thời gian dài,Nicholas.Ông cất giữ mộtvật gì đó của tụi này.Và chúng tôi muốnlấy lại nó.”
Một mảnh khói vàng bay lên đụng trầnnhà ngay trên đầuFleming vàJosh.Những mảnh vữa màu đen vỡ vụn và rơixuống như những bông hoa tuyết.
“Tôi đã đốt nó,” Fleming nói, “đốt từ
rất lâu rồi.” Ông đẩy Josh xuống sâu hơn,rồi đóng cánh cửa trượt lại, đóng kín cảhai đầu. “Đừng hỏi,” ông nhắcJosh, đôimắt xanh xám của ông lóe lên trong ánhsáng mờ mờ. “Không phải là ngay bâygiờ.”Ông dùng tay nắm lấyJosh và kéocậu vào trong góc tối nhất của căn hầmchứa, rồi cầm lấy một chiếc kệ bằng cảhai tay, xoắn mạnh nó.Một tiếng “cách”vang lên, và chiếc kệ sách đu đưa, hé lộ