Bí Mật của Nicholas Flamel Bất Tử - Nhà Giả Kim Chương 4

Chương 4
Chap 4
Theo cháu thì chúng ta không thể bàn
đến chuyện liên lạc với cảnh sát được.”Sophie Newman đứng dựa vào một giásách lung lay và lấy hai tay ôm lấy thânmình, cố gắng kiềm chế để không run lênbần bật.Cô ngạc nhiên khi nghe giọngmình vang lên đầy vẻ bình tĩnh và hplý. “Chúng ta sẽ phải nói với họ là Perryvừa mới bị bắt cóc...”

Perry chưa gặp nguy hiểm gì đâu.”
Nick Fleming ngồi trên bậc thấp của mộtchiếc thang ngắn. Ông đang đưa tay ômlấy đầu và hít th sâu, thnh thoảng li hokhúc khắc để làm sạch phổi mình khỏiđám bụi và vụn gỗ. Nhưng cháu nói
 
 
đúng, chúng ta sẽ không tìm đến cảnhsát.”Ông cố n một nụ cưi nht nhạt.Chú không biết chắc về những gì chúngta nên nói với cảnh sát để làm cho họnắm bắt đưc tình hình và tin li chúngta.”
Cháu cũng không chắc là ngay chúngta có thể hiểu và tin được,” Josh nói.Cậu đang ngồi trên chiếc ghế còn nguyênvẹn duy nhất còn li trong tiệm sách.Dùkhông b gãy một chiếc xương nào, cảngười cậu trầy xước và thâmm và cậubiết rằng những vết bầm này sẽ tr nênthâmm một cách tệ hại chỉ trong vàingày ti.Lần gần đây nhất mà cậu cảmthấy “nỗi đau bầmm” đó là khi cậu bịmột hậu vệ của đội đá banh qua mặt.Thực sự, cảm giác rất đau đớn. Ít ra thì
 
 
khi anh chàng hậu vệ va vào cậu, cậubiết ngay là điều gì đang xảy ra.Mộtcảm giác rất mạnh!
Chú nghĩ là rất có thể gas đã b rò rvà tràn vào cửa tiệm,” Nick nói một cáchchăm chú, “và tất cả những gì mà chúngta tri qua và chứng kiến không có gìngoài một chuỗi những ảo giác cả.”Ôngngừng li, lần lưt liếc nhìn phản ứngcủa Sophie và Josh.
Cặp ch em sinh đôi ngẩng đầu lên vànhìn ông. Nét mặt của chúng đồng loạtbiểu lộ sự nghi ng.Những đôi mắt xanhsáng vẫn còn m to vì choáng váng.Không thỏa đáng,” cuối cùng thìJoshi.
Rất không thỏa đáng,”Sophie đồng
 
 
tình.
Nick nhún vai. Thực sự, chú nghĩ đó
là một li gii thích khá ổn thỏa.Nó giảithích cho những mùii, vụ nổ trong cửatiệm và bất cứ... bất cứ chuyện khácthường kỳ lạ nào mà hai đứa nghĩ rằngmình đã trông thấy,” ông kết thúc câu nóimột cách vội vã.
Người lớn, Sophie đã đưa ra kết luận
từ lâu, họ thật tệ khi cố tìm cách bịa đặtra những lý do nghe có vẻ thỏa đáng đểche phủ cho một sự thật kinh khủng nàođó. Ti cháu đã không hề tưng tưngra những thứ đó,” cô nói một cách rắnri. Ti cháu đã không hề tưng tưngra bọn Golem.”
“Bọn gì?” Josh hỏi.
 
 

Mấy gã đàn ông to ln chính làGolem; bọn họ được làm bằng bùn đất,”chị gái cậu nói. “Perry đã nói với chị.”
“Ồ, bà ấy đã nói thật sao?” Flamel thì
thào.Ông nhìn quanh tiệm sách tan hoangvà khẽ lắc đầu.Ch trong vòng bốn phút,tất cả đã biến thành rác rưởi. “Chú rấtngạc nhiên vì hắn đã mang bọnGolemđến nơi đây.Tng thìGolem rất dễ bịtan rã những nơi có khí hậu ấm áp.Nhưng bọn họ phục vụ cho mục đích củahắn ta. Hắn đã lấy được cái mà hắn muốnvà quyết đi tìm.”
“Cuốn sách?” Sophie hỏi. Cô đã
thoáng thấy cuốn sách nơi tayJosh trưckhi gã đàn ông nhỏ thó lấy nó đi.Mặc dùcô đang đứng trong một cửa tiệm chất
 
 
đầy sách, và cha của hai chị em cô có cảmột thư viện đầy sách cổ, cuốn sách đótrông khác hẳn những cuốn cô từng trôngthấy. Nó trông như được bọc bởi một lớpkim loại mờ.
Fleming gật đầu. “Hắn ta đã tìm kiếm
nó suốt một thi gian dài,” ông nói thìthầm, đôi mắt xanh xao không màu củaông ánh lên nét trống vắng xa xôi, “mộtthi gian rất dài.”
Josh chậm chạp đứng lên, lưng và vai
cậu đau nhừ. Cậu chìa ra hai trang sáchnhàu nát về phíaNick. “Ồ, thật sự ông tađã không lấy đưc toàn bộ cuốn sách.Khi ông ta giật cuốn sách ra khỏi taycháu, cháu nghĩ là cháu phải gili mộtcái gì đó.”
 
 
Fleming đón lấy những trang giấy từtayJosh vi một tiếng reo khe khẽ.Cúisát xuống sàn nhà, ông phủi sạch nhữngcuốn sách bị xé rách cùng các kệ gỗ gãyvụn ra xa và đặt hai trang giấy sát cạnhnhau trên mặt sàn.Nhữg ngón tay dài củaông run lên nhè nhẹ khi ông vuốt ve nhẹnhàng lên bề mặt những trang giấy.Cặpsinh đôi quỳ xuống sàn nhà ngay cạnhbên ông, đôi mắt chúng dán chặt vào haitrang giấy... và chúng cố gắng nắm bắtnhững gì đang diễn ra ngay trưc mắtmình.
Và tất nhiên là chúng ta không hềng tưng ra cái này,” Sophie thì thầm,cô dùng ngón tay trỏ s lên trang sách.
Mỗi trang sách dày có chiều rộngkhoảng 16 cm và chiều dài khoảng 24 cm
 
 
và có vẻ như được làm bằng da nén.Những th si và gân lá vẫn hiện rõ ràngtrên bề mặt giấy và cả hai trang giấy đềuđầy ắp những chữ viết gai góc, nhiều góccạnh. Chữ cái đầu tiên bên phía góc tráiở trên cùng của mỗi trang được tô điểmđẹp đẽ bằng mực đỏ và vàng óng ánhtrong khi các chữ còn lại được viết bằngmột loại mực đen hơi ánh đỏ.
Và những dòng chữ rõ ràng là đang
chuyển động.
Sophie vàJosh trố mắt nhìn những
con chữ đang “bò” trên trang giấy nhưnhững con bọ hung nho nhỏ, liên tục tạora những ý nghĩa khác nhau.Chúngchuyển động từ những câu bằng tiếngLatin hay tiếng Anh cổ sang những biểung của thi cổ đại nhưng không phải
 
 
là biểu tưng của ngưi AiCập hayCeltic Ogham.
Fleming thi. Không, tụi con đâu
có tưng tưng ra những chuyện này,”ông nói. Ông thò tay vào phía cổ áo vàlôi ra một cặp kính kẹp mũi được treotrên một sợi dây màu đen. Đây là mộtcặp kính không có gọng đã li thi đưcthiết kế để ngưi đeo đặt thẳng lên trênsống mũi.Nick dùng chiếc kính như một“vũ khí phóng đại” khi ông đặt nó dòtheo những dòng chữ đang uốn éo nhảymúa. “AHA!”, ông nói.
“Có tin tốt lành gì sao?” Josh hỏi.

“Quá tuyệt vời. Vậy là hắn ta đã bỏ
sót phần Hiệu triệuCuối cùng.”Ông siếtchặt bờ vai bầmm của Josh khiến cậu
 
 
nhăn nhó vì đau. Nếu như cháu đã muốnlấy đi hai trang từ cuốn sách thì cháukhông thể chọn hai trang nào tuyệt vihơn hai trang này.”Nụ cưi rộng m dầntắt trên khuôn mặt ông. Và khi Dee pháthiện ra sự mất mát, hắn ta sẽ trở lại, vàchú dám cá chắc rằng lần trở lại này hắnsẽ không ch mang theo những gãGolemkhông đâu.”
“Gã đàn ông xám ngoét đó là ai?”Sophie hỏi. Perry cũng gọi ông ta làDee .”
Thu lưm li những trang sách,Nick
đứng lên.Sophie quay sang nhìn ông vàcô nhận ra rằng ông đột nhiên trông giànua và mệt mỏi, mệt mỏi đến mức khôngthể tin đưc. Ngưi đàn ông xám ngoétđó làTiến sĩJohnDee, một trong những
 
 
ngưi đàn ông đầy quyền lực và nguyhiểm nhất thế gii.”
Cháu chưa bao gi nghe nói về ông
ta,” Josh nói.
Có một điều luôn tồn tại trong thếgii hiện đại này nhưng chẳng có ai biếtđến, đó chính là quyền năng thực sự. Deemột nhà giả kim, một pháp sư, một phùthủy và là một thầy đồng gọi hồn, và tấtcả những thứ đó đều rất khác nhau.”
“Ma thuật?” Sophie hỏi.

Em nghĩ rằng những cái đó khôngphải là ma thuật,” Josh nói một cách mỉamairi cậu bỗng nhiên thấy mình thậtngu ngốc, sau những gì cậu đã trảinghiệm và chứng kiến.
“Quả là cháu đã vừa chiến đấu chống
 
 
li những sinh vật tạo ra từ ma thuật:Golem là những ngưi đàn ông đưc làmbằng bùn và đất ướt. Chúng được “thổihồn” thành sinh vật sống vi ch bằngmột từ duy nhất của thần chú năng lưngma thuật.Trong thế kỷ này, chú dám cáchắc rằng có chưa tới một nửa tá ngườicó dp nhìn thấy mộtGolem, không kểđến những ai có dp chạm trán chúng vàsống sót.”
“CóphảiDee đã “thổi hồn” vàonhững sinh vật này và mang chúng hòanhập và cuộc sống quanh ta?”Sophiehỏi. “Nhưng bằng cách nào mi đưc?”
“Tạo ra Golem khá dễ dàng; còn câu
thần chú thì xưa như trái đất.Đem sứcsống đến vi chúng thì khó hơn và điềukhiển đưc chúng là một việc không
 
 
thể.”Ông thi. Nhưng điều đó khôngđúng vi Tiến sĩ John Dee.”
“Ông ta là ai?” Sophie thắc mắc.

Tiến sĩ John Dee chính là thầyPthủyHoàng gia dưi triều đại củaNữhoàng Elizabeth đệ Nhất Anh quốc.”
Sophie cười đến mức cả người cô khẽrung lên, và cô không dám chắc mình cónên tin li củaNick hay không. Nhưngtriều đại đó đã cách đây hàng thế kỷ, cònngưi đàn ông xám ngoét kia trông chưađến năm mươi tuổi kia mà.”
NickFleming bò trên sàn nhà, lưtqua những cuốn sách cho đến khi ông tìmthấy cuốn mà ông muốn tìm. Nước Anhtrong Thời đại của Elizabeth .Ông mởnó ra: trên trang sách đối diện với tấm
 
 
hình củaNữ hoàngElizabeth đệNhất làhình ảnh một ngưi đàn ông có nét mặtsắc cạnh ăn mặc lỗi thời với một bộ râuhình tam giác.Dù trang phục có khácnhau, nhưng chẳng còn nghi ng gì nữa,đó chính là ngưi đàn ông xám ngoét màhọ vừa đối mặt.
Sophie cầm lấy cuốn sách từ tayNick. “Sách cho biết rằngDee sinh năm1527,” cô nói thì thầm. “Có nghĩa là đếnlúc này đây ông ta đã gần năm trăm tuổirồi.”
Josh đến đứng bên cạnh chi.Cậu
nhìn chăm chú vào tấm hình, và ri nhìnquanh tiệm sách. Nếu cậu hít th thật sâu,cậu vẫn có thể cảm nhận được mùi vị kỳd của... ma thuật.Đó là những gì mà cậuvẫn luôn ngửi thấy - không phải là bạc hà
 
 
và trứng thối, mà là mùi của ma thuật. “Dee biết chú,” cậu nói, “ông ta biết chúrất rõ,” cậu nói thêm.
Fleming đi vòng quanh tiệm sách,
nhặt lấy những cuốn sách cũ xưa và lạiquăng chúng rơi trên sàn nhà. “Ồ, hắnbiết chú mà,” ông nói. Hắn cũng biết cảPerry. Hắn biết tụi chú từ rất lâu rồi... rấtlâu ri.”Ông nhìn hai đứa trẻ, đôi mắtgần như không màu của ông bây gi trôngtối tăm và lo lắng. Bây gi thì hai đứacháu đã vào cuộc, thật đáng tiếc. Giaiđoạn của những lii dối và sự lẩntránh đã qua ri.Nếu hai cháu muốnsống sót, hai cháu sẽ cần phải biết sựthật...”
Josh và Sophie đưa mắt nhìn nhau. Tự
nhiên cả hai cô cậu bé đều thốt lên cụm
 
 
từ, “Nếu hai cháu muốn sống sót...”
“Tên thật của chú là Nicholas Flamel.Chú sinh ra tại Pháp vào năm 1330. Tênthật của Perry là Perenelle: cô ấy lớnhơn chú 10 tuổi. Nhưng đừng bao gi nóivi cô ấy là chú đã nói điều này nhé,”ông nói một cách vội vàng.
Josh cảm thấy bụng mình co thắt vài lên ùng ục.Cậu sắp nói không thểđược và cười phá lên và cảm thấy bịquấy rầy vì câu chuyện hoang đưng củaNick.Nhưng cậu b thâm tím đầy mìnhvà b quăng mạnh ngang qua căn phòngbi... bii gì?Cậu nh li rằng mộttên Golem đã tiến đến cạnh Perry -Perenelle - và lập tức hắn đã bị tan rãbởi sức mạnh từ bà.
 
 
“Chú là... là gì?” Sophie hỏi câu hỏiđã nằm sẵn trên môi hai đứa. “Chú và côPerenelle là gì?”
Nick mm cưi, nhưng nụ cưi trông
lạnh lẽo không một chút hàic vàtrong khoảnh khắc, ông có nụ cưi lànhlạnh giống như Dee . Chúng tôi là huyềnthoại,” ông nói đơn giản. “Đã có mộtthi - rất lâu ri - cô chú là những ngưigiản d, nhưng ri chú mua một cuốnsách, Cuốn sách của Pháp sư Abraham,thưng đưc gọi là Codex (Bộ luật chéptay).Từ giây phút đó, mọi chuyện thayđổi. Perenelle thay đổi. Chú thay đổi.Chú tr thành Nhà Giả kim.
Chú tr thành Nhà Giả kim vĩ đại nhấtmọi thời đại, và được rất nhiều vuachúa, hoàng tử, hoàng đế và ngay cảĐức
 
 
Giáo hoàng tìm kiếm.Chú khám phá ramật của hòn đá của nhà triết gia chôngiấu sâu kín trong cuốn sách ma thuật cổxưa đó.Chú học đưc cách biến nhữngkim loại thông thưng thành vàng, biếnnhững viên đá bình thưng thành nhữngviên đá quý.Nhưng hơn tất cả, trên tấtcả, chú đã tìm ra công thức pha chế giữadược thảo và các câu thần chú để từ đógiữ mình tránh xa khỏi bệnh tật và cáichết. Perenelle và chú tr thành những kẻbất tử.”Ông cầm những trang sách btrên tay. Bây gi tất cả những gì còn lạicủa Codex là hai trang giấy này. Dee vànhững kẻ giống như hắn đã lùng sụcCuốn sách của Pháp sư Abraham trongnhiều thế kỷ.Gi đây bọn họ đã có nó.Và có cả Perenelle nữa,” ông nói thêm
 
 
một cách cay đắng.
Nhưng chú đã nói làCuốn sách sẽkhông hiệu quả nếu thiếu đi những tranggiấy này mà,”Josh nhắc ông một cáchnhanh chóng.
Đúng là như vậy.Có nhiều thứ trongcuốn sách làm choDee phải săn lùng nótrong nhiều thế kỷ, nhưng những tranggiấy này mi chính là giá tr sống còn,”Nick đồng ý. “Dee sẽ sớm trở lại để lấyhai trang giấy.”
Vẫn còn một điều gì khác nữa, phải
không chú?” Sophie vội hỏi. “Một điềugì đó khác.”Cô biết rằngNick vẫn gilại một cái gì đó thay vì nói hết tất cả.Ngưi ln hay làm như vậy.Cha mẹ củacô đã “nhn” đến hàng tháng tri trưc
 
khii choJosh và cô biết rằng cả haiđứa sẽ đưc tri qua kỳ nghSanFrancisco .
Nick liếc nhìn cô với tia nhìn sắc bén
và một lần nữa ánh nhìn ấy gi cô nhớđến tia mắt lạnh lùng củaDee trước đó:một cái gì đó thật lạnh lẽo và tàn nhẫnở trong đó. “Đúng, vẫn còn thêm mộtđiều nữa,” ông nói ngập ngừng. Khôngcó cuốn sách, cả chú và cô Perenelle sẽgià đi.Công thức của sự bất tử phảiđưc pha chế li trong mỗi tháng.Chỉsau một vòng tròn trăng, cả chú và côđều sẽ héo hắt và chết. Và nếu tụi chúchết đi, thì bọn quỷ dữ mà bọn chú đãchống li trong rất nhiều năm sẽ chiếnthắng.Giống liElder sẽ ngự trchiếm hữu trái đất này thêm lần nữa.”
 
 

“Giống loài Elder?” Josh hỏi, giọng
nói của cậu nghe vút cao và rạn vỡ. Cậukhó nhọc nuốt nưc bọt, nghe tim mìnhđập thình thch trong lồng ngực.Bỗngnhiên, một buổi chiều thứNăm bìnhthưng bỗng tr nên kỳ lạ và khủng khiếpvi những kết cục tàn khốc.Cậu đã từngchơi rất nhiều game trên máy vi tính, đọcnhiều sách tiểu thuyết kỳ ảo và trong tấtcả những thứ đó,Elder luôn có nghĩa làmột giống li cổ xưa và nguy hiểm.“Elder, có phải là già không?”
“Rất già,” Flamel gật đầu.

“Ý của chú là sẽ còn có rất nhiều kẻgiốngnhưDee hay như chú?”Josh nói,và cậu khẽ nhăn mặt khi bSophie đávào hai ống quyển.
 
 

Flamel quay nhìn về phíaJosh, đôi
mắt không màu của ông bây gi vụt tốisầm vì giận dữ. Có nhiều kẻ giống nhưDee, đúng, và nhiều kẻ giống như ta,nhưngDee và ta không giống như nhau.Chúng ta chưa bao gi giống nhau,”Flameli thêm đầy cay đắng. Chúng tađã chọn lựa những con đưng khác nhau,và hướng đi củaDee đã đưa hắn ta đếnnhững nẻo đưng thật tăm tối.Hắn cũngbất tử, mặc dù ta không biết bằng cáchnào mà hắn giữ đưc tuổi trẻ.Nhưng cảhai chúng ta đều là ngưi.”Ông quay vềphía hộc đựng tiền đang nằm m nắp trênsàn nhà và bắt đầu lấy tiền ra.Khi ôngquay sang nhìn hai ch em sinh đôi,chúng giật mình khi nhìn thấy vẻ nhẫntâm trên nét mặt của ông. Những kẻ mà
 
 
Dee phục vụ không phải và không baogi xuất thân từ li ngưi.”Nhét nhữngđồng tiền vào túi, ông chụp lấy một chiếcáo khoác bằng da nằm lăn lóc trên sànnhà. “Chúng ta phải ra khỏi đây thôi.”
“Chú sẽ đi đâu? Chú sẽ làm gì?”
Sophie hỏi.
Còn bọn cháu thì sao?”Josh hoàn tất
câu hỏi của bà chị, như cách cô bé vẫnthưng tiếp li cậu.
“Đầu tiên chú phải đưa hai cháu đếnmột nơi chốn an toàn trưc khi Dee nhậnra rằng có hai trang sách quan trọng đãbị mất. Rồi chú sẽ tìm kiếm Perenelle.”
Cặp sinh đôi nhìn nhau. Ti sao chúphải đưa tụi cháu đến một nơi antoàn...?” Sophie hỏi.

“MộtkhiDee đã phát hiện ra cuốnsách chưa hoàn hảo, hắn sẽ trở lại để tìmkiếm các trang bị mất. Và chú đảm bảorằng, hắn sẽ không để cho bất kỳ nhânchứng nào sống sót trên trái đất này.”
Josh cưi phá lên, nhưng tiếng cưitắt lm trong cổ họng cậu bé khi cậu nhậnra rằng ch mình thậm chí không hề nhếchmép. “Chú nói là...” cậu liếm đôi môiđột nhiên khô khốc. Chú nói là hắn sẽgiết hai đứa cháu?”
Nick Fleming nghiêng đầu qua mộtbên, vẻ chăm chú. “Không,” cuối cùngông lên tiếng, “không phải là giết bọncháu.”
Josh th ra vi vẻ nhẹ nhõm.

“Tin chú đi,” Fleming nói tiếp. “Dee
 
 
có thể làm những việc kinh khủng hơnnhiều đối vi hai đứa cháu.Kinh khủnghơn rất nhiều.”

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t120208-bi-mat-cua-nicholas-flamel-bat-tu-nha-gia-kim-chuong-4.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận