Đúng 50giờ ăn 22trưa, nhà eăn của b7Đại học 6Phương Bắc 23đông như 3amắc cửi, 72sinh viên 8phải xếp f7 àng dài 3 rước các 6ô cửa bán 8đồ. Tư 4e ồn đến 8 uộn, tay 8 ầm một 25 hiếc cặp 6ỉồng xếp aa ận cuối 5 àng, ngẩng 00 ổ lên nghe 50 góng tình 8 ình phía e rước. Nồi f ơm trắng d1 hư bông ca ần dần b7 ộ đáy, 1 ánh bao không 4 òn nhiều, d hức ăn fc ũng chẳng b òn bao nhiêu. 63 © DiendanLeQuyDon.com hức ăn 30 rong nhà 19ăn chỉ 87được cấp a heo kế hoạch, e hông được f7 hiều nhặn 69 ì cho lắm. 28 © DiendanLeQuyDon.comAi đến e uộn thì a hỉ còn e3 ách để 58 ạ dày của 9 ình chịu a hiệt thòi. 1 © DiendanLeQuyDon.comTư Tồn abchán nản 4nghịch ngợm 14chiếc cặp 2lồng trên d9tay, hi vọng ctới lượt 3bmình vẫn dbcòn một 3chút gì eđó ăn được.
“Không 9đúng!”, 3Tư Tồn 16nói: “Hôm 7nay anh chưa 6cười vui 25một lần 3nào, cũng dkhông đấu fkhẩu với 3em giống 4như mọi 8khi”.
Mặc dTrì vội a8đặt đũa f uống: “Đúng 52 à vợ của dcanh, chẳng 53 ó gì qua 4 ổi mắt 37 m”.
“Sao 1 hế anh?”, 0 ư Tồn ngẩng d8đầu, lo 4 ắng hỏi.
“Không ab ao đâu, d hỉ là chuyện 4 ông việc 2 hôi”, anh c iễn cưỡng 07 ười nói: b“Chúng 60 a không nói ae huyện đó ef ữa. Em xem, 52anh suýt e1 ữa làm 1c ỏng bữa 5 ối của ff húng mình. c5 © DiendanLeQuyDon.com m muốn ăn 9f ì nữa không 4ađể anh e ắp cho?”
Tư 1e ồn muốn 3 rêu đùa c3 ho anh vui 1 ên cười bb ói: “Anh 7f ó muốn 1 ống một 0e hút bia để e húc mừng 38 hông?”
Nhớ dfỉại khả 9năng uống 3“tuyệt 2ddiệu” 0của Tư 0aTồn lần dtrước, 0Mặc Trì cnhư có lửa 5cháy trong 4cngười, d0cuối cùng 4cô lại 50lăn ra ngủ, b9hại anh 0kìm nén 80tới mức 71suýt chút fnữa chịu 2nội thương. 8 © DiendanLeQuyDon.comAnh vội bbvã lắc 0đầu: “Bà fcô trẻ bơi, em làm dơn tha mạng 6ccho anh. Nhà emình vẫn fcòn nước ekhoáng Trường dThành đấy, 4chúng mình 9cùng uống 12nhé”.
Tư f1Tồn tự 34biết mình 8đuôi lí 0dnên chỉ 5cúi đầu f9cười phì. 2 © DiendanLeQuyDon.comTâm trạng 3ccủa Mặc 29Trì bỗng b4vui hẳn 7elên, anh 84trêu cô: f3“Em còn 7dám cười 7enữa à? 7Lát nữa 1em phải eatrả hết 7dnợ nần elần trước 62cho anh”.
Tuần cnày, tâm ctrạng của 3Tư Tồn 3bvô cùng a7phấn khởi, 9sáng thứ 6Sáu cô mới 85phải quay 59lại trường, 1chiều thứ 8Bảy lại fđược về 6enhà. Sống 9trong nhà 9họ Mặc, 0tuy vẫn 8phải giữ 3ý, đặc 5ebiệt Tư 51Tồn thường ecăng thẳng ađến nỗi 81tay chân 3cũng không 1biết để 3thế nào 5cho đúng 3mỗi khi 23có Thị 7ctrưởng 8Mặc và 9bTrần Ái 18Hoa ở nhà, a0nhưng cô 93vẫn thấy 59yêu nơi 96này, bởi 2cđó là nhà 6ccủa Mặc 08Trì, nơi ednào có Mặc 9Trì, nơi d4đó chính f0là nhà cô.
Tối cthứ Sáu, b5cả nhà c4cùng nhau 4cxem ti vi. 3a © DiendanLeQuyDon.comTheo thông 7lệ, họ 1bsẽ mở 7một hũ c8hoa quả 5đóng hộp. 9 © DiendanLeQuyDon.comTư Tồn 6cung kính 5lấy cho e9Thị trưởng 14Mặc, Trần eaÁi Hoa và 3Mặc Trì 57mỗi người 8amột bát, ednhưng lại eakhông lấy fcho mình. 3 © DiendanLeQuyDon.com“Sao em 6không ăn.7”, 2Mặc Trì 5hỏi: “Em 3không khát 7nên không 7muốn ăn”, eTư Tồn 1eđáp.
Mặc 7bTrì nghi 2hoặc nhìn f5cô, rõ ràng dbình thường a9cô ấy rất 8thích ăn 8hoa quả 1dđóng hộp 6cơ mà?
Đợi 6vợ chồng 0dThị trưởng 9dMặc lên 1tầng rồi, 72Tư Tồn 96mới bưng cnửa bát 90hoa quả c9còn lại fecủa Mặc aTrì lên, 64ăn ba miếng c6là sạch 2trơn cả cdbát. Mặc 6Trì hoảng f9hồn, không 9biết cô 8ấy làm bsao thế 2này?
“Có e6lãnh đạo 0ở đây, 3em ngại 0ăn lắm”, abTư Tồn dthật thà 6nói.
“Lãnh 5đạo cấp f0cao hơn nữa 08thì ở nhà 1vẫn là 8ba mẹ mình, 41có gì mà 5em phải 3căng thẳng?”, 6bMặc Trì 6dở khóc 2dở cười 40nói.
Tư 6Tồn nhấc 77đũa lên, 6bmiệng vẫn 7bcăng phồng, 68nói không 49thành lời: 15“Nhưng dfcứ nhìn 2thấy họ 7là em căng f8thẳng. Từ 7bé em đã 8sợ lãnh ceđạo, sợ 1trưởng 9thôn, sợ 89thầy giáo, 2đến lớp 6trưởng 5aem cũng sợ”.
“Có 7phải em 9alàm chuyện bgì xấu 7cnên sợ 2bị họ 5nắm thóp 7ckhông?”
“Em b7đoàn kết, 5nghiêm chỉnh, 50có thể e9làm chuyện 5gì xấu 7đây?”
Mặc 37Trì chau amày, lắc 8đầu nói: 9“Anh thấy 9em rất có 21tô" 39chất làm d0chuyện xấu, 8không làm echuyện xấu 4thì việc 9gì phải asợ?”
Tư 9eTồn ăn 1xong bát 95hoa quả 36của Mặc 17Trì, lại 1đòi anh 18lấy thêm c1cho mình 4bát nữa, 4cvừa ăn f7vừa nói: 7“Lãnh đạo 0lúc nào 8cũng thích c0tìm ra khuyết 5điểm của 2người khác, eem sợ mình 9bất giác dblàm sai điều fgì đó thì 98khốn”.
Mặc 7dTrì ôm cô 0vào lòng, 3cười ha 1hả: “Người 9ta mà tìm 79khuyết điểm ecủa em thì 3em có thể 1đấu khẩu 7cvới người 20ta”.
Tư 3Tồn mân bcmê vạt 07áo của dmình, miệng 0lí nhí đáp: 4“Em nào 6dám đấu 6khẩu với 2lãnh đạo?”
Mặc cTrì đang 0uống nước, a2nghe thấy 23câu đó 5đã suýt d3bị sặc: d“Thưa bạn 1fChung Tư 36Tồn, bạn e9đúng là 2dkhôn nhà 3dại chợ, dbnhững lúc 3ađấu khẩu 56với tôi, 63tôi thấy 05bạn không 0fhàm hồ 6achút nào”.
Tư dTồn ngẩng 4acổ lên, aecảm thấy 1không phục 8liền nói: 2“Em đấu 6khẩu với 5anh lúc nào? 26Em đấu ctranh cho cfcông lí 49đấy chứ!”
“Phải, ephải, phải. 0 © DiendanLeQuyDon.comTrước mặt 80anh, em lúc 8nào cũng 7có lí. Em 40đã nghe ecqua một fdcâu tục 7ngữ chưa?”, 82Mặc Trì 8gật đầu 3nói.
“Câu cgì?'”
“Con 0chuột nhỏ 0cõng súng...”, 66Mặc Trì cecười nói.
“Nghĩa alà gì? Người 81bé quỷ 0eto hả anh?”, aTư Tồn 4đã ăn hết dsạch hũ 7dhoa quả, 9uống luôn 4cả nước eađường, 5asau đó vừa bchùi mép cvừa đoán.
“…chỉ dbiết huênh fhoang trong 3cái ổ của 7mình”, 8dMặc Trì eđọc nốt 0cvế cuối.
Ực! fMiếng hoa 29quả cuối e3cùng bị e4mắc giữa 5cổ họng 9Tư Tồn, 4nuốt không 8cxong, nhổ era cũng không 8được. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh Mặc 21Trì này, 67bình thường f5hào hoa nho dnhã là thế, 7không biết dhọc ở bđâu ra câu 74tục ngữ enhà quê 5dnày.
Sáng 5aChủ nhật e8đến, Mặc 4Trì và Tư c6Tồn được 1ngủ một adtrận no 8fnê. Lúc 1tỉnh dậy, 53hai người 6dlại trêu 3đùa trên 4bgiường, a7tới lúc 72bụng Tư 6Tồn ầm 03ĩ kêu đói, ccô mới ddđá nhẹ 4vào Mặc c0Trì: “Anh 8mau dậy 9đi, ông 73mặt trời 7đang thúc cvào mông f4kia kìa!”
Mặc b4Trì hé mắt, banhìn ra ngoài ddcửa sổ. c © DiendanLeQuyDon.comTấm rèm dcửa dày 1cộp, đen 7sì trong d1phòng anh 3trước đây bđã sớm 19được thay 56bằng cái 2màu xanh 2alá cây. 85 © DiendanLeQuyDon.comÁnh nắng 98xuyên qua a8lớp rèm, angập tràn b0phòng ngủ. b © DiendanLeQuyDon.comBây giờ c4tuy đã là 0giữa thu enhưng ánh 0anắng vẫn e2vàng rực 25rỡ và mang 08theo hơi 5eấm. Tâm etrạng vui 9evẻ, Mặc cTrì ôm Tư 9fTồn vào bdlòng nói: 1“Hôm nay 4trời đẹp 2thật đấy, fcchúng mình era ngoài 4chơi được f0không em?”
“Đi 83đâu cơ?”, d4Tư Tồn 1hào hứng, bbám vào c0người Mặc 0Trì.
Mặc c0Trì suy nghĩ 8bmột ỉúc d3rồi nói: b7“Trời 9sắp lạnh 2brồi, chúng fmình đi aBách hóa 98Hữu nghị 3mua áo khoác 5dạ cho em 4nhé?”
“Em 2bcó áo dạ 8rồi mà”. 9 © DiendanLeQuyDon.comChiếc áo 1edạ năm 5ngoái mà eanh mua cho acô đã khiến b7các chị adem trong phòng bghen tị d6mãi không 5athôi.
“Anh 5phải nói 6bao nhiêu 2lần em mới e7chịu nhớ, 78quần áo 8ekhông phải dđợi tới 4flúc thiếu 5mới mua”. e © DiendanLeQuyDon.comThực tâm, danh chỉ d9muốn cho 7cô ăn vận athật xinh 01đẹp mà 8ethôi.
“Người benhà quê b0chúng em 1fchỉ đến 77khi mặc edrách một ebộ mới fmua bộ mới”, 6Tư Tồn 6cố ý cãi aflại anh. fe © DiendanLeQuyDon.comBiết Mặc 0Trì không 2bao giờ 92nổi nóng cvới người 6mà mình 86yêu thương, 0Tư Tồn akhông nén 5fnổi việc acphải đấu 2ekhẩu với 4anh một 65chút. Thấy 1anh giả bfbộ tức 1giận nhưng 7bđôi mắt b4lại như 41đang cười, 25cô cảm 76thấy mình cdquả là 8engười hạnh 1fphúc nhâ't ctrên đời.
Quả 15nhiên, Mặc d9Trì giả adbộ trừng bmắt nói: be“Bạn Chung 6Tư Tồn, 5abạn lại 3cố tình dmuốn đấu 08khẩu với f9tôi rồi!”
Tư a6Tồn cười 4hì hì, rúc 5đầu vào balòng Mặc 4Trì rồi dfvòng tay 10qua eo anh 4trêu đùa.
“Ngoan, cfdậy thôi 3nào. Không 5aphải em 39đói rồi 0sao? Ản dbno rồi chúng bemình sẽ era ngoài”, f3Mặc Trì e1lôi Tư Tồn 0ra khỏi 4d“cái ổ” btrên giường.
Sau fkhi đã mặc equần áo 98chỉnh tề, 7đột nhiên ehọ nghe 5thấy những 0tiếng cãi 6vã từ tầng 64dưới đưa 1blên. Cô 7fgiúp việc dhốt hoảng 2chạy lên 0agõ cửa f0phòng Mặc 4Trì: “Mặc 47Trì, có 7ahai người 6bđang ở 9dưới nhà acứ nhất 3nhất đòi 68gặp cậu. 4 © DiendanLeQuyDon.comCậu xem 3có cần egọi điện 66cho Thị dtrưởng 90không?”
Mặc ffTrì nghe aathấy giọng ecnói của emột người 52đàn ông 41trung niên, 1anh chau mày 7blại, lắc cđầu nói: 3b“Không 13cần đâu, 9dđể cháu dexuống xem 1sao”.
Một 2fngười đàn aông trung aniên nom 61dáng vẻ 3công nhân, 1khắp người 9toàn mùi 17dầu mỡ, 6xông đến 8dcầu thang dhét to. Bên 8cạnh ông d8ta là một 8thanh niên 9tay chống 94nạng, chân 11trái nhỏ 4hơn nhiều 6so với chân 3dphải, đang 0đứng nghiêng 5nghiêng ngả 4ngả.
Thấy 17Mặc Trì exuất hiện 96trên cầu d1thang, người 6ecông nhân dcgià đó 33liền lao 95tới, chỉ cathẳng vào femặt anh 1nói: “Chẳng 5trách anh bkhông thèm a8để tâm 0tìm việc 86cho Tiểu bCường, ddhóa ra là 9ỡ nhà cao 1bcửa rộng, 42ăn ngon mặc 4dđẹp thế bnày!”
Chưa 0từng gặp d6phải tình dhuống này, a6Tư Tồn f6sợ đến 7hoảng hồn. dd © DiendanLeQuyDon.comNhưng bản e3năng bảo 4evệ, cô 05đứng chặn e8trước mặt 7Mặc Trì, equát lớn: 6“Bác là 5ai? Đến 08đây có 5fviệc gì?”
“Đến fđòi công 08việc chứ esao.”, Ông 60công nhân 9già cười 9nhạt: “Tôi 81còn chưa cebiết cán 1bộ Mặc 12Trì được 5bở nhà đẹp 70thế này. db © DiendanLeQuyDon.comXem ra cùng e9là người ftàn tật 9anhưng có a1ba làm to dthì số ccphận khác 32nhau một dftrời một ebvực. Đứa 72con trai đáng cthương của 9tôi muốn 6fvào công 5xưởng thay ethế vị 60trí của 1tôi cũng 0khó đến fthế sao?”
Hai 1chữ “tàn 1tật” như 7một vết 1dao cứa 59vào tim Tư 8Tồn, cô ephẫn nộ 1xông tới 06trước mặt cdngười công 7nhân già: f“Bác nói 73gì vậy? c0Ai là người 2tàn tật 0hả?” Mặc bfTrì vội 02vàng ngăn bcô lại, 25anh nói nhỏ: d“Em mau dvề phòng 0đi, việc a5này để 6ctự anh giải 3bquyết được drồi”.
Ồng 36công nhân 6fdùng dằng 1nói: “Định d0giải quyết dthế nào? e1Tiếp tục 2lấy lệ decho xong hả? dCông nhân 1chúng tôi 2cả đời 2cống hiến fcho quốc agia, cuối ecùng, đến 9việc cho 85con tôi vào cxưởng tiếp a7nhận vị 0dtrí của 22tôi cũng 2dkhông được d0là sao?”
“Bác 42Trần, bác 4ra sô pha c6ngồi, có egì bác cháu e5mình từ c8từ nói 77chuyện, 1được không?”, eMặc Trì 2nhẹ nhàng 8fnói.
Đột 3nhiên, Bác 60Trần đưa 8tay quệt fnước mắt 99rồi nói: 84“Tôi từ 0từ nói 1cthì hôn c2sự của 7con trai tôi 81trễ mất. 1 © DiendanLeQuyDon.comBên nhà 2gái nói, bnếu con 1tôi không 48có công 0việc thì 5sẽ không 3cho nó lấy 2con gái của c1họ”.
Biết ffMặc Trì 1đang gặp dbphải rắc cfrối trong acông việc, 76Tư Tồn 9csợ rằng 8enếu người b0công nhân bkia cứ tiếp 50tục dùng 7edằng mãi aasẽ khiến fcanh tổn 8fthương . a © DiendanLeQuyDon.comCô vội bmời ông 8ta cùng con f2trai ra sô 57pha ngồi 3rồi bưng 16trà tới. 0 © DiendanLeQuyDon.comMặc Trì echống nạng, 39từ từ 9bước xuống 64hết cầu adthang, ngồi 9xuống ghế dđốì diện 5dvới họ.
Bác bTrần lại dgiơ tay quệt 4dlên khóe 03mắt, từng 4fgiọt nưốc c8mắt rơi 7lã chã: e3“Mùa hè 8dnăm đó, 3btôi cùng 2đội đột bkích luyện b8gang thép dmột trăm 99ngày. Để 1hoàn thành 43nhiệm vụ, edmỗi ngày 3tôi chỉ 9ngủ có 63hai tiếng. a © DiendanLeQuyDon.comMột hôm, 91bà xã tôi 3đội mưa 6tới công fxưởng nói 50con trai sốt acao, bảo a9tôi về 2nhà. Tôi 1cũng muốn 2về nhưng 1ethời hạn 1công việc ekhông cho dphép. Tôi 3nói với 3bà xã, trẻ acon lên cơn f8sốt là dchuyện bình 02thường, d6đắp thêm dcchăn cho 20nó là được. 1 © DiendanLeQuyDon.comVợ tôi 5là đàn 4bà nông fthôn, chẳng 2dcó lập 6trường 5gì, tôi 6bảo đắp f0thêm chăn e1thì chỉ fbiết nhất dnhất làm 2theo. Tôi 5quay về 1xưởng, 4tới lúc 0được ra dngoài đã 2blà nửa 2tháng sau. f5 © DiendanLeQuyDon.comKhi về tới dnhà, bà axã tôi như 3alên cơn d0điên vác 8dao đòi cchém tôi, dbởi tôi bvì công 4việc mà 39không ngó 0ngàng tới 4dcon cái. 3f © DiendanLeQuyDon.comLúc đó, 3tôi mới 4biết Tiểu cCường không 0hết sốt 55mà lại 6acòn mắc 10chứng bại 3liệt, tàn cphế cả eđời. Đội 9đột kích 2echúng tôi dđược bình dbầu là 3tập thể aatiên tiến, 4còn tôi fbđược bình 1fchọn là 06lao động 6ctiên tiến 35của tỉnh. 94 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cán 31bộ Mặc 4ơi, tôi 60hối hận elắm! Cái fdanh lao động 34tiên tiến 8không đáng 78tí nào, 20vì nó mà 31tôi hại 6ccả đời edcon mình! d4Cán bộ 98Mặc, chuyện 3này tôi e9không kể 7evới ai khác, 6cchỉ nói evới mình 9anh. Tôi 9bthây anh 7cũng tàn atật như 46con trai tôi, dngười khác dkhông thể 5hiểu nỗi 3khổ của 39người tàn 2dtật, lẽ fnào đến 8fanh cũng c9không biết asao?”
Bác dTrần cứ dmở mồm 6ra là nói 06“tàn tật”, 73mỗi chữ 2d“tàn tật” 24như một 2nhát dao 4đâm thẳng 2vào tim Mặc 4bTrì. Anh ecố gắng 50kiềm chế c1cảm xúc, f3nhưng giọng fanói vẫn 1dkhông khỏi b5run rẩy: 9“Bác Trần, 0nỗi khổ 8của bác fbcháu có a5thể thông 16cảm, nỗi 7khổ của ccon trai bác 2acháu cũng bhiểu rõ. c © DiendanLeQuyDon.comCháu đã 2mấy lần 31chạy qua echạy lại 73xưởng của 18bác rồi cvà liên 65lạc với 63cả cán 18bộ khu vực. cd © DiendanLeQuyDon.comHọ đã 1đồng ý esắp xếp, cfnhưng trường 3hợp của 3con trai bác 4rất đặc aethù, người cta thật 02sự cần 9thêm thời 2gian”.
“Mẹ 4nhà nó!” 7Bác Trần 73mặt đỏ 16bừng bừng, fbắt đầu 9chửi bới: 7“Cái gì 89mà trường 4hợp đặc 66thù? Dù e8sao đi nữa e5thì con tôi 2cũng có b3hai chân! 20Phải chăng a9vì tôi là cecông nhân, anên không 0coi tôi ra 0gì?”
Toàn 41thân Mặc 1aTrì run lên c6dữ dội. 5 © DiendanLeQuyDon.comCách nói 42chuyện của a2bác ta rất 8dễ làm 93tổn thương 9người khác, 51tới mức emọi vết fthương trên 7dngười Mặc 9aTrì đều 9như đang frỉ máu. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng xét 5cho cùng aabác ta chỉ 67là một 94công nhân bít được 61học hành, d2lời nói 0tuy thô lỗ 4song đều elà sự thật.
Sau 8khi vầng 2chào quang 05lao động 2tiên tiến 2bvụt tắt 1dhẳn, bác 7ata chỉ còn b0là một 85công nhân 06cực kì 44bình thường. d6 © DiendanLeQuyDon.comBác ta là 26công thần 2ekiến thiết 1dđất nước, aenhưng những b5công thần c4như thế 5quá nhiều, 6khả năng 35của Nhà 5nước lại 86có hạn. 13 © DiendanLeQuyDon.comMặc Trì cbmuốn dùng 0hết sức f1mình để edgiúp đỡ 8họ, dù 63là việc bcỏn con enhất, nhưng 4trên thực 4atế, lời ednói của e3anh không 9acó trọng b0lượng. e2 © DiendanLeQuyDon.comVì anh là 2con trai Thị 2trưởng 7anên đồng aanghiệp trong 6cơ quan tận 44tình chăm 2sóc anh trong 48cuộc sống b1hàng ngày, ccòn trong 2ccông việc 9mọi người b9đều bình 17đẳng.
Tư bTồn nghiêng 89người ngồi ebên cạnh bbMặc Trì, 0dâm thầm ebnắm chặt atay anh. Tay 9fMặc Trì alạnh buốt, f0thậm chí dcòn đang 94run rẩy. 05 © DiendanLeQuyDon.comAnh cố áp 76chế cảm exúc rồi 83nói: “Cậu 31ấy đặc 3fthù là vì bbvừa chưa dtừng đi 49học, lại 2không có f9tay nghề d9gì...”
“Luyện 8gang thép fthì việc 6gì phải 02học? Chẳng cphải tôi 9đã làm 59thợ phụ 83mất năm bnăm rồi 8cũng biết eluyện đó 8sao.7”, 00bác Trần a6cao giọng 0nói.
Tư 3Tồn nhìn afTiểu Cường 6thân hình ecnhỏ bé, esắc mặt e1nhợt nhạt, 81không khỏi 9xen lời: ca“Tình hình 8fsức khỏe 8của con 2ctrai bác bcó thể 9xuống xưởng 8làm việc 36được không?”
Câu f7nói này bkhông ngờ 3đã chạm 5vào “nọc” 6của bác efTrần. Bác 3ta mặt đỏ 2ebừng bừng, 6bđứng dậy cchỉ thẳng 2evào Mặc 47Trì, nói dbnăng không a5còn kiêng addè gì nữa: 2“Con trai 8tôi không 04thể xuống 4xưởng, avậy anh beta có thể dkhông? Chẳng 1qua là ông bfgià có thế fcó quyền, 8anh mới bđược vào balàm ở Cục 18Dân chính, 5ngồi bàn 0cgiấy thảnh cfthơi. Tôi 62chỉ hận 3mình không 4có văn hóa, fkhông được f0làm lãnh e7đạo để 8econ tôi phải 4khổ”. d © DiendanLeQuyDon.comBác ta không 9biết ba b4Mặc Trì 8là Thị 0trưởng, 7chỉ nghe 4nói ba anh 7frất có 5thế lực.
“Đừng 7nói nữa!” 04Cuối cùng, 2Mặc Trì 0dkhông thể 4nhẫn nhịn bcđược nữa. 8 © DiendanLeQuyDon.comAnh đứng 80dậy gào 8lên: “Bác fcó thể baxúc phạm 3tôi nhưng ekhông được 3sỉ nhục 98ba tôi. Công 2fviệc của e7con trai bác, atôi sẽ dbcố gắng asắp xếp, 8nhưng bây 0giờ mời 95bác ra khỏi eanhà tôi a4ngay!” Anh 44chưa từng 32nổi nóng enhư thế, bkhông chỉ 1khiến bác 9Trần phải 5im miệng, 44ngay đến 9aTư Tồn 34cũng giật dmình.
Bác 1Trần vung eetay áo nói: d“Tôi không 1đi đâu 3cả, tôi 3cứ ngồi 34đây đợi”.
Cô 6giúp việc e4đứng bên c6cạnh nãy b7giờ không 9thể chịu 69được nữa, 5fliền xông 55ra chỉ vào 5bác Trần d6nói: “Nhà bcủa Thị d0trưởng 0Mặc, ông emuốn ngồi fađợi là c4được sao? 2bNếu không eđi, để 9kinh động 84tới Thị 4ftrưởng, 5dxem ông sẽ c6làm thế 09nào!”
“Cái 39gì? Đây clà nhà Thị 3ftrưởng fMặc?”, 8dBác Trần 60ngớ người 2cra.
“Mặc a9Trì là con ctrai của c3Thị trưởng 4Mặc đấy”, f9Cô giúp 6việc nói.
Mặc bTrì xám 63mặt lại, 41nói với ecô giúp 37việc: “Cô 54không phải 79quản việc 72này”. Rồi 2anh lại 98quay sang 6nói với 70bác Trần: a“Tôi nói bfgiúp bác 1fthì nhất 2định sẽ 9giúp, còn 4bây giờ 0cmời bác 4ra khỏi 5nhà tôi”.
Bác 2Trần mặt 3tái mét, fhai đầu 9gối mềm 95nhũn ra: c“Cán bộ 8dMặc, tôi 7dxin lỗi... c © DiendanLeQuyDon.comTôi thật 89sự không 3dbiết anh falà con trai 3bcủa Thị c0trưởng e1Mặc. Tôi... 3 © DiendanLeQuyDon.comtôi hồ 4đồ quá, 1lại dám 69so sánh với 1Thị trưởng 3Mặc. Thị fetrưởng edMặc là 2bậc lão 7thành Cách 5amạng, đừng 8enói là ông c4ấy có một 6đứa con 46tàn tật, 4ekể cả 05một trăm feđứa con 6tàn tật, fcũng cần 5được an 37bài công 3việc tử 08tế!” Bác f2Trần càng 60căng thẳng, cnói năng c2càng lung 9tung.
Mặc cTrì quay 6mặt đi, d7lạnh lùng a9nói: “Bác 5mau ra khỏi 6cđây!” 7Trái tim 3aanh thắt 3flại, mắt 9vừa cay a1vừa xót. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu họ akhông rời 0đi, anh thật esự không ftrụ được 00nữa.
“Là 7lỗi của 38tôi... Không cphiền anh 7nữa... Tôi 1gây thêm 88phiền phức 63cho Thị atrưởng frồi... Chỉ 8dmong anh đừng 2kể chuyện betôi và Tiểu b7Cường đến c8đây với 8người dưới 2xưởng”, 4bác Trần efấp úng eenói.
“Đi 36đi!”, Mặc aTrì quát 1lớn.
Bác 7Trần lảo 4đảo đứng 0dậy, kéo 6fđứa con 88ngồi thần 68ra nãy giờ: 4“Tiểu dCường, 9chúng ta 9về thôi. 3 © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 23tìm nhầm fbchỗ rồi”.
Trần eTiểu Cường 0đi sau ba 2mình, hoang cmang như bmuốn chạy atrốh, cái 2chân bại dliệt của 4cậu ta càng 3run mạnh d6hơn. Thấy 7họ đã 5hoàn toàn 98biến mất 5khỏi tầm 2mắt, toàn bthân Mặc bTrì đột 7bnhiên như 1bị rút 2hết sức 8dlực, anh a8ngã vật ara sô pha, c2thất thần 02và bất 0động.
Tư 2Tồn đến 28bên cạnh, 1nhẹ nhàng bôm lấy eeanh, khẽ 50nói: “Ông 0ta không 8dbiết nói cnăng gì 1cả. Chúng a1ta đừng 4chấp họ”.
Mặc 9dTrì lặng 4lẽ đẩy 5cô ra, lắc 8đầu, chua cchát nói: 27“Anh muốn 60ở một d5mình”.
Tư 7Tồn âm 3thầm rời dđi. Mặc 4dTrì vùi 18đầu lên dcái chân 7duy nhất 9của mình, 3ebất động 7hồi lâu.
Rất 4dlâu sau, 9ekhi Tư Tồn 3bưng ra một 7cốc sữa 9nóng, Mặc 4bTrì vẫn engồi lặng cim như một 45pho tượng. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô yên lặng 20quỳ dưới achân anh, cchờ anh 0bngẩng đầu 73nhìn mình 80rồi mới fkhẽ nói: d“Anh không 8alàm gì sai 17cả”.
Sắc 4cmặt Mặc 52Trì nhợt cnhạt, thảm 70hại, yết f2hầu chuyển c4động. Một 19lúc lâu 3esau, anh nói: 9f“Họ cũng 33không sai”.
Đáy 9mắt Tư 1Tồn chẵt a7chứa nỗi 8dxót xa, cô 37gật đầu d4nói: “Em 67biết. Vì 6athế, anh f2đừng buồn 1dnữa”.
“Anh 01không buồn, c9anh chỉ f0thấy hổ 3thẹn. Ong e9ta nói đúng, d6nếu không 45nhờ ba, 7chắc anh bccòn không 46bằng Tiểu 16Cường”, 5Mặc Trì 3chầm chậm 57nói.
Tư bTồn vùi 26đầu vào 1lòng anh, 9cthì thầm: d“Em không dcho phép 0anh tự hạ 3thấp chính demình. Anh 0có học 0thức, có c5năng lực, 3nếu không f6phải vì 3esức khỏe, 60anh còn đảm 32nhiệm được 2những công fviệc quan 5trọng hơn”.
“Chỉ 8có em là 4fkhông chê 9anh”, Mặc 1Trì cười 3đau khổ.
Tư cTồn nhìn 6eanh, nghiêm b1túc nói: 63“Em không 7những không 40chê anh mà 09còn sùng ebái anh, 58yêu anh! f1Em tin đất 3nước mình bsẽ ngày ffcàng tốt 3đẹp, ai 8cũng tìm d3được vị etrí phù afhợp với 1emình. Trần 4Tiểu Cường 4fsẽ tìm 07được, 8anh cũng c6sẽ tìm 9được. 5b © DiendanLeQuyDon.comPhàm là 55vàng đều 5sẽ tỏa fsáng!”
Tư bTồn trước fgiờ vẫn 6hay xấu 0ahổ, ngay 5acả khi nói fchuyện thoải 2mái với 6fMặc Trì, ccô cũng 20chưa bao f8giờ dùng bathứ ngôn 4ngữ sắc bbén như 24thế. Mặc dTrì không 51những cảm 8động mà 7bcòn cảm cthấy phấn 42chấn lên enhiều. Có d5sự ủng 6hộ của cngười vợ cyêu quý c6này thì fcòn gì khiến 5anh phải cfsợ nữa 22chứ? “Anh dfbiết rồi. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh sẽ làm 90một cán 6bộ tốt, 3không cần 06dựa vào 92ba mà vẫn e8có thể 3tự mình 2tỏa sáng”, b2anh mỉm d5cười rồi danói.
“Anh a3định từ cbỏ công 1việc hiện ctại sao?”, 5Tư Tồn 1fnghi hoặc 72hỏi.
Mặc 11Trì lắc 6đầu, cười 7nói: “Không. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh có khả dnăng làm 9việc tốt, 9tại sao 8phải từ 09bỏ? Anh 4sẽ tiếp 7tục liên 0dhệ giúp 66họ, một 6lần không 69được thì 6ahai lần, c1ba lần... c © DiendanLeQuyDon.comNgười tàn b6tật cũng 4có thể 5cống hiến 30cho xã hội. d3 © DiendanLeQuyDon.comAnh sẽ nói 4cho Tiểu bCường biết, f5chân không 6dđi được a3thì vẫn 0acòn đôi ctay tạo 76ra giá trị, 35không ai 2được quyền 4coi thường 3cậu ấy”.
Cô 9vòng tay a1qua cổ anh, 4hai mắt fbừng sáng: b“Mặc Trì, canh nói hay a1quá! Em thấy dmình ngày bccàng yêu 6anh nhiều 4ahơn mất erồi!”
Mặc 4Trì bị bcâu tỏ ftình thẳng 9thắn của 82cô làm cho ffđỏ cả 5fmặt: “Vậy a2thì chúng 8mình thay 3đổi kế echoạch chút 3xíu nhé, 6không đi 59bách hóa 05nữa mà 0tới xưởng 9của bác cTrần được 6không?