Cực Phẩm Thiên Vương
Tác Giả: Phong cuồng
-----oo0oo----
Chương 127: Không có việc gì tìm đánh.
Nhóm dịch: Dungnhi & Phongnhi
Đả tự : Tiểu Anh --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu Tầm By Tiểu Anh - 4vn.eu
Boom 14-2 10 chương ( vì mới đả tự nên hàng ít anh em thông cảm :123:)
Ngày tám tháng mười hôm nay, có bốn chuyện tại đại học Đông Hải làm náo động thật lớn.
Chuyện thứ nhất: Giữa tháng 11, đại học Đông Hải cùng trường học minh hữu họp tác - đại học Tokyo sẽ tổ đội đến đại học Đông Hải trao đổi, vì muốn làm sinh động bầu không khí trao đổi hoạt động của hai trường đại học, đại học Đông Hải quyết định đến lúc đó hai trường đại học sẽ tiến hành một ít hoạt động tương tự như tổ chức trận đấu bóng rổ gì đó.
Chuyện thứ hai: tân nhậm hoa hậu giảng đường năm nhất Tô đại mỹ nữ hẹn hò cùng một “ổi tỏa nam” (nam nhân đáng khinh).
Chuyện thứ ba: nữ thần Dai Fu rời khỏi Trung Quốc, không tiệp tục đảm nhiệm giáo y đại học Đông Hải, nhưng còn treo một danh hiệu viện trưởng danh dự y học viện Đông Hải.
Chuyện thứ tư: Tiết mục cuối cùng của dạ hội đón người mới của đại học Đông Hải, “Diện cụ nhân vũ đạo” ( người đeo mặt nạ khiêu vũ) sau khi được truyền tải lên mạng, nhanh chóng lan tràn, chỉ trong thời gian một tuần hoàn toàn cháy rực inte, ở tất cả các trang web đều đứng đầu bảng. Hơn nữa...ba chữ “nhân diện cụ” ( người đeo mặt nạ) ở trong vòng bảy ngày ngắn ngủi đã đứng đầu bảng tìm tòi. Nơi đó cũng đã kín người hết chỗ, những bài post tùy ý đều có thể thấy được thảo luận về người đeo mặt nạ, một khi có người nào mở một đầu đề “ta biết người đeo mặt nạ là ai”, đều sẽ khiến cho thật lớn chú ý, kết quả.. .những người thông qua phương thức như vậy đề tạo hấp dẫn cho mọi người chú ý đều bị nước bọt bao phủ.
Đối với hoạt động giao lưu của đại học Đông Hải cùng đại học Tokyo, người chú ý kỳ thật cũng không nhiều lắm. Là một trong những trường đại học nổi tiếng Đông Hải, đại học Đông Hải ở quốc nội hợp tác với đại học nước ngoài không ít, hoạt động như vậy cũng thường xuyên cử hành, chẳng qua những năm qua đều là đại học nổi tiếng quốc nội đến giao lưu, mà năm nay đổi thành đại học Tokyo.
Đương nhiên... cũng có một nhóm người cực kỳ chú ý.
Ví dụ thành viên đội bóng rổ, thân là thanh niên nhiệt huyết, vừa nghe trường học bên Nhật Bản muốn tới giao lưu, một đám giống được uống thuốc kích thích, quyết định cấp cho đại học Tokyo chút màu sắc để nhìn xem.
Ngoại trừ thành viên đội bóng rổ, một ít thành viên của các hạng mục cần tham gia hoạt động giao lưu cũng có tư thế xoa tay chờ đợi, nhất là võ thuật xã đoàn.
Gần vài năm nay, Hàn quốc Triệt Quyền đạo cùng Judo Nhật Bản thanh danh lên cao trên thế giới, so ra mà nói, võ thuật Trung Quốc luôn luôn thần bí đã bị xấu mặt nhiều lần, tiện đà làm cho rất nhiều người nước ngoài đều cho rằng võ thuật Trung Quốc chỉ là gạt người.
Dưới dạng tình hình này, người của võ thuật xã đoàn quyết định cho đại học Tokyo đến từ Nhật Bản biết rõ cái gì mới gọi là công phu Trung Quốc chân chính.
So sánh với hoạt động giao lưu của hai trường đại học mà nói, lực ảnh hưởng của chuyện Tô San hẹn hò cùng “ổi tỏa nam” tựa hồ càng lớn hơn một chút, nhất là trong nam sinh, lực ảnh hưởng vô cùng.
Hâm mộ, ghen tỵ, hận.
Dùng năm chữ này để hình dung tâm tình các nam sinh thật sự vô cùng chuẩn xác.
Nhưng.. .chân chính tạo thành đả kích trọng đại đối với các nam sinh là nữ thần Dai Fu rời đi.
Nữ thần Dai Fu được các nam sinh đại học Đông Hải tập thể đánh giá là một nữ thần, nhân khí ở đại học Đông Hải Tô San vốn xa xa không thể so sánh, quả thực phải dùng từ khủng bố để mà hình dung.
Lúc trước, Trần Phàm đi tìm Dai Fu, ngoài cửa phòng làm việc của Dai Fu bị xếp thành hàng dài đủ để chứng minh hết thảy.
Đối với rất nhiều nam sinh mà nói, bọn hắn không dám tham vọng quá đáng có thể đạt được nữ thần ái mộ, bởi vì bọn hắn cảm thấy được điều này không thực tế, theo bọn hắn xem ra, mỗi ngày có thể nhìn thấy được nữ thần cũng đã là một chuyện rất hạnh phúc.
Hiện giờ, Dai Fu rời đi, làm cho nguyện vọng nho nhỏ của bọn họ tan biến, làm sao không làm cho bọn họ buồn bực?
Nhưng nếu bọn hắn biết, trước khi nữ thần rời đi đã dùng đủ loại tư thế đẩy ngã “ổi tỏa nam” trong miệng bọn hắn đến bốn lần, bọn hắn không lập tức oanh giết Trần Phàm là không được.
Trần Phàm đoán được Dai Fu rời khỏi trường sẽ tạo ra náo động thật không nhỏ, nhưng khả năng gây ra náo động thật vượt xa sự suy đoán của hắn.
Lại nhắc tới đoạn khiêu vũ nóng của inte của mình, đây là điều mà trước kia Trần Phàm có nằm mơ cũng thật không ngờ.
Có lẽ là vừa mới chấm dứt kỳ nghỉ, mọi người còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần từ trong trạng thái thả lỏng, có lẽ chuyện thình lình xảy ra thật quá mức rung động, cơ hồ toàn bộ học sinh đều không có tâm tư nghe giảng bài, từ sáng sớm cũng đã thảo luận chuyện này.
Trong đó...ngành học quản trị kinh doanh thảo luận nhiều nhất chính là việc Trần Phàm cùng Tô San hẹn hò cùng chuyện thân phận người đeo mặt nạ.
Điều trước là bởi vì Trần Phàm cùng Tô San đều thuộc ngành học quản trị kinh doanh, điều sau là bởi vì người đeo mặt nạ khiêu vũ sau biểu diễn của Tiêu Phong, nhiều ít cũng có liên hệ một chút với ngành quản trị kinh doanh.
ở dưới dạng tình hình này, Trần Phàm cùng Tiêu Phong từ sáng sớm đã bị lọt vào sự gây rối không ít.
Vì thế Trần Phàm không khỏi âm thầm may mắn lúc trước lựa chọn mang mặt nạ ra diễn xuất, nếu không lấy độ nóng hiện giờ của đoạn vũ kia, hắn hoàn toàn không cần tiếp tục ở lại trường học, bởi vì ngoại trừ sinh viên đại học Đông Hải thảo luận về việc này, trên mạng cũng đang thảo luận, chung quanh đều có thể nghe được thanh âm thảo luận, thậm chí còn có một chút phóng viên giải trí đặc biệt vì tìm kiếm người mang mặt nạ đã đi tới đại học Đông Hải, cố gắng truy tìm một ít dấu vết để lại.
Dùng một câu để hình dung chính là: người sợ nổi danh heo sợ mập.
Sau buổi giảng bài sáng sớm kết thúc, Trần Phàm bọn họ giống như ngày thường cùng nhau đi về hướng căn tin, nhưng gương mặt bốn người đều khác nhau.
Trong đó mặt mày của Trần Phàm cùng Tiêu Phong đều là biểu tình ủ ê - vì ứng phó những bạn học đầy bát quái trong lớp, hai người đã phí không ít võ mồm từ lúc sáng sớm.
Hoàn toàn trái ngược gương mặt của hai người chính là Ngu Huyền giống như bị đánh thuốc kích thích, cực kỳ hưng phấn.
‘Tiểu Huyền tử, cậu gặp được chuyện tốt gì, cao hứng như thế? Nói ra để cho tôi và Trần Phàm cùng vui vẻ a, hai chúng ta sắp bị buồn bực đến chết.” Tiêu Phong bỗng nhiên mở miệng hỏi Ngu Huyền.
Ngu Huyền lên tiếng, lộ ra dáng tươi cười thật thà phúc hậu, nhưng trong vẻ tươi cười lại có thêm tia lệ khí không giống như ngày xưa: “Có thể giáo huấn đám quỷ dữ, tự nhiên phải cao hứng.”
Ân?
Nhận thấy được tia hận ý cùng lệ khí ẩn tàng tận sâu trong con ngươi của Ngu Huyền, mơ hồ hiểu được nguyên nhân biểu hiện dị thường của Ngu Huyền - Ngu Huyền xuất thân từ
Đông Bắc, mà Đông Bắc ở thời thế chiến thứ hai là một địa phương bị xâm lược vô cùng tàn nhẫn, Ngu Huyền xuất thân từ Đông Bắc cừu hận người Nhật Bản, điều này không có gì đáng trách.
“Bốn người nhanh lên.” Khi Ngu Huyền vừa mở miệng, phía trước truyền đến thanh âm mà cả bốn người đều cảm thấy quen thuộc.
Ngẩng đầu vừa nhìn, Trần Phàm rõ ràng nhìn thấy Tô San cùng Trương Thiên Thiên và hai người bạn cùng phòng đang đứng phía trước, đang ngoắc bốn người, hơn nữa bốn ánh mắt đều dừng trên người Trần Phàm. Trong đó, ngoại trừ bản thân Tô San, ngay cả Trương Thiên Thiên đều dùng ánh mắt tràn ngập tò mò nhìn về phía Trần Phàm.
Hai cô gái khác lại tò mò cực điểm đối với quá trình quen biết của Trần Phàm cùng Tô San.
Các nàng vẫn còn rõ ràng nhớ kỹ, các nàng lần đầu tiên gặp mặt Trần Phàm thì lúc ấy hắn từng nói ra lời nói thật kinh điển: “Mỹ nữ, nếu cô đáp ứng làm bạn gái của tôi, đừng nói là làm Hư Trúc, ngay cả phải làm cao tăng quét rác, bản nhân cũng không chối từ.”
Hơn nữa...thân là bạn cùng phòng của Tô San, các nàng từng gặp qua quá nhiều nam sinh theo đuổi Tô San, thậm chí các nàng hỗ trợ họ đưa qua rất nhiều thư tình, nhưng Tô San chưa từng liếc mắt nhìn xem, toàn bộ đều ném vào trong giỏ rác.
ở dưới tình hình này, Trần Phàm có thể trong thiên quân vạn mã mở một con đường máu, đoạt tâm hồn thiếu nữ của Tô San, điều này làm sao để các nàng không cảm thấy tò mò?
So sánh với hai người mà nói, Trương Thiên Thiên đối với quá trình Trần Phàm hẹn hò Tô San không có một chút hứng thú, đã trải qua hành trình Hàng Châu nàng rất rõ ràng, hai người này trước khi vào trường đại học đã ở cùng một chỗ, kể từ đó còn có một loại giải thích. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Làm Trương Thiên Thiên chân chính mê muội chính là thân phận của Trần Phàm.
Nguyên bản trước khi biết quan hệ giữa Trần Phàm và Tô San, quan hệ mập mờ của hai người khiến cho Trương Thiên Thiên chú ý, Trương Thiên Thiên tìm rất lớn khí
lực đi điều tra thân phận Trần Phàm, luôn luôn không có kết quả.
Sau đến hành trình Hàng Châu, những gì nàng nhìn thấy đã phá vỡ sự đánh giá của nàng đối với Trần Phàm từ trước tới nay, nhất là nhìn thấy mấy thành viên đại thế gia Chiết Giang ở trước mặt Dai Fu phục lạy nhận sai thì nội tâm của nàng rung động không cách nào hình dung.
Mà Dai Fu nói với Tiêu Phong một câu: “Anh hẳn nên cảm tạ Trần Phàm.” Lại giống như được sử dụng ma pháp, chặt chế khắc sâu trong lòng nàng, làm nàng chỉ hận không thể lập tức biết được thân phận của Trần Phàm.
Có lẽ hành trình Hàng Châu gây ra rung động quá lớn cho Trương Thiên Thiên, thế cho nên nàng thay đổi thái độ khi đối mặt Trần Phàm - nàng không tiệp tục dùng cách nói chuyện gài bẫy để tìm hiểu nội tình của Trần Phàm, mà là giữ im lặng, nhưng ngẫu nhiên lại sẽ liếc mắt nhìn lén hắn.
Trương Thiên Thiên biến hóa, Trần Phàm đều nhìn thấy, bất quá thái độ của hắn đối với Trương Thiên Thiên không hề thay đổi, lại thật nhiệt tình đối với hai cô gái còn lại.
Lần đầu tiên Trần Phàm cùng Tô San cùng xuất hiện trong căn tin, không có gì bất ngờ liền khiến cho náo động, điều này cũng trực tiếp làm cho quan hệ giữa hắn và Tô San chính thức được xác định.
Sau khi kết thúc bữa cơm trưa, ba người Trương Thiên Thiên quay về ký túc xá trước, mà Tô San đi theo nhóm người Trần Phàm đến hiệp hội thi đấu thể thao điện tử báo danh tham gia reận thi đấu cs lớn.
Hoặc có lẽ bởi vì năm nay cùng đại học Đông Hải giao lưu chính là đại học nổi danh Nhật Bản thậm chí cả Châu Á, nơi báo danh thi đấu đều kín người hết chỗ.
Bởi vì quá nhiều người, Trần Phàm, Tiêu Phong, Ngu Huyền ba người cũng không chen vào trong, mà do đội trưởng chiến đội Tô San mang theo Chu Văn đi vào báo danh.
Khi Tô San cùng Chu Văn đến bàn đăng ký báo danh thì một nam sinh viên dáng người thon dài, gương mặt không tệ đang ôm một cô gái xinh xắn đi tới trước mặt hai người.
Đi theo sau lưng nam sinh còn có năm thanh niên ăn mặc thời trang, bọn hắn cũng giống như nam sinh cầm đầu, mỗi người đều mang theo một nữ sinh có tư sắc nhưng ăn mặc cực kỳ hở hang bại lộ.
“Chu Văn, đã sớm nghe nói mày cũng đến đại học Đông Hải, luôn luôn không có cơ hội gặp được, không nghĩ tới hôm nay ở nơi này gặp phải. Chẳng lẽ mày không biết tao cùng chiến đội của tao cũng muốn tham gia trận đấu lần này sao? Mày tới báo danh làm gì? Tính toán tiếp tục bị tao ngược sao?” Nam sinh cầm đầu khinh miệt nhìn Chu Văn liếc mắt, sau đó ném ánh mắt về hướng Tô San, trong con ngươi tràn ngập lửa dục không có chút nào che giấu.
Không chỉ là hắn, năm tên nam sinh đi phía sau cũng sáng hai mắt nhìn Tô San, thậm chí cả nữ sinh bên cạnh bọn hắn cũng không ngoại lệ, nhưng sáu nữ sinh nhìn Tô San với ánh mắt tràn ngập ghen tỵ.
“Mẹ nó, đội trưởng, đây là bại tướng dưới tay cậu thời kỳ trung học sao? Tên ngốc tử bị cậu nhục nhã hơn nữa cướp đi bạn gái? Ta x, thằng ngốc này lại có thể là “ổi tỏa nam” thông đồng với Tô đại mỹ nữ trong truyền thuyết?” Một gã sinh viên đeo hạt bạch kim trên tai nhìn Chu Vãn cùng Tô San đứng chung một chỗ, vẻ mặt biểu tình kỳ lạ.
“Bá.”
Ngây người nghe lời nói như thế, sắc mặt Chu Văn trong nháy mắt trở nên trắng bệch như tờ giấy, hai nắm tay theo bản năng nắm chặt lại, khợp xương trắng nhợt, cả người run rẩy không thôi.
“Các ngươi nói cái gì?” Lần này tổ chức chiến đội tham gia trận đấu CS, Tô San tích cực nhất, lúc này mắt thấy sắp được ghi danh lại bị người ngăn chặn đường đi, hơn nữa đối phương xem ra như nhận thức Chu Văn, lời nói thật vô lễ, điều này làm gương mặt Tô San trong nháy mắt cực kỳ khó coi.
“Tô đại mỹ nữ, nghe đại danh đã lâu, hôm nay vừa thấy quả nhiên không có khinh nhờn mấy chữ hoa hậu giảng đường. Nhưng đáng tiếc đóa hoa tươi như cô lại cắm trên bãi phân trâu như Chu Văn.” Nam sinh cầm đầu hoàn toàn coi thường vẻ tức giận đang thiêu đốt trên mặt Chu Văn, mê đắm nhìn chằm chằm bộ ngực của Tô San.
“Phạm Chí Vĩ, cút.” Chu Văn đột nhiên tiến lên trước một bước, đỏ mặt, nắm chặt nắm tay giận dữ hét.
Tiếng rống giận dữ của Chu Văn khá lớn, lập tức làm người chung quanh ghé mắt, ngay cả ba người Trần Phàm đứng bên ngoài cũng nghe được.
“Ai u, mày là người nhát gan từ khi nào dám mắng người? Hay là mày muốn đánh nhau sao? Tao đã nói với mày, bạn gái Mi Mi của mày xúc cảm tốt lắm, ân, công phu trên giường cũng bị tao rèn luyện không tệ...” Tên nam sinh tên Phạm Chí Vĩ cầm đầu đem mặt để sát vào Chu Văn, đắc ý cười.