Bí Mật của Nicholas Flamel Bất Tử - Nhà Giả Kim Chương 1

Chương 1
OK - bồ hãy nói cho mình nghe đi:
tại sao người ta lại muốn mặc áo bành tô San Francisco giữa mùa hè nóng nựcnày?” Sophie Newman vừa nói vừa ấnnhững ngón tay của mình vào cặp tainghe không dâyBluetooth. Ở phía bênkia châu lục, cô bạn gái mê thời trangElle của cô hỏi lại, “Đó là kiểu áo bànhtô gì vậy?”

Chùi mạnh tay vào tấm vải tạp dề,Sophie bưc ra từ đằng sau quầy tínhtiền của quán cà phê vắng vẻ và đứngnhón chân bên cửa sổ, nơi cô nhìn thấynhững ngưi đàn ông nhô lên từ chiếc xehơi đậu bên kia đưng. Những chiếc áo
 
 
khoác len đen nặng nề dày cộp.Ngay cảgăng tay của họ cũng toàn màu đen.Cảmấy cặp kính râm nữa.” Cô tì mặt mìnhvào tấm kính cửa. Ngay cả trong thànhphố này, thì chuyện này trông cũng thậtkỳ quặc.”
lẽ họ là những ngưi làm dch vụ
lễ tang, há?”Elle phán đoán, giọng nóicủa cô nghe rè rè qua chiếc điện thoạicầm tay.Sophie có thể nghe thấy nhữngâm thanh ồn ào và ảm đạm của nhạc rocklàm nền cho giọng nói củaElle - có thểlà ban nhạc Lacrimosa hay Amorphis.Elle vốn chưa bao giờ vượt qua thể loạiGoth ưa thích của mình.
“Có thể bồ nói đúng”, Sophie nói vớivẻ hoài nghi.Cô đã tán gẫu một lát vibạn mình trưc khi hình ảnh chiếc xe hơi
 
 
kỳ lạ làm cô vụt để ý. Đó là một chiếc xei bóng mưt, trông như xe trong phimcổ điển đen trắng. Khi chiếc xe lướtngang qua cửa sổ, ánh mặt tri phảnchiếu vào những ô cửa kính xe màu đen,ri từ đó thoáng soi sáng phía bên trongquán cà phê vi ánh sáng vàng lấp lánhvà ấm áp làm cô chói mắt. Sophie vộichp mắt để xua tan đi những đốm đenđang nhảy múa trưc mắt mình và cônhìn thấy chiếc xe chạy về phía cuối củangọn đồi ri chậm rãi quay li.Không hềra tín hiệu, chiếc xe đỗ xch ngay trưcca Tiệm Sách Nhỏ ngay phía bên kiađưng.
“Có lẽ họ là mafia,” Elle phỏng đoán
với vẻ hồi hộp. “Ba của mình biết mộttay vốn là mafia.Nhưng ông ta chạy một
 
 
chiếc Prius,” cô nói thêm.
Chiếc này chắc chắn không phải là
Prius ri,”Sophie nói.Cô nhìn chiếc xethêm lần nữa cùng vi hai ngưi đàn ôngbó chặt mình trong những chiếc áokhoác, găng tay và mũ nặng nề đang đứngtrên đưng. Đôi mắt của họ giấu kín đằngsau những đôi kính đen to quá c.
“Có thhọ bị lạnh,” Elle lại nói.“Dạo này ởSan Francisco trời có lạnhkhông?”
Sophie Newman liếc nhìn lên đồng hồvà chiếc nhiệt kế treo trên tưng ngayphía quầy tính tiền đằng sau cô. Bây giở đây là 2 giờ 50 phút... với nhiệt độ làm mươi mốt,” cô nói. “Tin mình đi, họkhông lạnh đâu.Họ có thể đến chết ngốt
 
 
mất. Mà, đợi đã,” cô nói, đột ngột cắtngang chính mình, “có một điều gì đóđang xảy ra.”
Cửa sau của chiếc xe hơi bật mở vàmột ngưi đàn ông khác cao ln hơn cảhai ngưi đàn ông trưc đó, bưc rakhỏi xe một cách cứng nhắc khó nhọc.Khi ông ta đóng cửa xe, ánh mặt tri khẽchiếu sáng khuôn mặt ông ta vàSophiel m nhìn thấy một làn da trắng xámxanh xao trông đầy vẻ bệnh hoạn.Côđiều chnh âm lưng của cặp tai nghe.Nghe này.Bồ nên nhìn thấy cái gì vừachui ra khỏi chiếc xe.Một ngưi đàn ôngto ln vi làn da xám ngoét.Xám xt.Đóchính xác là những gì mình thấy, có lẽ họmột loại da đặc thù nào đó.”
Mình từng xem một bộ phim tài liệu
 
 
trên kênh National Graphic nói vềnhững ngưi không thể đi ra ngoàiiánh sáng mặt tri...”Elle bắt đầu, nhưngSophie không còn nghe bạn mình nóinữa.
Một ngưi đàn ông thứ tư bưc ra
khỏi xe.
Ông ta là một ngưi nhỏ bé, trông
hoạt bát hơn nhiều so vi ba chiến hữu.Ông mặc một bộ đồ ln gọn gàng màuthan chì trông hơi có vẻ li thi nhưngSophie có thể đoán chắc bộ đồ này đượcmay đo cho riêng ông.Mái tóc xám ánhkim của ông đưc cột li thành một chiếcđuôi ngựa ôm lấy khuôn mặt góc cạnhơng xẩu trong khi bộ râu hình tam giácmàu đen điểm những si xám phủ lấymiệng và cằm ông.Ông ri khỏi chiếc xe
 
 
và tiến tới dưới mái vòm kẻ sọc che phủphía trên những kệ sách để phía ngoàicửa tiệm.Khi ông ta nhặt lên một cuốnsách bìa mm màu sắc sặc sỡ và lật qualật li nó trên tay mình,Sophie để ý ôngta đeo một đôi găng tay màu xám. Mộthột nút ngọc trai ở cổ tay áo sáng lóe lêni ánh mặt tri.
Họ đang tiến vào bên trong tiệm
sách,” Sophie nói vào chiếc điện thoạicầm tay của mình.
Josh có đang làm việc đó không?”
Elle vội hỏi ngay lập tức.
Sophie phớt lờ vẻ quan tâm đột ngộttrong giọng nói của bạn mình.Chuyện côbạn gái thân nhất đâm ra thích ngưi emsinh đôi của cô nghe có vẻ lạ đời. “Nó
 
 
đang làm trong đó.Mình sẽ gọi điệncho nó coi có gì đang xảy ra.Mình sẽgọi lại cho bồ liền nha.” Cô tắt máy, gỡcặp tai nghe ra và lơ đãng vuốt vuốtchiếc tai đang nóng của mình trong khimắt vẫn quan sát một cách thích thúngưi đàn ông nhỏ thó.Có một điều gìđó về ông ta... một điều gì đó thật kỳquặc.Có lẽ ông ta là một nhà thiết kếthi trang, cô nghĩ, hay là một nhà sảnxuất phim, hay là một nhà văn: cô để ýthấy nhiều nhà văn rất thích ăn mặc kỳ dịkhác thưng. Cô sẽ để cho ông ta một vàiphút để đi vào bên trong cửa tiệm, và rồicô sẽ gọi cho đứa em sinh đôi của mìnhđể yêu cầu cậu tưng thuật về những gìđang xảy ra.
Sophie sắp sửa quay đi thì đột nhiên
 
 
ngưi đàn ông da xám ngoét xoay ngưili và có vẻ như nhìn thẳng vào cô.Vìđang đứng dưii hiên tiệm sách,khuôn mặt ông ta m khuất trong bóngrâm, và ch trong khoảnh khắc, đôi mắtcủa ông có vẻ như đang lấp lánh.
Sophie biết rằng - cô chỉ biết - rằngkhông có cách nào khiến ngưi đàn ôngnhỏ ngưi xám ngoét có thể nhìn thấy cô:cô đứng phía đối diện của con đườngđằng sau một tấm kính sáng lấp lánh phảnchiếu ánh mặt trời của buổi chiều. Cô cóthể tr nên vô hình dưi sự che ch củavùng tối ảm đạm đằng sau tấm kính.
Và rồi...

ri trong khoảnh khắc ngắn ngủi
khi mắt họ gặp nhau,Sophie cảm thấy
 
 
những si lông li ti nơi mặt sau bàn tayvà cánh tay mình nhói lên nhè nhẹ và cócảm giác như một luồng khí lạnh chạydọc phía đằng sau cổ và mắc kẹt lạitrong những lọn tóc vàng loăn xoăn ômlấy má cô. Sự va chạm của hai ánh mắtnhìn ch kéo dài một giây trưc khingưi đàn ông nhỏ bé quay đi, nhưngSophie có một ấn tưng rất mạnh rằngông ta đã nhìn thẳng vào cô.
Trong giây phút trưc khi ngưi đànông xám ngoét và ba chiến hữu ăn mặcnặng nề của ông ta biến mất đằng saucánh cửa tiệm sách, Sophie quyết định làcô không hề thích ông ta.
O O O

Mùi bạc hà cay.
 
 

Và trứng thối.

Thật ghê tm.”JoshNewman đứng
ngay giữa hầm chứa đồ của tiệm sách vàhít th thật sâu.Những mùi đáng tm nàyđến từ đâu mi đưc?Cậu nhìn xungquanh những chiếc kệ cao chất đầy sáchvà tự hỏi mình lẽ nào một vật gì đó đã bòvào phía sau những dãy kệ và chết ởtrong đó? Cái gì đã gây ra một mùi hôithối khó ngửi đến như vậy?Chiếc hầmchứa khá nhỏ và tù túng nên nó thưngxuyên có mùi khô mốc.Không khí tronghầm trĩu nặng đủ loạii từ mùi củagiấy cũ đến hương v dày đặc của bìa datrộn lẫn vi những chiếc mạng nhện dơbẩn. Josh ưa thích mùi vị pha trộn đó;cậu luôn cho rằng mùi đó rất ấm áp vàdễ chu, như hương v quế và những
 
 
ơng liệu thưng làm cậu nh đến lGiáng sinh.
Bạc hà nồng cay.

Sắc bén và đậm đặc, mùi bạc hà đâmthẳng vào bầu không khí cô đặc của hầmchứa. Đó là mùi của một loại kem đánhrăng mới hay các loại trà thảo mộc màch của Josh phục vụ cho khách trongtiệm cà phê phía bên kia đưng.Nhưmột lá dao sắc, mùiơng nồng cayxuyên qua lớp mùi dày đặc của da vàgiấy.Nó mạnh đến nỗi làm cho xoangmũi của cậu bị kích thích dữ dội và cậucảm giác như mình sẽ hắt xì hơi vào bấtcứ lúc nào.Cậu nhanh chóng tháo cặp tainghe của chiếc iPod ra khỏi tai. Hắt hơivi headphones dù sao cũng không phảimột điều hay lắm, nó làm tai bạn ù đi.
 
 

Trứng.

i thối và ghê tm, cậu nhận ra mùi
lưu huỳnh có trong trứng thối.Nó phủ lênmùi bạc hà một cách thô bạo và mãnhliệt...Tất cả thật kinh khủng.Cậu có thểcảm thấy cái mùi hôi thối đó đang bòlên, luồn lách vào khắp lưỡi, môi và dađầu của mình và dính chặt vào đó. Joshluồn những ngón tay vào m tóc vàngdày xù xìrùng mình.Đã đến lúc sửachữa li ống dẫn nưc và hệ thống cốngrãnh.
Bỏ mặc cho cặp tai nghe đeo lủnglẳng trên vai, cậu cầm bút kiểm tra danhsách các cuốn sách, rồi nhìn các kệ sáchthêm một lần nữa: Toàn tập Dickens, batập, bìa da màu đỏ. Bây giờ cậu có thể
 
 
tìm thấy nó nơi nào?
Josh đã làm việc ở tiệm sách trong
suốt gần hai tháng và hiện cậu vẫn chưamột ý tưởng rõ ràng về vị trí của cácđồ vật. Ở đây không có hệ thống phânloại và sắp xếp... hoặc có thể đã có mộthệ thống nào đó nhưng nó ch đưc thấuhiểu bởi Nick và Perry Fleming, các chủnhân của Tiệm Sách Nhỏ. Nick hay vợcủa ông ấy có thể đặt tay lên bất kỳ cuốnsách nào phía trên lầu hay dưi hầmchứa để rồi lấy ra đúng cuốn sách cầnthiết.
Một làn sóng của hương bạc hà ngay
lập tức theo sau bởi mùi trứng thối, lạixộc vào không khí thêm lần nữa.Josh hosặc sụa đến chảy nưc mắt. Không thể tinđược! Nhét chặt danh sách cần tra cứu
 
 
vào một túi quần jeans và bộ tai ngheiPod vào túi bên kia, cậu bắt đầu dichuyển một cách có kế hoạch từ nhữngchồng sách đến những chiếc thùng đóngkín dẫn lên cầu thang.Cậu không còn cóthể chu đựng mùii thối thêm một phútnào nữa ở dưới hầm chứa. Cậu chà xátlòng bàn tay lên mắt mình trong mùi hôinồng nặc. Chộp lấy tay vn cầu thang, cậunhấc bổng thân mình tiến lên.Cậu cầnmột luồng không khíơi mát hay là cậusẽ ngã vật.Nhưng ri, thật kỳ quặc, càngđến gần đoạn đầu của cầu thang, mùi hôithối càng tr nên mạnh mẽ.
Cậu thò đầu ra khỏi cánh cửa hầm
chứa đồ và nhìn xung quanh.
Và trong giây phút đó, Josh Newman
nhận ra rằng thế gii sẽ không bao giờ như trước nữa.
Nguồn: truyen8.mobi/t120201-bi-mat-cua-nicholas-flamel-bat-tu-nha-gia-kim-chuong-1.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận