Cực Phẩm Gia Đinh Chương 622 : Nghiên cứu của Ngưng nhi

Chương 622: Nghiên cứu của Ngưng nhi



Dịch: vo vong

Nguồn: tangthuvien.com








- Thật sao?!
Lâm Vãn Vinh vui mừng nhìn đi, hắn chẳng thể ngờ được, trong mấy vị lão bà ở nhà, Lạc tiểu thư ham chơi lại mang thai ngay sau Thanh Tuyền. Tốc độ thật nhanh, còn vượt qua cả Xảo Xảo và Tiên Nhi, cứ thế này mà tính, lại thêm trong bụng tiểu muội muội, đến cuối năm sau, Lâm gia ít nhất cũng có bốn hài tử, quả thực đã khai chi tán diệp (có thai) rồi.

- Ngưng nhi, nàng thật giỏi!
Lâm Vãn Vinh ôm lấy nàng, cười đến nứt cả mắt ra:
- Khó trách mấy buổi tối đó muội đều kéo ta chạy về phòng, biểu hiện thì cực kì gắng sức.

- Đại ca…
Lạc tiểu thư càng thêm nóng bỏng, cũng chẳng thể chịu được sự trêu đùa thế này của hắn, không nén rổi khẽ rên rỉ những tiếng khe khẽ, xấu hổ dậm châm liên tục.



Lâm Vãn Vinh khẽ dụng lực hít hít mấy cái trên mái tóc mềm mại của nàng, cười híp mắt nói:
- Ngưng nhi, muội phát hiện ra từ lúc nào thế?

Ma chưởng của hắn lần mò loạn lên trên bụng tài nữ. Lạc tiểu thư mặt đỏ bừng, tim đập rộn, xấu hổ nói:
- Muội vốn chỉ lo đến chuyện đi Cao Lệ cùng huynh lần này, từ kinh thành tới Sơn Đông đều chưa phát giác ra. Khi đến Tế Ninh này được mấy ngày, nguyệt tín không đến, thỉnh thoảng lại nôn mửa, ăn thì không vào. Từ tỉ tỉ bắt mạch cho muội, mới biết là đã có thai rồi.

- Từ tiểu thư tới Sơn Đông rồi?
Lâm Vãn Vinh mở to mắt ra hỏi.

- Huynh quên rồi sao?
Lạc Ngưng tức cười lườm hắn:
- Huynh bỏ ra mười lượng bạc, lừa bịp lấy một chiếc thuyền thiết giáp của người Pháp Lan Tây, không phải đã kêu Chỉ Tình tỉ tỉ tới nghiên cứu sao? Tỉ ấy đã mang theo mấy công tượng của Thần Cơ doanh, ở trên thuyền mấy tháng liền, mấy ngày trước mới xuống. Trước mắt, đang ở trong phủ bế quan!

- Bế quan? Từ tiểu thư muốn tu tiên sao?

- Tu tiên cái gì? Có đại ca ở đây, Chỉ Tình tỉ tỉ sao nỡ rời nhân gian mĩ diệu này chứ?
Ngưng Nhi cười khúc khích nói:
- Tỉ ấy đang ở trong phủ, nhốt mình trong phòng. Nghe nói là muốn phác thảo lại bản thiết kế chiếc thuyền thiết giáp của người tây dương!

Vẻ bản thiết kế cho thuyền thiết giáp? Lâm Vãn Vinh nghe mà cảm thấy kính trọng. Tạm không nói đến chuyện nàng vẽ như thế nào, chỉ riêng tâm tư này đã đủ để khiến người khác khâm phục không thôi rồi, đem chuyện này giao cho Từ tiểu thư coi như là đã tìm đúng người. Với tinh thần chăm chỉ chuyên tâm tìm tòi của nàng, nhất định sẽ có thu hoạch.

- Còn có một chuyện nữa.
Lạc Ngưng nói:
- Ba mươi thiếu niên đi tây dương lưu học, Chỉ Tình tỉ tỉ cũng đã giúp huynh lựa chọn xong rồi. Lần này tới Sơn Đông, đã để họ tới thích ứng trước với chiếc thuyền thiết giáp rồi.

Lâm vãn Vinh nghe mà vỗ tay tán thưởng:
- Hay cho cái thích ứng! Đây là chủ ý của ai? Thật là hiểu rõ ý của ta. Đi rất tốt, đi rất tốt a!

Lạc tiểu thư cười nói:
- Trừ Từ quân sư của chúng ta ra còn có thể là ai chứ? Đến cả Thanh Tuyền tỉ tỉ cũng tán thưởng tỉ ấy là cánh tay phải của huynh, làm việc cực kì đắc lực!

Lời này thực sự là một chút cũng không giả. Với tính cách thiên sinh lười nhác của con người Lâm mỗ mà nói, có một nhân vật chăm chỉ như Từ Chỉ Tình hỗ trợ, đó mới quả thực là sự bán công bội (hiệu quả nhiều hơn sức bỏ ra).

Lâm Vãn Vinh khẽ gật đầu, thở dài nói:
- Lần này vất vả cho Từ tiểu thư rồi. Nếu tương lai Đại Hoa chúng ta hưng vượng, đệ nhất công thần chắc chắn sẽ là nàng ấy.

Lạc Ngưng lườm hắn một cái:
- Chàng nói không cái công thần đó thì có tác dụng gì? Chỉ Tình tỉ tỉ làm như vậy là vì ai, đại ca trong lòng không rõ ràng sao?

Từ Chỉ Tình đã định thân với hắn, là thê tử chưa bước vào cửa nhà hắn. Phí tâm phí lực như thế này, tự nhiên là vì giúp phu quân của mình đạt thành tâm nguyện rồi.

Lâm Vãn Vinh vội vã gật đầu:
- Hiểu, hiểu. Từ tiểu thư đối với ta như vậy, ta nhất định phải chăm sóc tốt cho nàng ấu, giống như chăm sóc bảo bối Ngưng Nhi của ta vậy.

Lạc tiểu thư ăn được mấy lời ngọt ngào của hắn, trong lòng thoải mái vô cùng. Lại lắc đầu nói:
- Đại ca, chỉ nói là không làm là giả dối, Từ gia tỉ tỉ đã đem cả trái tim trao cho huynh rồi, vậy mà huynh cứ giả vờ hồ đồ, thực sự là quá đáng đó.

Lâm Vãn Vinh nghe mà khó hiểu:
- Cái gì mà giả vờ hồ đồ? Ngưng Nhi, muội nói ta sao?

- Không phải huynh thì còn là ai vào đây nữa?
Lạc Ngưng kéo tay hắn lôi vào trong phủ, khẽ ghé sát bên tai hắn nói:
- Đại ca, huynh đã định thân với Chỉ Tình tỉ tỉ, như vậy cũng có thể tính là phu thê rồi.

- Ồ, có thể lí giải như vậy!
Hắn gật đầu nói.

Mắt thấy đã đi tới trong sân. Bốn phía xung quanh vắng ngắt, Lạc tiểu thư thần bí mỉm cười:
- Đã là phu thê, vậy huynh còn đợi cái gì nữa? Đem thủ đoạn của huynh ra, động phòng với Chỉ Tình tỉ tỉ sớm một chút đi. Thỏa mãn tâm nguyện cho tỉ ấy, để tỉ ấy toàn tâm toàn ý vì Lâm gia chúng ta mà làm việc, cũng tránh cho tỉ ấy cả ngày tâm thần bất an.

- Động phòng?!
Lâm Vãn Vinh mở to mắt ra, khuôn mặt đầy vẻ tức giận:
- Ngưng Nhi, yêu cầu này quá đáng rồi đó! Lẽ nào trong mắt nàng, ta là người tùy tiện như vậy sao? Trong cái thế giới nhục dục tràn lan này, một nam nhân thuần khiết, muốn bảo trì trinh thao của hắn cũng thật khó lắm thay?

Lạc tài nữ cười nghiêng ngả, chút nữa thì đã chẳng thể thở nổi. Bộ ngực mềm mại của nàng rung lên hệt như một trái đào mật vừa kết trên cây vậy.

Nàng khó khăn lắm mới ngừng ho được, yêu kiều nói:
- Nam nhân thuần khiết? Đại ca, có phải huynh nói đến mình mười năm trước không?

Nàng mặt mày đỏ bừng, tựa như cười mà không phải cười, biểu tình giảo hoạt mĩ lệ phảng phất như đã trở lại những ngày ở Kim Lăng, Lâm Vãn Vinh nhìn mà vui mừng không ngớt:
- Ngưng Nhi, muội quả nhiên là hảo lão bà của ta, nói chuyện làm việc đều có phong thái của ta rồi!

- Đại ca, muội không phải nói đùa đâu.
Lạc tiểu thư nghiêm mặt nói:
- Huynh lần này đi Cao Lệ, đến tết mới có thể trở về. Chỉ Tình tỉ tỉ đã đợi huynh lâu như vậy, chỉ là mong có một ngày huynh cũng dày vò tỉ ấy. Chẳng bằng ngay tại nơi đây… hi hi!

Lạc Ngưng nháy nháy mắt, xấu hổ khẽ cười. Lâm Vãn Vinh bị dọa cho nhảy dựng lên, thanh âm run rẩy:
- Chính tại nơi này? Ngưng Nhi, bây giờ là giữa ban ngày a. Nơi này người qua kẻ vào… Có điều, nếu đóng chặt cửa lại, phái trọng binh canh giữ bốn phía xung quanh. Như vậy thì ban ngày hay ban đêm cũng chẳng có quan hệ gì! Ài, kì thực ta rất xấu hổ!

- Ai cần huynh ở nơi đây? Còn là ban ngày?
Lạc tài nữ hung hăng véo mạnh vào cánh tay hắn một cái, xấu hổ nói:
- Muội nói, ở trong phủ này, huynh hãy để Chỉ Tình tỉ tỉ được toại ý. Như vậy không phải là xong sao?

Nha đầu Ngưng Nhi này, tâm tư quả thực là vì Từ tiểu thư mà lo lắng rồi. Lâm Vãn Vinh muốn cười nhưng lại không dám cười, trong lòng nhảy loạn lên, ra vẻ ngại ngùng nói:
- Vẫn không tốt, Ngưng Nhi muội cũng ở nơi này, nếu ta thật sự như vậy với Từ tiểu thư, lại để muội ở bên cạnh, trong lòng ta cứ thấy xấu hổ thế nào ý?

Nhìn cái bộ dạng thành khẩn của hắn, Lạc Ngưng cảm động vô ngần, nàng cúi thấp đầu nói:
- Đại ca, muội và Chỉ Tình tỉ tỉ vốn là chỗ chí giao nhiều năm, của muội chính là của tỉ ấy, có gì mà phải phân biệt chứ? Nếu huynh không muốn để muội ở bên cạnh, vậy thì cũng đơn giản thôi.

- Đơn giản? Là thế nào vậy?!
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên, nha đầu Ngưng Nhi này có một số cách nghĩ thực sự là hệt như thiên mã hành không, vô cùng quỷ dị, đến hắn cũng chẳng đoán ra nổi.

Lạc Ngưng cười hì hì nói:
- Huynh còn nhớ chuyện lần trước khi đến Tế Ninh, huynh lao nhầm vào tú phòng của muội không?

Nhớ, sao có thẻ không nhớ chứ. Tiến vào phòng sờ nhầm người, chiến tiện nghi của Từ tiểu thư. Hắn trong lòng nóng bừng, âu yếm nhéo mũi Lạc Ngưng một cái, cười hì hì nói:
- Bảo bối Ngưng Nhi. Muội nói đến cái đó làm gì. Muốn tính toán với ta sao?

Lạc tài nữ hai má đỏ bừng, ghé sát đến bên tai hắn, thở ra những hơi thơm như hoa lan:
- Căn phòng này hiện nay muội và Từ tỉ tỉ cùng ở, nếu đại ca không muốn bỏ muội lại, khi huynh và Chỉ Tình tỉ tỉ động phòng, muội nấp ở trong phòng nghe là được rồi, hi hi.

- Cái này, cái này…
Lâm Vãn Vinh nghe mà trợn mắt há môm, Lạc tiểu thư quả nhiên là một diệu nhân nhi. Có sở thích như thế này, sợ rằng trên thiên hạ chẳng tìm được người thứ hai.

Thấy thần sắc ngạc nhiên của hắn, Lạc Ngưng lặng lẽ cúi đầu, hốc mắt đã hơi hồng lên:
- Đại ca, có phải muội rất xấu không?!

- Không phải đâu.
Lâm Vãn Vinh cười ha hả ôm lấy nàng:
- Hảo Ngưng nhi của ta, chỉ là cái sở thích của nàng khá đặc biệt mà thôi, trong mắt ta, nàng vĩnh viễn là tiểu bảo bối biết cách tiêu tiền, khiến người ta thương yêu kia.

- Đại ca, huynh thật tốt!!
Lạc Ngực tựa vào lòng hắn, kích động đến mặt mũi đỏ bừng, tâm mãn ý túc thở ra một hơi:
- Huynh biết tại sao muội lại có cách nghĩ này không?

- Tại sao?
Lâm Vãn Vinh nháy nháy mắt, vấn đề này hắn thực sự rất muốn biết.

Lạc tiểu thư yêu kiều cười nói:
- Không giấu huynh, từ nhỏ muội đã cực kì sùng bái Từ tỉ tỉ, nằm mộng cũng muốn làm một nữ nhân có bản sự như tỉ ấy. Cho đến sau khi gả cho huynh, tâm tư này mới dần dần nhạt đi. Chỉ là trong lòng muội vẫn luôn cảm thấy nghi hoặc. Những bách tính tầm thường luôn thích đem những nữ tử trí tuệ điêu tuyệt, khuynh quốc khuynh thành miêu tả thành vô cùng tốt đẹp, như thế nào cũng không nhuốm sương khói của nhân gian. Muội muốn làm rõ một chuyện, những nữ tử cao nhã mĩ lệ đó sau khi gả cho người ta rồi, khi làm chuyện xấu hổ đó, lẽ nào cũng thanh thuần cao quý, một chút bụi trần cũng không nhiễm như vậy? Những nữ tử kiệt xuất này, khi hoan hảo cùng tưởng công sẽ nói ra những lời như thế nào? Bọn họ có giống như muội, bị đại ca làm cho khoái lạc mà rên rỉ lên hay không?! Cho nên, muội muốn xem xem, Chỉ Tình tỉ tỉ mà muội sùng bái từ nhỏ, khi nằm trong lòng đại ca sẽ có bộ dạng như thế nào, có gì khác muội, hi hi!

Lâm Vãn Vinh nghe mà sửng sốt, sau khi đến thế giới này, đây là câu nói chấn động nhất mà hắn nghe được. Hơn nữa còn là từ miệng của một tài nữ có vẻ bên ngoài nhu nhược nhưng nội tâm nóng bỏng nói ra.

Lời Lạc Ngưng nói, trên thực tế chính là tâm lí hiếu kì của người thường, những nữ tử khuynh quốc khinh thành đó, nhìn thì tựa như thanh thuần thoát tục, cao không thể với tới. Nhưng một khi lột đi lớp mạng che măt của bọn họ, cũng chỉ bất quá là những nữ nhân bình thường mà thôi. Bọn họ sẽ hưng phấn rên rỉ, cũng có thể thất thanh khóc lên vì đau đớn, chẳng khác gì người bình thường.

Nói dung tục một chút, chính là thần tiên lên giường cũng phải rên!

Lâm Vãn Vinh kéo tay nàng, cười hì hì nói:
- Thứ mà Ngưng Nhi nhà chúng ta nghiên cứu, quả nhiên là không giống người thường. Có điều, đại ca rất ủng hộ muội nghiên cứu cái này, nên biết, sau khi vạch lớp mạng che của những nữ tử khuynh quốc khuynh thành đó ra, kêu bọn họ đi xuống thần đàn, chính là thiên đạo mà cả đời ta truy cầu, giờ thì tốt quá, chúng ta có thể mở một phu thê điếm rồi.

Lạc Ngưng ôn nhu hôn lên mặt hắn một cái, xấu hổ nói:
- Đại ca, cho dù người khác mắng muội xấu, mắng muội không biết liêm sỉ, muội cũng không để ý, lời này của muội chỉ nói cho huynh nghe, để tướng công của muội vui vẻ khoái lạc, huynh thích không?!

Cái này còn phải nói? Nam nhân nào mà chả thích! Lạc tiểu thư kiều diễm quyến rũ, ăn nói nhỏ nhẹ, hệt như một đóa hoa mẫu đơn nở rộ. Đại ca nhìn nàng mà mềm lòng.

Hắn đối với Ngưng Nhi thực sự là càng ngày càng yêu thích, ghé sát vào tai nàng nói vài câu ngọt ngào, khiến nàng mặt mũi đỏ bừng, cười không dứt. Nói chuyện với Lạc tiểu thư một lúc, bao nhiêu mệt nhọc toàn thân đều tựa như biến mất, đến cả gót chân cũng cảm thấy nhẹ nhàng.

Phũ doãn nha môn này chính là nơi mà ngày đó Lạc Mẫn dừng chân ở Tế Ninh, cũng là ngôi nhà thứ hai của Lạc Ngưng. Tuy là tàn tạ, nhưng đối với Lạc tiểu thư mà nói lại có ý nghĩa vô cùng, nàng đã ở tại nơi này, trở thành nữ nhân chân chính.

Hai người ở trong sân chậm rãi bước đi, nhìn từng cành cây cọng cỏ quen thuộc nơi đây, nghe Ngưng Nhi nói tới những việc trong nhà, quả thực là vô cùng khoái lạc.

Đi đến trước cửa sương phòng, Lạc tài tữ đột nhiên dừng chân lại, hướng về phía hắn nháy nháy mắt.

Lâm Vãn Vinh liếc mắt nhìn qua, đây chính là khuê phòng của Lạc Ngưng ngày trước, lúc này cửa phòng hơi khép, bên trong tựa như có người.

- Đến rồi.
Lạc Ngưng kéo tay hắn, cười hì hì nói.

Nụ cười của nàng vừa thần bí vừa ám muội, tim Lâm Vãn Vinh cứ đập thình thịch không ngớt.

Cánh cửa phòng đó chỉ là một lớp màn che tượng trưng, nhẹ nhàng đẩy cái đã liền mở ra.

Một nữ tử thân vận một chiếc váy đơn giản đang ngồi dựa vào chiếc bàn bên cửa sổ, bàn tay trắng bóng như ngọc đang chống cằm, mái tóc như mây xõa xuống hai vai. Bàn tay còn lại đang cầm bút và đã dừng lại, mục quang chăm chú lên tờ giấy trắng xóa. Nhãn thần ôn nhu, chẳng biết là đang nghĩ đến cái gì.

Cánh cửa khẽ ken két mở ra, kinh động nữ tử đang trong cơn trầm tư. Nàng chẳng cả quay đầu lại, nhẹ nhàng nói:
- Là Ngưng Nhi sao? Muội đi ăn tối trước đi, ta không đói.

Lâm Vãn Vinh bấm tay bấm chân đi tới sau lưng nàng. Ánh mắt thoáng đánh giá qua một chút, chỉ thấy trên tờ giấy trắng xóa đó, mô hình của một chiếc thuyền thiết giáp tây dương đều đã được hoàn thành, dài rộng, cao thấp, kí hiệu đều rõ ràng, bánh lái, hỏa pháo, các thứ trọng yếu đều được miêu tả liệt kê đầy đủ, mỗi một nơi trọng yếu lại được vẽ riêng ra chỗ khác, bức họa cực kì tỉ mỉ.

Chỉ riêng mấy thử này, cho dù có khéo tay hơn nữa, không có một hai tháng, chỉ sợ chẳng thể vẽ ra nổi.

Từ tiểu thư còn có loại bản sự này, quả thực là vô cùng bất ngờ. Lâm Vãn Vinh nhìn mà vừa kinh ngạc vừa vui mừng, lặng lẽ thở ra một hơi.

Nghe thấy tiếng hô hấp nhẹ nhàng của hắn, Từ Chỉ Tình thân hình run rẩy, chậm rãi quay người lại.

Nhìn vào khuôn mặt ngăm đen quen thuộc đó, mũi nàng một nhiên cay cay, khẽ nói:
- Ngươi trở lại rồi?!

- Đúng vậy, ta trở lại rồi.
Lâm Vãn Vinh kéo tay nàng, âu yếm nói:
- Cho dù có bận hơn thì cũng phải quan tâm cho tốt đến bản thân a, sao có thể đến bữa tối cũng không ăn chứ? Thật đáng bị phát đánh vào mông!

Từ Chỉ Tình hai má đỏ bừng, quay đầu đi xấu hổ nói:
- Ta chẳng thèm, ngươi đi đánh mông tiểu muội muội của ngươi đi!
















truyện copy từ tunghoanh.com
Quảng cáo tí:

Đại Kiếm Sư Truyền Kỳ - Hào hùng, hoành tráng (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=1806)


ĐẠI KIẾM SƯ TRUYỀN KỲ - HUỲNH DỊ


LỜI PHI LỘ


Huỳnh Dị nổi danh như là người khai sáng thể loại tiểu thuyết huyền ảo võ hiệp. Các tác phẩm của ông tiêu biểu cho thể loại này như : "Tầm Tần Ký", “Đại Kiếm Sư”, “Tầm Đỉnh Ký ” .. . là sự kết hợp của tiểu thuyết khoa học theo trường phái Nghê Khuông và tiểu thuyết võ hiệp theo trường phái Kim Dung, đã tạo thành một trường phái riêng biệt, đưa ông vào hàng ngũ Thần Châu Ngũ Hiệp trong thập kỷ 80-90, sau khi Kim Dung phong bút, Cổ Long qua đời.

Ngoài văn học, Huỳnh Dị còn đam mê âm nhạc, hội họa, điện ảnh - đặc biệt là điện ảnh khoa học viễn tưởng, tìm hứng thú trong việc chơi cổ cầm, hội họa cổ truyền. Điều đó được cảm nhận rất rõ khi đọc ‘Đại Kiếm Sư truyền kỳ’, ta có cảm giác như xem một bộ phim trong rạp Mega star hơn là theo dõi một cuốn tiểu thuyết. Đại Kiếm Sư lấy cảnh từ ‘Truyền Kỳ’, lấy tình từ ‘Sử Thi’, cảnh đẹp thì miêu tả sinh động không kém Wonderland(1), tình tiết thì hấp dẫn và định mệnh hơn hẳn Ibrahim (2).

Huỳnh Dị không chỉ xây dựng tình tiết, không chỉ kể chuyện, không chỉ khiến trái tim người đọc căng ra như dây đàn, mà còn khiến người ta động lòng suy niệm về nhân sinh, về chủ nghĩa anh hùng . . và về định mệnh. . Những nhân vật trong ‘Đại Kiếm Sư truyền Kỳ’ là những mênh đề trong một quy luật mà người đọc sẽ không ngừng được chứng minh qua từng tình tiết. Đọc các tác phẩm của Kim Dung, Cổ Long, chúng ta biết : Lệnh Hồ Xung họ Lệnh Hồ, Nhậm Doanh Doanh họ Nhậm . . .hay Hoa Mãn Lâu họ Hoa. Họ được khắc hoạ như những nhân vật đầy cá tính. Lệnh Hồ Xung thì phóng khoáng, không câu nệ, Hoa Mãn Lâu ngoài lạnh trong nóng, Nhậm Doanh Doanh ôn nhu si tình.

Đọc 'Đại Kiếm Sư truyền Kỳ' tuy ta cũng biết Lan Đặc là con của Lan Lăng, họ Lan tên Đặc, nhưng trong suốt tác phẩm người ta dường như chỉ quen gọi chàng là Đại Kiếm Sư – danh hiệu để chỉ người kiếm sĩ mạnh nhất của Đế Quốc. Những nhân vật, địa danh khác như : Đại Nguyên Thủ - người lãnh đạo lớn : là vị vua tàn ác, hiếu chiến của Đế Quốc. Ma Nữ vương - nữ vương nhân hậu của Ma Nữ quốc thanh bình, Hắc Xoa Vương – vua của Hắc Xoa Nhân, kẻ mang chiến hoả đến vùng đất Tịnh Thổ xinh đẹp. Vu Đế - vua của Vu Quốc, thế lực đen tối thao túng Đại Nguyên Thủ và Hắc Xoa Vương. Thải Nhu – Ánh sáng nhu hoà. . . mỗi nhân vật trong ‘Đại Kiếm Sư truyền Kỳ’ dường như đều không có một cái tên rõ ràng. Họ là hình tượng ước lệ trong bài thơ thất ngôn, mà câu truyện là 56 chữ kì diệu. Chính vì thế tên của họ tượng trưng cho rất nhiều điều, chứ không đơn giản là một cách gọi. Bất kỳ nhân vật trong ‘Đại Kiếm Sư’ là đại diện của một khái niệm, phản ánh cái vị trí mà nhân vật đó đại diện trong câu truyện. Bởi vì họ được xây dựng không phải trong hiện tại, mà được nhìn xuyên qua lớp sương mù của quá khứ, họ là những nhân vật được tái hiện qua 'truyền kỳ' của lịch sử.

Tịnh thổ - vùng đất yên bình, Đế Quốc - đất nước lớn có quân đội mạnh, Vu Quốc - đất nước có vu thuật tượng trưng cho thế lực ma quỷ. Những địa danh đó cũng chỉ là một hình ảnh ước lệ, để tác giả lồng vào đó một ‘giấc mơ’. Giấc mơ của chàng kiếm sĩ đa tình tài ba với ‘thanh gươm yên ngựa’. Có bao giờ bạn nghĩ, tại sao Lan Đặc không cầm Phương thiên hoạ kích, Thanh Long đao, Kim thương . . .hoặc những loại vũ khí khác? Tại sao không cưỡi lạc đà, bò hay dê ? Có gì liên quan giữa 'Đại Kiếm Sư truyền Kỳ' với tác phẩm ‘Bạch Kiếm Linh Mã’ của Ngoạ Long Sinh, hay hình tượng chàng 'hoàng tử bạch mã' tay cầm gươm cưỡi trên bạch mã phổ biến trong các câu truyện cổ tích Tây phương. Đó chính là hình tượng chàng hiệp sĩ tay cầm trường kiếm cưỡi trên bạch mã, là hình ảnh quen thuộc trong các câu truyện cổ tích. Huỳnh Dị chỉ mượn hình tượng đó để lồng vào đó câu truyện của mình, vì ông cần một hinh tượng anh hùng thật quen thuộc, quen thuộc đến mức ước lệ.

Hình tượng người hiệp sĩ ‘thanh gươm yên ngựa’ vốn dĩ quen thuộc đó, lại được đưa vào trong khung cảnh êm đềm của những câu truyện truyền thuyết, khiến cho người đọc cứ thế êm đềm trôi đi theo những câu chữ của ‘Đại Kiếm Sư truyền Kỳ’, theo những lời văn mà phiêu lưu vào một thế giới huyền ảo, với những trận chiến thời trung cổ, những vòng người nắm tay nhau quanh đống lửa lớn, toà thành lớn rực lửa, . . . hay những thiếu nữ thổ dân nóng bỏng hoàn toàn chưa biết đến những quy tắc xã hội gò bó.


Đọc “Đại Kiếm Sư Truyền Kỳ’ ta sẽ cảm thấy những hình bóng thân thuộc của Đam San (3), Đan Ko (4). Cũng như bao câu truyện truyền kỳ khác về người hiệp sĩ, đại Kiếm Sư một mình chống lại những thế lực tà ác, đi tìm câu trả lời cho câu hỏi : là chàng đang đấu tranh chống lại số phận – hay đang bị số phận khống chế.

Qua ngòi bút tài hoa, Huỳnh Dị đã tái hiện các nhân vật truyền kỳ trên nhân gian, thổi vào đó một định mênh mới, một trăn trở mới . .. rất đời thường. Định mệnh của Đại Kiếm Sư là chống lại những thế lực tà ác, là đem lại hoà bình cho người dân Tịnh Thổ, Ma Nữ Quốc và những vùng đất khác. Nhưng những rắc rối nho nhỏ của người anh hùng với các mỹ nhân như Thải Nhu, Ni Nhã, Bạch Đơn, Hồng Nguyệt . . . khiến cho Lan Đặc trở lên ‘phàm tục’ hơn và khiến chúng ta nhiều lúc cảm thấy ghen tị với chàng.

Một bất ngờ và bí ẩn lớn nhất của câu truyện là Dị Vật, vật được coi là đã sáng tạo lại thế giới khi nền văn minh trước kia bị huỷ diệt. Là nơi khởi nguồn của bộ Trí Tuệ điển, cuốn sách ghi lại những tri thức vượt quá sự hiểu biết của con người lúc đó. Dị vật - sáng tạo mang phong cách đặc trưng của Huỳnh Dị, chỉ có trong ‘Đại Kiếm Sư truyền kì’ là cuốn tiểu thuyết thể hiện rõ nhất cho phong cách của ông cũng là cuốn tiểu thuyết bao gồm nhiều ý tưởng nhất, mà sau được tái hiện lại trong các tác phẩm khác : Lăng Độ Vũ chính là hình mẫu từ chàng Đại Kiếm Sư, cảm ứng tương thông của Yến Phi trong Biên Hoang Truyền Thuyết, truyền nội công cho ngựa trong Đại Đường . . . .. (5)

Như thi sĩ Bùi Giáng từng xuất ngôn rằng: “Đọc truyện võ hiệp là một trong những phép tu dưỡng ký ức và khơi dẫn nguồn vui ẩn mật trong mình. Đọc theo lối hồn nhiên hoặc vừa đọc vừa suy gẫm .. .”, khi đọc Đại Kiếm Sư truyền Kỳ bạn có thể thả mình theo lời văn vô thức sống lại trong ký ức tuổi thơ với những câu truyện cổ tích huyền ảo, hay chiêm nghiệm về cuộc sống đi tìm lời giải đáp cho câu hỏi : “Người ta trở thành anh hùng rốt cục là nhờ những chiến công trên lưng ngựa hay do định mệnh xếp đặt ? ”

Cũng như những tác phẩm khác của Huỳnh Dị tiên sinh, ‘Đại Kiếm Sư Truyền Kỳ’ mang những điểm yếu chí mạng là “mâm bày quá lớn, bút lực có hạn, mở ra được mà không thu lại được”; hình tượng nhân vật, nhất là nhân vật nữ khá đơn nhất, có khi còn lấy tình dục thay cho tình yêu nên phẩm vị của sáng tác bị hạ thấp. Tác giả quá đề cao chủ nghĩa anh hùng cá nhân khi quá ưu ái cho Đại Kiếm Sư quá nhiều dị năng, và có quá nhiều chiến thắng đơn độc, khi cho Đại Kiếm Sư quá nhiều lần đơn thương độc mã phá thành, giữa vạn quân chém tướng. Nhưng có lẽ vì đây là một tác phẩm được viết theo lối truyền kỳ, một dạng truyện được lưu truyền trong dân gian, được ghi chép lại kể về những người anh hùng. Bỏ qua những chi tiết quá phóng đại, thì ‘Đại Kiếm Sư Truyền Kỳ’ là một tác phẩm nên đọc, nhất là nó sắp được nhóm dich giả của TTV hoàn thành.


Hoathieugia viết tặng

(1) : Alice's Adventures In Wonderland [LEWIS CARROLL]
(2) : Ibrahim : Kinh Cựu Ước
(3) : Đam San là một người anh hùng trong truyền thuyết của người Ê Đê ở Tây nguyên. Là nhân vật chính trong trường ca, sử thi Bài ca về chàng Đam San
(4) : Đankô trong "Trái tim Đankô" của Maxin Gorki, kể về một người thanh niên đã lấy trái tim mình để dẫn đường cho dân tộc đi tìm miền đất mới.
(5) : Tham khảo bạn hoabeo [nguồn tin không được bảo đảm :013:]


Truyện đã được nhóm dịch giả của TTV dịch từ tập 4, mời các bạn tiếp tục theo dõi chương mới nhất tại đây :



http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=1806&page=3


Nhân gian băng khí (16+) - Gay cấn đến nghẹt thở (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=17236)


Những nhân vật máu lạnh giết người không ghê tay, những tình tiết ly kỳ đến nghẹt thở, những cuộc chiến đẫm máu, những cô gái đầy cá tính dám yêu dám hận. Tất cả chỉ có trong Nhân Gian Băng Khí!
Mời các bạn đón đọc!
(http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=17236)

Đấu La đại lục - Mới lạ, hấp dẫn (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=20197)


Mới lạ và hấp dẫn, đứng thứ 2 trong số những truyện ăn khách nhất hiện nay! Hãy cùng thưởng thức tuyệt phẩm của Đường Gia Tam Thiếu! (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=20197)
Băng Hỏa Ma Trù - Độc đáo, lôi cuốn (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=21280)

Băng Hỏa Ma Trù (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=21280)
Bạn đã từng say mê với bước chân của Trường Cung Phát Uy trong Quang Chi Tử, yêu thích Cuồng Thần Lôi Quang Tâm - cuồng mà không cuồng, hay say mê với từng khúc nhạc của Cầm Đế Điệp Âm Trúc vậy chắc chắn bạn không thể bỏ qua Băng Hỏa Ma Trù (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=21280), Tác phẩm cuối cùng thuộc thể loại ma pháp - huyền ảo của Đường Gia Tam Thiếu.

Bạn đã một thời say mê truyện tranh, yêu thích các món ăn trong Tiểu đầu bếp cung đình, Vua Bánh Mỳ, Siêu đầu bếp tí hon, ... vậy xin đừng bỏ qua Băng Hỏa Ma Trù (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=21280), một tuyêt phẩm về nấu ăn của Đường Gia Tam Thiếu.

Ma pháp sư là một chức nghiệp cao quý, liệu có bao nhiêu ma pháp sư chịu tự mình xuống bếp nấu ăn chứ không nói tới nghiên cứu sâu vào loại "nghệ thuật" này? Kể cả có người làm như vậy thì thức ăn do ma pháp sư làm ra có gì khác các đầu bếp bình thường? Tất cả câu trả lời đều nằm trong Băng Hỏa Ma Trù (http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=21280).

Bộ truyện hiện đã và đang được dịch ở Tàng Thư Viện, dù thu hút khá đông đảo độc giả nhưng số lượng người dịch lại có hạn, chỉ có ba người dịch chính nên chỉ có thể tạm duy trì tốc độ một ngày một chương - một con số quá nhỏ so với sức đọc của độc giả. Bạn muốn đóng góp một chút gì đó cho Tàng Thư Viện, muốn kiếm xu để tham gia cá độ, mua sắm hay tặng cho bạn bè, vậy còn chờ gì nữa, hãy tham gia dịch Băng Hỏa Ma Trù để tăng tốc độ dịch bộ truyện này, trau dồi tay nghề bản thân và kiếm thêm ít xu cho gia sản của mình. :hi:

Đăng kí dịch Băng Hỏa Ma Trù: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=22560
_____________________________________


Mời các bạn góp ý về câu từ, dùng chữ, báo lỗi chính tả,... tại
http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=11319.

Vào đọc & tham gia những bài bình luận hay về CPGĐ tại:
http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=27140

Các fan CPGĐ tham gia cuộc thi bình luận, phát biểu cảm tưởng (giải thưởng cao) tại:
http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=29044

Nguồn: tunghoanh.com/cuc-pham-gia-dinh/chuong-622-Vszaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận