Cầu Ma Chương 1242: Một kiếm phong thiên

 
 Cầu Ma - tác giả Nhĩ Căn
Quyển thứ sáu: Man Hoang Kiếp

Nguồn: metruyen.com

Nguồn dịch: Qdian.com

(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Dịch giả Tinhvặn †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


Chương 1242: Một kiếm phong thiên

Sưu tầm: tunghoanh.com




    Cùng với ngàn vạn động vật biển chết đi, sát khí trên người Tô Minh càng đậm đặc hơn, có vẻ cực kỳ lạnh lùng, âm trầm, làm sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc xung quanh nhìn thấy mặt lạnh lùng của Tô Minh.

    Những lão già như Nha Man, Xích Lôi Thiên từng theo Tô Minh đuổi đi tiên tộc có thấy mặt máu lạnh trong tính cách của hắn rồi, nhưng nhiều tộc nhân Man tộc nơi đây thì là lần đầu tiên trông thấy Man Thần tàn khốc. Tinh thần họ chấn động, đáy lòng run rẩy. Họ chính mắt thấy Man Thần của mình máu lạnh đối xử với kẻ địch, tình cảnh này làm tinh thần mọi người rung động, thành dấu ấn khắc sâu vĩnh viễn.



    Cùng lúc động vật biển bị diệt vong, Tử Hải biến thành màu tím, bàn tay to lớn không chút Tô Minhạ dừng ấn vào mặt biển Tử Hải, nhấn mạnh xuống. Nước biển chấn động, không ngừng tan biến.

    Tô Minh muốn tuyệt hậu, xóa hết dấu vết của những động vật biển, bao gồm con thú nhỏ còn trong Tử Hải, và hoàn cảnh cho chúng nó sinh tồn đều bị một chưởng này đánh tan nát.

    Phần lớn nước biển bốc hơi, hơi tím, đỏ dâng lên trong nước biển biến mất. Mấy giây sau, một tiếng nổ điếc tai vang vọng, bàn tay to lớn biến mất.

    Cùng lúc đó, đất Man tộc không còn biển, lộ ra trong đất Man tộc các đại lục bị nhấn chìm, phế tích Đại Ngu hoàng cung và Đông Hoang tháp truyền thừa.

    Lúc này bầu trời vang tiếng xé rách, có tiếng rít sắc nhọn văng vẳng. Trên trời phút chốc xuất hiện từng cái bóng mơ hồ, những cái bóng đến từ thế giới khác trong vòng xoáy âm tử bị kêu gọi đến, hung phạm ngoài vòm trời. Bên trong có song sinh tiên linh lúc trước Tô Minh từng trông thấy, một vài sinh mệnh khác nhau, chúng mang sát khí tới gần.

    Bọn chúng rầm rộ xuất hiện, như mưa to sắp đổ ập xuống. Tô Minh hừ lạnh, vung tay áo, thật nhiều tử khí, huyết khí dâng lên từ Tử Hải biến mất trong trời đất Man tộc theo tay áo của hắn bay lên trời.

    “Phong!” Tô Minh lạnh nhạt nói.

    Chỉ một chữ, những khí thể tím xoay tít, thành vòng tròn to lớn. Khí thể đỏ thì lập tức vặn vẹo, hình thành phù văn, mạch lạc phức tạp lao lên trời. Khoảnh khắc những hung phạm bên ngoài muốn xông xuống thì khắc trên bầu trời.

    Phạm vi phong ấn cực lớn phủ lên cả bầu trời thế giới Man tộc, hình thành phong ấn. Tiếng nổ ngập trời, tất cả hung linh bên ngoài trong một giây không thể phá tan tiến vào, bị ngăn cách bên ngoài Man tộc.

    Thậm chí các tính toán muỗn cưỡng ép đột phá khi đụng chạm vào phong ấn thì phát ra tiếng hú thê lương, thân hình nhanh chóng héo tàn, chớp mắt thành mây khói, bị hút đi mọi thứ.

    Một chưởng, một phong, trời và đất không còn tồn tại uy hiếp Man tộc. Nhẹ nhàng, mây bay nước chảy. ánh mắt Tô Minh tập trung vào bóng dáng sương đen bị rung động.

    “Phân thần bình thường không phải là đối thủ của Tô ta.” Tô Minh lạnh nhạt liếc bóng dáng khói đen.

    Tô Minh cất bước đi tới. Khoảnh khắc Tô Minh tiến lên, bóng áo đen vội thụt lùi ra sau, lý trí ít ỏi cho gã cảm nhận nguy hiểm từ người Tô Minh, đó là sự khủng bố có thể tiêu diệt được gã.

    Khi người áo đen thụt lùi, bóng dáng Tô Minh không có chút dao động, hư vô không vặn vẹo, lặng lẽ không để cái bóng áo đen xuất hiện đã xuất hiện bên cạnh gã, giơ lên tay phải đánh xuống một chưởng.

    *Ầm!*

    Cái bóng khói đỏ bị xé rách bốn, năm mảnh, thành nhiều sương khói tán loạn, cách ngàn mét nhanh chóng ngưng tụ, lại thành hình. Đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm vào Tô Minh, lộ ra vẻ vô cùng kiêng dè.

    “Muốn tiêu diệt lão phu thì trừ khi có ý chí vượt qua bản ý của lãop hu, nếu không thì ngươi không có cách nào bị thương lão phu. Tô Minh, ngươi rất mạnh, nhưng muốn giết lão phu thì còn chưa đủ!” Giọng người áo đen dù vẫn khàn khàn nhưng trôi chảy hơn chút, hiển nhiên ba ý chí sắp hoàn toàn thức tỉnh.

    Tô Minh không biết những điều đó, dù có biết cũng sẽ không để ý. Tô Minh quay về Man tộc vốn là định quậy một trận, tra ra nhiều chuyện bí mật.

    Tô Minh cười nhạt, lại nhấc chân đi tới.

    Chính lúc này, bóng khói đen giơ hai tay ấn pháp quyết, mạnh đẩy tới trước, giọng của gã vang vọng.

    “Thủy phương đông!"

    “Kim phương tây!"

    “Hỏa phương bắc!"

    “Mộc phương nam!"

    “Thổ trung ương!"

    Sương khói đen nói nhanh, khi thốt ra năm câu này thì trước mặt gã xuất hiện năm luồng khói, sương khói vặn vẹo xuất hiện năm hình dạng bảo kiếm, thủy bình, mộc nha, mồi lửa, đất đen xoay nhanh, dung hợp lại, hóa thành màn sáng hình tròn như trận pháp, khoảnh khắc bắn hướng Tô Minh. Khi lao tới thì màn sáng càng lúc càng lớn, chớp mắt đã là ngàn trượng, như muốn trấn áp hắn.

    Vẻ mặt Tô Minh như thường, không chút thay đổi. Khi ngũ hành trận đến, hắn há mồm phun khí. Có vệt sáng tím bay ra, ở trước mặt Tô Minh hóa thành mộc kiếm màu đỏ. Mộc kiếm xoáy hiện vòng quanh người Tô Minh, tiếng kiếm ngân vang to lao vào trận pháp vô hình, mũi kiếm chém xuống.
    Một vệt trăng khuyết ánh sáng tím hiện lên đụng chạm với ngũ hành trận. Trận pháp nhanh chóng dung hợp, trong chớp mắt đã biến mất dưới kiếm quang này.

    Tình cảnh này làm người khói đen hút ngụm khí, mắt chớp lóe, lập tức hóa thành cầu vồng nhanh chóng lùi ra sau.

    “Đây là kiếm gì? Hơi quen mắt, không nhớ rõ. Nếu bản ý thức tỉnh thì có thể nhận ra, ta không giữ nhiều ký ức."

    Khi bóng khói đen rút lui, Tô Minh giơ tay phải chỉ hướng gã.

    Kiếm gỗ màu tím ong một tiếng, biển mất, khi xuất hiện đã ở bên cạnh bóng áo đen, quét mạnh, thân hình phát ra tiếng gầm rống tuyệt vọng.

    “Đây chỉ là phân thần của lão phu, lão phu sắp thứ tỉnh. Tô Minh, khi lão phu thức tỉnh thì chính là giây phút ngươi hối hận!"

    “Tô ta sẽ chờ.” Tô Minh lạnh nhạt nói, tiếng gầm thê lương vang lên.

    Kiếm gỗ màu đỏ vòng quanh một vòng, bóng áo đen tan thành mây khói.

    Tuyệt Ý Kiếm, một trong chín kiếm thánh khí của Đại Minh bộ lạc, bảo tồn cực kỳ hoàn hảo, lực lượng của nó ... lúc trước Tô Minh chỉ thi triển ba phần.

    Thế giới Man tộc, trên bầu trời treo mặt trời mới mọc, ánh mắt sáu mươi vạn tu sĩ Man tộc xung quanh tập trung vào người Tô Minh, bọn họ thấy hắn giơ tay thì động vật biển đều diệt, Tử Hải hóa thành không khí.

    Bọn họ cũng chính mắt thấy Tô Minh vung tay áo, phong ấn khung trời, khiến hung linh bên ngoài khó thể bước vào nửa bước. Nếu những điều này chỉ là chuyện thứ yếu thì họ chứng khí tuyệt thế kiếm ý như hồng.

    Lúc trước ba ý chí phân thần giáng xuống, dù chỗ này có nhiều tu sĩ Man tộc không hiểu biết bọn họ là ai, nhưng đối với đám người Nha Man, Vô Song thì họ lờ mờ mò ra bí ẩn một đám người đến thế giới Man tộc.

Nguồn: tunghoanh.com/cau-ma/chuong-1242-9Rdbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận