Vì không có thẻ bài nên tự nhiên không vào đc sàn vật, kế hoạch kèm 2 bên Tâm Di đã rơi vào vô vọng.
Mà hiện tại sàn đấu,náo nhiệt phi phàm.Trời tỏa nắng ấm, dương quang chiếu qua mặt mọi người, mọi người hưng phấn như tết.
Phía bên trái, người chật như nêm, người có thể vào sàn quan sát cũng chỉ có đứng, cứ như thế mọi người hứng trí tưng bừng.
Giữa sân, tại giữa khán đài có 1 cái bàn có 2 chỗ người, khán đài hữu ngạn dành cho hậu cung _ phi tần và các cách cách chưa kết hôn, tả ngạn là các vị vương gia _ a ca _ hoàng tôn.
Phía dưới khán đài, 2 bên là chỗ của văn võ bá quan đc ấn định theo thứ tự lớn nhỏ an vị.
Phần đông các tuyển thủ tinh thần rất hưng phấn, theo thứ tự xếp hàng chỉnh tề đối mặt vs khán đài chuẩn bị lâm trận.
Nhóm dân chúng thì nghị luận xem vị nương nương nào đẹp, xoi mói các tuyển thủ, toàn bộ nội 1 mảnh ồn ào." Các ngươi xem vị nương nương ấy đẹp a ... Quá xa thấy không rõ a ...Hôm nay cũng không phải tới để xem nương nương, các ngươi thấy đc tuyển thủ nào đẹp zai a ... Cũng không sai ..."
3 tỉ muội Tiết gia ở trong đám người nhìn xung quanh," Nạp Lan đại ca đâu? " Thu Yến hỏi.
Sở Cầm nhìn giữa sân: "không biết nha, nhiều người như vậy chỗ nào tìm thấy"
Hồng Dao nói tiếp: " Hắn số 27 hẳn là xếp ở trước"
Các đại thần đàm luận, chỉ điểm,"Nhìn 1 cái, tất cả đều có tinh thần, Phòng chính đại nhân, ngài thấy ai có hy vọng a?"
Trương Đình Ngọc vững chắc nói: "này khó nói, ta biết các ngươi đều hy vọng binh sĩ nhà mình thắng lợi, chính là ngạch phu chỉ có 1, không tới phút cuối không ai biết trước kết quả."
(ngạch phu = ox của cách cách)
Một bên Tiết Ngôn cùng Nạp Lan Hoành nói chuyện: " ngươi đừng khẩn trương, thả lỏng a, còn chưa bắt đầu đâu!"
Nạp Lan Hoành xem xét 2 bên trả lời:" không phải con ngươi, ngươi đương nhiên không khẩn trương! Nếu vòng 1 đã loại thì thật mất mặt!"
"khụ, sẽ không, ngươi thật là lo vô cớ, chất nhi đã cứu cách cách, làm sao vòng 1 đã thua."
Đang nói, đột nhiên tiếng la vang, lập tức an tĩnh lại, chỉ nghe Lý Đức Toàn lớn tiếng: " Vạn tuế gia giá lâm, Tâm Di cách cách đến"
Mọi người lập tức quỳ xuống hô vạn tuế, Lý Đức Toàn đỡ Khang Hy, Tâm Di vận trang phuc phụ nữ Mãn Thanh đi theo phia sau, đi lên khán đài an vị, Lý Đức Toàn cùng Tiểu Mai Tử, Tiểu
Trúc Tử ( 4 cái tên người hầu của Tâm Di ta koh chắc nha' ) đứng phía sau.
"Bình thân!" Kang Hy ngồi xuống nói tiếp: " Lần này công khai theo đúng nguyên tắc, là Tâm Di cách cách chọn lựa 1 ngạch phu văn võ toàn tài, hy vọng các tuyển thủ phát huy hết tiềm năng. Trẫm tuyên bố, đại lễ chọn rể bắt đầu"
Ngô Phủ Tề gõ 1 tiếng la, lớn tiếng nói: " Vòng 1 phỏng vấn, Tâm Di cách cách tự mình khảo hạch, lưu lại mới có thể tham gia vong tiếp theo, các tuyển thủ theo dãy 10 người 1 tổ lên sân đấu."
Lúc sau, tuyển thủ theo hàng lên sân, mỗi hàng 10 người.
" mời Tâm Di cách cách", Ngô Phủ Tề hướng lên khán đài.
Tâm Di từ khán đài đi xuống, đi đến trước mặt các tuyển thủ, bắt đầu xem từ số 1, 2 thái giám đi bên cạnh Tâm Di, 1 người cầm bản danh sách, chỉ cần Tâm Di ở trước mặt tuyển thủ phất tay hay lắc đầu, cầm danh sách liền đem người này tên vạch tới, 1 người đem người này đưa ra trường thi.
3 tỉ muội Tiết gia nhìn thấy Tâm Di không khỏi kinh hãi.
Thu Yến kinh hô: " trời ạ! Ta là không phải hoa mắt!"
Sở Cầm còn có vẻ ổn: " không có, nàng là Tâm cô nương"
Hồng Dao thở dài: " Nạp Lan đại ca cư nhiên yêu phải... ông trời phù hộ, Nạp Lan đại ca nhất định thắng"
"ta vẫn cảm thấy Tâm cô Nương có điểm thần bí khó lường, h rốt cục hiểu đc" Sở Cầm giật mình nói.
Hồng Dao thấy Nạp Lan Đức Duật: "các người xem,Nạp Lan đại ca thần sắc tự nhiên hẳn đã biết"
Sở Cầm vội dặn dò Thu Yến: " Thu Yến, việc này không thể để truyền ra ngoài, bằng không đầu ta khó giữ."
" sư tỉ, ta không phải ngốc, biết lợi hại!" Thu Yến biết việc này không thể lộ ra = không hội liên lụy Tiết gia.
Tâm Di đứng trc 1 gã tuyển thủ, người này cao, khoảng 1 thước 9, Tâm Di ngẩng cổ mới thấy mặt," Oa, cao a, cũng không phải lựa chọn quán quân bóng rổ"
Tâm Di phất tay, người này đc đưa ra ngoài, người bên cạnh còn thấp hơn Tâm Di 1 cái đầu, Tâm Di khoa chân múa tay 1 chút, người nọ thấy ánh mắt Tâm Di, Tâm Di lắc đầu.
Qua mấy hồi, Tâm Di dính 1 it tóc trắng của tuyển thủ, tiều tiều đầu của hắn phát, nói:" ngươi thực là tiền vệ thôi, cư nhiên cái đầu nhuộm màu trắng."
Tuyển thủ tóc trắng nói: " hồi cách cách, tiểu nhân không co nhuộm tóc, từ nhỏ chính là vậy."
Tâm Di cười "Vậy ngươi oán cha, nương ngươi đi!"
Thái giám đem người này thỉnh ra ngoài. Đội cuối, 1 tuyển thủ thấy Tâm Di lại gần vội lau điểm phấn trên mặt, Tâm Di sờ sờ cánh tay mình, xua tay lắc đầu: " ta nổi cả 1 lớp da gà"
Lại 1 tổ, để ý thấy Tâm Di đi đến, chỉ thấy tay chân 1 tuyển thủ không ngừng đẩu( chắc là cam mơ run ), Tâm di hỏi: " ngươi bệnh sao, lắc đầu lợi hại vậy?"
"hồi... hồi cách... cách, tiểu nhân... không... khong bệnh, tiểu nhân... sợ"
Tâm Di thở dài lắc đầu: " ngươi sợ cái gì a, ta không 3 đầu 6 tay, chẳng lẽ còn hội ăn ngươi, lá gan nhỏ vậy, về nhà luyện lá gan đi!"
Thì xem qua mấy người, đến phiên Phất Dực, hắn tiêu sái phe phẩ quạt, hướng Tâm Di chào: " tham kiến cách cách"
Tâm Di cố ý nói: " ngươi không sợ ta đem ngươi đùa cợt sao?"
Phất Dực cười mỉa: " cách cách, tốt xấu gì chúng ta cũng trc lạ sau quen"
Tâm Di cười cười. nói xong, từ trc mặt hắn đi qua, Phát Dực đắc ý nhìn các tuyển thủ bên cạnh.
Rốt cục, xem xong, đào thải không sai biệt lắm chỉ có ½.
Ngô Phủ Tề lại gõ 1 tiếng la: " vòng 1 phỏng vấn kết thúc, thỉnh các tuyển thủ nhập vây chuẩn bị ngựa, tiếp theo là vòng cưỡi ngựa"
Đang chờ đợi, Khang Hy hỏi: "Tâm Di, trẫm nhìn có chút cũng không tệ lắm, tên kia vóc dáng, tướng mạo đường đường a!"
"Hoàng thượng, hắn không có việc gì lại cao như vậy, cùng hắn nói chuyện, ta còn phải tìm ghế đứng lên mới đc, nếu không 2 ngày , cổ ta sẽ đứt."
Dư phi nghe đc, che miệng cười: " hì hì... nếu hắn biết vì bộ dáng rất cao bị đào thải, kia hắn nhất định hối hận không sớm chút đem chân cứ đoản" ( cái đó = chặt chân ấy )
" tên kia thì sao?" Khang Hy hỏi.
"rất không đc, ta không cao, cùng hắn 1 chỗ, người khác còn tưởng ta mang theo đệ đệ. Tên kia thì béo, rõ ràng thiếu vận động, nên đi giảm béo, gầy thì rất gầy, tay chân như cái gậy trúc, gió thổi qua, ta hoài nghi không biết thắt lưng có thể hay không đứt, toàn bộ toàn bất lương." Tâm Di thì thầm nói, bên cạnh mọi người nghe đc cười ha hả.
Khang Hy cười chỉ Tâm Di nói:" nha đầu ngươi a, người này há mồm... cáp..."
"dù sao xem không vừa mắt ta đều đá " Tâm Di thoải mái nói.
Khanh Hy tiến đến bên tai, dùng âm lượng chỉ có nàng nghe đc nói: " ngươi xem ai thuận mắt, Nạp Lan Đức Duật tối thuận mắt"
Tâm Di tiến bên tai Khang Hy:" hắn không vừa mắt sao?"
Dận Chân không biết bọn họ nói gì, theo Tâm Di nói: " hoang a mã, cách cách nói đc cũng không phải không có lý, xem không vừa mắt thì sao sống chung đc cả đời!"
" hảo, trẫm liền nhìn người này xem người thuận mắt như thế nào thể hiện."
Khu chờ, các tuyển thủ quen biết liền cùng nhau nói chuyện, cũng có người 1 mình chải sợi ky. Mao, còn có ít người khoe nhau ngựa.
" ngựa ta mua 12 bạc, ngày đi nghìn dặm"
"này có gì ngạc nhiên,nhìn đây, hãn huyết bảo mã, có nó, ta có thể ra biên"
Có người chen vào: " nào có nhiều bảo mã như vậy, thiên lý mã, đây đều là buôn lậu a!" mọi người thất chủy bát thiệt???(7 giả 8 thật) địa nghị luận.
Kỳ Duệ, Phất Dực bọn họ tự nhiên nắm con ngựa cao to, mao mầu tỏa sáng, tứ vó hữu lực, vừa nhìn là biết ngựa tốt, cùng xung quanh so sánh, đặc biệt thấy đc. Hai người bọn họ nhìn nhau, không nói lời nào, trong ánh mắt trừ bỏ dáng vẻ bệ vệ bên ngoài chính là căm thù."
Quán trà bên trong thành, già trẻ ngồi kín, mọi người vừa uống trà vừa nghị luận: " ai... không biết trận đấu đã bắt đầu chưa thật muốn vào xem"
"ta không có mệnh này, có thể vào nhìn cũng có điểm giá trị, co điểm công danh... đừng nóng, người tìm hiểu cũng sắp về báo tin"
Đám người Vu Khiếu Tuyền đã ngồi trong quán trà, 1 chữ cũng không sót, chính là vừa nghe nói xong thì quán trà xuất hiện thêm 5 người." đến đây, đến đây, ai... bên trong có tin gì không?"
Trong đó có 1 gã gầy chính là thám tử, hắn chỉa chỉa cùng vài người," nha, hỏi bọn hắn đi, đều là bị đào thải đó"
Một đại bàn tử thở dài: "ai, nói ra, cũng không biết tiêu chuẩn là gì, ta thôi, có thể là rất béo", hắn chỉ 1 người bên cạnh," hắn không mập không gầy, không cao không thấp, như thế nào cũng là dễn nhìn, cũng bị cho xuống, không thể hỏi nguyên nhân, ai..."
Mọi người đem ánh mắt hướng người kia, thấy hắn quả thật 1 biểu nhân tài, chính là vẻ mặt có nhiều đậu thanh xuân (mụn nhọt nhiều ấy mà)
"úc, ta hiểu, trên mặt ngươi nhiều đậu lắm"
Mặt dễ nhìn nói: " này cũng coi là lý do?"
Mọi người thở dài: "đáng tiếc, ai, thật đáng tiếc..."
Thám tử bổ sung: "1 vòng phỏng vấn kém không nhiều lắm đem 1 nửa số người đá đi, kế tiếp tỉ thí còn không biết sao đâu, nghĩ đến cũng không dễ dàng"
Có người mong đợi, vội nói vs thám tử: " ngươi đừng đứng ở đây chơi nữa, mau đi hỏi thăm đi!"
Trên sàn đấu, mọi người chờ 1 lúc, chỉ nghe Ngô Phủ Tề gõ la: " đợt thứ 2 tỉ võ bắt đầu, hạng mục thứ nhất là cưỡi ngựa. Hiện tại tuyên đọc quy tắc trận đấu, thứ nhất, tuyển thủ chỉ có thể cưỡi ngựa trên đường băng của mình, nếu tiến vào đường băng của người khác coi như phạm quy, đem hủy bỏ tư cách đấu ở hạng mục này; thứ 2, trên mỗi đường băng đều có lan can làm chướng ngại vật, tuyển thủ phải cưỡi ngựa vượt qua lan can, nếu đá ngã lan can mà không ngã thì có thể tiếp tục, nếu bị ngã trên đất coi như đào thải; thứ 3, các tuyển thủ phải chạy đủ 5 vòng mới tính là hoàn thành."
Nghe xong quy tắc đám tuyển thủ giống như những đứa trẻ mở nghị luận.
" đây là quy tắc gì, chưa từng nghe nói đua ngựa như vậy"
" sợ cái gì, chỉ là khóa vài cái lan can thôi!"
"cái này mệt, chúng ta dùng 1 đống tiền mua ngựa, ai ngờ lại vượt rào cản ah!"
Trên khán đài, Khang Hy cũng ngạc nhiên: "Tâm Di, ngươi cũng thật lắm trò"
"hoàng thượng, đua ngựa đơn thuần thì có gì hay, thắng nhìn cũng không thấy gì, bỏ thêm điều kiện, tuyển thủ nhất định phải cùng ngựa của mình phối hợp mới có thể hoàn thành."
"như vậy, chỉ sợ số người thắng không nhiều lắm a!" Dận Chân cũng nói.
"có thể có 1/3 số người thắng chắc không sai rồi" Tâm Di đánh giá.