Cơ Động Phong Bạo Chương 24 0: Tham Quân Lệnh, Lại Hưởng Thụ Tàn Khốc Sao


CƠ ĐỘNG PHONG BẠO
Chương 240: Tham Quân Lệnh, Lại Hưởng Thụ Tàn Khốc Sao

Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Dịch giả: Hoa Thiên

Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum

Mừng 2-9 vui vẻ

(Thiên tấn=điện thoại đi nha)
Hải Luân tỉ, bốn quái nhân của Phong Thần Hội thật sự không muốn thù lao gì từ chúng ta sao? Ba Bỉ Oa Oa đang khoan khoái ăn hoa quả nói.

"Không có, bọn họ hẳn là không phải loại người như vậy."

"Có thể là bọn hắn không biết tầm quan trọng của Thánh Linh Bình hay không, dễ dàng bỏ qua một thứ tài phú lớn như vậy." Ba Bỉ Oa Oa lè lè lưỡi nói.

"Oa Oa, không nên nghĩ người ta như vậy, bọn họ không giống dạng người đó."

"Nước Hoa tỷ tỷ, ngươi không phải đã thích người ta rồi chứ, ta nghe nói là Phong Linh đã có bạn gái, hơn nữa lại còn rất đẹp nữa." Ba Bỉ Oa Oa vừa liếm ngón tay vừa nói.



Nước Hoa Có Độc mặt đỏ lên, "Nói cái gì, ai thích hắn, không phải tiểu nha đầu ngươi động xuân tâm chứ, nếu không thì quan tâm người ta có bạn gái để làm gì!"

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong ánh mắt vẫn có chút mất mát, thật vất vả mới kiếm được đối tượng vậy mà lại đã có chủ.

"Hừ, bổn tiểu thư rất ngốc, đối với sắc lang cấp đại thúc không có hứng thú!" Ba Bỉ Oa Oa ngồi trên ghế nói, hứng thú của nàng chỉ có tập trung vào ăn uống, mặc dù nữ hài tử thành thục rất sớm, nhưng cảm giác vẫn còn quá mông lung xa xôi, hơn nữa trong mắt nàng đối phương cũng không phải loại dễ nhìn, nhưng thật ra Lilan Carlos kia có điểm giống quân tử.

"Vậy đương nhiên, Oa Oa của chúng ta ánh mắt rất cao, không kể bọn họ, nếu có chuyện gì ta sẽ thông báo cho các ngươi."

"Hì hì, ta đã có thể đi mua thức ăn rồi chứ, đêm nay Chiến Sĩ Đao Phong sẽ khiêu chiến hai cửa ải khó khăn cuối cùng, ta phải kiên quyết duy trì!"

Chiến đấu một hồi không chiến, Lý Phong theo lệ tìm chút thời gian nhớ lại cuộc chiến vừa rồi, nơi nào trọng yếu, nơi nào phải chú ý, cơ bản là không sai. Đáng tiếc máy mô phỏng của quân đội không có huấn luyện phương diện này, Normandy A cũng thuộc loại cơ động không chiến này, bất quá còn nhiều vấn đề, trong thực tế vẫn không có cách nào xuất hiện trình độ này, bất quá Lý Phong cũng không thể cam đoan, thời gian cơ động xuất hiện cũng không ngắn, nhất là Normandy A, cơ động chiến sĩ này thuộc loại không chiến bất ngờ, mặc dù tồn tại khuyết điểm rất lớn nhưng cũng là thuộc loại cơ giáp trên không. Hắn cũng không tin quân đội sẽ không cải tiến, mà Normandy A cải tiến trên cơ bản là siêu cấp cơ giáp lục không nhất thể(cả trên không và dưới đất), bất quá cho dù có cũng rất khó thông dụng, chỉ là nếu không có, Lý Phong cũng không tin.

Chiến ý của Salta do chưa hết nên kéo Tôn Hãn đi ra ngoài đánh một trận, lấy danh là mang người mới đi tìm hiểu hoàn cảnh, đồng thời tăng thêm cảm tình, bất quá thấy thế nào cũng như không đúng.

Lilan Carlos lại không thấy bóng dáng, người này nhìn như rất nhàn, kỳ thật cẩn thận ngẫm lại. Cuộc sống lại cực kỳ có quy luật, lúc ngươi muốn gặp hắn. Hắn sẽ xuất hiện, nhưng lúc mọi chuyện chấm dứt thì lại mất tích.

Đường Linh trong khoảng thời gian này rất nhiều việc bề bộn, ngay cả thời gian rèn luyện tinh thần dị năng cũng không có nhiều, dù sao nàng là người thừa kế của công ty GAD, hơn nữa lại là duy nhất của (G) công ty cổ phần khổng lồ, nhưng có 73,5% trong tay cha mẹ Đường Linh, số cổ phần khống chế tuyệt đối là có thực lực khổng lồ, huống chi vẫn còn có đại công ty GAD lớn như vậy, mỗi cổ phiếu đều có giá tới 1000 đồng liên bang. Bởi vì Đường Linh tiếp xúc với một ít công ty kinh doanh vận tải(vận doanh), một số việc nàng không thể không biết, mặc dù cha mẹ nàng còn chưa có ý tứ muốn cho nàng tiếp nhận công ty vận doanh, nhưng phải chuẩn bị sẵn sàng. Ít nhất là phương thức vận hành công ty, một số chuyện chủ yếu, nàng phải hiểu rõ. Một khi tương lai có chuyện gì, cũng sẽ lập tức tiếp nhận tốt, cũng không phải là cái gì cũng không biết.

Loại xí nghiệp gia tộc này chính là như vậy, những người thân thích khác cùng với người đồng sáng lập cổ phần cũng rất ít, nhưng cũng không đại biểu là không có nguy hiểm, nếu mất cha mẹ, một tiểu cô nương đơn thuần muốn khống chế một công ty lớn như vậy thì thật sự như là nằm mơ, may là Đường Linh rất thông minh, ở phương diện này lý giải rất nhanh, không cần trực tiếp tham dự vận doanh của công ty, nhưng đối với một số việc, nàng cũng phải có lý giải, đối với nữ sinh tuổi nàng mà nói, cũng là một phần áp lực, bất quá lúc ở cùng một chỗ với Lý Phong Đường Linh cũng không nói nhiều, ở phương diện này cũng có vẻ tương đối thành thục, cũng không phải tiểu công chúa cái gì cũng không hiểu.

Thông minh không có nghĩa là giỏi buôn bán, thành tích học tập tốt cũng không đại biểu có thể khống chế cơ cấu khổng lồ như vậy, đương nhiên cha mẹ nàng cũng bồi dưỡng rất nhiều bộ hạ trung thành, sau cũng phải từ từ giao cho Đường Linh, chỉ là gần đây hình như càng ngày càng thường xuyên hơn.

Cái vấn đề an toàn này, nói như, tuy trình độ bảo an tuy không có khoa trương như bảo vệ tổng thống, nhưng cũng sẽ không kém bao nhiêu, tại thời kỳ hòa bình bình thường, cũng không xuất hiện vấn đề gì, nhưng làm xí nghiệp quân công(làm cùng quân đội), nhất là vào lúc này, bọn họ cũng có thể cảm thấy không khí nguy hiểm.

Thương nhân chính là trời sinh đã có thể cảm nhận nguy cơ, phòng tránh là tất nhiên.

Đối với bạn gái không tầm thường của mình, Lý Phong vẫn cư xử rất thản nhiên, hắn cũng không nghĩ tới Đường Linh sẽ giống cái đuôi ngày nào cũng theo hắn, kỳ thật hai người tuổi cũng còn rất trẻ, đều có ước mơ của chính mình, ha ha, tình yêu đại học là rất đẹp, nhưng tương lai ai nói trước được, cái vấn đề này Lý Phong cũng không muốn nghĩ đến, tất cả cứ để thuận theo tự nhiên.

Nhưng không thể phủ nhận, có lúc thật đúng là rất muốn tiểu bảo bảo là của riêng mình.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền xuất hiện, thiên tấn vang lên, là Đường Linh gọi tới.

"Tiểu bảo bảo, còn nhớ ta ư!"

"Phong ca, không nên tức giận, hì hì, nhân gia(để thế này hay hơn “người ta”) đang len lén điện thoại cho anh, nơi này giống cái lồng canh gác rất nghiêm nha, hoàn cảnh không tồi, đây là trung tâm nghiên cứu của nhà của ta đó."

Qua thiên tấn Lý Phong có thể thấy một số địa phương, nhưng nghĩ đến nơi này là hạch tâm của (G), tất nhiên vạn phần cơ mật.

"Chuyện bí mật không cần phải giải thích với ta, cứ an tâm xử lý, ta còn hai cửa thi kiểm tra, có thời gian thì xem qua."

"Đó là đương nhiên, ta là nữ nhân hâm mộ phong ca nhất mà."

Nhìn Đường Linh lộ vẻ uể oải nhưng vẫn mang vẻ mặt tươi cười, Lý Phong cũng có chút đau lòng, sinh ra trong gia đình như vậy tuy có sự chú ý rất lớn cùng với sự hưởng thụ vật chất tốt nhất, nhưng cũng phải thừa nhận rất nhiều, nếu hỏi như thế này là hạnh phúc, hay là người bình thường hạnh phúc, có lẽ chỉ có người đã thể nghiệm qua hai loại cuộc sống mới biết.

Cùng Đường Linh trò chuyện vài câu qua thiên tấn, mặc dù chỉ có một chút dấu vết, Lý Phong cũng có thể cảm giác được một số việc, đó chính là (G) có chút khẩn cấp, làm học viên quân sự lại không quan tâm tới vấn đề thế giới là nói nhảm, mà trên thực tế NUF cùng USE bên ngoài là hòa bình, nhưng tại địa khu hòa hoãn, cùng địa khu không chinh phục đã có dấu hiệu gia tăng chiến đấu, song phương thú hút số lượng lớn chiến sĩ cơ động, cái này có vẻ khác thường, lấy tài lực bọn họ, nếu không ai trợ giúp, sợ rằng làm sao cũng không nỡ đánh loại...này

Tiêu hao chiến.

Nói không chừng không chỉ có cơ giáp. Ngay cả nhân viên võ trang cũng đã quay về, Lý Phong chính mình cũng muốn đi thể nghiệm một chút, đáng tiếc đó là không có khả năng, hắn chỉ là một sinh viên.

Thu nhiếp tâm thần, miên man suy nghĩ là không thực tế, hay là ứng phó một chút việc Chiến Sĩ Đao Phong hôm nay tham gia hai cửa trắc nghiệm, Galbo đã đề cử cho hắn một số đối thủ, nhưng đều không thể khiến Lý Phong hứng thú, đối với việc biểu diễn không có ý tứ, Lý Phong cũng không nguyện ý làm. Có lẽ sau khi kiểm tra trụ cột, Chiến Sĩ Đao Phong có thể sẽ nghỉ ngơi một thời gian.

Chỉ là không nghĩ tới, muốn nghỉ ngơi không chỉ có Chiến Sĩ Đao Phong...... Thế cục luôn luôn không có cách nào khống chế.

Tại trong tinh hải vô ngân(vũ trụ vô biên?), thái dương hệ(hệ mặt trời) ngày ngày vận chuyển, hơn mười ngàn năm qua cũng vẫn như vậy, cái này là cái loài người hướng tới, theo kỹ thuật vũ trụ phát triển, thái dương hệ đã không còn thần bí, chỉ bất quá địa phương con người có thể sống quá ít, mặt trăng đã hoàn toàn được khai phát. Sao Hỏa cũng đã thành lập trụ sở, nhưng còn chưa thích hợp di dân phạm vi lớn. Cải tạo hoàn cảnh thật sự quá khó khăn, nhưng Thiên Không Thành lại không hề thiếu, chủ yếu là có người Inventer ở lại, hoặc là nơi chiến bị cùng nghiên cứu.

Tại Diêm Vương Tinh xa nhất trong thái dương hệ ước chừng có khoản hai mươi vạn trong một khối khu vực, không gian có chút không yên định, hai cái dụng cụ thật lớn đang công tác, bọn chúng chính là thiết bị định vị, đây chính là khu vực mà Kẻ Thăm Dò phát hiện có thể thoát ra, thiết bị định vị chính là cung cấp tọa độ, loại thiết bị tín hiệu này cũng là Alan trao tặng. Loài người trong quá trình thoát ra cần phải có dụng cụ chỉ hướng, đương nhiên hai cái này chỉ là thiết bị kiểm tra sơ bộ, lúc chính thức thoát ra, thiết bị chính xác hơn sẽ theo thuyền không gian vận chuyển đến.

Thiết bị sử dụng công nghệ phản vật chất có thể cung cấp năng lượng sử dụng trong mười năm. Kể cả phòng hộ tráo(vong phòng hộ), lúc có vẫn thạch(thiên thạch) đến gần, phòng hộ tráo sẽ tự động mở ra. Cho dù không mở ra được, thiết bị tự động định vị cũng sẽ điều khiển thiết bị quay lại, nghĩ ra thì mười năm sau kế hoạch thoát ra của loài người cũng đã hoàn thành, mà thiết bị vận hành cũng có thể cung cấp thông tin cho các nhân viên nghiên cứu trên trái đất, nhất là Ba Đoạn Á không gian.

Đoạn thời gian này không gian cũng có chút biến hóa nhỏ, bất quá một đoạn thời gian trước trôi qua một Tuệ Tinh(sao băng?) cùng với một ít đám Lưu Tinh(sao chổi), hẳn là từ trường mang đến ảnh hưởng nhỏ, còn chưa dẫn đến sự chú ý lớn, hơn nữa cũng không có thể vì một chút ba động nhỏ mà phái chiến hạm vũ trụ đi dò xét, cho dù nhân viên công tác muốn, chính phủ cũng sẽ không phê chuẩn, nghiên cứu vốn là tiêu tiền như nước, cho dù USE hay NUF cũng không thể cầm cự được với sự lãng phí như vậy.

Tiền cần ở đao sắc(không hiểu nổi).

Không gian có ba động rất nhỏ, một đạo ánh sáng xuất hiện, chợt lóe rồi vút qua, mà thiết bị phản ứng cũng không quá nhạy cảm, nhưng tín hiệu kia trong nháy mắt quả thật đã tăng cường, nhân viên nghiên cứu nhận được, nhưng cũng chỉ là liệt vào nhóm đối tượng nghiên cứu.

Lòai người đối với bước nhảy không gian còn đang trong quá trình tích lũy kinh nghiệm, rất nhiều hiện tượng vẫn còn chưa biết.

Nhưng ngay lúc bên này xuất hiện dị tượng, trong lúc đó tại Thiên Không Thành cách đó không xa, cũng có tín hiệu cùng loại sinh ra, phi thường đến gần chiến hạm Thiên Không vây quanh Thiên Không Thành.

Tín hiệu kéo dài một đoạn thời gian, quang mang chớp động, lấy tốc độ cực nhanh tiến vào tầng khí quyển địa cầu......

Đã sống trong trường quân sự một thời gian, cảm giác mới mẻ đã qua đi, đối với Lý Phong mà nói, rất là khô khan, khó khăn của nơi này đối với hắn có chút giống hài từ so với gia gia(quá đơn giản), nhưng cũng là quá trình này, rất nhiều người chỉ có thể thích ứng với hoàn cảnh.

Bất quá kỳ quái chính là sáng sớm hôm nay, hiệu trưởng Barbara không ngờ phái người tới tìm hắn, mỗi lần thấy cái lão hồ ly này hẳn sẽ có sự tình phát sinh, hơn nữa mỗi lần đều không đơn giản.

Mà trên thực tế, hắn quả thật đúng là muốn tìm chút sự tình để làm.

Cửa mở ra, nhìn thấy vẻ mặt lão nhân cười mị mị như mọi khi, Lý Phong cũng không khách khí, ngồi xuống ghế salon, "Hiệu trưởng đại nhân, ngài có gì phân phó, nghĩ đến cũng sẽ không phải là khen thưởng ta chứ?"

"Lý Phong, gần đây có phải cảm giác được cuộc sống rất buồn tẻ hay không, cơ hội thực tế quá ít, bạn học chung quanh quá ngây thơ, sư phụ dạy kiến thức quá thiển cẩn, lúc nào mới có thể chân thực bước đi bước đầu tiên?"

"Ha ha, lão nhân, như thế nào lại triết lý như vậy, chẳng lẽ chuyển đi nghiên cứu tâm lý." Lý Phong không nhanh không chậm nhìn Barbara nói,...... Cảm giác hôm nay lão nhân có điểm bất đồng.

Barbara cười, cười rất quỷ dị, loại tươi cười này làm cho Lý Phong cảm giác rất quen thuộc, một loại ý cười khi đối mặt con mồi, "Ngươi sợ chết không ?"

Lý Phong cũng cười, liếm liếm môi, "Lão nhân, có chuyện tốt sao, chỉ cần đủ thú vị, ta hỗ trợ miễn phí. "

Barbara nhẹ nhàng vuốt cái bàn, nhìn chằm chằm Lý Phong, "Một đoạn thời gian trước, không biết nguyên nhân gì, tinh tế chiến hạm của phe USE ta và NUF phát sinh giằng co, mặc dù không có phát sinh chiến đấu, nhưng tùy thời mà đến, khu vô chính phủ ở trái đất chiến sự lại gia tăng. Quy mô chiến đấu càng lúc càng lớn, đã ảnh hưởng tới biên giới của chúng ta, bây giờ có một cơ hội, việc này ta nói ra trước, các học viện quân sự chọn ra học viên tinh anh cho vào quân đội thực tập nửa năm đến một năm, vận khí tốt có thể trực tiếp tham gia chiến đấu."

Nói tới đây, mắt Lý Phong sáng lên, cảm giác thật sự như là sói đói, Lý Phong hàm răng cũng đập vào nhau, này đúng là cơ hội hắn chờ đợi đã lâu!

Có lẽ người khác sẽ cảm thấy hắn không bình thường. Sợ rằng cha mẹ hắn cũng không thể giải thích được, nhiều người ở Alan ra muốn làm quan quân, nhưng cũng không phải đối với chiến tranh có nhiều hứng thú, chỉ là Lý Phong lại khác, trong máu hắn đang chảy dòng máu chiến đấu, từ nhỏ đã vậy, Ma Quỷ Kim ma luyện còn làm cho ý niệm này thăng hoa, nếu không có loại dục vọng này, Lý Phong sẽ không còn là Lý Phong, người mất đi mục tiêu. Vẫn còn người sao?

"Hiệu trưởng, cho ta đi. Ta nhất định sẽ không làm Alan mất mặt!"

Lý Phong đứng lên, thẳng tắp, một cái kính lễ sạch sẽ liền lạc, đây là hành động phát ra từ nội tâm Lý Phong, cái loại hưng phấn này chỉ sợ là người khác không cách nào giải thích, nhưng hắn đối với chính mình, thì đây là một giấc mộng.

Chỉ xích thiên nhai(1 bước lên trời)!

"Cho ngươi thời gian một tuần chuẩn bị, xác minh một chút, đây không phải diễn kịch, không phải trò chơi. Ngươi sẽ phải đối diện với tử vong!" Lúc này Barbara trở nên vô cùng nghiêm túc

"Rất rõ ràng, xin hiệu trưởng đem ta an bài đến địa phương nguy hiểm nhất gian khổ nhất!"

Barbara rất hứng thú nhìn Lý Phong, "Tiểu tử, ngươi phải suy nghĩ rõ ràng. Nguy hiểm nhất gian khổ nhất, cái từ này trong ngôn từ của quân nhân có ý nghĩa gì. "

"Hiệu trưởng, ta rất rõ ràng!"

"Tốt. Ngươi đi đi, bất quá phải giữ bí mật, trừ học viên được lựa chọn, tạm thời không thể công khai. "

"Vâng, hiệu trưởng!"

Rời khỏi phòng hiệu trưởng, Lý Phong nhìn bầu trời xanh lam, phảng phất thấy được tương lai không xa, ngày này rốt cục tới rồi, hắn chính thức bước lên chiến trường, mà bây giờ hắn phải xử lý một chút chuyện khác.

Barbara đang nhìn một phần danh sách trên tay, chiến sĩ chỉ có tại chiến trường mới có giá trị, loạn thế xuất anh hùng, đây là chiến báo mới nhất, vì bảo vệ USE đó là một cơ hội tốt, đóa hoa trồng trong nhà kính sẽ mãi mãi không có kinh nghiệm qua nắng mưa.

Tin tức sắp tham quân(tham gia quân đội) tới tương đối đột ngột, đây đối với rất nhiều học viên quân giáo(học viện quân sự) mà nói đều là một cơ hội, một khi có ghi chép thực tế quân sự, không thể nghi ngờ là ở tư liệu cá nhân sẽ có thêm một chút đánh giá tốt, đối với phát triển sau này có tác dụng rất trọng yếu.

Lý Phong cũng không coi trọng cái này, hắn chỉ khát vọng, khát vọng vô hạn, nhưng tỉnh táo lại, quả thật có rất nhiều chuyện phải xử lý, phương diện cha mẹ, hắn rất rõ ràng, Barbara cả ngày cười mị mị giống lão nhân vô hại, nhưng tuyệt đối là nói được thì làm được, nếu yêu cầu cấp bậc nguy hiểm của quân nhân, tuyệt đối có nguy hiểm tánh mạng, mặt khác, làm sao có thể nói cùng Đường Linh ,...... Cái này hoàn hảo, làm tinh anh của Alan, Đường Linh khẳng định cũng sẽ được tuyển, nhưng rất hiển nhiên, hai người không có khả năng được phân đến cùng một chi bộ đội tác chiến, chia lìa một đoạn thời gian chỉ sợ là điều tất nhiên.

Trăng có khi tròn khi khuyết, có một số việc là sớm muộn cũng sảy ra, sự tình trong chiến tranh vũ trụ cũng phải xử lý một chút, dù sao hắn cũng có trách nhiệm, hắn vừa đi, Lilan Carlos, Salta khẳng định cũng không thiếu phần, vài đại tướng của Phong Thần Hội biến mất, đối với thực lực liên minh này tuyệt đối là đả kích trầm trọng, nhưng đây là không có biện pháp.

Bây giờ cái gì cũng không ngăn cản được quyết tâm của Lý Phong.

Đang lúc Lý Phong muốn cùng Đường Linh thương nghị, Tiểu công chúa cũng điện thoại tới, hai người hẹn gặp trong ký túc xá, nhận ra được Đường Linh rất gấp.

Đường Linh lo lắng chạy ào vào cửa, "Phong ca, anh không thể đi nơi đó, tuyệt đối không cho!"

"Nơi nào?"

"Anh không biết? Hiệu trưởng hơi quá đáng, nơi đó hiệu xuất tử vong đến 90%, như thế nào có thể đưa anh đến đó, em tuyệt không đáp ứng, việc này em nhất định phải quản, không cần lo lắng!"

Đường Linh tức giận nói, rất ít khi nhìn thấy nàng sẽ có vẻ mặt như vậy.

"Linh nhi, đừng có gấp, chậm rãi nói, không phải là thực tế sự tình như thế sao?"

"Anh biết, đúng vậy, anh, em, Salta, Lilan Carlos, Mộ Tuyết, còn có hơn mười học trưởng đều được lựa chọn, em đi chính là hạm đội Sao Hỏa, nhưng."

Chính là vì chạy quá nhanh, Đường Linh có chút thở không nổi.

"Vậy là tốt, hạm đội Sao Hỏa chính là hạm đội Thiên Không chủ lực của USE, đó vẫn là ước mơ của em mà."

"Em biết, nhưng là, anh cùng Salta đều bị an bài tới nhóm ở khu vực chiến đấu, nhất là anh, là địa khu sa mạc tháp khắc lạp mã(sau gọi là “Takelama”) nguy hiểm nhất, bức xạ nơi đó còn chưa có bị tiêu trừ hết , làm sao có thể phái sinh viên đến đó được!"

"Ha ha, bảo bảo đừng giận, đây là anh chủ động yêu cầu hiệu trưởng, yên tâm đi, anh không có việc gì đâu!"

Lão nhân này thật đúng là không khách khí, đạt tới 90% tử vong, nói cách khác là bộ đội cảm tử sao,...... Thật không biết, trừ hắn, còn ai muốn đi, sách sách,...... Hắn rất thích!

"Anh làm cho em như thế nào có thể yên tâm, anh này xấu, chết đi, tốt nhất chết sạch sẽ đi!"

Nói đến đây Đường Linh cũng tức giận đến phát khóc, Lý Phong đối với tràng diện cũng cảm thấy khó ứng phó được, loại tình huống này thật sự là đại não không có cách nào, chỉ có thể cẩn thận an ủi, thật là quan tâm tất loạn, hắn tự thân mang nguy hiểm, hoặc là ngày sau cũng vẫn mang nguy hiểm tồn tại, có thể thật sự không thích hợp với nữ hài tử bình thường, ngày sau, Đường Linh nói không chừng sẽ khóc càng nhiều hơn.

Hắn rất rõ ràng, trong cơ thể hắn có một cỗ dục vọng mạo hiểm không thể áp chế được, Đường Linh,...... Ai, Lý Phong gắt gao ôm nữ nhân của mình, đều nói nam nhân không nên làm cho người đàn bà của mình rơi lệ, xem ra chính mình không phải là nam nhân tốt.

"Linh nhi, tin tưởng anh, bất luận là trong hoàn cảnh khó khăn thế nào, anh cũng sẽ sống sót,...... Kỳ thật em cũng không cần lo lắng quá mức, anh có thể chỉ là đi làm hậu cần, muốn trực tiếp ra chiến trường cũng không dễ dàng vậy, cho dù anh muốn, bọn họ cũng sẽ không tùy ý cho một người còn không phải là tân binh đi bậy bạ đâu."

Đường Linh nháy nháy mắt, lau lau nước mắt, hình như cũng có đạo lý, nhưng loại địa phương này rất nguy hiểm, quá nguy hiểm, chính là phải ở đó thời gian dài, nàng cũng biết Lý Phong từ trong xương tủy là muốn mạo hiểm, cũng biết, tất sẽ lo lắng.

"Tốt lắm, hạm trường đại nhân tương lai, ý chí kiên cường rất cần có, nói không chừng ngày nào đó anh còn phải nghe em điều khiển nha."

Đường Linh cũng nhịn không được phải bật cười, người xấu này còn có thể đùa nàng.

"Em bất kể những cái khác, chỉ cần anh an toàn!"

"Ngẫm lại xem anh là ai, Chiến Sĩ Đao Phong, thiên hạ vô địch, chớ sợ!"

"Ba hoa, một khi tiến vào nhóm chiến đấu, thiên tấn đều phải để quản lý cất giữ, muốn liên lạc cũng chỉ có thể dùng điện thoại bên trong quân đội, vậy Phong Thần Hội của anh thì làm sao?"

"Bên Túc Cầu Quán Lam anh sẽ nói, lúc không xuất hiện, tùy Mã Khả quản lý là được, một cái hành hội phát triển tự nhiên phải có tinh anh, nhưng trọng yếu hơn đó là tinh thần đoàn thể, chỉ cần mô thức chúng ta thành lập được chấp hành, Phong Thần Hội tự bảo vệ là không thành vấn đề, hơn nữa chúng ta còn có đòn sát thủ."
truyện copy từ tunghoanh.com
Trách nhiệm là phải có, Lý Phong đương nhiên sẽ không bỏ mặc như vậy mà không quan tâm, Mã Khả gần đây rất cố gắng học tập, nhưng lại một mực nghiên cứu cách làm thế nào lợi dụng chiến tranh vũ trụ để kiếm tiền, gen thương nhân trong người hắn cuối cùng đã bắt đầu làm việc, nhưng có đám người Salta, Mã Khả cơ hồ không có cơ hội phát huy, lần này những người bọn họ lui lại, vừa lúc cho Mã Khả một cơ hội, chỉ cần có Túc Cầu Quán Lam cùng Tháp La, Thiên Thiên Bát Quái trông chừng hắn, thuận lợi giúp đỡ cũng không phải vấn đề, cần xin lỗi nhất chính là Túc Cầu Quán Lam, nàng ở cái hành hội này đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, nếu cứ như vậy mà đi, thật sự không tốt lắm.

Nhân sinh trên đời, sợ rằng một số thời điểm phải thiếu người, nhưng chỉ cần còn sống, ắt sẽ có một ngày, hắn không phải đi chịu chết, mà là đi hưởng thụ sự tàn khốc!

Cuối cùng sẽ có một ngày hắn quay trở lại.

Nguồn: tunghoanh.com/co-dong-phong-bao/chuong-240-9zaaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận