Bác Sĩ Thiên Tài
Tác giả: Liễu Hạ Huy
Chương 419: Hạ nốc ao
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Người đứng ra chính là Hứa Nhược.
Cũng chỉ có thể là Hứa Nhược.
Cũng chỉ Hứa Nhược mới có khả năng đó, cũng chỉ có ông ta mới có sự quyết đoán như vậy.
Hứa Nhược lại rời khỏi chỗ ngồi của mình, ông ta đi tới giữa sân khấu, đứng cạnh người dẫn chương trình và nói với Tần Lạc: "Nếu tiên sinh đã khiêu chiến, ta sẽ ứng chiến. Chúng ta có thể thua nhưng chúng ta sẽ không bao giờ nhận thua. Lần trước ta chỉ dùng thân phận là hậu nhân của y thánh để đấu với tiên sinh. Bây giờ tôi dùng thân phận của một người hành nghề y bình thường ứng chiến với tiên sinh. Tần Lạc, muốn đấu về cái gì?"
Một bên không muốn nhận thua, một bên nhất định là người ta khuất phục. Quả thật rất khó để hoá giải mâu thuẫn giữa hai người.
Trận đầu, Tần Lạc và Hứa Nhược đấu manh châm, kết quả Hứa Nhược bị thua thế nhưng manh châm chỉ châm cứu trên tượng đồng nhân, không phải thân thể người thật, chỉ so với nhau về việc nhận biết vị trí huỵêt đạo chính xác, tốc độ ra châm nhanh hay chậm, không phải là châm cứu chữa bệnh cứu người.
Nếu nói một cách đúng mực thì trận đấu đó vượt qua phạm vi của nội dung cuộc thi đấu.
Bây giờ một lần nữa Hứa Nhược đứng ra chính là ông ta muốn luận bàn y thuật với Tần Lạc.
Y thuật chính thức!
Thế nhưng lúc này nhuệ khí của ông ta đã giảm bớt, lực công kích không đủ mạnh. Khí thế nói chuyện so với trước cũng đã giảm đi mấy phần, chỉ có thể phòng thủ.
"Hứa Nhược tiên sinh, ông là một đối thủ rất đáng tôn trọng để bày tỏ sự tôn trọng của tôi với ông, tôi nhất định sẽ đánh bại ông một lần nữa" Tần Lạc cười nói: "Nội dung của trận đấu vẫn do ông lựa chọn".
"Không, lần này do Tần Lạc tiên sinh chọn. Lần trước ta đã chọn, cũng đã thua" Hứa Nhược thản nhiên nói. Trận đấu manh châm trên tượng đồng nhân châm cứu lúc trước là do chính ông ta lựa chọn, Tần Lạc đã đồng ý. Bây giờ ông ta để quyền chủ động lựa chọn lại cho Tần Lạc.
Chỉ dựa nguyên điểm này thì Hứa Nhược quả thật là một đối thủ rất đáng tôn trọng.
"Tôi đã thấy trình độ châm cứu của Hứa lão rất thâm hậu. Thế này đi, trận đấu này chúng ta sẽ đấu châm cứu" Tần Lạc cười nói.
"Ta đồng ý" Hứa Nhược gật đầu.
"Trận đấu lần này của nhị vị lại đấu châm sao?" Cuối cùng người dẫn chương trình cũng bật microphone nhìn hai người Tần Lạc, Hứa Nhược hỏi. "Trước đây chúng ta thi đấu châm cứu vẫn thường theo trình tự thi đấu có liên quan. Hai vị tự lựa chọn đề bài hay là sử dụng đề bài của ban tổ chức cuộc thi quy định".
Hứa Nhược không trả lời, ánh mắt ông ta liếc nhìn Tần Lạc, ý muốn bảo việc này do Tần Lạc quyết định.
Tần Lạc suy nghĩ một lát rồi nói: "Chúng ta hãy dùng đề bài của ban tổ chức quy định nhưng như vậy có cần thay đổi một số quy định không?"
"Ta đồng ý" Hứa Nhược trả lời.
"Nếu như vậy tôi sẽ ra một đề bài" Người dẫn chương trình nói. Nàng đi tới chỗ các thành viên ban tổ chức thương lượng một lát sau đó nàng quay lại với một mảnh giấy nhỏ trên tay.
"Vốn buổi chiều hôm nay chỉ sắp đặt lịch thi đấu một trận của Tần Lạc tiên sinh và Hứa lão tiên sinh, trận đấu phát sinh này phải chuyển sang ngày mai nhưng vì nhị vị muốn. Hiện tại nhị vị muốn tổ chức trận đấu sớm, ban tổ chức chúng tôi không chuẩn bị đủ đề bài châm cứu. Hai bên tham gia châm cứu hãy lựa chọn một người bệnh rồi tiến hành châm cứu. Ai châm có hiệu quả tốt hơn, người đó thắng, nhưng người bệnh chúng tôi chuẩn bị không thể có mặt ngay bây giờ nên nhị vị có thể tuỳ cơ chọn một người ở đây rồi tiến hành châm cứu, nhị vị thấy thế nào?"
"Không sao" Hứa Nhược và Tần Lạc đồng thanh trả lời.
"Đã như vậy thì" Người dẫn chương trình đưa mắt nhìn xuống khán giả bên dưới cười nói: "Các quý vị khán giả bên dưới. Đây chính là cơ hội ngàn năm một thủa của quý vị. Nếu vị nào có vấn đề về sức khoẻ có thể lên trên này để hai vị cao thủ y thuật của chúng tôi là Tần Lạc tiên sinh và Hứa Nhược tiên sinh tự mình điều trị. Nếu có quý vị nào có bệnh trong người, xin hãy đứng lên ra hiệu cho chúng tôi".
Rầm rầm.
Khán giả trong phòng lập tức đứng lên một lúc mấy trăm người sau đó vẫn còn người liên tục đứng lên.
Trong xã hội hiện đại này có bao nhiêu người là có thân thể khoẻ mạnh, không bệnh tật? Ít nhiều ai đó cũng một loại bệnh nào đó trong người.
Hơn nữa sau khi mọi người được chứng kiến trận đấu vừa qua của hai cao thủ đó, liệu có ai không muốn chạy lên trên sân khấu để hai vị đó châm cứu, trị bệnh cho mình không?
Điều này giống như người dẫn chương trình đã nói, là cơ hội ngàn năm một thủa.
Ngay cả những du khách nước ngoài đang nhìn phụ đề tiếng anh trên màn hình do người phiên dịch chuyển tải lên cũng tích cực đứng dậy.
Người dẫn chương trình không ngờ lại có nhiều người đứng lên, nguyện ý để hai người Tần Lạc, Hứa Nhược dùng bản thân bọn họ như những con "Chuột trắng' thì không ngừng xúc động. Bây giờ nghề nghiệp được ưu thích nhất chính là thầy thuốc, nàng nói với các khán giả: "Quý vị khán giả đã rất nhiệt tình. Nếu như phải điều trị toàn bộ thì Hứa Nhược tiên sinh và Tần Lạc tiên sinh sẽ mệt chết đi được vì vậy chúng tôi chỉ có thể lựa chọn hai vị khán giả".
"Nhị vị, tiêu chuẩn để nhị vị lựa chọn đối tượng trị bệnh như thế nào?" Người dẫn chương trình quay người, đẩy vấn đề khó giải quyết này cho hai người thầy thuốc.
"Lựa chọn theo số" Tần Lạc nói. "Tôi và Hứa lão tiên sinh đều tự chọn lấy một số ghế ngồi. Nếu như chọn phải ghế của người khoẻ mạnh, không cần chữa bệnh thì có thể chọn một lần nữa để lựa chọn được người bệnh".
"Ta tán thành phương pháp này" Hứa Nhược nói.
Làm như vậy thì không ai biết người bệnh của mình lựa chọn, hoàn toàn có thể loại trừ sự dối trá.
"Được" Người dẫn chương trình một lần nữa nói lại quy tắc này: "Quý vị khán giả, xin các vị hãy chú ý số ghế của mình. Nếu như gọi tên đúng vào số ghế của quý vị, xin mời người đó hãy đứng dậy thông báo cho chúng tôi biết".
Khán giả trong hội trường vỗ tay hoan hô nhiệt liệt.
"Số mười ba, hàng thứ nhất" Hứa Nhược hô to.
Một người đàn ông mập mạp đứng lên, vẻ mặt vui mừng ông ta ra hiệu cho mọi người rồi ông ta nhìn màn hình gửi một cái hôn gió., rõ ràng đây là một người đàn ông trung niên rất hoạt bát.
"Số mười ba, dãy thứ nhất, xin mời vị tiên sinh này hãy lên trên sân khấu" Người dẫn chương trình hô to.
Người đàn ông trung niên mập mạp vẫy tay với khán giả xung quanh rồi ông ta chạy tới sân khấu.
"Số chín, dãy một" Tần Lạc hô to.
"Ồ, số chín dãy một là một cô gái xinh đẹp tóc vàng. Tần Lạc tiên sinh, khiếu thẩm mỹ của tiên sinh thực sự làm người khác phải thán phục. Điều này đã được chứng mình qua rất nhiều lần".
Một cô gái tóc vàng thân hình nóng bỏng đứng lên từ ghế số chín, hàng thứ nhất. Sau khi nàng nhìn thấy trên màn hình hiện lên số ghế của mình thì nàng hét to, ôm hôn bạn bè của mình ngồi xung quanh rồi không đợi người dẫn chương trình chỉ dẫn nàng đã chạy tới sân khấu ở giã nhà. Nàng ôm Tần Lạc vào lòng và hôn lên má hắn.
"Nước Mỹ thật sự là một nơi rất tốt" Tần Lạc thầm nghĩ.
Coi như là hai người không quen biết nhau, lần đầu tiên gặp mặt cũng có thể ôm hôn nhau, bạn có thể hôn má vợ của tôi, tôi cũng có thể hôn tay vợ của bạn.
Tần Lạc thầm nghĩ liệu mình có nên tới nước Mỹ sớm hơn không?
"Vị tiên sinh này danh tính là gì?" Người dẫn chương trình hỏi người đàn ông trung niên.
"Song Chao" Người đàn ông trung niên trả lời.
"Ồ, ông là người Hàn Quốc ư?"
"Đúng vậy, người Hàn Quốc. Tôt rất vui sướng khi được Hứa Nhược lão tiên sinh chữa bệnh cho mình. Hứa Nhược lão tiên sinh, ngài là thần tượng của tôi, tất cả người Hàn Quốc đều cảm thấy kiêu ngạo vì ngài" Song Chao cuồng nhiệt nhìn Hứa Nhược, vẻ mặt kích động nói với Hứa Nhược.
"Cám ơn các vị đã ủng hộ" Hứa Nhược gật đầu nói với Song Chao.
"Song Chao tiên sinh, trên người tiên sinh có bệnh gì vậy?"
"Cô cùng thấy rồi đó. Tôi rất béo, một người béo. Khi tôi người trước computer quá lâu luôn xảy ra một vấn đề, thiếu vận động. Tôi đi khám bác sỹ, bác sỹ nói tôi phải giảm ba mươi cân thì mới có thể tiến hành phẫu thuật. Nói cách khác tôi có thể bị bại liệt. Tôi hy vọng bệnh của tôi sẽ không làm khó Hứa Nhược tiên sinh".
Hứa Nhược lắc đầu nói: "Ta sẽ cố hết sức mình".
"Tốt lắm, còn cô gái xinh đẹp này tên là gì?" Người dẫn chương trình hỏi cô gái tóc vàng.
"Tôi là Ruth, tôi đến từ nước mỹ" Cô gái nhìn Tần Lạc mỉm cười. "Tôi thích anh ấy. Tôi không ngờ anh ấy lại chọn đúng tôi. Ôi, chúa ơi. Tôi nghĩ điều này giống như mũi tên thần kỳ của Cupid. Tôi rơi vào bể tình ái mất rồi".
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
"Vậy xin hỏi cô tới đây tìm kiếm tình yêu hay là mời thầy thuốc chữa bệnh cho cô?"
"Cả hai" Ruth cười nói: "Thế nhưng tôi biết đây là một trận đấu vì vậy trước hết tôi muốn mời anh ấy trị bệnh cho tôi'.
'Trên người có có bệnh gì?"
Ruth chỉ vào vòng bụng lộ ra ngoài, phẳng lỳ, khêu gợi của mình và nói: "Tôi bị đau bụng. Mỗi lần tới cái kia. Nói như thế nào nhỉ? Kinh nguyệt ư? Mỗi lần tới kỳ kinh nguyệt tôi đều rất đau bụng làm tôi không chịu đựng được".
Người dẫn chương trình khó xử nói: "Như vậy căn bệnh của nhị vị không giống nhau. Việc trị bệnh của Hứa Nhược tiê sinh sẽ phiền phức hơn. Một khi đã như vậy thì sao có thể bình xét kết quả trận đấu đây?"
Hứa Nhược nhìn người dẫn chương trình nói: "Chúng tôi sẽ tự mình bình xét".
"Tốt lắm" Người dẫn chương trình gật đầu nói: "Bây giờ xin mời nhị vị tuyển thủ tiến hành chọn châm theo ý muốn của mình".
Hứa Nhược lựa chọn một cây trường châm* dài một tấc sáu phân trong khi đó Tần Lạc chọn một lúc hai cây ngân châm, một cây lợi châm và hai cây hào châm. Sau khi Tần Lạc tiến hành trừ độc hai cây ngân châm, mỗi tay hắn kẹp một cây ngân châm.
"Bắt đầu" Người dẫn chương trình hô to.
Hứa Nhược bảo Song Chao cởi áo ở nửa trên của thân thể mình, thân thể ông ta nằm sấp chống tay vào một cái ghế sau Hứa Nhược cầm châm dùng "Toàn lao thức" đâm cây châm vào huyệt đạo bên hông của Song Chao.
Tay trái Tần Lạc cầm cây lợi châm, tay phải hắn cầm cây hào châm. Cây lợi châm ở tay trái khẽ rung rung mà mắt thườn rất khó có thể nhận ra, trong khi đó cây hào châm ở tay phải vẫn nhúch nhích nhưng lại phát ra âm thanh ong ong.
Ngay sau đó Tần Lạc ngồi xổm, châm hai cây châm vào hai bên rốn để lộ của Ruth. Một châm đâm sâu, một châm đâm nông, một châm nhanh, một châm chậm, một châm nhẹ nhàng đâm tới, một châm đâm mạnh vào da thịt.
Người hiểu biết nhìn thấy thì hiểu ngay Tần Lạc đã đồng thời biểu diễn một lúc hai tuyệt kỹ khác nhau.
Hơn nữa thi triển đồng thời hai kỹ thuật phức tạp như hắn thực sự khó khăn hơn bất kỳ loại kỹ thuật biểu diễn nào gấp trăm lần.
Điều này cũng giống như quyền pháp vậy. Nếu như đánh một bộ quyền pháp chỉ cần đủ thể lực thì người đó có thể đánh ra liên tiếp mười bộ quyền pháp nhưng nếu đồng thời tay trái đánh một bộ quyền pháp, tay phải đánh một bộ quyền khác thì sao?
Khi đó thì e rằng ngay cả Hoàng Dung là một phụ nữ thông minh cũng không có cách nào học được kỹ thuật thâm sâu của Chu Bá Thông.
Ngay sau khi Hứa Nhược đâm châm vào hông người đàn ông trung niên ông ta liền chăm chú quan sát động tác của Tần Lạc.
Ngay sau khi Hứa Nhược nhìn thấy thủ pháp cầm châm của Tần Lạc, sắc mặt ông ta vô cùng nghiêm trọng nhưng ngay sau khi ông ta chứng kiến thủ pháp đâm châm theo hai phương pháp khác biệt nhau hoàn toàn, cầm, nhập, chuyển, sắc mặt ông ta tái mét.
Hạ nốc ao!
Anh ta đã cố ý dùng châm pháp cao minh cùng với thực lực kinh khủng của mình để một đòn hạ gục.
Đôi môi Hứa Nhược run run, ông ta thở dài nói: "Ta lại thua rồi".
*
CHỌN KIM
Việc dùng kim châm đã được mô tả rất kỹ trong thiên ‘CửuChâm Thập Nhị Nguyên’ (LKhu.1) và thiên ‘Quan Châm’ (LKhu.7).
Khi nói về tác dụng và hậu quả của việc chọn dùng kim, thiên “Quan Châm” đã ghi: ”Bệnh ở cạn mà châm vào sâu thì bên trong sẽ làm tổn thương đến phần cơ nhục đang lành và nơi bì phu sẽ bị ung. Bệnh chỉ đáng châm kim nhỏ mà lại châm kim to, khí sẽ bị tả quá nhiều, bệnh sẽ hại thêm...” Bệnh đáng châm kim to mà lại châm kim nhỏ, khí chẳng những không bị tả mà lại còn trở lại gây ra tệ hại hơn” (LKhu.7, 4-7).
Nhận xét này của sách Linh Khu cho thấy tầm quan trọng của việc dùng đúng hay không đúng, chọn lựa kim cho thích hợp và hậu quả tai hại biết bao nhiêu nếu không dùng đúng kim theo nhu cầu.
Sách ‘Linh Khu’ mô tả và hướng dẫn sử dụng 9 loại kim như sau:
1- SÀM CHÂM
( Thiên “Cửu Châm Thập Nhị Nguyên” ghi: “Sàm châm đầu to, mũi nhọn, dùng để tiết tả dương khí “ (LKhu 1, 53).
( Thiên “Quan Châm”: Bệnh ở vùng bì phu, không nằm ở chỗ nhất định, nên dùng Sàm châm châm vào chỗ đang bệnh” (L.Khu 7, 10).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: "Thứ nhất: Sàm châm, lấy phép ở cân châm, bỏ mũi đi thì thân kim còn lại là 1 thốn rưỡi, đầu mũi nhọn như mũi tên, cả cây kim dài 1 thốn 6 phân, nó chủ về trị những bệnh ở đầu và thân mình” (LKhu 78, 15).
2- VIÊN CHÂM
(Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: “Viên châm mũi hình như quả trứng, dùng để xoa, chùi trong khoảng phần nhục, không làm tổn thương phần cơ nhục, dùng để châm cho khí ở khoảng giữa phần nhục phải tiết ra” (LKhu.1, 54).
( Thiên ‘Quan Châm’: Bệnh ở tại khoảng phần nhục nên dùng Viên châm châm vào chỗ đang bệnh” (L.Khu.7, 12).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: “Viên châm, lấy phép ở nhữ châm, thân kim hình trụ tròn, mũi như hình quả trứng, dài 1 thốn 6 phân, chủ trị ở vùng phận nhục” ( LKhu 78, 16).
3- ĐỀ CHÂM
( Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: “Đề châm nhọn như mũi nhọn của hạt lúa thu?, chủ về việc án lên mạch không cho bị hãm vào, nhằm làm cho kim được tiếp xúc với khí “ (LKhu.1, 55).
( Thiên ‘Quan Châm’: ‘Bệnh ở tại mạch, khí bị thiếu, cần phải được châm bổ, trường hợp này nên dùng Đề Châm châm vào các huyệt Tĩnh, Vinh thuộc các đường kinh’ (L.Khu.7, 14).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: “Đề châm, lấy phép ở mũi nhọn của hạt lúa thử, dài 3 thốn rưỡi, chủ về án lên mạch để lấy được chính khí quay về, và làm cho tà khí phải xuất ra” (LKhu 78, 17).
4- PHONG CHÂM
( Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: Phong châm là loại kim 3 mặt có cạnh sắc, dùng để phát tiết tà khí, trừ cố tật” (LKhu.1, 56).
( Thiên ‘Quan Châm’: “Bệnh ở tại kinh lạc với chứng cố tý, nên dùng Phong châm” (L.Khu.7, 13). “Bệnh ở tại ngũ tạng lâu ngày: nên dùng kim Phong châm” (L.Khu.7, 20).
( Thiên ‘Thích Tiết Chân Tà’ ghi: “Trị chứng đại tà (thực), nên dùng Phong Châm (LKhu. 75, 72).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: “Phong châm, lấy theo phép nhữ châm, thân kim hình trụ tròn, mũi thật nhọn, dài 1 thốn 6 phân, chủ về chứng ung và nhiệt, châm xuất huyết” (LKhu 78, 18).
5- PHI CHÂM
( Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: “Phi châm là loại kim thân và mũi nhọn như mũi kiếm, dùng để châm lấy mu?” (LKhu.1, 57).
( Thiên ‘Quan Châm’: “Bệnh gây thành những vùng nhiều mu?, dùng Phi châm” (L.Khu.7, 15) - Đại tả thích là phép dùng kim Phi châm để châm vào nơi có nhiều mủ (LKhu 7, 28).
( Thiên ‘Ngọc Bản’ ghi: “ Trị ung thư (mụn nhọt)... Nếu đã thành mủ và máu, chỉ nên dùng biếm thạch và phi châm để châm lấy máu mủ là tốt nhất” (LKhu 60, 17).
( Thiên ‘Thích Tiết Chân Tà’ ghi: “Trị ung tà nên dùng kim Phi Châm” ( LKhu. 75, 71).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: “Phi châm, lấy phép ở độ bén nhọn của lưỡi kiếm, rộng 2 phân rưỡi, dài 4 thốn, chủ về châm lấy mủ nhiều, đó là lưỡng nhiệt cùng tranh nhau vậy” (LKhu 78, 19).
6- VIÊN LỢI CHÂM
( Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: “Viên Lợi châm to như sợi lông dài, vừa tròn vừa nhọn, giữa thân hơi to ra, dùng để châm lấy bạo khí” (LKhu.1, 58).
( Thiên ‘Quan Châm’: “Bệnh Tý khí bạo phát nên dùng Viên Lợi châm” (L.Khu.7, 16).
( Thiên ‘Thích Tiết Chân Tà’ ghi: “Trị chứng tiểu tà (hư) nên dùng Viên Lợi Châm” ( LKhu. 75, 73).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: “Viên lợi châm, lấy phép ở ly châm, mũi kim hơi to, nhưng thân lại nhỏ, làm thế để cho dễ châm sâu vào trong, dài 1 thốn 6 phân, chủ về chứng ung và chứng tý “ (LKhu 78, 20).
7- HÀO CHÂM
( Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: “Hào châm mũi nhọn như mũi con muỗi, khi châm thì khí sẽ đến một cách yên tĩnh, chậm chạp và nhẹ nhàng, vì vậy có thể lưu kim thật lâu nhằm dưỡng chính khí và trừ được tà khí đã gây nên chứng thống tý” (LKhu.1, 59).
( Thiên ‘Quan Châm’: “Bệnh tý khí gây thành đau nhức không hết, nên dùng Hào châm” (L.Khu.7, 17).
( Thiên ‘Nghịch Thuận Phì Sấu’ ghi: "Trẻ nhỏ thì cơ nhục mềm, huyết ít, khí nhược, châm cho chúng phải dùng Hào châm...” (LKhu 38, 17).
( Thiên ‘Thích Tiết Chân Tà’ ghi: “Châm chứng nhiệt tà nên dùng Hào Châm” (LKhu.75, 74).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: “Hào châm, lấy phép ở lông hào mao, dài 1 thốn 6 phân, chủ về các chứng Hàn Nhiệt và thống tý ở các lạc mạch (LKhu 78, 21).
8- TRƯỜNG CHÂM
( Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: “Trường châm mũi nhọn mà thân mỏng, có thể dùng lấy tý khí ở xa” (LKhu.1, 60)..
( Thiên ‘Quan Châm’: “Bệnh ở chỗ xa (sâu) nên dùng Trường châm” (L.Khu.7, 18).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: Trường châm, lấy phép ở kỳ châm, dài 7 thốn, chủ về chứng tý do tà khí vào sâu bên trong (LKhu 78, 22].
9- ĐẠI CHÂM
( Thiên ‘Cửu Châm Thập Nhị Nguyên’ ghi: “Đại châm hình như cây côn, mũi nhỏ, tròn, dùng để tả thu?y ở các khớp xương” (LKhu.1, 61).
( Thiên ‘Quan Châm’: “Bệnh thu?y thũng làm cho các khớp xương (quan tiết) không thông được, nên dùng Đại châm” (L.Khu.7, 19).
( Thiên ‘Cửu Châm Luận’ ghi: “Đại châm, lấy phép ở Phong châm (giống như kim thứ tư), nhưng mũi nhọn hơi tròn, dài 4 thốn, chủ về chứng thủy thũng ở quan tiết không xuất ra được (LKhu 78, 23).
Tuy kinh điển chia ra tới 9 loại kim châm nhưng thực tế hiện nay hầu như chỉ còn duy trì 2 loại thông dụng nhất là Hào châm và Phong châm (Kim Tam Lăng tương đương với Phong châm). Ngoài ra cũng còn thường dùng loại kim Mai Hoa (tương đương Thất Tinh Châm) để gõ kích thích.