Bác Sĩ Thiên Tài Chương 281 : Hết sức rồi

Bác Sĩ Thiên Tài
Tác giả: Liễu Hạ Huy
Chương 281: Hết sức rồi

Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: ***********


“Loại châm pháp này hẳn cậu nghe qua rồi, rất nổi tiếng trong dân gian”. Tần Lạc cười nói.

“Chưa. Em chỉ học Ngũ Long châm pháp gia truyền, châm pháp khác cũng chỉ là đọc lướt qua, nhưng hoàn toàn chưa nghe qua quỷ môn thập tam môn này. Ông nội cũng chưa giảng cho em cái này”. Vương Dưỡng Tâm nói.

“Đây là một loại pháp thuật dân gian truyền lại, nó chuyên dùng để trị tà bệnh, bộ sách châm cứu cổ đại hầu như đều dùng bộ châm pháp này.Đàn ông châm bên trái trước, đàn bà châm bên phải trước, ngày lẻ là dương, ngày chẵn là âm, ngày chẵn giờ chẵn chuyển kim phải, ngày lẻ giờ lẻ chuyển kim trái, khi châm hết mười ba huyệt, thầy thuốc lúc đó hỏi bệnh nhân: ma nào quỷ nào làm hại? Bệnh nhân tự nói nguyên nhân, dùng bút ghi chép lại, lời nói rất điên loạn, thấy thích hợp thì rút kim ra”.



“Đây không phải vu thuật cổ đại sao?”. Vương Dưỡng Tâm hỏi

“Nhưng thực sự có bộ châm pháp này, có điều bị một số lang băm trong dân gian khoác lác là vô cùng kỳ diệu. Giả thần giả quỷ đi lừa tiền, khiến người ta cảm thấy thương xót”. Tần Lạc thở dài nói.

“Vậy cái hắn sử dụng là quỷ môn thập tam châm thực sự à?. Vương Dưỡng Tâm chỉ tên đệ tử phái quỷ y kia, hỏi nhỏ.

Chỉ thấy người phái Quỷ y kia tay phải cầm kim, liên tục châm kim vào lưng người bệnh. Trong nháy mắt hắn ta đã châm vào lưng người bệnh sáu, bảy cái kim.

Hơn nữa, điểm khác biệt là hai thí sinh khác đều một tay cầm kim, châm một huyệt lại rút ra châm kim thứ hai. Hắn lại hai tay đồng thời cầm hai kim, nhận huyệt rất chính xác, động tác rất nhanh, so với Tần Lạc cũng không thua kém gì.

“Trăm tà độc điên cuồng gây nên bệnh, kim có mười ba huyệt nhận thức, phàm châm chi thỉ tiên quỷ cung, lần châm quý tín vô bất ứng.Đây là bí quyết tuyệt diệu trong “ Tôn Trân Nhân Mười Ba Quỷ Huyệt Ca”, đồng thời gọi mười ba huyệt lớn trên người là mười ba quỷ huyệt”.

Vương Dưỡng Tâm mỉm cười nói: “Dân gian toàn xuất hiện người khác thường. Cách kiếm tiền kiểu gì cũng có thể nghĩ ra, chỉ có mình không nghĩ đến chứ không có cái gì họ không làm được”.

“Một châm Nhân Trung, hai Thiếu Thương, ba châm Ẩn Bạch Tứ, bốn châm Lăng Lương, năm châm Thân Mạch, sáu châm Phong Phủ, bảy châm Giáp Xa, tám Thừa Tương, chín châm Lao Cung, mười Thượng Tinh, mười một Khúc Trì Hỏa châm mạnh, mười hai đáy chậu không cần vội vàng, mười ba lưỡi đặt tại trung tâm. Đây là vị trí mười ba quỷ huyệt phải châm. Trên thực tế, Quỷ môn mười ba kim chính xác là phải châm vào những vị trí này, nhưng lại cũng không phải Nhân Trung là quỷ cung, Thiếu Thương làm quỷ tín mà họ đã nói, mà là khi người ta châm mười ba huyệt vị này, thực sự thu được hiệu quả kỳ lạ”.

Tần Lạc vui mừng nhìn đệ tử phái quỷ y trong sân, cười nói: “Có thể hiểu biết được Quỷ môn thập tam châm chân chính, chuyến đi này đã không uổng”.

“Quỷ môn thập tam châm có giống với Thái Ất Thần Châm của anh không?”. Vương Dưỡng Tâm cười hỏi.

Tần Lạc sững người, sau đó lắc lắc đầu, không đáp.

Y thuật có ưu khuyết, nhưng quan trọng hơn là đối tượng sử dụng chúng.Một bát thuốc hòa hợp, ở trong tay thần y có thể cứu mạng, ở trong tay lang băm có thể giết người. Chẳng qua là hiểu rõ phân lượng thuốc ,thời cơ, tình trạng người bệnh một cách tỉ mỉ.

Hai cuộc thi trước, Chính Khí Môn và Bồ Tát Môn đều đã giành giải nhất. Cuộc thi lần này Quỷ Y phái là tình thế bắt buộc

Vì thế, khi ba người tham gia ngừng châm kim, ba vị giám khảo lại tiến lên trước kiểm tra tình trạng người bệnh, một lần nữa lại do Phong Hà đứng lên nhận xét.

“Châm pháp Nhất Chỉ của Chính Khí Môn thông thường nhưng bên trong lại ẩn chứa Càn Khôn. Thần sắc người bệnh khá lên rõ rệt, kim khí thông nửa thân dưới nhưng lại không qua được Huyền Quan. La Hán Châm của Bồ Tát Môn nhanh, chuẩn, chắc, hiệu quả rất tốt, người bệnh lần đầu tiên đã có phản ứng, chân tê liệt đã cảm giác được sự lưu thông. “Quỷ môn thập tam châm” của Quỷ Y phái là tuyệt kỹ nhân gian, Quỷ Y cũng nhờ kỳ thuật này nhiều năm liên tiếp giành giải nhất cuộc thi này. Lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Nghe thấy Quỷ Y giành giải nhất cuộc thi, mọi người cũng không lấy gì làm ngạc nhiên. Rõ ràng là đã có chuẩn bị tâm lý.

Âu Dương Mệnh khẽ cười, bước đến giữa sân nói: “Cùng nâng cao học hỏi là chính, thi đấu là phụ. Đây là mục tiêu của cuộc thi mà tổ tiên hai môn một phái chúng ta đã xác định. Cả đời tôi luôn khắc sâu, điều càng khiến người ta vui mừng là ngoài hai môn một phái ra còn có sự ra nhập của nhân tài trẻ tuổi Tần Lạc …Mặc dù vắng mặt ba trận nhưng chúng ta vẫn hoan nghênh cậu ấy. Chúng ta cũng rất vui thấy rằng càng có nhiều người trẻ tuổi có thế học tốt, dùng tốt Đông Y. Đáng tiếc lần này chúng ta không có cơ hội chiêm ngưỡng Thái Ất Thần Châm của Tần Lạc , quả đáng tiếc!”

Hắn ta nói xong mấy lời này, mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên Tần Lạc .

Thực ra ở bên ngoài Tần Lạc cũng rất nổi tiếng, trong đó khiến người ta say sưa bàn luận, cũng bị lan truyền nhiều nhất là: “Hắn là truyền nhân của Thái Ất Thần Châm”.

Phải biết rằng, Thái Ất Thần Châm cũng châm pháp truyền lại đời sau, chú trọng lấy khí vận châm. Trăm nghìn năm nay những người biết cũng chỉ lác đác vài người, mà Tần Lạc lại người mang loại châm pháp này, đương nhiên khiến những người họ có hơi kỳ lạ, cũng có cách nghĩ tìm tòi đến cuối cùng.

“Xem ra, rắc rối giữa mấy người một tiếng rưỡi sẽ không thể giải quyết được” Vương Dưỡng Tâm cười khổ nói. Hắn đương nhiên nghe ra, nhưng lời này của Âu Dương Mệnh là nhằm vào Tần Lạc .

Dễ nghe một chút là không tham gia ba cuộc thi, khó nghe một chút là lâm trận chạy trốn. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Thua hai trận là bỏ chạy. Cái này là tối kỵ. Trong thi đấu y thuật cũng là hành vi không được chấp nhận.

Tần Lạc cười khổ nói: “Tôi lấy làm tiếc đã vắng mặt ba cuộc thi. Đúng như lời của Âu Dương Mệnh phái chủ, thi thố là phụ,giao lưu là chính. Tôi nghĩ trong quá trình cọ xát với mọi người, nhất định chỉ có lợi chứ không có hại”.

Âu Dương Mệnh gật gật đầu, vừa cười vừa nói: “ Thế này hay nhất. Đây đúng là mục tiêu chúng ta tổ chức cuộc thi này. Tần Lạc, mọi người đều biết cậu là truyền nhân của Thái Ất Thần Châm. Tôi không biết người khác thế nào nhưng riêng lại rất quan tâm đến châm pháp trời người hợp nhất này.Sớm đã nghe danh loại châm pháp này, nhưng mãi không có cơ hội tận mắt chứng kiến. Nếu Tần Lạc có thế khiến tôi mở mang tầm mắt thì đời này không còn tiếc gì.

“Sau này sẽ có cơ hội”. Tần Lạc chớp mắt nói.

“Chi bằng thế này.Ở đây chúng ta còn có người bệnh khác. Bây giờ cậu thể hiện cho chúng tôi thấy một lần được không? Nếu châm pháp này thực sự tuyệt vời, Quỷ Môn chúng tôi tự nguyện nhường lại thành tích. Thế nào? Tôi nghĩ người khác cũng sẽ không có ý kiến?”.

“Tôi không có ý kiến” Mộc Hương cười nói.

“Thái Ất Thần Châm, Kỳ thuật nhân gian, đứng đầu trong “Châm Phú”, không biết so với Quỷ môn thập tam châm cái nào thần kỳ hơn?”. Cốc Thiên Phàm cũng cười có ý, nhìn Tần Lạc .Đương nhiên, sự tò mờ của họ đều bị Âu Dương Mệnh khơi lên.

“Để họ mở mang kiến thức đi”. Vương Dưỡng Tâm khuyến khích. “Cướp giải nhất của họ về, cho hắn bẽ mặt”.

Đương nhiên, Vương Dưỡng Tâm bị Âu Dương Mệnh liên tiếp khiêu khích đến phát tức.

Tần Lạc cười khổ lắc đầu nói: “Không được. Tôi hết sức rồi”.

Hắn vì chữa bệnh cho Long Vương đã tiêu hao toàn bộ sức lực. Trò này hao tổn rất nhiều, một tiếng rưỡi cũng không phục hồi trở lại. Nếu hôm nay hắn dùng châm mạnh nữa thì có khả năng nằm ba ngày cũng không nhúc nhích được.

Hết sức?

Vương Dưỡng Tâm sửng sốt, rồi khẽ thở dài.

Phụ nữ, quả nhiên là mầm tai họa!

Tần Lạc đến giữa sân, nói lớn: “ Rất xin lỗi, bởi vì sức khỏe không tốt, không thể phát huy Thái Ất Thần Châm. Nhưng tôi sẽ tiếp tục tham gia cuộc thi sau, chắc chắn sẽ thể hiện Thái Ất Thần Châm cho mọi người xem”.

“Thật là đáng tiếc”. Âu Dương Mệnh ngạo mạn nói. Từ khi bắt đầu cuộc thi, hắn đã muốn tìm cơ hội đả kích Tần Lạc một lần, khiến hắn ta mất tự tin vào y thuật của bản thân, nể phục khả năng của hai môn một phái bọn họ, sau đó chủ động tự nguyện nhập nghiệp đoàn Đông Y của hắn vào nghiệp đoàn của mình.

Đáng tiếc, thằng cha này hai vòng trước liên tiếp giành quán quân, khiến Âu Dương Mệnh tức nghẹn, không dễ đợi đến lúc Quỷ Y mười ba châm của mình thể hiện thần uy, Tần Lạc đã vắng mặt.

Lại tự tin vào kỹ thuật châm của mình. Vì thế Âu Dương Mệnh mới dám liên tiếp khiêu khích Tần Lạc, và không tiếc danh hiệu đứng đầu mà môn phái mình đã nắm trong tay.

“Nếu sức khỏe Tần Lạc không tốt, chúng ta hãy chờ những ngày sắp tới vậy”. Cốc Thiên Phàm cười hòa giải, hắn rõ ràng có ý bênh vực Tần Lạc .

“Đúng vậy.Thái Ất Thần Châm phải lấy khí dùng kim. Nếu sức khỏe không tốt, hiệu quả tất nhiên giảm sút. Chúng tôi nghĩ tìm hiểu Thái Ất Thần Châm cũng không nhất thiết phải vào lúc này”. Mộc Hương nói.

Tần Lạc gật đầu với hai người, tỏ vẻ cảm ơn.

Thấy Chính Khí Môn và Bồ Tát Môn đều nói hộ Tần Lạc, Âu Dương Mệnh trong bụng thầm tức giận, quyết định tìm một thời điểm nói chuyện với họ. Nếu bất đồng với họ thì rất khó làm tiểu tử này khuất phục.

Vẫn là quy định mỗi ngày một trận, cuộc thi châm cứu kết thúc, lịch thi đấu hôm nay cũng hoàn toàn kết thúc.

Trên đường trở về, Cốc Thiên Phàm lại mời Tần Lạc và Vương Dưỡng Tâm đi xe riêng của hắn.

“Sao lai vắng mặt lâu thế?” Cốc Thiên Phàm cười hỏi. Lão rất yêu mến chàng thanh niên này, cũng hi vọng cậu ta có thể bay cao bay xa hơn.

Còn phải cao hơn xa hơn lão già này.

“Đi chữa bệnh cho một người rất quan trọng với tôi, dùng sức không hợp lý, một lúc là hết sức, nằm trên giường hai ngày không nhúc nhích”. Tần Lạc cười khổ giải thích.

“Hóa ra là vậy”. Cốc Thiên Phàm cười gật đầu nói: “Cốc Tử Lễ nói cậu không đến, thì cuộc thi này không có gì mà xem. Hai ngày nay nó cũng không đi xem thi đấu”.

Vương Dưỡng Tâm cười hề hề nhìn Tần Lạc qua gương chiếu hậu, thầm nghĩ, ông già này thật dễ lừa, một cái cớ là tin rồi.

“Chả trách hôm nay không thấy Cốc Tử Lễ”. Tần Lạc cười nói. Không ngờ mình trong mắt chị em phụ nữ lại có giá thế. Thí dụ như Bối Bối, cô ta thấy mình là người đàn ông đẹp trai nhất quả đất này.

“Đúng thế.Nó đi nói chuyện với môn chủ Tô Tử rồi. Một lớn một bé lại rất có duyên với nhau” Cốc Thiên Phàm cười ha hả nói.

Vương Dưỡng Tâm trong lòng khẽ xao động, hắn nói: “Cốc môn chủ, nhiều lần nghe ông nhắc đến môn chủ Tô Tử. Tôi và Tần Lạc ngưỡng mộ đã lâu. Khi nào ông đi gặp có thể đưa chúng tôi đi cùng không?”.

“Ha ha, cái này có gì khó? Lát nữa về, tôi đi đón Cốc Tử Lễ , hai người các cậu đi cùng tôi là được rồi”. Cốc Thiên Phàm thoải mái trả lời.

Nguồn: tunghoanh.com/bac-si-thien-tai/chuong-281-yaraaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận