Bác sĩ thiên tài
Chương 31: Ai nói nữ không bằng nam.
Tác giả: Liễu Hạ Huy
Nguồn: Sưu tầm
Khuôn mặt Tiểu Hoa bầu bầu hình quả trứng, hơi mập, nhưng trông rất đáng yêu. Nhất là khi lúc cười rộ lên, trên mặt lộ ra hai cái má lúm đồng tiền.
Bởi vì số học sinh trong lớp rất ít cho nên Tần Lạc đối với nàng vẫn có chút ấn tượng. Lúc ấy là ngày đầu tiên mà học sinh cả lớp đi 'chữa bệnh từ thiện', đã phát hiện ra trong bụng nàng có tụ huyết, cần phải xử lý ngay lập tức. Nói một cách khác, nếu để kéo dài, có thể tụ thành khối u hoặc chuyển biến xấu hơn nữa biến thành bệnh ung thư.
Cũng chính bởi vì như vậy, Tiểu Hoa đối Tần Lạc vẫn mang lòng cảm kích.
Cả lớp gồm bốn mươi chín người đã đến đông đủ, thêm cả Tần Lạc là thầy giáo duy nhất nữa là tổng cộng có năm mươi người.
Trong số học sinh cũng có một nữa là con nhà khá giả, dùng xe riêng để di chuyển, số còn lại bắt taxi cùng đi rồi sau đó tất cả mới tập hợp lại sau.
Có học sinh mời Tần Lạc ngồi xe đi trước, nhưng liền bị hắn cự tuyệt.
Hắn là thầy giáo của đám học sinh này, cho dù là đi chơi, cũng phải phụ trách sự an toàn cho chúng.
Tần Lạc cùng với Vương Cửu Cửu ngồi trong một chiếc xe taxi cưới cùng rời đi, rồi dừng ở trước cửa một KTV ( nơi hát karaoke) sang trọng.
"Phòng KTV Cành Cọ Vàng." Tần Lạc ngẩng đầu nhìn sắc trời tối đen, rồi từ trong túi lấy ra một chiếc đèn nhỏ, thì thầm."Nhìn qua nơi này không phải là rẻ. Chúng ta nhiều người như vậy liệu Tiểu Hoa có ‘chịu nổi’ không?"
Tần Lạc tuy rằng chưa từng tới KTV bao giờ, nhưng cũng từng trên TV nhìn thấy những chổ ăn chơi như thế này.
Cũng biết ở loại địa phương này tiêu tiền như nước, một cốc bia một trăm, một chai rượu vang đến mấy nghìn đồng. Để cho một tiểu nữ sinh 'mời' nhiều người như vậy, hắn vẫn có chút băn khoăn.
"Nhà Tiểu Hoa có tiền. Chúng ta ăn ké một phần mà thôi." Vương Cửu Cửu ở bên cạnh cười nói.
Vừa mới đến đã thấy một số học sinh chạy ra nghênh đón, bọn chúng đã sớm chuẩn bị phòng xong xuôi. Khi Tần Lạc đến thì, chổ ngồi đã được ổn đinh đâu vào đấy cả rồi.
Tiểu Hoa vẻ mặt vui vẻ chạy lại đón, nói:"Thầy Tần, thầy cứ ngồi tự nhiên, không nên khách khí."
"Tiểu Hoa. Sinh nhật vui vẻ." Tần Lạc cười nói."Lúc tan học Vương Cửu Cửu mới nói cho thầy biết hôm nay là sinh nhật của em, cũng chưa kịp chuẩn bị quà.Chút nữa nhất định thầy sẻ có quà cho em."
"Thầy Tần, thầy có thể tới đây chính là món quà lớn nhất dành cho em rồi. Thầy không biết, trong lớp có biết bao bạn nữ đang ghen tỵ với em đâu." Tiểu Hoa vẻ mặt đơn thuần cười nói.
"Hai người có bình thường không vậy? khách sáo quá, hai người nói không thấy mệt nhưng tôi nghe lại thấy mệt đấy." Vương Cửu Cửu cố ý ngắt lời, đem không khí khấy động."Tiểu Hoa, không có đồ ăn sao? Tớ sắp chết đói đến nơi rồi."
"Chị Cửu, em đã gọi cho mọi người một đĩa bí-tết thịt bò, có thể hương vị không ngon lắm, mọi người chịu khó vậy. Ngoài ra còn có một số món nướng và một số món khác cộng với chút ít đồ ăn vặt. Chị thích ăn cái gì thì tùy ý chọn đi." Tiểu Hoa vô cùng thân thiết kéo tay Vương Cửu Cửu, cười nói. Xem ra quan hệ của hai người không tệ.
"Tớ sẽ không khách sáo đâu." Vương Cửu Cửu cười nói."Đúng rồi, sao có bấy nhiêu người, những người khác đâu rồi."
"Tớ rất sợ chật chội. Nên đặt thêm hai phòng, hiện giờ bọn họ đang ở phòng bên cạnh." Tiểu Hoa nói.
"Thật là hào phóng quá, chỉ sợ hôm nay cậu trả tiền đến ‘cháy’ thẻ mất thôi." Vương Cửu Cửu xoa xoa khuôn mặt mập mạp của Tiểu Hoa, trêu ghẹo nói.
"Không có việc gì. Chút nữa nữa cha tớ sẻ cử người đến thanh toán sau." Tiểu Hoa thoải mái nói.
Rất nhanh, Tiểu Hoa cầm ra mấy phần bít tết cho bọn họ. Hương vị quả thật không ngon lành cho lắm, nhưng mà đối với những người đói bụng chạy tới ca hát mà nói thì vô cùng ngon miệng.
Tần Lạc căn bản là chỉ ăn thôi chứ chẳng biết là ngon hay không ngon, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn ăn bít tết bò. Cũng không biết như thế nào gọi là ngon.
Kế tiếp các nam sinh bắt đầu cụng ly với nhau. Cũng có một sô nữ sinh biết uống rượu tham dự trong đó, còn lại thì chạy vào ca hát.
Vương Cửu Cửu cầm microphone, nói: "Vô cùng cảm tạ các học sinh có thể tới tham gia buổi PARTY nhân dịp sinh nhật bạn Tiểu Hoa ngày hôm nay. Tớ đại biểu cho Tiểu Hoa nói lời cám ơn tới tất cả các bạn học. Và hiện tại, khúc ca 《Con mèo ngốc hay tò mò》 sẻ dành cho bạn học Tiểu Hoa cùng với khác mời đặc biệt của ngày hôm nay thầy Tần Lạc."
Trong đôi mắt em là một vòng tròn đen như mực
Ngước nhìn anh xem anh đang nghĩ những gì
Anh giống như đảo Sicily(*) đầy huyền bí
(*)Sicily một trong hai hòn đảo lớn nhất Địa Trung Hải
Em chỉ là một cô mèo nhỏ không có gì đặc biệt
Có người bảo khi tò mò có thể làm mèo con ngốc nghếch
Nhưng biết đầu mà không biết cuối thì cũng không xong
Nên bây giờ em muốn tìm hiểu hết những gì của anh
Không cần tránh tò mò mà trở nên kiêu ngạo --
Đây là một ca khúc kể về một cô gái mới biết yêu, nghe rất mới lạ. Vương Cửu Cửu giọng hát rất cao, đem hình tượng cô gái ngây thơ, biểu hiện rơi tới tận cùng.
Sau khi chấm dứt, tiếng vỗ tay như sấm. Còn kèm theo tiếng huýt sáo của nam sinh vang lên.
Vương Cửu Cửu buông microphone, chạy đến Tần Lạc bên người ngồi xuống, hỏi:"Thầy Tần, thầy hát bài nào em chọn cho?"
Tần Lạc lắc đầu liên tục, nói: "Không, không. Tôi không biết hát."
"Hì hì, em biết ngay thầy không biết. Thầy tưởng em có can đảm cho thầy hát sao? Em chỉ sợ khi thầy hát, mọi người đều bị thầy dọa chạy."
"Thật sự là có thể như thế đó." Tần Lạc cười nói.
"Uống bia hay là uống rượu vang đỏ?" Vương Cửu Cửu một tay cầm chai bia, tay còn lại cầm lấy bình rượu Great Wall nhìn Tần Lạc hỏi.
Đây là trường hợp mà Vương Cửu Cửu cố ý bỏ qua thân phận 'thầy giáo' của Tần Lạc.
" Tôi không uống rượu" Tần Lạc lắc đầu."Cho tôi một cốc nước lọc là được rồi."
" Không phải chứ, thầy Tần, thầy ngay cả rượu cũng không uống sao? Nhìn quần áo của thầy em còn tưởng thầy giống như đại hiệp, ngàn chén không say ấy chứ." Lý Mãnh dáng người to cao cầm mấy chai bia đi lại đây, tỏ ra một bộ không say không nghỉ.
"Tôi thật sự không thể uống rượu." Tần Lạc cười khổ nói. Lúc còn rất nhỏ ông hắn đã dặn dò hắn, không được uống rượu. Qua nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng hắn không đụng vào mấy thứ này.
"Chỉ uống một *** thôi." Lý Mãnh nói."Thầy xem, ngay cả nữ sinh đều uống bia. Thầy không phải muốn ngay nữ sinh cũng không bằng đi."
"Đúng vậy. Thầy Tần, hôm nay dù sao cũng là sinh nhật Tiểu Hoa, như thế nào thầy cũng phải uống một chút tỏ vẻ chứ. Dù sao bọn em cũng không ép được thầy, thầy chỉ cần nhấp một chút cũng được mà. Cùng lắm thì thầy uống say, em đưa thầy về." Vương Cửu Cửu cũng ở bên cạnh dụ dỗ nói.
"Cậu muốn đưa thầy Tần về, không phải có cái gì ý đồ bất lương gì đấy chứ?" Lý Mãnh nhếch môi cười nói với Vương Cửu Cửu.
"Thì sao. Chỉ cần thầy Tần không phản kháng quá mức, tôi liền đem gạo nấu thành cơm." Vương Cửu Cửu nhìn Tần Lạc nói.
"Các ngươi thật sự không xem tôi như một thầy giáo." Tần Lạc phụng phịu quát lớn.
"Ha ha, ở trong trường. Mọi người xem anh là thầy giáo. Còn ở bên ngoài mọi người chúng tôi liền xem anh như là anh cả. Các anh em, các cậu thấy thấy vậy có đúng không? Lý Mãnh quay lại phía sau sau hô.
"Đúng vậy, anh cả."Một đám học sinh cùng nhau gào lên.
Tần Lạc nở nụ cười, xua tay nói: "Uống rượu của các ngươi đi."
"Thầy Tần, hôm nay là sinh nhật của em, em mời thầy một ly."Tiểu Hoa hiện tại chí là thọ thinh, vừa mới chạy sang phong bên kính rượu về, thấy mọi người đang cổ vũ thầy Tần uống rượu, cũng chạy lại góp vui.
"Thầy Tần, hôm nay Tiểu Hoa chính là thọ tinh đấy, rượu nàng mới thầy phải uống mới được."
"Đúng vậy. Nếu không uống, Tiểu Hoa khóc đấy."
'Ai đồng ý cho thầy Tần uống rượu giơ tay lên nào - mọi người xem, ngay cả thầy Tần cũng giơ tay. Thầy đồng ý rồi đó."
Tần Lạc vùng cánh tay phải đang bị Vương Cửu Cửu giơ lên, cười khổ nói: "Tôi thật sự không thể uống được rượu. Như vậy đi, tôi cùng với Tiểu Hoa uống một chén. Hết đêm này hôm nay tôi không uống tý nào nữa đâu. Mọi người không ý kiến gì chứ?"
Tần Lạc sợ sau đó bị đám học sinh này chuốc rượu, liền đem lời này nói ra trước.
"Không thành vấn đề. Chúng em đồng ý." Lý Mãnh hô.
Tần Lạc bị ép buộc bất đắc dĩ, đành phải nhận chén rượu vang đỏ mà Vương Cửu Cửu đưa tới, đối với Tiểu Hoa nâng chén, nói: "Tiểu Hoa. Sinh nhật vui vẻ."
"Cám ơn thầy Tần." Tiểu Hoa đưa miệng, một hơi đem chén rượu uống cạn.
Ngay cả người ta là con gái đều uống xong, Tần Lạc cũng cảm thấy ngượng ngùng khi còn nguyên chén. Chỉ có thể kiên trì đem ly rượu vang uống cạn.
Hơn hai mươi năm đến giờ đây là lần đầu tiên uống rượu, Tần Lạc có chút ngập ngừng, lại có chút chờ mong. Lo lắng là thân thể của chính mình có đúng như lời ông nói không thể uống rượu. Chờ mong chính là -- không biết rượu có vị như thế nào.
Liếm liếm khóe miệng, tinh tế đánh giá trong chốc lát. Tần Lạc cảm thấy được cũng không có gì đặc biệt mà?
Đúng vào lúc muốn phát biểu một chút gì cảm nghĩ , Tần Lạc liền cảm thấy hoa mắt, liền hướng tới lòng ngực Vương Cửu Cửu ngã xuống.
A!
Vương Cửu Cửu ôm cổ Tần Lạc, sợ hãi kêu lên: "Thầy Tần, thầy không có chuyện gì chứ? Đừng dọa em."
"Không có chuyện gì." Tần Lạc thanh âm yếu ớt nói."Đau đầu một chút thôi. Để tôi nằm lên ghế sa *** một chút."
Tuy rằng được Vương Cửu Cửu ôm cảm thấy rất êm ái, nhưng Tần Lạc da mặt có dày hơn nữa cũng không dám ở trước nhiều người như vậy cứ nằm úp mặt vào lòng ngực học sinh của mình đi?
"Được." Vương Cửu Cửu đáp ứng nói. Không cần người khác hỗ trợ, nàng hai tay kéo mạnh, đem Tần Lạc bế lên -- y như một thanh niên tráng kiện ôm người vợ mới cưới của mình trở về vậy.
Tần Lạc đem đầu chôn ở trong bộ tóc dài của Vương Cửu Cửu, thật là xấu hổ muốn chết.
Nữ nhân này sao lại lỗ mãng như thế nhỉ, tự dưng đem người ta bế lên như vậy?
May mắn những người khác quan tâm tới thân thể Tần Lạc, mà không ai chú ý tới sắc mặt của hắn.
"Thầy Tần,thầy không có chuyện gì chứ?" Lý Mãnh vẻ mặt khẩn trương hỏi han.
"Không có chuyện gì. Hơi đau đầu một chút thôi." Tần Lạc nói. Có thể là do uống rượu ,Chỉ cần nghỉ ngơi một chút là được."
Tần Lạc biết thân thể của chính mình xa xa không chỉ là chóng mặt đau đầu như vậy. Kinh mạch trong cơ thể trì hoãn, mạch tượng rất loạn. Hơn nữa, trong bụng của hắn đang quay cuồng như sông cuộn biển gầm.
"Thể chất này quả là chết tiệt." Tần Lạc buồn bực nghĩ. Hy vọng không ai đem truyện này truyền đến trường học. Nếu để cho ông biết mình uống rượu, sợ rằng có thể bị lột mất một lớp da chứ chẳng chơi.
Lý Mãnh nhìn xuống mặt đất cầm cái chén bị Tần Lạc làm rơi, rồi nhìn Vương Cửu Cửu hỏi: "Cậu cho thầy uống rượu vang đỏ sao?"
" Đúng thế"
"Cùng là loại giống chúng ta à?."
"Vẫn cùng một bình ấy chứ." Vương Cửu Cửu lo lắng nhìn Tần Lạc, nói.
"Vậy thì quái lạ. Rượu vang đỏ không nặng đến như vậy đi? Chẳng lẽ, thầy Tần của chúng ta chính là trong truyền thuyết một ly đã gục."
"--" Tần Lạc ở trong lòng âm thầm thề, chờ khi thân thể của mình khỏe lại, nhất định phải hung hăng nghiêm trị người này.
Đang suy nghĩ, thì lồng ngực bực bội. Như là có vật gì đó đang vùng vẫy muốn lao ra ngoài.
Tần Lạc đang từ ghế salon nhảy dựng lên, bước nhanh ra phía bên ngoài.
"A, thầy Tần trong phòng có nhà vệ sinh..." Vương Cửu Cửu đứng ở phía sau hô lên. Đáng tiếc, Tần Lạc căn bản không nghe được, hắn đã kéo cửa chạy ra ngoài. xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Vương Cửu Cửu vốn lo cho thân thể của Tần Lạc, cũng vội đi theo.
Lý Mãnh cũng chạy lên, liền bị Tiểu Hoa giữ lại. Nói:"Cậu đi làm cái gì, nào chúng ta uống rượu."
Những người khác bỗng ngẫn người, nhưng sau đó lại tiếp cười nói cụng ly với nhau.
Tần Lạc từ cửa sau chạy ra, vội tới khu vệ sinh, cũng coi như là số đỏ, nhìn qua một cái đã thấy ngay một căn buồng vệ sinh còn trống.
Rầm rầm...
Vừa mới vọt vào buồng vệ sinh, Tần Lạc liền ghé vào buồn rửa tay nôn mửa như điên. Sau khi phun hết mọi thứ ra thì vẫn còn tiếp tục nôn khan, như muốn đem lục phủ ngũ tạng phu ra ngoài.
"Thầy Tần, thầy không có chuyện gì chứ?" Vương Cửu Cửu chạy vào, giúp Tần Lạc vỗ phía sau lưng.
"Hả, làm sao cô vào đây được?" Nhà vệ sinh nam đột nhiên có một nữ nhân chạy vào, khiến cho vài nam nhân đang đi vệ sinh cảm thấy bối rối.
"Tôi không nhìn các anh. Kêu la cái gì?" Vương Cửu Cửu tức giận nói.
"..."
"Tôi không sao mà." Tần Lạc vô lực xua tay."Đây là nhà vệ sinh nam, cô vào đây làm gì?"
"Em lo lắng cho thầy mà." Vương Cửu Cửu nói.
Lý Thanh Ương đúng lúc ấy cũng đi vào toilet, thấy trong phòng có một nữ nhân cũng bị làm cho hoảng sợ một hồi.
Như sau khi quay đầu nhìn lại tấm biển, xác đinh mình không có đi nhầm địa phương, liền chỉnh đốn trang phục nở một nụ cười tiến đến" Mỹ nữ, cô đi nhầm nơi rồi."
"Tôi biết rồi." Vương Cửu Cửu rút khăn tay giúp Tần Lạc lau khóe miệng. Nói thật, ban đầu khi tiến vào toilet nam, nàng cũng rất là khẩn trương. Mắt vẫn chăm chú nhìn vào Tần Lạc, cũng không dám nhìn ra chổ khác.
"Có việc gì cần giúp đỡ sao?" Lý Thanh Ương mắt nhìn Tần Lạc bên cạnh mỹ nữ, sắc mặt đột nhiên âm trầm, nói: "Là ngươi?"
Tần Lạc ngẩng đầu, cũng không nghĩ tới ở cái địa phương này đụng tới Lý Thanh Ương. Nói: "Ngươi tới đây làm gì?"
Lý Thanh Ương anh mắt tham lam nhìn bên cạnh Vương Cửu Cửu liếc mắt một cái, cười lạnh nói: "Ta quả thật đúng là xem nhầm. Không nghĩ tới ngươi lại là một cao thủ tán gái. Công phu trên giường của nữ nhân này tốt, hay là của Lệ Khuynh Thành thành tốt hơn?"
Tần Lạc cũng rất muốn biết vấn đề này. Những mà, chính hắn cũng không biết tại sao.
"Miệng của ngươi thật sự là trước sau vẫn thối như nhau. Lại chuẩn bị chơi tôi à?" Tần Lạc cố gắng đứng dậy nói.
"He he, mời gặp đúng là không bằng vô tình mà gặp. Ngươi đã nói như vậy, không cho ngươi một bài học, chẳng phải là làm cho ngươi thất vọng lắm sao?"
"Ngươi muốn làm cái gì?" Vương Cửu Cửu nhìn chằm chằm Lý Thanh Ương hỏi.
"Chuyện này không có quan hệ tới cô. Cô tránh sang một bên đi." Lý Thanh Ương nói. Hắn chuẩn bị đem tiểu tử này chặn trong nhà vệ sinh, rồi đánh cho một trận.
Tiểu tử này cao không cao bằng hắn, to không to bằng hắn, đẹp trai thì cũng chẳng bằng-- đương nhiên, đánh nhau với đẹp trai cũng chả có quan hệ gì với nhau. Nhưng nhìn bộ dáng như người bệnh của hắn chắc chắn không đánh được mình.
"Cút ngay đi." Vương Cửu Cửu quát.
"Tiện nhân, đồ không biết xấu hổ . Ta nói lại lần nữa, ngươi cút ngay cho ta." Lý Thanh Ương nổi giận, chỉ vào Vương Cửu Cửu mắng.
Ngay sau đó, xuất hiện một màn khiến cho người ta phải khiếp sợ.
Vương Cửu Cửu đột nhiên ra tay, hai tay túm lấy cổ Lý Thanh Ương, lên gối một cái vào giữa bụng của hắn.
Trong tiếng kêu gào thê thảm, Vương Cửu Cửu một tay túm lấy tóc của hắn. đập mạnh vào chiếc gương trên bồn rửa mặt.
Bốp !
Gương nát, mặt Lý Thanh Ương cũng tan tành.