Bác Sĩ Thiên Tài
Tác giả: Liễu Hạ Huy
Chương 532: Paris mị ảnh!
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Lúc Tần Lạc mở mắt ra, giai nhân trong lòng đã không thấy đâu, chỉ lưu lại mùi thơm trong không khí trên giường.
Khi hắn từ trên giường đứng lên, đi vào phòng tiếp khách, thấy Vương Cửu Cửu đang dựa vào trên bàn chơi máy tính. Đây là trang bị giải trí mà khách sạn cung cấp cho khách, Tần Lạc cơ hồ không sử dụng tới.
Nàng đội tai nghe, vẻ mặt thực sự chăm chú, ánh mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm vào một con đại xà đuôi dài vừa đong đưa vừa đi trên màn hình. Tay trái điều khiển bàn phím rất nhanh, tay phải bấm con chuột. Sau đó, con đại xà kia lén bắn về phía con quái vật ở phía trước.-----
Tần Lạc không biết chơi trò chơi, nhìn thấy đồ án hình vẽ màu sắc rực rỡ cùng các quái vật trên màn hình này thì có chút choáng váng đầu óc.
Hơn nữa, thao tác của Vương Cửu Cửu làm cho người ta hoa mắt chóng mặt kia cũng khiến hắn mặc cảm. Chỉ học được sử dụng QQ (kiểu như yahoo) nói chuyện phiếm, mở ra trang mạng xem tin mới. còn có thể tìm được phim Nhật phim Hàn cũng đã làm cho hắn đắc ý vênh váo hồi lâu.
Tần Lạc nằm úp sấp ở sau lưng nàng nhìn trong chốc lát, để tỏ vẻ mình cùng đám trẻ nhỏ ham chơi là không khác nhau, chủ động lên tiếng hỏi: "Đây là trò chơi gì?"
"DOTA."
"Trộm tháp? Trộm cái tháp gì?"
Vương Cửu Cửu lúc này mới phát hiện Tần Lạc, đem ống nghe gỡ xuống, nói: "Là DOTA. D—O—T—A."
Tần Lạc lộ ra vẻ mặt cười khổ. Hắn vẫn là không rõ.
"Nói anh cũng không biết." Vương Cửu Cửu bĩu môi nói."Anh có biết trò chơi mà em đang chơi có tên là gì không?"
"Không biết." Tần Lạc lắc đầu.
"Xuân Cung Thánh Thủ Tần Lạc."
"… "
Tần Lạc buồn bực nghĩ, chỉ mong trong fan của mìnhg không có ai chơi cái trò chơi này.
Chỉ là, rất nhanh, Vương Cửu Cửu nói liền đánh vỡ ảo tưởng tốt đẹp của hắn.
"Lần trước có người chơi gởi tin tức hỏi em có thích Tần Lạc hay không, nói hắn cũng là fan nhiệt tình của anh ----- còn hỏi QQ để thêm vào danh sách bạn tốt." Vương Cửu Cửu cười nói.
"Em trả lời như thế nào?"
"Em nói được. Sau đó đem dãy số QQ của anh ném cho hắn."
"Của anh?" Tần Lạc ngẩn người, nói.
"Đúng vậy. Dù sao người mà hắn muốn thêm cũng là anh." Vương Cửu Cửu cười hì hì nói: "Anh hẳn là đã lâu rồi không có mở QQ ra phải không?"
"Không có." Tần Lạc nói. Tuy rằng Lâm Hoán Khê giúp hắn lập một cái Q hào, nhưng là, hắn mấy tháng cũng khó vào được một lần. Thậm chí, ngay cả dãy số QQ hắn cũng quên, chỉ nhớ mật mã.
"Lúc mở ra chú ý một chút, coi chừng bị tin tức kết bạn nhào tới đập chết." Vương Cửu Cửu ra vẻ thiện ý nhắc nhở nói.
"… "
Sau khi Vương Cửu Cửu điều khiển đại xà mang theo một đám tiểu quái đánh phá một số kiến trúc, buông con chuột ra, hướng tới trên ghế nằm một cái, cười híp mắt nhìn Tần Lạc, nói: "Anh, muốn em hầu hạ anh tắm rửa thay quần áo hay không?"
"Không cần." Tần Lạc xấu hổ nói.
"Vậy anh thay quần áo như thế nào?"
Tần Lạc cúi đầu nhìn lại hắc bào trên người, nói: "Hẳn là còn có thể mặc một ngày nữa đi?"
"Nếu anh cảm thấy được không thành vấn đề, vậy không thành vấn đề. ----- bất quá em ngửi thấy có một mùi chua."
"…"
"Vậy thay đổi đi." Tần Lạc nói.
Vương Cửu Cửu cười cười, từ trong vali hành lý của Tần Lạc lấy ra một cái trường bào màu xanh đen khác.
Nàng cởi bỏ nút thắt trường bào của Tần Lạc, thật cẩn thận cỡi hắc bào của hắn ra, khi chuẩn bị giúp hắn thay quần áo sạch sẽ, cái mũi cau lại, nói: "Có một cổ mùi lạ."
"Không có khả năng đi? Anh mới tắm rửa đêm qua mà." Tần Lạc nói. Tối hôm qua, sau khi có được sự hồi báo của Võ Dũng Tú, không có lập tức chạy về gặp Vương Cửu Cửu. Mà là trước tiên ở dưới sự hỗ trợ của Lệ Khuynh Thành mà tắm nước nóng một phen.
Cỗ hương vị khác lạ trên người kia hẳn là rửa sạch sẻ rồi mới đúng, làm sao có thể còn có chứ?
Vương Cửu Cửu cười to, nói: "Tần lão sư a, anh không cần thẳng thắn như vậy. Em còn chưa nói là cái mùi vị gì mà, anh đã tự mình nhận vơ rồi."
"…… "
Tần Lạc thế mới biết, lại bị nữ nhân lừa gạt. Làm sao mà mỗi một câu của các nàng đều có chứa cạm bẫy như vậy chứ? Làm cho người ta khó lòng phòng bị, không cẩn thận là liền rơi ngay vào.
Vương Cửu Cửu giúp Tần Lạc đổi quần áo cho tốt, sau đó lại đi tới phòng tắm lấy khăn mặt giúp hắn lau mặt.
Tần Lạc không có cách nào đánh răng, cũng may khách sạn cung cấp nước súc miệng, nàng đem non nửa cốc đút cho Tần Lạc, làm cho hắn rửa sạch sẽ khoang miệng.
Xử lý mọi việc thoả đáng, Vương Cửu Cửu mới đi rửa mặt một hồi, sau đó lại cùng Tần Lạc đi xuống dưới lầu ăn bữa sáng.
Lúc hai người xuống lầu, đám người Lệ Khuynh Thành, Trương Bác, Triệu Tử Long ,Võ Dũng Tú đã chờ tại nhà ăn.
Võ Dũng Tú thấy Tần Lạc và Vương Cửu Cửu cùng nhau mà đến, liền không kìm lòng được mà trộm nhìn sắc mặt của Lệ Khuynh Thành.
Lại không nghĩ tới mặt nàng không đổi sắc, chỉ là vẻ mặt mang ý cười nhìn hướng bọn họ đang như một đôi nhân tình thanh niên đi tới.
Trong lòng Võ Dũng Tú cực kỳ khâm phục. Chuyện đêm qua hắn là rõ ràng , không nghĩ tới Tần Lạc không chỉ thu phục Lệ Khuynh Thành, nhưng lại lại còn “hồi mã thương” đi thu phục cả Vương tiểu thư nữa ---- cái này có phải chính là như mọi người thường nói, cờ đỏ trong nhà không ngã, bên ngoài cờ màu bay bay ( ý nói thằng này “trâu bò” đó^^)?
Chỉ là, giữa vợ lớn cùng tiểu thiếpsao có thể hòa bình ở chung được như vậy? Hắn là làm như thế nào chứ?
"Vương tiểu thư, tối hôm qua ngủ được có ngon không?" Vũ Dũng Tú đứng lên, chủ động cùng Vương Cửu Cửu chào hỏi.
"Rất ngon. Cám ơn." Vương Cửu Cửu cười nói.
"Vương tiểu thư, chào cô, tôi là nhân viên công tác của Hiệp Hội Trung Y. Hoan nghênh tới Paris." Trương Bác cũng đứng lên, đưa tay cùng Vương Cửu Cửu bắt tay chào hỏi. Khi làm ra động tác này, trong lòng hắn vốn rất là vật lộn một hồi.
Vừa rồi Võ Dũng Tú đã giới thiệu cho bọn hắn về tiểu thư họ Vương này, nhưng lại đặc biệt nói tới gia thế của nàng. Trương Bác lo lắng nữ nhân này ngạo mạn quá mức, sẽ coi thường sự ân cần chào hỏi của tiểu lâu la như bản thân mình.
Cũng may, biểu hiện của Vương Cửu Cửu xem như là thoải mái khéo léo.
Nàng đưa tay bắt tay với Trương Bác, cười nói: "Cám ơn. Việc làm của các anh lần này thật sự là hả lòng hả dạ, cãi cho người Trung Quốc chúng ta một hơi. Vất vả cho các anh rồi."
"Triệu Tử Long. Fan trung thành của Tần Lạc. Hoan nghênh Vương tiểu thư tới Paris." Triệu Tử Long nói.
"Cám ơn. Tôi và anh giống nhau, cũng là fan của hắn." Vương Cửu Cửu trêu ghẹo nói.
Một đám đàn ông đều đứng lên cùng Vương Cửu Cửu chào hỏi, Vương Cửu Cửu cũng lễ phép ứng đối. Rốt cục, ánh mắt của Vương Cửu Cửu dừng lại trên mặt của Lệ Khuynh Thành.
"Lệ lão sư. Chào cô." Vương Cửu Cửu chủ động ân cần thăm hỏi Lệ Khuynh Thành.
Lệ lão sư?
Mọi người khó hiểu.
"Tôi là sinh viện của Đại Học Y Khoa Bắc Kinh. Lệ lão sư tại trước kia cũng là lão sư của Đại Học Y Khoa." Vương Cửu Cửu cười giải thích nói."Tuy rằng Lệ lão sư không dạy lớp chúng ta, nhưng là, tôi vẫn kính đại danh của Lệ lão sư đã lâu."
"Là ác danh truyền xa." Lệ Khuynh Thành ngồi ở xe lăn, ngẩng mặt lên nhìn Vương Cửu Cửu, cười nói: "Vương Cửu Cửu, tôi cũng biết em. Nghe rất nhiều người nói qua, là nữ sinh viên thực sự đặc biệt."
"Cám ơn Lệ lão sư khích lệ."
"Bây giơ tôi đã không phải lão sư. Tôi chỉ lớn hơn em vài tuổi, nếu không chê mà nói, gọi tôi một tiếng Lệ tỷ đi."
"Tốt. Lệ tỷ." Vương Cửu Cửu hô.
Tần Lạc dọc theo đường đi còn lo lắng giữa hai nữ nhân nháo ra mâu thuẫn, dù sao, Vương Cửu Cửu biết mình gần như cả đêm qua là ở bên phòng của Lệ Khuynh Thành. Không nghĩ tới giữa hai người không có địch ý, ngược lại trò chuyện với nhau thật vui.
Bây giờ, trái lại đã muốn xưng hô tỷ muội.
"Vất vả thời gian dài như vậy, mọi người cũng có thể nghỉ ngơi một chút. Phong cảnh của Paris cũng không tệ lắm, hôm nay mọi người có thể đi khắp nơi nhìn xem." Triệu Tử Long cười a a nói. Một con rồng hai con phượng, thoạt nhìn tuy rằng khiến kẻ khác hâm mộ. Nhưng dù là nói vậy, cũng sẽ có không ít chuyện làm cho người ta khó xử đi.
Triệu Tử Long cũng là ý định muốn xem tài của Tần Lạc, xem hắn làm như thế nào để đem hai nữ nhân có tính cách khác xa nhau tụ tập tại bên người.
Vương Cửu Cửu rất là cảm động. Có thể cùng Tần Lạc du ngoạn ở Paris một phen, quả thật là một chuyện cực kỳ mê người.
"Cửu Cửu vừa tới Paris, anh mang nàng ra đi xem." Lệ Khuynh Thành nhìn ra tâm sự của Vương Cửu Cửu, nói với Tần Lạc."Chân của em không tiện đi đường, nên không đi đâu."
"Không sao. Lệ tỷ tỷ, em đẩy chị đi được không?" Vương Cửu Cửu cười nói.
Thấy một màn như vậy, bọn đàn ông lưu manh này cực kỳ hâm mộ.
Khỉ so với khỉ, thì thôi. Người so với người, giận điên người. Đều là đàn ông, làm sao lại khác nhau lớn đến như vậy a?
Tại dưới sự tiến cử của đám người Triệu Tử Long, bọn hắn đem bảo tang Louvre làm như chỗ dừng chân thứ nhất.
Louvre , là một trong những bảo tang lâu đời nhất, lớn nhất, nổi tiếng nhất trên thế giới. Kim Tự Tháp bằng thủy tình trong bảo tàng Louvre, là một trong ba bộ sưu tập quý báu, được khách nhất định phải tới tham quan tính bằng đơn vị hàng nghìn một ngày, làm cho người ta mở rộng tầm mắt, lưu luyến khi rời đi. truyện copy từ tunghoanh.com
Tuy rằng dòng người bên trong như thủy triều, nhưng là, Tần Lạc hai tay băng đầy bông gạc cùng với Lệ Khuynh Thành ngồi trên xe lăn vẫn làm cho người ta nhìn chăm chú. Mà Vương Cửu Cửu thanh xuân xinh đẹp cũng làm cho đội ngũ nhỏ ba người của bọn họ rạng rỡ lên không ít, hấp dẫn không ít ánh mắt của du khách . Thậm chí có không ít người trẻ tuổi chạy lên đến xin chụp ảnh chung cùng với Vương Cửu Cửug, còn có người trực tiếp mở miệng xin số điện thoại của nàng.
Vương Cửu Cửu nhất nhất cự tuyệt, làm cho vô số nam nhân thương tâm mà về.
"Người theo đuổi Cửu Cửu thật đúng là nhiều." Lệ Khuynh Thành cười nói.
"Nếu Lệ tỷ đứng lên, bọn hắn cũng sẽ không thèm liếc mắt nhìn em thêm một cái." Vương Cửu Cửu khiêm tốn nói. Vừa nói chuyện, vừa phụ giúp đẩy Lệ Khuynh Thành dẫn đầu tiến vào tòa nhà nghệ thuật Hy Lạp cổ cùng La Mã cổ.
Vừa mới đi vào, ánh mắt của Lệ Khuynh Thành liền lập tức nhìn thẳng vào các tác phẩm nghệ thuật kiệt xuất ở bên trong.
"Ở trong tòa nhà nghệ thuật Hy Lạp cổ cùng La Mã cổ này, có hai kiện tác phẩm bât hủ được thế nhân ca ngợi chú ý nhất, một là tượng nữ thần chiến thắng Samothrace, hai là thần tình yêu "Venus" . Samothrace là nữ thần thắng lợi của Hy Lạp nhưng người biết tới lại phi thường ít. Mà thần tình yêu "Venus" lại được người khắp thế giới đều biết." Bởi vì ba người bọn họ là một mình du lịch, không có hướng dẫn viên du lịch, cho nên Lệ Khuynh Thành chủ động đảm nhiệm phiên dịch.
Ánh mắt của Lệ Khuynh Thành nhìn chăm chú vào pho tượng Venus thân tượng lộ vú diễn cảm đoan trang tự nhiên, nói: "Venus" có thể được cất chứa tại Louvre thật là ngẫu nhiên. Năm 1820, mộ người nông dân trên đảo Aegean Sea Minogue Hy Lạp tại trong khi đào đất đã phát hiện ra một pho tượng mỹ thần. Tin tức truyền ra, vừa lúc có một con chiến hạm của Pháp đõ tại cảng Minogue, sau khi hạm trưởng biết được tin tức lập tức đuổi tới hiện trường, muốn mua , nhưng không có tiền mặt. Kết quả, "Venus" bị một vị thương nhân Hy Lạp mua được, cũng chuẩn bị vận chuyển đi về nước. Mắt thấy bảo vật sắp bị mất đi, người Pháp không cam lòng, lập tức man chiến hạm tiến đến ngăn trở. Song phương đã xảy ra hỗn chiến, kết quả vật quý báu bị hư hao, hai tay của pho tượng bị đánh nát. Song phương không ngừng tranh chấp, sau đó lãnh chúa Minogue ra mặt giải quyết, người Pháp dùng tiền mua lại pho tượng, cống hiến cấp cho vua nước Pháp. Cứ như vậy, "Venus" được mang đến nước Pháp, lúc ấy lập tức khiến cho náo động. ---- Tuy rằng hành vi của người Pháp có chút dã man, nhưng là, cũng từ chuyện này mà nhìn ra được ham mê nghệ thuật cuồng nhiệt của bọn hắn. Sauk hi chuyện này truyền ra, cũng không có bôi đen hình tượng của nước Pháp, ngược lại vì thế Pháp có được mỹ danh là kinh đô của nghệ thuật."
Vương Cửu Cửu khâm phục nói: "Làm sao Lệ tỷ biết được nhiều như vậy?"
"Đọc sách." Lệ Khuynh Thành cười nói."Chỉ cần em muốn biết cái gì, đều có thể tìm được đáp án ở trong sách."
"Tình yêu thì sao?" Vương Cửu Cửu hỏi.
"Tình yêu không có đáp án."
Vương Cửu Cửu hé miệng cười cười, không nói gì. Ánh mắt của nàng không kìm lòng được hướng về một phụ nữ cách đó không xa.
Ở trước tượng nữ thần chiến thắng Samothrace, một cô gái nước ngoài tóc vàng mắt xanh làm cho người ta nhìn chăm chú.
Tròng mắt màu tím, môi đỏ tươi, móng tay màu đen, ánh mắt sắc bén. Kỳ quái chính là, trên người của nàng lại mặc một cái sườn xám màu tím mặt trên có thêu một đóa hoa hồng có chứa phong vị Trung Hoa nồng hậu.
Lúc đầu liếc mắt xem qua, có chút chẳng ra cái gì cả. Chỉ là, khi ngươi lại xem qua làn nữa, lại phát hiện nàng trái lại đem hai loại văn hóa cổ điển cực kỳ khác nhau này dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ.
"Thật xinh đẹp." Vương Cửu Cửu khen ngợi nói.