QUYỂN I - NGUYỆT THẦN
Chương 67: Lại lập kỷ lục
Dịch giả: Dạ Miêu xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
“Thua rồi!”
“Thất bại thảm hại!”
“Chúng ta nhiều người đến thế mà lại thua trong tay một tên Võ giả cấp bốn…”
Trong phòng họp cá nhân của đoàn săn ma Vương Giả, bọn người Thiểm Điện, Ô Vân, Cuồng Phong đang tụ tập lại một chỗ thảo luận chuyện gì đó rất sôi nổi, lời lẽ quyết liệt.
Khi bọn họ thấy đội trưởng Ninh Tịnh cùng thành viên cuối cùng trong đội là Tinh Thiên một trước một sau bị truyền tống ra ngoài thì những tiếng nói chuyện ồn ào lập tức lên đến đỉnh điểm.
“Đội trưởng Tịnh, chẳng lẽ ngay cả chị cũng…”
“Không thể nào… Đội trưởng là Võ giả cao cấp, kinh mạch toàn thân đều được đả thông, chân khí truyền khắp mọi ngóc ngách trong cơ thể. Còn tên kia chỉ là Võ giả cấp bốn, sao hắn lại ám sát đội trưởng được?”
Ngay cả bản thân Tinh Thiên bị truyền tống ra ngoài cùng lúc đó cũng không thể tưởng tượng nổi những chuyện mới diễn ra, ánh mắt ngạc nhiên của cô đặt lên người Ninh Tịnh.
Thấy mọi người đều nhìn mình, Ninh Tịnh buồn bả lắc đầu rồi nói một cách cay đắng: “Nếu ta điều tiết chân khí tạo nên một lớp màng bảo vệ cơ thể thì tên Võ giả cấp bốn đó chưa chắc đã phá tan được tầng phòng ngự của ta, ít nhất lúc đối phương ra chiêu thì ta có thể phản ứng lại… Nhưng mà…”
“Nhưng sao thế đội trưởng?”
“Lúc đó, ta chẳng khác nào dùng tốc độ nhanh nhất của mình lao thẳng đến mũi kiếm do tên đó chém ra, sức mạnh của chiêu đó được tăng lên nhờ lực gia tốc khiến cho chân khí hộ thân của ta không thể phát huy được chút tác dụng nào…”
Nói đến đây, Ninh Tịnh kể lại mọi chuyện đã diễn ra trong thời khắc cuối cùng của đợt kiểm tra cùng với cách nghĩ và suy đoán suy đoán của bản thân lúc đó. Đến cả những chi tiết như cô rốt cuộc bị giết chết như thế nào cũng chẳng hề giấu giếm.
Sau khi nghe đội trưởng Ninh Tịnh kể lại, bọn người Cuồng Phong đều hít sâu một hơi, mặt đầy hoảng sợ.
“Tên võ giả cấp bốn này… Tâm cơ thật đáng sợ. Không ngờ hắn lại nắm bắt được tâm lý con người đến trình độ này!”
“Nếu không phải tự mình trải qua thì e rằng chúng ta chẳng thể tin được có chuyện như thế này xảy ra. Ai ngờ được một tên Võ giả cấp bốn lại có thể đánh bại toàn bộ những thợ săn ma như chúng ta chứ, cứ như phép nhiệm mày ấy.” Cuồng Phong cười khổ một tiếng: “Nói ra có lẽ mọi người không tin, đến tận bây giờ tôi vẫn không biết tại sao bản thân lại bị đá ra khỏi nhiệm vụ săn bắn sinh tử.”
Ngay cả một người có tính cách hơi thô lỗ như Lôi Bạo lúc này cũng trở nên hiền lành hơn, y thấp giọng lẩm bẩm: “Tôi cũng chẳng rõ lắm! Lúc phát hiện ra tên đó đang lặng lẽ đến gần thì bỗng nhiên bị giết chết…”
Thiểm Điện tức tối huơ kiếm nói: “Tên nhóc đó chỉ là một kẻ nhát gan mà thôi, hắn nào dám giao phong chính diện. Nếu mặt đối mặt thì bất cứ ai trong số chúng ta cũng đều có thực lực giết chết hắn.”
Mọi người im lặng nhìn Thiểm Điện.
Bảo một tên Võ giả cấp bốn bỏ đi ưu thế ám sát để chiến đấu trực tiếp với một tên Võ giả cấp sáu như cô sao?
Chẳng thà bảo tên đó đứng yên để cô giết đi cho rồi.
Lúc này, một người đàn ông trung niên thoạt nhìn khá uy nghiêm từ bên ngoài bước vào. Đi theo sau lưng ông ta là hai anh em Vương Ly và Vương Đạo.
“Đội trưởng Lý Trấn!”
Nhìn thấy người đàn ông này, bọn người có chút kiêu ngạo như Thiểm Điện nhanh chóng đứng dậy chào hỏi một cách cung kính, biểu lộ sự tôn kính của bản thân đối với cao thủ.
“Ừm!” Lý Trấn khẽ gật đầu rồi nhìn sang Ninh Tịnh: “Trong lần nhiệm vụ này, bởi vì phán đoán sai lầm của ngươi mà toàn đội bị diệt trong tay một tên Võ giả cấp bốn. Cấp trên đã quyết định hủy bỏ tư cách đội trưởng của ngươi, tạm thời trở thành một đoàn viên bình thường, đãi ngộ theo đó cũng giảm xuống mức bình thường. Ngươi có ý kiến gì không?”
Nghe thấy Lý Trấn nói vậy, bọn người Thiểm Điện, Ô Vân đều lên tiếng cầu xin: “Đội trưởng, nhiệm vụ lần này của chúng ta thất bại đều là do…”
Ánh mắt của Lý Trần liếc qua những người này rồi cất giọng nói có chút lạnh lùng: “Trước đến nay ta chưa bao giờ muốn nghe lý do. Thất bại chính là thất bại, không cần biết nguyên nhân là do đâu.”
“Chuyện này…”
“Ninh Tịnh, chuyện này xử trí như vậy ngươi có phục không?”
“Đội trưởng, tôi hiểu… Tôi không có ý kiến gì cả.”
Việc thưởng phạt phân minh của đoàn săn ma Vương Giả nổi tiếng cả thành Thiên Đô. Nếu phạm lỗi thì ngay cả những người giữ chức phó đoàn trưởng cũng đều bị nghiêm trị. Chế độ thưởng phạt phân minh, chính sách thanh liêm chính là điều quan trọng làm nên một đoàn săn ma hùng mạnh, đứng đầu thành Thiên Đô như bọn họ.
“Chẳng hay hai vị có hài lòng với kết quả này không?”
Những lời này của Lý Trấn tất nhiên là muốn nói với hai anh em Vương Ly, Vương Đạo.
Tuy trong lòng hai người này không hài lòng lắm nhưng danh tiếng của đoàn săn ma Vương Giả tại thành Thiên Đô rất tốt, nghe nói đoàn trưởng là Võ giả Tiên Thiên mật cảnh nên hai người họ chỉ đành gật đầu chứ không dám chỉ trích quá đáng.
“Ninh Tịnh, căn cứ theo quy định của chúng ta. Nếu nhiệm vụ thất bại thì chúng tả phải bồi thường gấp hai lần tiền thuê. Số tiền này sẽ trừ vào tài khoản của ngươi.”
“Vâng… thưa đội trưởng…”
“Hai vị… mời!”
Hai người Vương Ly và Vương Đạo cũng không muốn ở lại đây lâu nên chắp tay rồi rời đi.
“Đội trưởng Lý… Chúng tôi cũng có một phần trách nhiệm trong truyện này, chẳng lẽ cứ để một mình đội trưởng Ninh gánh hết thế sao…”
“Không nói nhiều nữa.”
Lý Trấn nói xong, ánh mắt dừng lại trên người hai anh em Vương Ly và Vương Đạo mới rời đi.
Nhưng tâm tư của ông đã sớm đặt ở nơi nào rồi.
“Võ giả cấp bốn à…”
…
“Hệ thống đang thống kê đánh giá kết quả…”
“Bíp! Quá trình đánh giá kết quả hoàn tất. Tổng điểm đạt được, 472. Cấp bậc đánh giá, đại sư.”
“Bíp! Do trong quá trình kiểm tra quyền hạn ba sao của Nguyệt Thần giới, bạn được đánh giá cấp đại sư nên ngoài 50 điểm tích lũy cơ bản ra còn được nhận thêm số điểm thưởng bằng năm lần điểm cơ bản. Đồng thời bạn được nhận thêm phần thưởng là Huyền Vũ đan.”
“Bíp! Do trong quá trình kiểm tra quyền hạn ba sao của Nguyệt Thần giới, kết quả 472 điểm cấp đại sư đã thay thế kết quả 171 điểm loại ưu trước đây, trở thành kết quả tốt nhất trong năm của thành Tinh Diệu nên bạn được nhận thêm số điểm bằng một lần điểm cơ bản.”
“Bíp! Do trong quá trình kiểm tra quyền hạn ba sao của Nguyệt Thần giới, kết quả 472 điểm cấp đại sư đã thay thế kết quả 456 điểm cấp đại sư trước đây, trở thành kết quả tốt nhất trong lịch sử thành Tinh Diệu nên bạn được nhận thêm số điểm thưởng bằng mười lần điểm cơ bản. Tổng cộng bạn nhận được 850 điểm.”
“Bíp! Chúc mừng bạn đã hoàn thành lần kiểm tra quyền hạn ba sao của Nguyệt Thần giới, nhận được quyền hạn ba sao cùng không gian tu luyện cá nhân cấp ba. Tổng điểm tích lũy hiện tại của bạn là 1378. Xếp hạng thế giới, chưa lọt tốp một triệu, không thể hiển thị. Xếp hạng trên Trái Đất, chưa lọt tốp trăm ngàn, không thể hiển thị. Xếp hạng thành Tinh Diệu, 8561.”
“Bíp! Bạn dùng tu vi Võ giả cấp bốn cùng quyền hạn một sao tham gia kiểm tra vượt cấp thành công nên được nhận thêm phần thưởng là hướng dẫn viên.”
“Bíp! Tổng điểm tích lũy hiện tại của bạn là 1378, đã đủ tiêu chuẩn 1000 điểm tham gia kiểm tra quyền hạn bốn sao. Tham gia hay bỏ qua?”
“Bíp! Hệ thống kiểm tra xác định cảnh giới võ đạo của người nắm giữ quyền hạn ba sao 123 quá thấp. Hiện tại bạn có thể sử dụng 500 điểm tích lũy để nâng cao tu vi Võ giả lên cấp sáu. Sử dụng hay bỏ qua?”
…
Đủ loại tin tức được thông báo liên tục phát ra từ chiếc lắc đeo trên tay, từ điểm tích lũy cho đến các phần thưởng nhận được.
1378 điểm tích lũy.
Huyền Vũ đan.
Ngoài ra còn có nhắc nhở sử dụng 500 điểm tích lũy để nâng cấp bậc Võ giả từ cấp bốn lên cấp sáu.
Dựa theo độ khó của lần kiểm tra quyền hạn ba sao, Vân Hi biết rõ đây đã là cấp bậc cao nhất mà hắn có thể đạt được. Chỉ dựa vào tu vi cấp bốn như hiện tại, hắn khó lòng mà hoàn thành lần kiểm tra quyền hạn bốn sao được, nhưng nếu bản thân nâng tu vi lên cấp sáu thì đó lại là chuyện khác.
Hơn nữa, sau khi lên cấp sáu, hắn sẽ dựa vào sức mạnh chuyên dùng để đột phá cảnh giới của Huyền Vũ đan để nâng tu vi lên cấp bảy, qua đó trở thành Võ giả cao cấp. Đến lúc ấy, nói không chừng hắn còn có thể thử kiểm tra quyền hạn năm sao.
Nghĩ đến đây, Vân Hi nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Sử dụng 500 điểm tích lũy nâng cấp bậc Võ giả lên cấp sáu.”