Bí Mật của Nicholas Flamel Bất Tử - Nhà Giả Kim Chương 2

Chương 2
Chap 2
Josh ló đầu ra khỏi rìa cửa hầm chứa,đôi mắt cậu cay xè bii lưu huỳnh vàbạc hà. Ấn tượng đầu tiên của cậu đó làtiệm sách thưng ngày vốn vắng vẻ nay bỗng chen chúc ngưi: năm ngưi đànông đang đứng đối mặt viNickFleming, chủ tiệm.
Bốn ngưi trong số họ có vóc dáng toln khổng lồ.Ngưi thứ năm nhỏ conhơn và có vẻ bề ngoài nham hiểm.Bỗngnhiên,Josh cht nghĩ rất có thể cửa hàngđang bị cướp.

Ông chủ của cậu,NickFleming, đang
đứng ngay giữa tiệm sách, mặt đối mặtvi những kẻ lạ mặt.Trông ông có một
 
 
vẻ gì đó hơi khác biệt một chút so vớimột ngưi bình thưng.Vi chiều cao vàvóc dáng trung bình cùng khuôn mặtkhông có đưng nét gì thật nổi bật, điểmkhác thưng nhất nơi ông chính là đôimắt - một đôi mắt xanh xám đến nỗitrông chúng gần như không màu.Mái tócđen của ông được cắt sát đầu và dườngnhư cằm ông luôn nằm trong tình trạnglm chm, như thể ông đã không hề cạorâu trong suốt một vài ngày qua.Ông ănmặc như thưng ngày: quần jeans đenđơn giản, áo thun rộng in hình quảng cáovề một buổi hòa nhạc đã diễn ra cáchđây hai mươi lămm, và một đôi bốtcao bồi mòn vẹt. Ông đeo một chiếcđồng hồ điện tử rẻ tiền trên cổ tay tráimột chiếc vòng bạc dày nặng bên cạnh
 
hai chiếc vòng tình bạn sặc sỡ trên cổ tayphải.
Đứng đối diện vi ông là ngưi đàn
ông nhỏ bé có làn da xám ngoét trong bộtrang phục được may cắt một cách khéoléo.
Đột nhiênJosh nhận ra rằng tất cả bọn
họ đều không aii gì cả... và vẫn cómột điều gì đó đang xảy ra giữa bọn họ.Cả hai ngưi đàn ông đều đứng im phăngphắc, cánh tay họ ép sát vào thân hình,i chỏ cũng ép sát, lòng bàn tay mởrộng hưng lên trên.Nick đứng ngaygiữa tiệm sách trong khi ngưi đàn ôngm ngoét đứng ở sát cửa ra vào, và bachiến hữu mặc áo choàng đen đứng tỏarộng xung quanh ông ta.Thật llùng, tấtcả ngón tay của những ngưi đàn ông đều
 
 
co giật, nhảy múa, như thể họ đang gõnhịp một cách dữ dội, ngón cái cọ vàongón trỏ, ngón út duỗi thẳng chạm vàongón cái. Những dải khói xanh lá câybao quanh lòng bàn tay củaFleming, rồiuốn xoắn thành những mẫu hoa văn nhỏgiọt xuống sàn nhà, nơi chúng vặn vẹoquằn quại như những con rắn lục.Nhữngcụm khói vàng hôi hám cuộn tròn và nhỏgiọt xuống từ đôi găng tay của ngưi đànông xám ngoét, và bắn vung vãi xuốngsàn gỗ như một thứ chất lỏng bẩn thu.
ii thối thoát ra khỏi đám khói,nung dày bầu không khí bằng mùi bạc hàlưu huỳnh.Josh cảm thấy dạ dày củamình quặn lên nôn nao và cậu nuốt nưcbọt một cách khó nhọc.Mùi trứng thốixông lên làm cậu muốn ói mửa.
 
 

Bầu không khí giữa hai ngưi đàn ông
m ảo bi những cuộn khói xanh vàng vàkhi khói chạm đến đâu lập tức ngay chỗđó phát ra những tiếng xèo xèo.Ngón taycủaFleming khẽ nhúc nhích, và một lọnkhói dày đặc màu xanh lá cây xuất hiệntừ lòng bàn tay của ông.Ông thổi phùmột hơi vào đó, và lọn khói bay cuộnvào không khí, xoắn vặn uốn éo trongkhoảng không cao ngang đầu giữa haingưi đàn ông. Những ngón tay lùn mậpmạp của ngưi đàn ông xám ngoét cũnggõ nhp điệu riêng của chúng, và ri mộtquả bóng tròn bằng khói vàng trưt khỏibàn tay ông ta, trôi bồng bềnh vào giữathinh không.Nó chạm vào cuộn khóixanh lá cây, và ngay lập tức bọc lấy quảbóng màu xanh đó.Một tiếng nổ lách
 
 
tách kèm ánh sáng lóe lên... và cú nổ vôhình đẩy vọt hai ngưi đàn ông băngngang qua căn phòng, va thẳng vào nhữngchiếc bàn chất đầy sách. Những bóng đènnổ lốp bốp, huỳnh quang bắn tóe ra vàmột trận mưa bột thủy tinh rơi rào ràoxuống nền nhà.Hai khung cửa sổ nổ tungtrong khi hơn một tá các ô kính b đậpv, rơi loảng xoảng.
NickFleming khẽ trưn trên sàn nhà,gần sát với cửa hầm chứa nơi Josh đangđứng như hóa đá trên bậc cầu thang.Đôimắt cậu m to vì choáng váng và kinhhoàng.KhiNick gưng để đứng lên, ôngấn cậu thụt lùi xuống bậc thang phíadưới. “Hãy ở dưới đó, dù cho bất kỳchuyện gì xảy ra đi nữa, hãy i đó,”ông thì thầm, giọng Anh của ông vang lên
 
 
vi trọng âm không rõ ràng.Ông duỗithẳng ngưi trong lúc quay điJoshnhìn thấy ông ngửa lòng bàn tay phải lên,đưa nó gần đến khuôn mặt và thổi vàođó.Rồi ông vươn tay ném mạnh về phíagiữa phòng như thể ông đang ném mộtquả banh.
Josh rướn cổ lên để theo dõi cú ném.Nhưng không có chuyện gì xảy ra...Vàring chừng như tất cả không khí đãb hút sạch ra khỏi phòng.Những cuốnsách đột nhiên rách toạc trên những giásách gần đó, đổ ập thành đống lộn xộnngay chính giữa phòng.Những bức tranhđóng khung trên tưng b kéo lê xuốngđất trong khi một tấm thảm len nặng trchxoắn cuộn lên trên và cũng b hút ra phíagiữa phòng.
 
 

Rồi đống sách nổ tung.

Hai ngưi đàn ông to ln mặc áochoàng đen hứng trọn cú nổ.Josh nhìnthấy những cuốn sách, một số cuốn nặngvà cứng, một số khác mm và sắc cạnh,bay xung quanh họ như những con chimgiận dữ.Cậu nhăn mặt vẻ thông cảm khimột ngưi đàn ông b cuốn từ điển dàycộp bay thẳng vào giữa mặt, cuốn phăngchiếc mũ và kính râm... hé lộ ra mộtkhuôn mặt có làn da xám xt như xác chếtvi đôi mắt như những viên đá xám lấplánh.Một kệ gỗ chất đầy tiểu thuyết lãngmạn bay vào mặt ngưi đàn ông thứ hai,bẻ gãy chiếc kính râm rẻ tiền ra làm đôi.Josh khám phá ra rằng ngưi đàn ông nàycũng có đôi mắt lấp lánh như đá xám.
 
 
Và cậu đột nhiên nhận ra rằng đó
đúng là những viên đá.
Cậu quay về phíaNickFleming, đôii mấp máy một câu hỏi.Ông chủ cậuliếc nhìnJosh. “Ở nguyên dưi đó,” ôngra lệnh. “Hắn ta mang bọn Golem đếnđây.”Fleming ngụp xuống né tránh khingưi đàn ông xám ngoét ném ba lưidao dài bằng khói lấp lánh như dát ngọccủa năng lưng màu vàng băng ngang quacăn phòng. Chúng trưt qua các kệ sáchvà đâm xuyên qua sàn gỗ. Khi chúng đâmvào đâu, ở đó bắt đầu mục nát. Nhữngtấm bìa da vỡ răng rắc và nát vụn, giấycháy đen thui, ván sàn và kệ gỗ khô queovà tan thành bột.
Fleming quăng thêm một quả banh vôhình nữa về phía góc phòng.Josh
 
 
Newman nhìn theo đưng đi của cú vungtay.Khi quả banh vô hình bay xuyên quabầu không khí, một tia nắng mặt trichiếu vào đó, và cậu nhìn thấy quả banhsáng lên màu xanh lấp lánh như một hìnhcầu làm bằng ngọc lục bảo.Rồi nó thoátkhỏi vùng sáng của tia nắng và biến mấttr li.Lần này, khi quả banh chạmxuống sàn nhà, tác động của nó còn dữdội hơn.Không có âm thanh nào vanglên, nhưng cả tòa nhà rung lên bần bật.Những chiếc bàn chứa các cuốn sách bìamm rẻ tiền tan rã thành đám vỏ bào vàcác trang giấy bay tung lên không trungnhư những vụn confetti kỳ quái.Haingười đàn ông mặc đồ đen - bọn Golem -bị ấn sát vào dãy kệ, nơi các cuốn sáchđổ nhào xuống đầu họ.Trong khi đó,
 
 
ngưi đàn ông thứ ba - gã cao to nhất, bịấn thật mạnh vào cánh cửa đến mức hắnb hất bắn ra ngoài đưng.
ri trong không khí yên lặng đóvang lên tiếng vỗ bôm bốp của hai bàntay bọc trong găng. Ông đã sử dụng kỹthuật đó một cách hoàn hảo, Nicholas.”Ngưi đàn ông xám ngoét nói tiếng Anhvới một vẻ tò mò du dương trong giọngi.
Tôi vẫn thưng luyện tập,Josh à,”
NickFleming nói.Ông lưt đến cánhcửa hầm chứa đang hé mở, đẩy mạnhJoshNewman thụt sâu xuống bậc cầuthang. Tôi biết là không sm thì muộnông cũng sẽ đuổi theo tôi.”
Chúng tôi đã tìm kiếm ông suốt một
 
 
thi gian dài,Nicholas.Ông cất giữ mộtvật gì đó của tụi này.Và chúng tôi muốnlấy lại nó.”
Một mảnh khói vàng bay lên đụng trầnnhà ngay trên đầuFleming vàJosh.Những mảnh vữa màu đen v vụn và rơixuống như những bông hoa tuyết.
“Tôi đã đốt nó,” Fleming nói, “đốt từ
rất lâu ri.” Ông đẩy Josh xuống sâu hơn,ri đóng cánh cửa trưt li, đóng kín cảhai đầu. Đừng hỏi,” ông nhắcJosh, đôimắt xanh xám của ông lóe lên trong ánhsáng m m. Không phải là ngay bâygi.”Ông dùng tay nắm lấyJosh và kéocậu vào trong góc tối nhất của căn hầmchứa, rồi cầm lấy một chiếc kệ bằng cảhai tay, xoắn mạnh nó.Một tiếng “cách”vang lên, và chiếc kệ sách đu đưa, hé lộ
 
 
những bậc thang phía đằng sau nó. Đinhanh lên ngay lập tức, nhanh và imlặng,” ông cảnh báo.Ông đi theoJoshvào cửa và kéo chiếc kệ đóng lại saulưng ông, vừa đúng lúc cánh cửa phòngchứa chảy tan ra thành một thứ chất lỏngmàu đen chảy xuống các bậc thang viii thối nồng nặc của lưu huỳnh.
Đi lên phía trên.”Giọng nói củaNick Fleming ấm áp sát ngay bên taiJosh. “Lối đi này sẽ dẫn lên cửa tiệm bỏkhông sát ngay tiệm chúng ta.Chúng taphải đi nhanh lên.Ch sau vài giây làDee đã có thể biết được chuyện gì đangxảy ra.”
Josh Newman gật đầu. Cậu biết cửa
tiệm bỏ không đó. Tiệm giặt tẩy vẫn bỏkhông suốt cả mùa hè.Hàng trăm câu hỏi
 
 
nhảy nhót trong đầu cậu và không có câutrli nào thoáng qua trong óc có thểlàm cho cậu hài lòng khi mà phần lnchúng đều chứa đựng một từ kinh khủng:ma thuật.Cậu đã chứng kiến hai ngưiđàn ông thảy những quả banh chứa đầynăng lưng vào nhau.Cậu đã nhìn thấysự tàn phá mà những năng lưng đó gâyra.
Josh nhận ra cậu vừa chứng kiến sứcmạnh của ma thuật.Nhưng tất nhiên, aicũng biết rằng ma thuật đơn giản làkhông hề và không thể tồn tại trên cõi đinày.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t120206-bi-mat-cua-nicholas-flamel-bat-tu-nha-gia-kim-chuong-2.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận