Cơ Động Phong Bạo Chương 114 : Vận May Chăng?


CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Chương 114: Vận May Chăng?

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Dịch giả: Matahari

Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum





Trường đua Quang Huy tại ngoại ô Thượng Kinh, chủ nhật.

Mã Khả vừa kéo vừa lôi Lý Phong, Đường Linh và Salta vào trong. Người anh em này gần đây sự nghiệp tán gái không mấy thuận lợi, nói như kinh nghiêm của gã thì đen tình ắt sẽ đỏ bạc. Cá ngựa chính là sở thích nho nhỏ của học sinh Mã Khả, sau khi vào Alan đã tình nguyện từ bỏ, tuy nhiên gần đây gã bắt đầu moi móc lại những thói quen ngày trước... Chuyện, ma cũ rồi mà!

Từ khi yêu Lý Phong, thời gian biểu của Đường Linh cũng thay đổi theo hắn. Tuy ở cùng trường nhưng hai người không thể thường xuyên gặp nhau, Đường Linh ngoài lên lớp còn tham gia vào nhóm thiết kế thử nghiệm. Đó là tập hợp những tinh anh trong trường Alan, chủ yếu là nghiên cứu sinh kèm một số sinh viên suất sắc. Với tài năng và nguồn thông tin của mình, Đường Linh đương nhiên thừa tư cách tham gia rồi...



Lý Phong thì vẫn như thường lệ, luyện tập rồi giao đấu với Salta, lúc rỗi lên mạng theo dõi tình hình game Chiến tranh vũ trụ. Viẹc đọc của hắn gần đây chủ yếu tập trung vào lĩnh vực địa lí vũ trụ, du hành không gian. Lý Phong không hề có ý nghiên cứu chế tạo Chiến sĩ cơ động.

Buổi hôm nay Salta là người miễn cưỡng nhất. Mã Khả những cái khác không biết, riêng khoản mặt dày thì đúng là hiếm có, vừa năn nỉ vừa lôi kéo hắn ta cùng đi. Cuối cùng Salta cũng hết cách

Quang Huy là một trong ba trường đua ngựa lớn nhất của USE. Dù loài người đã đạt đến thời đại cưỡi tàu bay nhảy khắp nơi nhưng đua ngựa vẫn có sức hút rất lớn. Trong thời kì song song tồn tại với người Inventer, lĩnh vực thể thao đã bị rất nhiều đả kích, tuy nhiên đua ngựa là một trong số ít còn giữ được nguyên dạng. Tất cả ngựa đua đều trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, không được cải tạo gen, chính bởi những kích thích bất định này nên càng thu hút nhiều khán giả.

Cuối tuần đương nhiên là thời điểm náo nhiệt nhất. Trên không trung, màn hình giả tưởng ba chiếu khổng lồ đang tỉ mỉ giới thiệu chương trình hôm nay. Tay đua, ngưja đua, người huấn luyện, chuồng ngựa... tất nhiên có cả phả hệ tùng con ngựa. Dĩ nhiên cái khán giả chú ý nhất là trạng thái gần đây nhất của con ngựa và nài ngựa, những thứ khác đều là những thông tin cũ rích nhai lại.

Trường đua 100.000 chỗ ngồi chẳng mấy chốc đã kín đặc. Tiếng nói cười huyên náo khắp nơi, có người đã bắt đầu đặt cược qua điện thoại.

Đến nơi này, tinh thần Mã Khả hưng phấn lên rất nhiều. Chuyện, ở trường học gã chỉ là tép riu, còn đến đây Mã công tử chính là đại nhân vật, mấy kẻ lơ ngơ kia liẹu chống mắt mà xem ta trổ tài...

“Nào, nào... Để tôi sơ qua tình hình cho các cậu... Thấy số 3 chưa? Người anh em này gần đây là tay đua mạnh nhất, đặc biệt là vòng nước rút. Tôi đã đặt cược vào anh ta rồi, hôm nay mặc quả quần short đỏ này, nhất định sẽ thắng!” Mã Khả hào hứng chỉ tay, đoạn đó giải thích tỉ mỉ cho ba người kinh nghiệm cá ngựa mà gã tự tổng kết.

Ba người Lý Phong chỉ là nghe để hiểu phần quy tắc, còn thì họ đều là loại có chủ kiến, dù lần đầu tiên tiếp xúc cũng tuyệt đối không bảo gì làm nấy. Xong bài đại trường luận của Mã Khả, cả ba bắt đầu chú ý những con ngựa và nài ngựa. Rốt cuộc mỗi người đặt cược vào một chuồng, cả Đường Linh cũng không theo Lý Phong.

Vì là lần đầu tiên, ba người rất chăm chú theo dõi tư liệu trên màn hình. Lý Phong chỉ nhìn qua rồi quay xuống trường đua... Từ chỗ ngồi đến sân là một khoảng khá lớn, đồng tử của hắn bắt đầu thu lại, chẳng mấy chốc tầm nhìn trở nên rõ mồn một.

Những con ngựa khởi động lần lượt băng qua, ánh mắt Lý Phong chợt lóe lên, hắn quyết định chọn con số 9.

Đường Linh chọn số 7, Salta đặt vào số 4.

“Các cậu… ây dà... biết cá không ăn muối cá ươn không hả? Lý Phong, con số 9 đến giờ vẫn chưa thắng trận nào, nài ngựa lần này rất khá song chỉ cần về ba cũng còn khó. Số 7 của Đường Linh đúng là có thể tranh nhất nhì với số 3 của tôi…. Salta, cậu đúng là gần mực thì đen, số 4 và số 9 khác gì nhau? Cá ngựa đừng bao giờ nhằm vào những con tầm tầm như thế, đơn giản vì nếu có tố chất thì chúng đã thắng rồi... Thôi bỏ đi, các cậu thích mất tiền thì tôi cũng không cản!”

Thực ra cả ba người đều không thiếu tiền. Lý Phong khỏi phải nói, Đường Linh cũng miễn bàn, còn gia tộc Loki của Salta đâu có thể thiếu tiền....

Lý Phong đặt bừa một trăm đồng vào số 7. Thắng thua không bận tâm, lần đầu thua một chút cũng có sao. Tuy nhiên cả ba người đều không chọn bừa, họ có lý do của mình, hơn nữa rất tin vào lý do đó.

Mã Khả đang thao thao thì cuộc đua bắt đầu, ngựa được đưa lại vào chuồng, một tiếng súng vang lên, hàng then bật mở, mười mấy thớt tuấn mã như mũi tên xông lên phía trước.

“Số 9 vừa xuất phát đã xông ngay lên trước, xem ra sức lực hôm nay rất sung mãn. Có điều nó vốn là loại ngựa hậu bền, chạy nhanh như vậy e chốc nữa sẽ hụt hơi!”

“Đúng thế, số 9 mặc dù mang tên Ngày Ngày Vui Vẻ, đến giờ vẫn chưa từng khiến chủ nó được vui lấy một ngày. Tuy nhiên từ khi chuyển sang trại Lập Mã, trạng thái của nó dường như tốt hơn nhiều. Bám sát ngay sau số 9 là số 3 Đại Mãn Quán, ứng cử viên nặng ký nhất cho chức vô địch hôm nay. Trạng thái của con vương mã này hôm nay vẫn rất tốt.”

“Không sai, cũng nên chú ý số 7 - Uy Mãnh Phúc Tinh, từ nãy giờ vẫn bám sát con Đại Mãn Quán!”

“Các cậu thấy chưa, tôi đã nói mà, số ba, số ba, số baaaaaaaaaaaaaa....!”

Mã Khả phấn khích giậm chân thình thịch, trong lúc đó con số 9 đã liên tiếp bị vượt qua, ngạc nhiên là cả con số 3 cũng vậy, dẫn đầu hiện giờ đang là con số 5, tuy nhiên vừa nhìn cũng biết chỉ là nhất thời... Rất mau chóng, cuộc đua đã được quá nửa đường, những con ngựa ưu tú bắt đầu xông lên...

Số 3 Đại Mãn Quán, số 7 Uy Mãnh Phúc Tinh, một mạch vượt qua hàng loạt đối thủ chiếm lại hai ngôi đầu. Số 9 Ngày Ngày Vui Vẻ và số 4 của Salta cũng gắng sức bứt phá, có điều tạm thời vẫn chưa thấy hy vọng. Những con ngựa chạy trước đã gây ra cản trở nhất định, có vẻ như đã hơi muộn một chút...

Tất cả khán giả đều đứng hết dậy, lớn tiếng cổ vũ cho con ngựa mình đã chọn. Toàn trường đua trở nên náo nhiệt không thể tả, thậm chí cả Salta và Đường Linh cũng quên hẳn tính cách thường ngày, reo hò đến khản cả cổ. Thực ra khá nhiều người đến đây chỉ là để hưởng thụ chút cảm giác điên cuồng, giải tỏa phần nào áp lực cuộc sống thường nhật... Chỉ có Lý Phong là vẫn bình tĩnh, lẳng lặng nhìn con ngựa số 9 “của mình”...

Hắn không biết gì về đua ngựa, có đọc mấy tài liệu kia cũng vô ích. Điều khiến Lý Phong đặt cược vào số 9 chỉ thuần túy là một cảm giác... Khi nhìn con ngựa đó, hắn nhận ra một thứ áp lực, đúng hơn là một cỗ sát khí tỏa ra trên người nó. Như thể một ngọn núi lửa chuẩn bị bùng phát sau thời gian dài im lặng vậy...

“Số 3 và số 7 vẫn dẫn đầu... Trời đất... số 9 và số 4 đang vượt lên, khí thế của Ngày Ngày Vui Vẻ vô cùng dũng mãnh, đặc tính hậu bền đã được thể hiện. Xem ra khi đến trại mới nó đã hoàn toàn lột xác, hay lắm... số 9 bắt đầu giai đoạn nước rút, thời điểm dốc toàn lực bứt phá đã đến...!”

Trên đường đua, bốn con số 7 số 3 số 9 số 4 vượt hẳn lên đầu, toàn lực xông về đích. Không biết từ lúc nào số 9 và số 4 đã tách hẳn khỏi vòng vây, xem ra những con khác đã không còn hy vọng nữa rồi.

“Trời đất, không ngờ Ngày Ngày Vui Vẻ lại độc chiếm vị trí dẫn đầu, tốc độ vẫn đang được đẩy cao. Lạy Chúa, cứ theo đà này số 9 sẽ phá kỷ lục bứt phá của số 3 mất. Còn đang nhanh nữa, nhanh thêm nữa...!”

Số 9 một mạch băng đi, bỏ xa đối thủ phóng về đích. Không hẹn mà đồng, hàng chục ngàn người cùng ngửa mặt lên than vãn... Cửa hẹp, 1 ăn 50!

“Không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ một cuộc đua là Ngày Ngày Vui Vẻ sẽ khiến những người tín nhiệm nó vui suốt cả ngày. Về thứ hai là số 7 Uy Mãnh Phúc Tinh, thứ ba mới là ứng cử viên ban đầu Đại Mãn Quán. Biểu hiện của Ngày Ngày Vui Vẻ hôm nay có thể nói là hoàn hảo, dẫn trước vị trí thứ hai hẳn năm thân ngựa, đúng là một trận thắng rửa sạch vết nhơ xưa!”

“Vớ vẩn, như thế cũng thắng được, có nhầm không vậy?” Mã Khả bực tức giậm chân: “Đến chết mất, ai cũng bảo đỏ tình thì đen bạc, cậu với Đường Linh có đang cãi nhau không vậy?”

“Khà khà, gặp may, gặp may thôi.” Lý Phong cười vỗ vỗ vai Mã Khả. Tuy nhiên khi hắn liên tiếp thắng liền ba trận thì ánh mắt mấy người kia đã bắt đầu nghi ngờ...

“Nói thật đi, phải cậu có tay trong không? Hảo huynh đệ một đời, gần đây tài chính của tôi thâm hụt nặng vì gái, giúp anh em một tay chứ...?”

“Ừm, làm gì có tay trong! Tôi chỉ là thấy con nào thuận mắt thì chọn thôi, trò này đúng là phải xem vận may... chỉ là chơi cho biết thôi mà....!”

Salta, Đường Linh, Mã Khả đưa mắt nhìn nhau… Thắng liền ba trận, hơn nữa đều chỉ đặt một cửa, thế cũng gọi là may sao?

Tuy nhiên ngoài “may mắn” ra, e là cũng chẳng có cách giải thích nào hơn.

Rốt cuộc đua chín trận Lý Phong thắng bảy, hai trận khác có một trận phạm quy hủy bỏ kết quả, một trận về thứ ba. Càng lúc mấy người càng thấy cái gọi là “vận may” của Lý Phong thật li kì khó hiểu...

Thi đấu kết thúc, khán giả giải tán. Thấy mấy gã vẫn đang hừng hực khí thế, Đường Linh quyết định ăn luôn trong trường đua. Thường thì chỉ những chủ ngựa hay đại nhân vật mới được dùng bữa trong nhà ăn đặc biệt ở đây, nhưng với thân phận của Đường Linh tất nhiên không thành vấn đề...

Lúc họ đi xuống, con số 9 Ngày Ngày Vui Vẻ đang đứng cho phóng viên chụp ảnh, xung quanh người xúm đông xúm đỏ...

“Phong ca, xuống xem phúc tinh của ca đi, nói không chừng nó đã thơm lây từ mình đấy...”

“Đúng thế, xuống đi... Tôi cũng muốn sờ một tí, cũng mong được thơm lây … hay là sờ luôn Phong ca của ai đó cũng được...?” Mã Khả cười cười ve gian tà, lập tức bị Lý Phong cốc cho một cái.

“Ngày Ngày Vui Vẻ” vốn đang đứng rất điềm tĩnh, nhưng phát hiện ra Lý Phong nó đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào hắn. Bất chấp huấn luyện viên đang đứng cạnh, con ngựa quay đầu xông thẳng về phía Lý Phong...

Tiếng hí khẽ nhưng hung hãn vang lên, tất cả những người trong gian sợ tái mặt... Để ngựa đua đụng phải không bao giờ là chuyện chơi, huống hồ còn là con ngựa vừa lập kỉ lục bứt phá ngày hôm nay...

Lý Phong không động đậy, nhìn thẳng vào con ngựa, mắt rực lên tia hàn quang kì dị. Rất trực tiếp, hắn cảm thấy con ngựa đã phát hiện và “khiêu chiến” với mình, sát khí chọi sát khí, ai sẽ thắng ai đây?
Con “Ngày Ngày Vui Vẻ” đang hung hãn chồm lên bỗng dừng lại, chậm rãi đến trước mặt Lý Phong, cúi đầu xuống dũi nhẹ vào ngực hắn. Cảm giác động vật vốn nhạy bén hơn con người, có điều nếu đối kháng một lúc lâu thì con ngựa này vẫn không phải là đối thủ của hắn...

Salta và Mã Khả không thấy gì, nhưng Đường Linh thì khác... Lúc con ngựa xông đến, cô cảm nhận được một áp lực lạnh buốt từ cơ thể Lý Phong tỏa ra, chính luồng hàn khí ấy đã chặn cơn hung hăng của số 9 lại.

Lý Phong cười khẽ, vuốt ve đầu con ngựa: “Mọi người lại đây xem, lông nó mượt lắm!”

Con Ngày Ngày Vui Vẻ lập tức hí lên một tiếng, lại dũi vào người Lý Phong. Xem ra nó muốn để hắn cưỡi, có điều quy tắc ở đây không cho phép.
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Người luyện ngựa, nài ngựa, cả mấy phóng viên xúm lại túm dây cương, tò mò nhìn bốn sinh viên. Người giỏi nhìn ngựa, nhìn người cũng vài phần chuẩn xác... Mấy cô cậu này khí thế bất phàm, chỉ qua thái độ trấn tĩnh khi con ngựa hung hăng xông tới cũng thấy, hẳn không phải người thường có thể làm được.

Salta cũng có thể tay không hạ được một con ngựa, Lý Phong lại càng chẳng lý do gì bị uy hiếp, nhưng dùng ánh mắt áp chế ngựa, chiêu này là gì vậy...?

Lý Phong vỗ vỗ đầu “Ngày Ngày Vui Vẻ”: “Anh bạn nhỏ, rảnh rỗi ta sẽ đến thăm ngươi, sau này nhất định phải thắng thêm nhiều trận nữa đó!”

Không muốn dài dòng với mấy phóng viên đưa chuyện, bốn người bỏ đi luôn. Đường Linh mời dùng bữa, tất nhiên mấy gã không khách sáo, có điều...

Mã Khả đột nhiên đứng sững lại, mắt dán về một phía, ngẩn người... Lý Phong nhìn thấy cũng chẳng buồn đoán, cái có thể khiến Mã tiểu tử đờ đãn ra như thế chỉ có mỹ nữ thôi!

Quả nhiên bên cạnh cửa sổ nhà ăn, một thiếu nữ đang ngồi, vừa đọc tạp chí vừa dùng bữa. Tuy mặc bộ đồ thể thao nhưng cô gái vẫn tạo cho người ta một cảm giác hết sức thanh nhã xinh đẹp, coi như tiểu tử Mã Khả này còn có mắt...

“Đừng nhìn nữa, mắt sắp rơi ra kia kìa... Đây là mục tiêu mới nhất của cậu hả?” Lý Phong không thể không vỗ vai Tình thánh đang chết đứng.

Mã Khả không hề tỏ ra phấn khích, chỉ thở dài: “Mục tiêu gì chứ, ài... cả đời lần đầu tiên tôi thực sự thích một cô gái...!”

“Vớ vẩn… cậu sống bao nhiêu mà đã nói cả đời này rồi? Nếu thực sự thích thì theo mà tán đi!”

Lý Phong hiểu Mã Khả, tiểu tử này nếu chỉ ham sắc thì chắc chắn đã thao thao bất tuyệt rồi. Biểu hiện bất thường như vậy, hẳn gã đã rung động thật sự...

Tình cảm vốn là thứ không ai nói giỏi được, mấy bạn gái trước của Mã Khả… ngay tình cảm cũng không có. Lần này đúng là cơ hội tốt để lãng tử hồi đầu...

Nguồn: tunghoanh.com/co-dong-phong-bao/chuong-114-hwaaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận