Anh là xã hội đen thì đã sao? Chương 26

Chương 26
Gâu gâu gâu...

Mai Mai và Nhất Bảo bước vào sân, mấy chú chó thấy người lạ thì sủa inh ỏi.

- Tiểu thư Mai Mai! Cậu chủ mới về.

Người trong nhà Nhất Bảo chạy ra giữ mấy con chó cho nó khỏi sủa. Mai Mai chăm chú nhìn mấy con chó.

- Em còn nhận ra chúng không?

Mai Mai nhìn mấy con chó một lúc nữa.

- Có phải là mấy con chó con lần trước không?

Nhất Bảo cười, gật đầu.

- Lớn thế này rồi cơ à? Hồi bé xinh lắm mà, sao giờ lớn xấu thế? – Mai Mai nói.

- Thưa cậu chủ, ông chủ đang ngồi ở hoa viên. Ông nói cậu và cô qua bên đó.

Nhất Bảo gật đầu.

- Mình đi.

- Cháu chào bác! – Mai Mai chào to khi vừa bước vào hoa viên, thấy ông Hàm đang ngồi uống trà dưới mái che.

Ông Hàm thấy Mai Mai, gương mặt ông cũng tươi tỉnh.

- Lâu rồi bác không gặp cháu. Cháu trông xinh ra đấy.

- Thật ạ? – Mai Mai hỏi lại.

- Chứ cháu nghĩ bác nói không thật à?

- Dạ không. Hì hì... - Mai Mai cười tít mắt.

Ông Hàm cũng cười tít.

- Ơ, hai đứa không đi chơi đâu hay sao mà về sớm thế?

Mai Mai nhanh nhảu:

- Có ạ. Bọn cháu đi công viên xem thú rồi mới đến đây. Tại Nhất Bảo không chịu nói sớm là bác mời cháu đến ăn cơm, chứ không cháu đến đây từ lâu rồi.

Ông Hàm ngạc nhiên hỏi:

- Hai đứa vừa đi công viên thật à?

Mai Mai gật đầu, rồi uống ực hết cốc nước.

- Mai Mai giỏi thật, lôi được thằng Bảo này vào những chỗ vui chơi được sao?

Ông Hàm nói và nhìn Nhất Bảo với ánh mắt đầy ẩn ý.

- Hihi.. vào đấy vui mà bác. Nhất Bảo giỏi lắm bác ạ, phân biệt được cả công đực công cái đấy.

Ông Hàm nghe xong không nhịn được, ông cười haha rất sảng khoái. Trong khi ấy, Nhất Bảo lại mặt nặng mày nhẹ nhìn Mai Mai

Ba người ngồi ăn, trò chuyện vui vẻ trong tiền sảnh.

- Mai Mai ăn ít vậy? Đồ ăn nhà ta không ngon sao? – Ông Hàm hỏi.

Mai Mai lắc đầu, xua tay:

- Ngon lắm ạ. Nhưng cháu ăn no lắm rồi.

Rào rào....

Trời tối sầm lại. Một cơn gió mạnh đột ngột thổi đến, cây cối xung quanh kéo nhau nghiêng ngả. Cơn gió kia vừa đi qua chưa lâu, tiếp tục một cơn gió khác kéo đến, cơn gió này cũng mạnh nhưng có phần lạnh hơn cơn gió trước, làm tóc Mai Mai bay cả vào mắt. Cứ thế các cơn gió tiếp theo thổi tới, cái lạnh mỗi lúc một tăng.

Mai Mai ngồi nổi hết da gà.

Trời bắt đầu mưa... gió không ngừng thổi...

Mai Mai ngồi rùng mình vì lạnh.

Mọi thứ diễn ra thật nhanh. Gió mùa đông bắc về thật rồi.

Nhất Bảo nhìn Mai Mai mắt trân trân nhìn trời, người thi thoảng lại run lên, biết là cô nàng đang lạnh.

Bốp bốp

Nhất Bảo vỗ tay hai tiếng. Một người cầm chiếc áo màu hồng ra, là áo khoác. Nhất Bảo cầm lấy chiếc áo, đưa cho Mai Mai:

- Lạnh rồi hả?

Mai Mai nhận lấy chiếc áo, khoác vào người, thấy đỡ lạnh hẳn. Lúc này ông Hàm cũng vừa khoác thêm chiếc áo dài tay vào.

Ông Hàm thở dài:

- Thời tiết chuyển mùa rồi đây!

Trên xe của Nhất Bảo...

Mai Mai mân mê cái tay áo khoác của mình.

- Tại sao nhà Bảo lại có áo khoác con gái thế?

- Mua thì có chứ sao!

Mai Mai cười:

- Bảo mua cho Mai hả?

- Ừ. Anh biết sớm là em chủ quan, sẽ bị như thế nên bảo người đi mua trước khi gió mùa về.

Mai Mai bĩu môi:

- Nhưng sao lại vừa thế. Bảo biết Mai mặc áo cỡ bao nhiêu à?

- Lần trước em đến nhà anh cũng chẳng có hành lý gì, phải đi mua đấy thôi.

Mai Ma i cười

- À, đúng rồi.

- Dừng ở đây thôi, em mau về nhà đi!

Mai Mai thò đầu ra cửa nhìn dọc con phố vắng.

- Đi bộ từ đây về á? Hơi xa đấy. – Mai Mai ngỏ ý muốn Nhất Bảo đưa về đoạn nữa.

- Đến đây thôi. Đi tiếp để anh bị phát hiện à? - Nhất Bảo cười, nhìn Mai Mai nhõng nhẽo.

Mai Mai nhăn mặt:

- Anh cứ làm như mình là xã hội đen không bằng ý! - Mai Mai cười khúc khích.

Nhất Bảo đột nhiên mặt nghiêm lại, trong lòng cậu có phần nào bối rối. Im lặng một lúc, Nhất Bảo hỏi:

- Mai Mai này..

- Dạ!

-...nếu...nếu anh là xã hội đen thật, em có... có còn...

- Sao? Có chơi với Bảo nữa không chứ gì? – Mai Mai toe toét.

Truyen8.mobi chúc bạn đọc truyện vui vẻ.

Nguồn: truyen8.mobi/t20331-anh-la-xa-hoi-den-thi-da-sao-chuong-26.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận