Khoảng cách hơn vạn trượng đối với thiếu nữ mà nói dĩ nhiên chỉ là một bước, khoảng cách trung gian đã bị thiếu nữ từ trong hư không xuyên toa qua.
- Thuấn di?
Trong lòng Cổ Thần âm thầm kêu khổ, thiếu nữ này thoạt nhìn chỉ mười tám mười chín tuổi thế nhưng đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian, một bước vượt qua hư không, đây chính là thuấn di chân chính!
Hiển nhiên thiếu nữ này là cường giả Độ Hư cảnh, tồn tại cấp bậc yêu vương.
Thiếu nữ giống như đi tản bộ trong sân, một bước chính là vạn trượng, mới chỉ ba bước đã vượt qua hơn ba vạn trượng, đứng chắn phía trước Cổ Thần.
Cổ Thần chuyển một phương hướng khác phi độn, thiếu nữ chỉ di chuyển một bước, lại xuất hiện phía trước Cổ Thần.
Thiếu nữ một bước vượt qua vạn trượng, cho dù Cổ Thần liên tục sử dụng Thiểm Thiên Phong Dực tiến hành thuấn di nghìn trượng thì vẫn kém hơn nhiều so với một bước của thiếu nữ.
- Đã đến đây rồi cũng coi như một lần duyên phận, công tử hà tất cả vội vã rời đi?
Thiếu nữ lại một lần nữa bước một bước, đứng chắn phía trước Cổ Thần.
Cổ Thần biết vô luận như thế nào cũng không thể so sánh được với tốc độ của yêu vương này, ngừng lại nói:
- Chúng ta lầm bước tới đây, lập tức sẽ rời đi, tiền bối là cao nhân đương đại, hà tất cả chấp nhặt với tiểu tử?
Tuy rằng thoạt nhìn thiếu nữ rất trẻ, thế nhưng Cổ Thần biết rõ, một nhân vật cấp bậc yêu vương chí ít cũng đã sống qua nghìn năm! Đối với hắn mà nói hoàn toàn là lão quái vật rồi.
Nếu biết trước quang điểm kia là cửa vào Thiên đình, nói thế nào Cổ Thần cũng sẽ không chạy khoảng cách xa như vậy tới xem, trong bốn khu vực Con Ngô Bí Cảnh, bốn quang điểm, một điểm càng lớn hơn so với một điểm.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.comCổ Thần còn tưởng tằng quang điểm thứ tư này là một tiên bảo vô thượng nào đó, ai biết được chính là cửa vào Thiên đình.
- Ta không muốn hai tộc nhân, yêu lại mở đại chiến, công tử một mình một người rời đi được rồi, Thiên Hồ Vương, theo ta trở về Thiên đình!
Thiếu nữ dịu dàng cười, ánh mắt rơi vào người Tiểu Bạch.
- Ta không phải Thiên Hồ Vương, ngươi là ai nha? Ta muốn cùng Cổ Thần rời đi, ngươi làm sao phải ngăn cản chúng ta?
Tiểu Bạch giơ lên nắm tay bạch ngọc tạo thành, ý bảo thiếu nữ phía trước tránh ra.
- Nàng là Khổng Tước Vương…
Cổ Thần nhìn thiếu nữ phía trước, bằng vào bộ dáng quần áo trên người thiếu nữ có thể phán đoán ra được, hiển nhiên chính là do lông chim Khổng Tước biến thành.
Khổng Tước Vương chính là một trong những đại yêu vương còn sót lại sau cuộc đại chiến ba tộc nghìn năm trước, những yêu vương chết đi trên cơ bản đều rơi vào quên lãng, chỉ có những yêu vương còn sống là lưu lại trong truyền thuyết.
Thiên Hồ Vương nửa sống nửa chết, so với cái chết không khác biệt nhiều, một nghìn năm qua tự nhiên không hề có truyền thuyết về Thiên Hồ Vương, vì vậy đối với Thiên Hồ Vương Cổ Thần cũng không biết được, như Khổng Tước Vương, Hắc Xà Vương, Đông Long Vương các loại, kiếp trước cũng đã từng nghe một ít truyền thuyết.
- Ánh mắt công tử thực sự không thấp, Thiên Hồ Vương là bằng hữu của ta, để Thiên Hồ Vương lưu lại, bản thân công tử đi thôi!
Khổng Tước Vương phất phất tay, cuộc đại chiến ba tộc nghìn năm trước đã khiến yêu tộc tổn thất thảm trọng, nàng đã chén ghét chiến đấu giữa các tu sĩ, không hề có ý tứ muốn động thủ.
- Khổng tước vương, giết chết tiểu tử thối này, chẳng phải xong chuyện?
Một thanh âm từ xa xa truyền đến.
Cổ Thần quay đầu nhìn lại, một nữ tử mặc hắc y tuổi tác ước chừng hai mươi từ trong Nam Thiên tiên môn đi ra, cách xa mấy vạn trượng, sau lưng Cổ Thần mát lạnh, có một loại cảm giác bị độc xà nhìn chằm chằm.
Nữ tử mặc hắc y khẽ nhấc chân, cũng giống như Khổng Tước Vương, thân thể trong nháy mắt xuyên toa qua hư không, bất quá so với Khổng Tước Vương xuyên toa khoảng cách hơi ngắn hơn một chút, một bước sáu bảy nghìn trượng, sau vài bước đã xuất hiện ngay bên cạnh Khổng Tước Vương.
Nữ tử mặc hắc y này so với nữ tử mặc hắc sam do hắc quan xà ba đầu biến thành có chút giống nhau, cũng là hắc y bó sát người, khiến đường cong lả lướt hoàn toàn hiện ra ngoài.
Cổ Thần nhíu mày, trong lòng kêu to không ổn, lại là một yêu vương: Hắc Xà Vương.
Ánh mắt Hắc Xà Vương so với Khổng Tước Vương sắc bén hơn rất nhiều, tràn đầy sát ý, bản thể của Hắc Xà Vương cũng là thần thú hắc quan xà ba đầu, nữ tử mặc hắc xam trước kia chính là thuộc hà tộc đàn của Hắc Xà vương.
Hắc quan xa ba đầu bị thương dưới tay Cổ Thần, Hắc Xà Vương tự nhiên sát khí ngập trời.
- Nguyên khí yêu tộc chưa khôi phục, sao có thể lại sinh sự cố? Hắc Xà Vương, nếu Vũ Đồng đã không có chuyện gì, vậy thì để vị công tử này rời đi! Trận đại chiến nghìn năm trước còn rõ ràng trước mắt, ta không muốn hai tộc nhân, yêu lại xảy ra tranh chấp!
Ánh mắt Khổng Tước Vương rơi vào người Tiểu Bạch, nói:
- Thiên Hồ Vương, Thiên đình là nhà của ngươi, ngươi theo chúng ta trở về, chúng ta thả vị công tử này đi!
- Ta không phải Thiên Hồ Vương, ta không nhận ra các ngươi, ta muốn cùng Cổ Thần một chỗ, hắn đi nơi nào ta sẽ đi nơi đó!
Tiểu Bạch nắm chắc bàn tay Cổ Thần, nàng cảm giác rất không ổn, tựa hồ sẽ phải chia tay với Cổ Thần.
Khổng Tước Vương nói:
- Ta biết ngươi chưa khôi phục ký ức, chờ ngươi tới Thiên đình rồi, nơi này có rất nhiều bằng hữu tốt của ngươi trước kia, nơi này còn có hồi ức ngươi sinh ra lớn lên, chúng ta sẽ trợ giúp ngươi khôi phục ký ức!
- Ta không đi, ta không phải Thiên Hồ Vương, thiên hồ chân chính…
Tiểu Bạch còn chưa nói xong đã bị Cổ Thần bịt kín miệng, Thiên Hồ Vương chân chính đã chết, loại chuyện này không thể bại lộ ra ngoài, bằng không coi như là Khổng Tước Vương cũng sẽ hạ sát thủ đối với hai người rồi.
Cổ Thần nói:
- Tiểu Bạch, nàng đi với bọn họ…
Cho dù chỉ có một yêu vương Cổ Thần cũng không phải là đối thủ, Độ Hư cảnh đã bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc, so với Mệnh Tuyền cảnh hoàn toàn khác biệt như trời và đất, hai đại yêu vương ở đây, so với một yêu vương không hề khác biệt, đối với Cổ Thần mà nói đều là tồn tại giống như ông trời!
Tốc độ của Cổ Thần trong Mệnh Tuyền cảnh đã coi như độc bộ thiên hạ, thế nhưng so sánh với cường giả Độ Hư cảnh không khác biệt gì con kiến so với con voi, lĩnh ngộ pháp tắc không gian có thể tùy ý xuyên toa qua hư không, một bước nghìn trượng, vạn trượng, thậm chí mười vạn trượng đều không phải là vấn đề.
Đây chính là sự khác biệt về đẳng cấp, giống như lạch trời, trong cùng một đẳng cấp, Cổ Thần có thể đánh chết tu sĩ càng cao hơn so với hắn vài cấp độ nhỏ, thế nhưng sự khác nhau về đẳng cấp cảnh giới, cho dù là sử dụng tiên bảo vô thượng cũng không thể bù đắp được.
Nếu các nàng đã một mực cho rằng Tiểu Bạch là Thiên Hồ Vương, vậy thì Tiểu Bạch theo chân bọn họ sẽ không gặp phải nguy hiểm gì! Nếu như phản kháng ngược lại sẽ để Tiểu Bạch đi vào đường chết.
Như Ý Linh Lung bảo tháp của Cổ Thần không giống Thái Hư Tiên Đỉnh của Tàng Thiên Cơ, Tàng Thiên Cơ và Thái Hư Tiên Đỉnh có tương liên mệnh thần, coi như là cường giả Độ Hư cảnh cũng không thể đánh chết được hắn, mà Như Ý Linh Lung bảo tháp tuy rằng Cổ Thần có thể tùy ý sử dụng, nhưng không tương liên mệnh thần với hắn, cho dù tương liên mệnh thần thì tối đa cũng chỉ bảo vệ được chính bản thân hắn, không thể bảo vệ được Tiểu Bạch!
Suy nghĩ an toàn của Tiểu Bạch, Cổ Thần chỉ có thể để Tiểu Bạch đi theo bọn họ.
Tiểu Bạch nghe xong, nước mắt nhất thời trào dâng, ôm chặt lấy thân thể Cổ Thần:
- Ta không đi, không phải ngươi đã nói dẫn ta đi ngũ hoang tứ hải, chúng ta không bao giờ xa nhau…
Cổ Thần lau đi nước mắt không ngừng rơi của Tiểu Bạch, dung thần thức truyền âm nói:
- Có hai đại yêu vương này ở đây, thực lực của ta quá yếu, không dẫn được nàng đi, nàng là một phần tử của yêu tộc, bọn họ sẽ không đối xử tệ với nàng, cùng bọn họ đi Thiên đình có thể đảm bảo an toàn của nàng, nàng có ký ức truyền thừa của mê thiên thánh hồ, ngày sau nhất định có thể tu luyện tới Độ Hư cảnh, trở thành Thiên Hồ Vương mới, thọ mệnh lên tới mấy nghìn năm, nàng ở Thiên đình chờ ta, một ngày nào đó ta sẽ trở lại Thiên đình tìm nàng, ta sẽ dẫn nàng đi khắp ngũ hoang tứ hải, đến lúc đó chúng ta không bao giờ xa nhau!