Chương 44 Nam nhân của ta ta tự mình cứu “Các ngươi muốn làm cái gì?”
“Chúng ta muốn làm cái gì? Hừ, mày đợi lát nữa sẽ biết, người đâu lên, đem hắn trói lại.” Thích Hướng Thiên âm ngoan nói với thủ hạ .
Hừ, từ ngày ấy bị phương pháp lái xe giống như không muốn sống của Mạnh Phi Vũ dọa chạy lui lại phía sau, hắn liền muốn tìm thông tin tư liệu về Mạnh Phi Vũ, nhưng khả năng tìm được tư liệu thật sự là hữu hạn, trừ bỏ thân thế cao quý bên ngoài của Mạnh Phi Vũ mọi người đều biết đến, còn về thông tin cá nhân của Mạnh Phi Vũ thật sự là ít đến không tìm được, đến ngay cả nơi ở của nàng cũng là hắn phái người theo dõi gần hai tháng mới biết được đại khái.
Nhưng là lại không nghĩ rằng một nữ nhân lạnh như băng thế lại đã có bạn trai, nhưng lại là sinh viên của học viện hoàng gia, hắn đã nói qua, nếu hắn không chiếm được nữ nhân này thì người khác cũng đừng mong có được, cho nên nếu nữ nhân này còn không hướng hắn cúi đầu nhận lỗi, hắn sẽ phá hủy hết thảy, bao gồm cả cái tên nam nhân này của nàng.
Thích Hướng Thiên ánh mắt âm ngoan vẫn nhìn chăm chú vào Tử Uyên.
Mà lúc này, hai tên thủ hạ của Thích Hướng Thiên cũng hướng về phía Tử Uyên đi đến.
Tử Uyên lui từng bước về phía sau, tay trái đặt ở bụng, tay phải điện thoại còn đang liên lạc, vẫn không có ai nghe!
……
Kia hai người đã đi tới, muốn kéo đầu Tử Uyên , nhưng là bị Tử Uyên xoay người một cái tránh thoát.
Tuy rằng không tiện hành động, nhưng võ công của Tử Uyên vẫn như cũ là không thể khinh thường.
Mà hai người kia vẫn không buông tay ,tiếp tục tiến lên , hơn nữa không khách khí mà động tay động chân, Tử Uyên tiếp tục trốn tránh cũng không có đánh trả, hắn biết nếu mình đánh trả sẽ chỉ làm càng nhiều người tiến lên, mà thời điểm này hắn đang mang thai bốn tháng thân thể sẽ liền nguy hiểm.
Nhưng là, dây dưa lâu, toàn bộ nhóm người không có chút kiên nhẫn.
Thích Hướng Thiên chậm rãi từ trong lòng lấy ra một khẩu súng!
“Ngươi nếu không ngoan ngoãn cho chúng ta mang đi, ta liền nổ súng.” Thanh âm âm ngoan hơn lãnh khốc, họng súng thẳng chỉ vào Tử Uyên.
Tử Uyên thân thể có chút cứng ngắc, đối với cái loại vũ khí này hắn cũng không xa lạ, Mạnh Phi Vũ đã từng ở trước mặt hắn dùng nó giết chết người.
Tử Uyên lui ra phía sau, một bàn tay kéo áo gió một chút, tay kia thì chậm rãi đưa xuống, vừa nãy lúc mới đánh nhau, Tử Uyên vội vàng đem điện thoại giấu vào áo gió, mà cũng ngay tại lúc này, Tử Uyên điện thoại truyền đến thanh âm của Mạnh Phi Vũ.
“Tử Uyên, làm sao vậy?” thanh âm lạnh như băng mang theo chút nghi hoặc của Mạnh Phi Vũ, nàng vừa mới đi toilet, lúc trở về mới nhìn đến điện thoại thấy Tử Uyên đang gọi cho nàng, nàng liền tiếp máy nhưng không có nghe được âm thanh gì .
Tử Uyên nghe được tiếng nói của Mạnh Phi Vũ, mà cách Tử Uyên không xa hai nam nhân kia cũng nghe được tiếng qua điện thoại của nàng!
“Lão đại, hắn gọi điện thoại.” Nói xong, người kia định tiến lên, nhưng bị Tử Uyên dùng một quyền đánh sang một bên.
“Phi Vũ, có người xông vào…… AAA!” Tử Uyên rất nhanh cầm lấy điện thoại nói một câu, sau đó chính là kêu rên , cánh tay trái của hắn cầm lấy điện thoại liền bị trúng một viên đạn, điện thoại bị văng ra xa!
“Không được cử động, nếu lại động đến nó tao liền trực tiếp giết mày!” Thích Hướng Thiên uy hiếp, họng súng thẳng chỉ vào đầu Tử Uyên.
Tử Uyên không sợ chết, thật sự không sợ, nhưng trong bụng hắn là có đứa nhỏ của Mạnh Phi Vũ, hắn không thể làm cho đứa nhỏ này bị thương tổn gì, mà trên vai trái bỏng rát đau đớn làm cho Tử Uyên hiểu được,vũ khí này thật sự rất nguy hiểm.
“Đem điện thoại lấy lại đây.” Thích Hướng Thiên hướng một người bên cạnh mình nói.
“Vâng!” Một tiểu đệ nhặt điện thoại lên, giao cho Thích Hướng Thiên.
Mà lúc này nghe được câu nói của Tử Uyên “Có người xông vào” Mạnh Phi Vũ đã phi thân hướng bãi đỗ xe chạy tới!
“Mạnh Phi Vũ?” Thích Hướng Thiên nhìn đến điện thoại còn chưa có cắt , liền thử nói một câu vào điện thoại .
“Ngươi là ai?” Thanh âm của Mạnh Phi Vũ so với thường ngày càng thêm lạnh như băng theo đầu bên kia điện thoại truyền đến.
“Em gái, em không nhớ rõ ta sao? Em cho ta ấn tượng rất là rất sâu sắc a, em gái không muốn sống này.” thanh âm giống như trước là âm trầm, nhưng là không khó nghe ra bên trong ẩn chứa hàm xúc ý tứ muốn đùa cợt.
“Thích Hướng Thiên!” Mạnh Phi Vũ mắt lạnh híp lại, lạnh lùng phun ra ba chữ.
“Emthế nào lại biết tên của ta, thật sự là làm cho ta cảm thấy kinh ngạc, không nói vô nghĩa với em nữa, hiện tại tiểu tình nhân của em đang ở trong tay của ta,em là muốn hắn sống hay là muốn hắn chết?” Thích Hướng Thiên có chút kinh ngạc, không nghĩ tới đối phương thế nào lại biết tên của hắn, hắn nghĩ đến ấn tượng Mạnh Phi Vũ cho hắn chính là khi ở viện tư pháp đi ngang qua nhau mà thôi.
“Nếu hắn chết, ta sẽ cho ngươi chôn cùng!”Thanh âm của Thích Hướng Thiên là âm trầm mà lạnh như băng, nhưng trong lúc này thanh âm của Mạnh Phi Vũ lại càng thêm lãnh khốc vô tình!
Bình tĩnh, khi gặp phải thời điểm nguy hiểm , sự bình tĩnh của Bò Cạp đã phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, cho dù, ở trong lòng của nàng , rất để ý đến người kia.
“Ha ha ha, khẩu khí rất cuồng vọng, không hổ là nữ nhân ta xem trọng, nhưng mà, em à, emkhông cần quá cuồng vọng, em nghĩ rằng ta thật sự không dám giết hắn sao?”Tuy nói như thế này, nhưng biết được thân phận của Mạnh Phi Vũ, Thích Hướng Thiên quả thật đúng là có chút sợ hãi, Tử Uyên đang ở trong tay hắn, đây là con tin, nhưng nếu thật sự giết hắn, như vậy, Mạnh Phi Vũ một khi đứng lên trả thù, nếu tính khả năng của nàng ở lực lượng chính giới, hắn sẽ có phiền toái không nhỏ.
Bất quá, trong lời nói của Mạnh Phi Vũ cũng chứng minh được nàng đối với Tử Uyên rất là coi trọng, Thích Hướng Thiên ánh mắt âm ngoan nhìn Tử Uyên, hắn muốn nhìn một chút, nam nhân này rốt cuộc có cái mị lực gì, có thể cho nữ nhân như Mạnh Phi Vũ để ý như thế!
Nam nhân này diện mạo quả thật ra không sai, dáng người cũng thực…… Ah? Không đúng, như thế nào có chút cảm giác kỳ quái?
Này nam nhân vì sao lại mặc áo gió?
Cẩn thận xem lại, nam nhân này bụng hình như có chút lồi ra…… Thích Hướng Thiên nhíu mày, nam nhân này dáng người cũng quá không được đi, tuổi còn nhỏ như vậy mà lại có cái bụng to như thế! (S: bụng bia -=))
“Ngươi muốn cái gì?” Mạnh Phi Vũ nghĩ không muốn cùng Thích Hướng Thiên nói chuyện vô nghĩa, cho nên, trực tiếp hỏi, mà lúc này xe của Mạnh Phi Vũ đã đang ở trên đường về nhà.
Bởi vì, không có cảm giác được sự di chuyển, mà Tử Uyên lại là nói xen vào, cho nên, Mạnh Phi Vũ phán đoán người như cũ là ở trong nhà.
“Ta muốn cái gì? Ta muốn đương nhiên chính là em, ta hiện tại đang ở nhà của em, em trở về đây chúng ta cùng bàn luận .” Thích Hướng Thiên luôn luôn cuồng ngạo, huống chi hiện tại lại có con tin ở trong tay, vốn là hắn tính đem người đưa đến địa bàn của hắn sau đó uy hiếp Mạnh Phi Vũ, nhưng nếu Mạnh Phi Vũ hiện tại đã biết, như vậy ở trong này cũng là có thể.
Ý tưởng của Thích Hướng Thiên là một nữ nhân nho nhỏ như nàng cho dù có giỏi bao nhiêu, cũng không có khả năng tại đây làm ra được tình huống gì!
Nhưng cũng tại hắn khinh thường nữ nhân như vậy, đã làm cho hắn phạm vào sai lầm không thể bù lại!
“Ngươi chờ đó!” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng nói một câu, liền cắt đứt điện thoại, sau đó đạp chân ga mạnh mẽ, xe cũng tách một cái liền bay đi ra ngoài!
Tử Uyên, trăm ngàn lần đừng có việc gì xảy ra!
…….
Thích Hướng Thiên nhìn điện thoại bị cắt đứt liên lạc, ánh mắt càng thêm thâm trầm.
Mạnh Phi Vũ nữ nhân này có cá tính như thế, tựa hồ so với hắn còn muốn cuồng ngạo hơn, so với hắn còn lạnh hơn, hắn nhưng thật ra muốn xem, đối mặt tình huống như vậy, nàng còn cuồng ngạo như thế nào,có thể lạnh đến mức nào.
Mạnh Phi Vũ lái xe chạy đến dưới lầu, nhưng là nàng cũng không vội vã đi lên, mà là cầm điện thoại lên gọi, điện thoại vừa thông:
“Mẹ nó, Phi Vũ, ngươi có chuyện gì cũng nói nhanh lên, đừng có chậm trễ công việc của ta.”Đầu điện thoại kia thanh âm mắng như hỏa bạo, nhưng lại có vẻ khàn khàn gợi cảm, làm cho người ta hoài nghi công việc trong miệng của nàng rốt cuộc là làm cái chuyện gì!
“Thiên Bang bắt nam nhân của ta, ta muốn làm cho người của bọn chúng không thấy được mặt trời của ngày mai.” Mạnh Phi Vũ nói hai câu lạnh như băng liền kiêu giết,ở đầu kia điện thoại nhiệt tình liền tăng vọt.
“shit, tmd (chửi thề) Thiên Bang, sớm không bắt người trễ không bắt người giờ lại tới trói người, ta đã sớm xem bọn chúng không vừa mắt, nếu không phải vì duy trì cân bằng của hắc đạo, ta đã sớm diệt gọn bọn chúng, bạn chờ ta, ta lần này đi nhất định sẽ san bằng hang ổ của chúng nó, nam nhân của bạn làm sao thế? Ta cũng thuận tiện cứu ra luôn!” Hỏa Viêm tính tình nóng nảy mắng liên tiếp , sau đó chợt nghe âm thanh mặc quần áo xoàn xoạt từ đầu bên kia điện thoại.
“Không cần, nam nhân của ta ta sẽ tự mình cứu ra!” Lạnh lùng nói một câu, Mạnh Phi Vũ quẳng điện thoại, đi lên!
Hắn là nam nhân của nàng, nàng nhất định sẽ tự mình cứu ra !