Bí Mật của Nicholas Flamel Bất Tử - Nhà Giả Kim Chương 3

Chương 3
i thứ mùi kinh tm này từ đâu đếnvậy cà?SophieNewman ngập ngừng khicô chuẩn bị đeo bộ tai nghe Bluetoothvào tai mình.Cô hít th thật sâu vi haicánh mũi n rộng.Một mùi kinh khủngvừa ập tới. Cô đóng máy điện thoại vànhét cặp tai nghe vào túi quần, ri đứngtì ngưi vào sát trên miệng một lọ tràxanh m nắp và hít vào thật sâu.

O O O

Cô đã làm việc ở tiệm Tách Cà phêkể từ kỳ ngh hè vừa qua.Công việc cũngtàm tạm, không có gì đặc biệt.Phần lnkhách hàng dễ thương, một vài ngưi bấtlịch sự và một số ít khá thô lỗ. Thế
 
 
nhưng thi gian làm việc khá thoảii,tiền thù lao hậu hĩnh, tiền “bo” còn tốthơn và thêm một điều tuyệt vi nữa đó làngay phía bên kia đưng đối diện vitiệm cà phê chính là tiệm sách mà Josh,cậu em sinh đôi của cô, đang làm việc.Dù cả hai vừa mới tròn mười lăm tuổi,họ đã bắt đầu để dành tiền để sắm xehơi.Cả hai cho rằng thi gian chuẩn bịcho vụ tậu xe này sẽ là khoảng hai năm -nếu như chúng nhn không muaCD,DVD, đĩa game, quần áo hay giày, màmua sắm vốn là điểm yếu của Sophie.
Tng thì cùng làm việc viSophiecòn có thêm hai ngưi nữa nhưng mộtngưi vừa xin đưc về nhà ngh ngơitrong khiBernice, chủ tiệm, vừa tranhthủ gi ăn trưa để đi mua hàng lốc trà và
 
 
cà phê tươi. Bà hứa sẽ trở lại trong vòngmột tiếng đồng hồ. Dù sao, nói gì thì nói,Sophie biết thời gian đó sẽ kéo dài gấpđôi.
Suốt mùa hè, Sophie đã dần quen vớinhiều mùi v llùng khác nhau từ nhữngloại trà và cà phê nhập từ nước ngoàiđược bày bán trong tiệm. Cô có thể phânbiệt sự khác nhau giữa trà Bá tước Xámvà trà Darjeeling đến từ ẤnĐộ, hay giữacà phê Java và cà phêKenya . Cô thíchngửii thơm của cà phê dù không hềthích v đắng của nó.Nhưng cô đặc biệtthích trà.Ch trong vòng vài tuần qua, côđã lần lượt nếm tất cả các loại trà, nhấtlà những loại trà thảo mộc với vị trái câyvà mùi thơm llùng.
Thế nhưng lúc này đây có một mùi
 
 
ghê tm đang tràn ngập.
Gần như là mùi trứng thối.

Sophie cầm một hộp trà lên gần khuônmặt và hít thật sâu. Mùi tràAssam nồngđậm xông lên làm cổ họng cô se li: mùii thối kia không hề đến từ đây.
“Cháu nên uống thay vì ngửi nó.”

Tiếng nói củaPerryFleming khiếnSophie quay li.PerryFleming là mộtphụ nữ cao thanh nhã trong bất kỳ độtuổi nào trong khoảng từ bốn mươi đếnsáu mươi. Rõ ràng là bà đã từng rất đẹpvà đến bây gi trông bà vẫn còn quyếnrũ. Đôi mắt của bà ngi sáng màu xanh lácây và là đôi mắt đẹp nhất mà Sophietừng trông thấy, và cô đã tự hỏi mìnhtrong suốt một thi gian dài là liệu có
 
 
phải Perry Fleming đeo kính áp tròngmàu xanh lá cây hay không.Trưc đây,mái tóc của Perry có màu đen huyềnnhưng bây gi nó đưc cắt ngắn hơn vinhiều dải bạc cột thành một chiếc đuôingựa nằm dọc theo chiều của xươngsống. Bà có một hàm răng rất đẹp vớinhững chiếc răng nhỏ đều tăm tắp vàxung quanh đuôi mắt của bà đã thấy xuấthiện những “vết chân thi gian” nhỏ li ti.Perry luôn ăn mặc kiểu cách và lịch lãmhơn chồng bà.Và hôm nay bà mặc mộtchiếc áo đầm không có tay màu xanh bạchà hợp với màu mắt của bà. Sophie đoánrằng có lẽ chiếc áo được may bằng vảilamm.
Cháu ch nghĩ là mùi của nó rất kỳ
lạ,”Sophie nói.Cô hít những lá trà thêm
 
 
lần nữa. i cũng hay đấy chứ,” cô nóithêm, “thế mà vừa mới đây thôi, cháu đãnghĩi của nó giống như là... như là...như là mùi trứng thối vậy.”
Sophie nhìn PerryFleming khi bà nói.
Cô bé giật mình khi nhìn thấy đôi mắtmàu xanh lá cây sáng ngi củaPerrycht m to và bà xoay ngưi nhìn quaphía bên kia của con đưng... ngay vừakhi những ô kính nhỏ cua tiệm sách vỡvụn và có hai ô cửa nổ tan thành bụi.Những cuộn khói màu vàng và màu xanhlá cây bò ngoằn ngoèo trên mặt đưng vàkhông khí sặc mùi trứng thối.Sophiengửi thấy một mùi lạ khác, một thứ mùisắc bén và nồng nàn của bạc hà.
Đôi môi của Perry mấp máy, và bàkhẽ thì thầm, “Ồ, không... không phải bây
 
 
gi... không phải đây.”
“Bà Fleming... Perry?”

Người đàn bà quay về phía Sophie.Đôi mắt bà m ln đầy vẻ kinh hoàng vàtiếng Anh trôi chảy hằng ngày của bà bâygi vang lên vi những trọng âm llẫmđến lạc giọng. “Hãy ở đây, dù cho bất kỳchuyện gì xảy ra, hãy cứ đây và ngồithấp xuống.”
Sophie m miệng đnh hỏi thì cô chtnghe lỗ tai mình nổ “bốp”.Cô nuốt nưcbọt một cách khó nhọc... Rồi cánh cửatiệm sách bật m, và một trong nhữngngưi đàn ông to ln màSophie vừatrông thấy hồi nãy b hất văng ra ngoàiđưng.Gi đây hắn ta đã b bay mất mũvà kính nênSophie thoáng nhìn thấy màu
 
 
da nhn nht như da xác chết cùng đôimắt lạnh băng bằng đá cẩm thạch của hắnta.Ngưi đàn ông bò lết trên đưngtrong giây lát, ri ông ta đưa tay lên chemặt khỏi ánh sáng mặt tri.
Và Sophie cảm thấy một cái gì đó
lạnh lẽo và rắn chắc nhói lên trong dạdày.
Lớp da trên bàn tay của người đàn
ông bắt đầu động đậy. Nó tan chảy mộtcách chậm rãi thành một thứ chất lỏngsền sệt nhểu xuống tay áo của ông ta.ng như là những ngón tay cũng đangbắt đầu tan chảy.Những giọt chất lỏngnhư bùn xám nhểu bê bết xuống mặtđưng.
Golem,” Perry hổn hển. LạyTri,
 
 
ông ta đã tạo ra bọn Golem.”
“Gollums?” Sophie hỏi, miệng cô đặcquánh và khô đắng, lưi cô đột nhiênnhư phình ln ra trong miệng. Gollum,trong Chúa tể những chiếc nhẫn?”
Perry tiến lại gần cửa ra vào. “Không,Golem,” bà nói một cách lơ đãng, “Đó lànhững gã đàn ông làm bằng đất sét.”
i tên đó nghe chừng như vô nghĩađối vi bà, nhưng bà nhìn ra ngoài vivẻ mặt pha trộn giữa sự kinh hoàng vàbối ri khi sinh vật kia - gãGolem -đang bò lết trên đưng cố thoát khỏi ánhnắng thiêu đốt để vào ẩn náu dưi bóngm của mái hiên. Như một con ốc sênkhổng lồ, hắn để lại một vết bùn dài ởphía đằng sau và vết bùn lập tức khô
 
 
rang dưi ánh mặt tri khắc nghiệt.Sophie kp nhìn thấy khuôn mặt của hắntrước khi hắn lảo đảo lết vào trong tiệmsách.Thân thể của hắn tan chảy như sápong và làn da xám ngoét bây gi nhưđược bao phủ bởi một lớp màng vớinhững vết rạn nứt đau đn.Nó gi choSophie nh đến mặt đất nứt nẻ và rạn vỡcủa vùng sa mạc khô cằn.
Perry chạy ào ra phía con đưng.Sophie nhìn thấy bà m tung si dâybuộc tóc và để cho mái tóc bà buôngxõa.Nhưng thay vì nằm ép sát dọc theolưng của Perry, mái tóc bà bây giờ baophủ lấy bà, hệt như nó đưc thổi tung bimột làn gió nhẹ.Thế nhưng thực tế lúcđó không hề có một ngọn gió nào.
Sophie thoáng ngần ngừ, ri cô chụp
 
 
lấy cây chổi và chạy băng qua đưngtiếp sau lưngPerry.Josh đang làm việc trong tiệm sách!
O O O

Cảnh tưng bên trong tiệm sách thật
hỗn loạn.
Những kệ sách vốn rất ngăn nắp trưcđây cùng những chiếc bàn ngay ngắn nayb xô đẩy và quăng quật thành từng đốnglộn xộn trên sàn nhà.Các giá sách bnát, những kệ gỗ gãy làm đôi, tranh ảnhtreo tưng và bản đồ b quăng xuống sànnhà.Mùii thối của những vật b pháhủy tràn ngập căn phòng: giấy và gỗ khôqueo và mục rữa, thậm chí cả trần nhàcũng bắt đầu rạn nứt và tan nát, lp vữathạch cao rơi lả tả để lộ những chiếc
 
 
dầm nhà bằng gỗ cùng mạng lưi dâyđiện bên trong.
Ngưi đàn ông nhỏ bé xám ngoétđứng ngay chính giữa căn phòng.Ông tachùi vội lớp bụi trên cánh tay của chiếcáo choàng trong khi hai gãGolem còn lạiđang mò mẫm tầng hầm.GãGolem thứba, thương tích đầy mình và vẫn còn bịtan rửa bi ánh mặt tri gay gắt đứngdựa lưng loạng choạng vào một kệ sáchgãy đổ.Trên bàn tay tàn phế của hắn,những giọt bùn vẫn tiếp tục nhỏ giọt theohình xoắn ốc.
Ngưi đàn ông xám ngoét quay về
phíaPerry khi bà vàSophie xông thẳngvào tiệm sách.Ông ta khẽ nghiêng ngưiđể cúi chào. “À, xin chào bà Perenelle.Tôi đang tự hỏi không biết bà nơi
 
 
nào.”
“Nicholas đâu rồi?” Perry hỏi. Bàđọc thànhNicola.Sophie nhìn thấy mộtlàn sóng điện lăn tăn chạy dọc theo máitóc bà, lóe lên màu xanh da trời và trắngbạc.
i cầu thang, tôi tin là như vậy.
Những sinh vật của tôi đang tìm kiếmông ta.”
Giữ chặt cây chổi trong cả hai tay,
Sophie lưt nhẹ băng quaPerry và đảoqua phía bên kia của căn phòng.Josh.Bây gi em đang đâu?Cô không hềbiết chuyện gì đang xảy ra và thật sựkhông quan tâm.Tất cả những gì cô cầnđó chính là tìm ra cậu em mình.
Trông bà vẫn đáng yêu như dạo
 
 
nào,” ngưi đàn ông xám ngoét nói, mắtông ta dán chặt vàoPerry. Bà không hềgià đi, dù chỉ là một ngày.” Ông ta cúichào lần nữa, một cử ch tán tnh li thixưa cũ mà ông ta thể hiện không chút cốgắng. Đưc nhìn thấy bà luôn luôn làmột niềm vui đối với tôi.”
Tôi ưc gì mình cũng có thể nói nhưvậy đối với anh,Dee ạ.” Perry tiến sâuhơn vào căn phòng, mắt bà lục soát từbên này sang bên kia của căn phòng.“Tôi nhận ra mùii thối của anh.”
Dee nhắm mặt lại và hít thở thật sâu.
Tôi thích mùi của lưu huỳnh hơn.Nónghe rất...” ông ta ngừng li, “rất kchtính.” Và rồi đôi mắt xám của ông ta mln và nụ cưi dần tắt lm. Chúng tôiđến đây vì Cuốn sách, Perenelle. Và chớ
 
 
có nói rằng bà đã hủy hoạiri,” ôngta nói tiếp. “Vẻ mạnh khỏe và tươi trẻcủa bà chính là một bằng chứng cho thấysự tồn tại của nó.”
Quyển sách nào nh,Sophie tự hỏi,vừa đưa mắt liếc quanh căn phòng. Cửatiệm chất đầy những quyển sách.
Chúng tôi là những ngưi canh gác -bảo vệ cuốn sách đó,” Perry nói và mộtvẻ gì đó trong giọng nói của bà khiếnSophie quay sang nhìn về nơi bà đứng.Miệng và mắt cô m to vì kinh hoàng.Một màn sương mỏng lấp lánh ánh bạcđang bao phủ lấyPerryFleming, tỏa ratừ làn da của bà như một lp tơ mỏng.Xanh xao và trong suốt, những si tơ cứdần dày và cứng lên xung quanh bàn tayPerry, y hệt như bà đang dệt những chiếc
 
 
găng tay bằng kim loại. Ông sẽ khôngbao giờ có được nó,” Perry nói đanhthép.
Chúng tôi sẽ lấy đưc nó,” Dee nói.Ti này đã tích lũy nhiều thứ quý giákhác trong nhiều năm qua.Ch còn cómỗi Cuốn sách đó mà thôi. Bây giờ, bàhãy ngừng việc tự làm khó cho mình vànói cho tôi biết chỗ của nó...”
“Không bao gi!”

“Tôi biết là bà sẽ nói như vậy,”Dee
trả lời, và rồi một gã Golem to lớn tiếnđến sát ngay bên cạnhPerry. Con ngưithật dễ đoán trước.”
O O O

NickFleming vàJosh m cánh cửa
 
 
của tiệm giặt ủi khi họ nhìn thấyPerrycùng với Sophie đi theo ngay sát bà vàcả hai chạy băng qua đường để lao vàotiệm sách. Nick chụp lấy một vật gì đókhi ông luồn tay vào dưới vạt áo. Từ mộti vải nhỏ đơn giản treo quàng quanhcổ, ông lấy ra một vật trông giống nhưmột cuốn sách màu đồng.
Josh mở chốt cửa, kéo mạnh cửa ravào và Nick chạy thoát ra đường. Vừachạy, những ngón tay ông vừa vộilưt qua rìa những trang sách như thểông đang tìm kiếm một điều gì đó. Joshthoáng trông thấy những mẫu hoa văntrang trí lộng lẫy và những hình vẽ hìnhhọc trong những trang sách dày màu vàngkhi cậu theoNick chạy tr vào bên trongtiệm sách.
 
 

Nick vàJosh chạy vào ngay đúng lúc
tên Golem to lớn chạm vào Perry.
Và nổ tung.

Một thứ bột lổn nhổn sạn tràn ngậpthinh không và chiếc áo choàng nặng nềmàu đen b quăng mạnh xuống nền nhà.Ch trong giây phút, một cơn gió lốc àoti, thổi cuộn tung lp bụi và cuốn chúngđi xa.
Nhưng sự có mặt thình lình củaNickJosh trong căn phòng làm choPerrymất tập trung.Bà hơi xoay ngưi li... vàchp lấy giây phút xao lãng đó, Deegiơtay trái lên ngang mắt và ném một quảbanh pha lê nhỏ gọn ra phía giữa phòng.
Tất cả diễn ra hệt như mặt trời đang
nổ tung ngay giữa căn phòng.
 
 

Ánh sáng thay đổi một cách kỳ lạ.Những tia sáng chói lòa sắc nhọn baophủ toàn bộ căn phòng, và đi cùng vớilàn sóng ánh sáng chói lóa đó là mùi hôithối đến ngạt th:i tóc cháy và thứcăn cháy khét, mùi kim loại và lá cây nấuchảy pha trộn với mùi dầu diesel cay xègay gắt.
Josh thoáng nhìn thấy chi mìnhngaykhi Dee vừa ném quả banh ra.Cậuđưc che phủ một phần đằng sauNick vàPerry, mà cả hai giờ đây đang cúi sátxuống nền nhà bi thứ ánh sáng chói lòa.Những hình ảnh trưc mắtJosh gi đâynhư là những hình đen trắng trong mộtchiếc kính vạn hoa khi ánh sáng chói lòaquét ngang đôi mắt cậu.Cậu trông thấyNick thả cuốn sách màu đồng xuống sàn
 
 
nhà... cùng vi hai bóng đen vây quanhPerry và cậu mơ hồ nghe tiếng thét củabà...Cậu cũng trông thấyDee chộp lấycuốn sách vi những âm thanh đắc thắngtrong khiNick đang mò mẫm loạngchoạng trên sàn nhà.
“Ông đã thua, Nicholas,”Dee rít lênkhe khẽ, “như là ông vẫn luôn luôn thuacuộc.Bây gi, tôi phải lấy đi những thứmà ông quý nhất: bà v yêu quýPerenelle và cuốn sách của ông.”
Josh cử động trưc cả khi cậu kpnhận thấy điều đó.Cậu tiến thẳng đếnchỗcủa Dee và chụp lấy gã đàn ông nhỏbé đó trong nỗi ngạc nhiên cao độ. Dùchỉ mới mười lăm, Josh đã rất cao lớn sovới tuổi: cậu đủ cao lớn để làm tiền vệcho đội bóng đá.Cậu đánhDee gục
 
 
xuống sàn nhà, văng cả cuốn sách rangoài trong hơi th hào hển.Josh cảmthấy chiếc bìa cứng bằng kim loại củacuốn sách ngay dưi những ngón taymình và cậu chộp lấy nó - vừa đúng khicậu b nhấc bổng lên khỏi nền nhà và bịquăng mạnh về phía góc phòng.Cậu ngãđè lên trên một đống sách.Những đốmđen và tia sáng màu cầu vồng nhảy múatán loạn mỗi khi cậu chp mắt.
Hình dáng xám ngoét của Dee hiện ralù lù sát gần hơn trước mắt cậu, rồi bàntay đeo găng của ông ta chạm đến cuốnsách đang nằm đó. “Đây là cuốn sáchcủa ta.”
Josh giữ chặt cuốn sách, nhưngDee
lấy nó ra khỏi tay cậu một cách đơn giản.
 
 
Ông. Hãy. Để. Em. Tôi. Yên.”
Sophie Newman dùng chiếc chổi đánhmạnh sáu lần vào lưngDee, mỗi nhátơng ứng vi mỗi chữ trong câu nói.
Dee trố mắt nhìn cô. Một tay cầm chặt
cuốn sách, một tay còn lại của ông ta đỡlấy chiếc chổi. Miệng ông ta lẩm bẩmmột từ gì đó, và ngay lập tức cây chổikhô queo ri v vụn thành bột nhão trongtay Sophie. “Mi thật may mắn vì ta đang trong tâm trạng vui vẻ hôm nay,” ông tathì thầm, “còn nếu không thì ta sẽ làmgiống như vậy vi chính mi.” Rồi Dee vàhai tên Golem còn lại biến ra khỏi tiệmsách bị tàn phá xác xơ, mang theo PerryFleming và đóng sầm cánh cửa ra vào.Một khoảng im lặng dài dằng dặc trôiqua và rồi chiếc kệ sách nguyên vẹn còn
 
 
li đổ ầm xuống sàn nhà.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t120207-bi-mat-cua-nicholas-flamel-bat-tu-nha-gia-kim-chuong-3.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận