thể nạn nhân được bỏ trong những bao ni lông dấu trong tủ áo. Ngay khi cảnh sát bước vào căn phòng của Nilsen, mùi hôi thối đã nồng nặc và tử khí tràn ngập khắp mọi chỗ.
Trong khi ngồi ngoài xe chờ đợi cảnh sát thu thập tang chứng, khuân vác thi thể các nạn nhân ra xe, một thám tử quay sang hỏi Nilsen:
- Chuyện đã đến nước này, tôi nghĩ anh chẳng nên giấu làm gì. Anh có thể cho biết anh đã giết trước sau mấy người tất cả? Một hay hai?
Một thoáng yên lặng. Sau đó Nilsen cất tiếng trả lời, câu trả lời khiến những người hiện diện thấy lạnh gáy, ớn xương sống:
- Khoảng 15 hay 16 gì đó tôi không nhớ rõ. Ở đây chỉ có ba, còn khoảng một tá nữa thì ở nhà tôi ở trước.
Tại đồn cảnh sát trong suốt thời gian 30 tiếng đồng hồ kế tiếp, Nilsen say sưa tường thuật toàn bộ những tội trạng y đã phạm trong một giọng nói hoàn toàn tự nhiên không một chút lo sợ hay ân hận.
Vào ngày 24 tháng 10 năm 1983, phiên xử Nilsen chính thức bắt đầu tại phòng xử số 1 Old Bailey. Đầu tiên công tố viện truy tố Nilsen về tội trạng giết chết 6 người mà cảnh sát có thể nhận diện và biết rõ lai lịch.
Nhưng nếu tại đồn cảnh sát, Nilsen cung khai toàn bộ tội trạng một cách dễ dàng thì trái lại tại tòa, Nilsen đã lên tiếng từ chối không chịu nhận bất cứ tội trạng nào.
Sau khi các chuyên viên tâm thần trình bầy những báo cáo về tình trạng tâm sinh lý của bị cáo và công tố viện đưa ra những tang chứng, bồi thẩm đoàn gồm tám đàn ông và bốn đàn bà lắng nghe lời luận tội của trạng sư công tố viện và lời biện tội của trạng sư đại diện bị cáo.
Kế đó, bồi thẩm đoàn mất 24 tiếng đồng hồ luận tội bị cáo. Đến ngày 3 tháng 11, bồi thẩm đoàn tuyên bố Nilsen có tội đối với tất cả các tội trạng bị truy tố. Sau cùng chánh án Croom Johnson tuyên án tù chung thân và thời gian tối thiểu bị cáo phải ở tù là 25 năm.
Tuy tội trạng của Nilsen đã được thừa nhận và án quyết của Nilsen đã được công bố, nhiều chuyên viên tội phạm, nhiều nhà tâm lý học vẫn băn khoăn không hiểu tại sao một người như Nilsen lại có thể nhúng tay vào những tội ác kinh khiếp đến như vậy.
Chính bản thân Nilsen cũng thú nhận với giới chức có thẩm quyền, không biết động cơ gì đã thúc đẩy y hành động giết người. Điều ngạc nhiên hơn nữa là Nilsen không hề tỏ ra ân hận hay hối tiếc đối với những gì y đã làm.
Một số nhà chuyên môn về tội phạm đã cho rằng có thể Nilsen đã giết người liên tục trong một thời gian dài là do hậu quả y sống một cách cô đơn. Để có thể bù đắp sự cô đơn, Nilsen phải tìm bạn và mời bạn về nhà ăn uống nhậu nhoẹt. Nhưng khi bạn đã có mặt tại nhà thì cũng là lúc Nilsen nhận thức được người bạn đó không thể nào sống chung với y mãi mãi. chính tâm trạng muốn sở hữu người bạn trai mãi mãi là động cơ khiến Nilsen ra tay giết người.
Một số người khác lại đi đến giả thuyết cho rằng Nilsen giết người vì những ẩn ức về sinh lý. Những người này cho rằng Nilsen là người đồng tính luyến ái và thường có những ảo ảnh muốn làm tình với xác chết. Chính bản thân Nilsen sau này cũng cho biết nhiều lần y đã choàng những tấm vải trắng quanh người làm giả xác chết trước khi thủ dâm.
Dĩ nhiên, một giả thuyết thứ 3 cho rằng Nilsen là con người có những đam mê cuồng loạn về bạo lực thích đâm chém, xả thịt nạn nhân nên y đã nhúng tay vào tội phạm hàng loạt.
Nhưng cho dù các giả thuyết trên có được đưa ra và được tranh luận khá nhiều, cho đến nay nguyên nhân và động cơ đích thực khiến Nilsen nhúng tay vào tội phạm vẫn hãy còn chìm trong kỳ bí.