Bạn gái thiếu gia kawi Chương 46


Chương 46
Trật khớp…

- Thoại ơi! Không được! – nó nhắm mắt nói liên tục, như một ám ảnh.

Thùng hàng rớt xuống trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Nếu không có nó thì không biết Cold “sẽ đi về đâu”.

Sau khi hoàng hồn, Cold nhìn sang nó.

- Di! Di ! cô không sao chứ???

- Thoại! ….

Nó nhìn Cold, hình bóng Trần Thoại lại hiện về. Nhưng sự ồn ào xung quanh đã khiến nó bừng tỉnh. Nó hốt hoảng ngồi dậy.

Cold bế nó lên xe, chân nó đã bị trật khớp không thể đi được.

- Khi cứu tôi cô không sợ sẽ chết sao?

- Anh nói cái gì thế?

- Cô đúng là gan thật! – Cold cười.

- Anh trả ơn người ta bằng cách này à?

Cold không nói gì, chỉ mỉm cười rồi lái xe đi. Nó ngồi một bên, nhìn sang Cold lòng nó lại thắt lại. Biết bao giờ mới thoát khỏi cái ám ảnh này đây…

Cold bế nó vào trong phòng mình trước con mắt hình viên bi của tất cả mọi người mặc cho nó giãy nãy, la hét. Nhưng không hiểu sao nó lại nhớ về cái ngày đi chơi sở thú năm năm trước, Thoại cũng đã bế nó như thế trượt patin trước hàng trăm con mắt thiên hạ. Nếu cứ mãi như thế này, chắc nó sẽ điên lên mất…

Cold thả nó lên chiếc ghế giám đốc của mình, cởi giày nó ra rồi cầm cái chân lên ngắm nghía.

- Trời ơi! Anh đừng có hại tôi, muốn làm cái gì thế hả?

- Ngồi yên tôi coi!

Cold nhìn qua nhìn lại cái chân bị trật khớp của nó, sau một giây suy nghĩ liền cầm lên và…vặn một cái thật mạnh, tiếng kêu “rắc” xuất hiện đồng thời với việc nó hét lên kinh hoàng khiến mọi người ngoài đó dựng cả tóc gáy.

- Xong rồi!

Nó thút thít không nói được gì.

- Con gái đúng là, nước mắt chứ có phải nước mưa đâu mà muốn tuôn ra khi nào cũng được thế? – Cold thở dài

Chân nó đúng là hết đau thật.

- Đứng dậy mang giày vào rồi trở về chỗ làm việc đi!

Nó nhìn cái bản mặt lạnh lùng của Cold mà xì khói lỗ tai, nó đứng phắt dậy, đeo giày vào rồi bước ra ngoài. Mấy chị trong phòng nhìn theo rồi lắc đầu bái phục cái quan hệ kì lạ của tụi nó.

Đêm đó nó lại nằm mơ thấy Thoại…đã lâu lắm rồi nó không mơ thấy cậu ấy….có lẽ vì ban ngày nó nghĩ về Thoại nhiều quá nên ban đêm mới mơ như vậy….thật tội nghiệp….

Sáng mai tại công ty…

- Báo với chị em một tin vui!

- Trưởng phòng có chuyện gì mà tươi hớn hở thế?

- Chiều nay là sinh nhật của tôi! Mời mọi người cùng giám đốc tham gia để cho cái tuổi ba mươi xuân xanh của tôi được trọn vẹn!

- Hoan hô! Thế là sắp được ăn rồi!

Mấy chị trong phòng có vẻ hào hứng với việc này, nó thì ngây người ra, không biết có nên đi hay không…

- Em nhất định phải có mặt đó!

Trưởng phòng vỗ vai nó ra lệnh. Thế là hết đường từ chối!

Chiều.

Sau khi tan sở về nhà nó thay vội bộ áo quần đi chơi rồi chạy xe đến công ty. Mọi người sẽ tập trung ở đó để đi sinh nhật của trưởng phòng. Cold cũng có mặt. Nó ngại nhất việc đó.

Trông ai cũng đẹp hơn hẳn. Đồng phục công ty không cho phép chị em ăn diện nhiều, bây giờ có cơ hội đi chơi nên ai cũng tranh thủ. Nhưng Cold hôm nay thì đặc biệt thật. Nó lại nhìn giám đốc. Cách ăn mặc của Cold hao hao Thoại ngày trước. Một phong cách boy cá tính và năng động…nó lại nhớ Thoại….

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/22999


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận