- Ta không cần pháp khí cũng có thể thu phục ngươi.

Tô Tinh nở nụ cười khinh thường.

- Cuồng vọng là phải trả giá đắt.

Long Hạo Thiên Quát.

Tô Tinh gãi đầu, tên gia hỏa này là đánh vào mặt mình sao.

Long Ngạo Thiên thân hình vừa động, song quyền ngưng tụ, một khi Tô Tinh không cần dùng pháp khí, Long Ngạo Thiên tự nhiên không muốn tự hạ thân phận, trên thực tế hắn cảm thấy Tô Tinh đã tự đào mộ phần tốt cho mình.Từng vì có thể tranh đua cùng Tinh Tướng, hắn liều mạng tu luyện cận thân võ tu, không biết đã giết chết bao nhiêu tu sĩ khi cận thân rồi, chính bởi vì như thế, Long Ngạo Thiên mới có thể cuồng ngạo như thế.

Lấy Tinh Hà hậu kỳ đối với Tinh Hà sơ kỳ, Long Ngạo Thiên đã dự định chặt toàn bộ tay chân, cuối cùng mới cắt lưỡi kia.

Long Ngạo Thiên vừa ra tay, Tô Tinh cũng nhìn thấy gia hỏa này có chút bản lĩnh, bất quá người cuồng vọng từ trước đến nay là có chút bản lĩnh, thì chút bản lĩnh này có khi cũng chịu không nổi một kích. Như vậy tiễn ngươi một đoạn đường, Tô Tinh cười lạnh, vọt lên.

Hậu sơn hai thân ảnh quấn đấu lẫn nhau, tuy rằng tu vi so ra thì kém một chút, nhưng những cảnh giới tu vi này đối với Tô Tinh mà nói thì chỉ để gạt người mà thôi, tinh lực có thể cùng Tinh Hải kỳ tranh đua, Tô Tinh sau khi đấu qua với Hỏa Nhãn Bạt Chẩm, đang lo không biết đơn đôc đối mặt với tu sĩ thì mình ở trong tình trạng gì, hiện tại có người đưa tới cửa, Tô Tinh tự nhiên là không ngại.

Lần đầu tiên song quyền chạm vào nhau, Long Ngạo Thiên bị một quyền nặng nề đánh lui, miệng ói ra máu tươi, sức mạnh của Tô Tinh khiến nam nhân này cảm thấy gan vỡ tan, ngũ quan đổ máu, Long Ngạo Thiên cho rằng mình nhìn lầm rồi, giận quát một tiếng. Làm cho tinh lực cũng tập trung vào quyền sau.

- Ta muốn chà đạp ngươi tới chết.

Long Ngạo Thiên sắc mặt trầm xuống, đồng tử hàn quang chớp động, không thấy cuồng ngạo, chỉ có nanh sắc(ánh mắt dữ tợn).

Một cỗ tinh lực cường đại từ thân thể hắn bay ra quấn lấy người hắn, phảng phất hợp thành một thể, xem ra Long Ngạo Thiên này cũng tu luyện công pháp kỳ dị.

Tô Tinh trước mắt sáng ngời, hảo chỉnh dĩ hạ(du hung hiểm vẫn ung dung).

Oanh!!!

Phanh!!!

Đất trống hậu sơn đột nhiên nổ tung, phong áp đại bồng(cây cỏ xung quanh), cây cối khuynh đảo, cát đá cuồn cuộn, phong áp kia như là gió xoáy xoay tròn ở bên cạnh, hướng đến đè épTô Tinh.

Long Ngạo Thiên đôi mắt đỏ bừng trong đêm.

Thân ảnh Tô Tinh chợt biến mất.

Long Ngạo thiên sửng sốt.

Còn chưa lấy lại tinh thần, hắn liền thấy thân ảnh Tô Tinh như quỷ ảnh trong bóng đêm, nhanh chóng phủ xuống đến trước mắt hắn.

Long Ngạo Thiên song chưởng đột nhiên che trước người, gắt gao hợp cùng một chỗ, sau đó song chưởng xuất ra, bóng đen hoàn toàn bị tiêu tán từ chung quanh thân thể, chính lúc này Tô Tinh công kích đến, song quyền loạn vũ.

Tiếng "Phanh" liên tục.

Tay phải chưởng đao như trăng non chợt hiện lướt qua, trực tiếp xé cái bóng Long Ngạo Thiên, hung hăng đánh vào cằm Long Ngạo Thiên, cực mạnh, thậm chí là khủng bố nhất, gian bạo, đánh đầu Long Ngạo Thiên đột nhiên ngả về phía sau. Nước mắt nước mũi trong khoảnh khắc phun ra điên cuồng, mặt mày dữ tợn méo mó, bộ dạng thê thảm mà khiếp sợ.

Trong phút chốc, nam nhân Tinh Hà hậu kỳ này đã nếm trải được mùi vị sợ hãi xưa nay chưa từng thấy, lâp tức hiểu được nam nhân trước mắt cũng là một võ tu!

Trúng kế!

Tô Tinh không có ý định dừng lại, mũi chân khẽ điểm, thân thể ngửa ra sau theo Long Ngạo Thiên, trong đầu đột nhiên suy tính, giữa không trung chuyển mình tuyệt đẹp, một chân khác mang theo tiếng gió hung hăng đá lên người Long Ngạo Thiên

Dư thế chưa tiêu hết, quyền chân giống như máy xay gió, mang theo tiếng rít khủng bố liên tiếp cắt vào vị trí chủ chốt, bén nhọn xé rách âm thanh như tiếng cười cảu Tử thần, bất quá trong cái khoảnh khắc ngắn ngủi, quyền cước chi ảnh vây quanh thân thể Long Ngạo Thiên, động tác cuồng dã mà nối liền, huyết hoa bắn tung tóe ở bên trong, thân hình hắn đã lật nhào ra ngoài.

Dựa vào tinh lực Tinh Hà hậu kỳ miễn cưỡng đứng vững, Long Ngạo Thiên mạnh mẽ rống lên, phun ra một ngụm máu đen.

Bất quá vừa đối mặt ngắn ngủi, Tinh Hà sơ kỳ tu sĩ trước mắt đã cho hắn một đả kích chí mạng, toàn thân từ nội tạng ra ngoài đã đầy vết thương to lớn, giống như một oán phụ bị chà đạp bằng mọi cách.

- Không thể nào, một Tinh Hà sơ kỳ tu sĩ như thế nào lại, khụ, không ngờ lại có thể đả thương ta.

Long Ngạo Thiên bị thương tổn tới nỗi nói năng lộn xộn, thân hình run rẩy không ngừng, đau đớn mãnh liệt lan tỏa toàn thân. Phẫn nộ thiêu đốt tâm chí hắn, trong mắt đã hoàn toàn màu đỏ, dường như bị điên.

Thân thể đột nhiên bay lên không, tuy rằng đã mất đi năng lực nói chuyện, nhưng động tác Long Ngạo Thiên lại tỏ vẻ tức giận mãnh liệt, làm như không tin sự thực này, sự tình vẻn vẹn là trong nháy mắt, đột nhiên hướng Tô Tinh vọt tới, phong áp khủng bố đổ ập xuống, một tay giống như biến thành lợi trảo bén nhọn già thiên tế nhật(che khuất bầu trời) điên cuồng áp chế, hung ác dị thường.

Phảng phất bóng tối như trở thành vũ khí sắc bén nhất của hắn, cùng nhau hướng tới Tô Tinh.

Tô Tinh lùi lại mấy bước, thấy Long Ngạo Thiên lần công kích quả thực là mở rộng môn hộ, chân phải đạp một cái, trực tiếp đá vào lồng ngực Long Ngạo Thiên, xương sườn gãy vài cái, Long Ngạo Thiên trừng lớn hai mắt bị đạp nằm trên mặt đất

- Hoa

Long Ngạo Thiên kêu to, rốt cục muốn sử dụng cái gì vậy, Tô Tinh đâu có cho hắn cơ hội.

Đạp làm cho hắn xoay mặt lại, Tô Tinh lắc mình một cái, trực tiếp cùng Long Ngạo Thiên thoáng qua, trong tay đã cầm một thanh đao sắc bén. Long Ngạo Thiên đang muốn nói, kế tiếp liền im bặt, trên cổ xuất hiện một huyết tuyến nhất thời té ra mặt đất đi đời nhà ma. Tô Tinh lạnh lùng nhìn vào tên nam nhân kiêu ngạo này, lấy túi Tinh giới của hắn, xuất ra vài diệt thi phù hủy xác chêt hắn.

Đối với loại nam nhân tới cửa tìm chết này. Tô Tinh chưa bao giờ khách khí.

- Vừa rồi chiêu cuối cùng kia rất hung mãnh, cũng không biết là cái gì....

Tô Tinh lật tới lật lui Tinh giới túi của Long Ngạo Thiên, càng xem càng giật mình, nam nhân này hóa ra rất giàu, kiếp tài quán phạm(kẻ phạm nhiều tội cướp giật tài bảo) a.trong túi thứ nhiều không đếm xuể, hơn nữa chủng loại phong phú, cái gì cũng có. Tu sĩ Bình thường căn bản không có khả năng mang nhiều thứ thượng vàng hạ cám(hỗn tạp) chính mình cũng không dùng được như vậy, không cần nghĩ cũng biết là giết người mà có.

- Gia hỏa này chết thật đúng là oan a.

Tô Tinh trách một tiếng, chỉ là pháp khí cũng có nhiều hơn bốn năm mươi kiện, thậm chí còn có vài món pháp bảo. Đan dược cũng có trăm bình, phù triện càng là có nhiều hơn ngàn cái, thậm chí còn có một đỉnh cấp phù triện "Hóa thần phù", thấy phù triện này Tô Tinh tựu cảm thấy Long Ngạo Thiên chết rất không cam lòng, đỉnh cấp phù triện này cho dù đối phó Tinh Hải tu sĩ cũng không có vấn đề, khó trách Long Ngạo Thiên này lại kiêu ngạo như thế.

Pháp khí, đan dược, phù triện, tài liệu nhiều không đếm xuể, bất quá đa số Tô Tinh cũng không để mắt vào, nhưng thật ra bí tịch công pháp thì khiến Tô Tinh cảm thấy rất có hứng thú, "Cửu trảo chân long công " xem ra chính là công pháp mà Long Ngạo Thiên tu luyện, Tô Tinh nhìn vào, quả nhiên lệ lỗ(mạnh mẽ hiểm ác). Một môn trảo pháp ác tâm, cận thân thì đột nhiên xuất một kích, có thể dễ dàng xé rách pháp khí, nếu tu sĩ không rõ chỉ sợ rất dễ dàng hội thân dị xử(thân thể thăng thiên), ngược lại có thể luyện một chút. Ngoài cái này ra, còn có một quyển giới thiệu chung độc thuật " độc cương chung thuật ", dùng để nghiên cứu trợ giúp chung độc thuật Công Tôn hoàng đang trúng cũng tốt.

Kiểm tra tất cả túi Tinh giới. Tô Tinh còn tìm được viên thứ hai Âm Phách châu, Tô Tinh lúc này cảm thấy Long Ngạo Thiên con mẹ nó thực là trâu bò, cũng không biết giết bao nhiêu tu sĩ, mưu hại bao nhiêu nợ máu, vật sở hữu lấy hoàng kim tính giá trị đến trên trăm ức, đối với Tinh giả đây tuyệt đối là con số trên trời.

Tô Tinh đang định rời khỏi, đột nhiên thấy chỗ thi thể Long Ngạo Thiên hóa thành tro có thứ gì đó lập lòe phát quang, bình thường mà nói, Tinh giả chăm sóc phi kiếm rất ân cần nếu không có sử dụng sẽ cùng bản thân hình thần câu diệt nhưng thoạt nhìn Long Ngạo Thiên làm như để lại cái gì, Tô Tinh tò mò đi tới.

Đó là một cái hoàn quyển(vòng giam giữ) màu vàng, có nhiều trọng phù chú lóe ra. Hào quang lưu chuyển.

- Kim Tiên Liên Mệnh Hoàn?

Tô Tinh nhìn thấy vật này, sợ hết hồn.

Cái này rỏ ràng là thiên mệnh Tinh võ của Địa Cẩu tinh xếp hạng 108, Kim Đao Khuyển Đoạn Cảnh Trụ

- Gia hỏa này lại có thể xử lý tinh tướng?

Lúc Tô Tinh đang hùng hùng hổ hổ, thì xa xa, Vũ Ti U lẳng lặng nhìn một cái, thân ảnh ẩn vào trong đêm tối.

-o0o-

Sửa một số word nha mọi người, giữ nguyên bản hán việt cho hay.

Cù Hà = Địch Hà

Vạn niên Chung = vạn niên cổ

Chung = cổ độc

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/108-thieu-nu-luong-son/chuong-202/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận