Chân Tiên Chương 43: Một quyền đánh bại.


Tuy nói năm trước cũng có tộc nhân lui tới, nhưng sao có thể so sánh với cảnh tượng năm nay.

Không ít những bên trung lập giữa tộc trưởng và đại trưởng lão cũng bị tu vi của Cổ Thần làm cho khiếp sợ, đều đến dây bái phỏng.

Cổ Thần không thích giao tiếp nhiều, nhưng tộc nhân tới thăm, cũng chỉ biết tiếp đón cho tốt, tuy rằng không phải trong lòng tất cả mọi người đều mang thiện ý, nhưng sống trong đại gia tộc, những đạo lý đối nhân xử thế này cũng không tránh được.

Rất nhanh, năm trước qua đi, bởi vì trong nhà không lúc nào ngơi khách tới thăm nên Cổ Thần không còn thời gian tu luyện.

Lễ mừng năm mới rốt cuộc đã tới, đám tiểu hài tử Cổ gia thỏa sức chơi đùa, duy chỉ có Cổ Thần là ngoại lệ, không cùng đám hài tử chơi chung một chỗ.


Ngày tết qua đi, tỷ thí tông tộc trong Cổ gia liền bắt đầu, không chỉ riêng Cổ gia, vào ngày này hàng năm, ba đại gia tộc tu chân của Thành Nhạc Thủy đều cử hành tỷ thí tông tộc, coi như một dịp để các vị trưởng bối công khai kiểm tra tình huống tu luyện qua một năm của vãn bối gia tộc mình.

Tỷ thí tông tộc năm nay khác xa mọi năm, tộc trưởng Cổ hiền dùng phần huyết hống do gia tộc cất giữ nhiều năm lấy ra làm giải thưởng cho người thắng cuộc cuối cùng.

Đối với huyết hống, người nhà Cổ gia cũng không quá nhận thức, chỉ biết rằng đây là vật bất phàm, trong luyện chế pháp khí, có khả năng đề cao thật lớn uy lực pháp khí, một thanh pháp khí hạ phẩm chỉ cần thêm vào huyết hống liền có uy lực không thua kém so với pháp khí trung phẩm.

Thế nhưng muốn dung nhập huyết hống vào trong pháp khí, độ khó tương đối cao, nếu như chỉ đơn giản dung nhập trong pháp khí, pháp khí sẽ mang theo sát khí nghiêm trọng, ảnh hưởng tới tâm tính chủ nhân, thậm chí khống chế chủ nhân pháp khí.

Huyết hống đại biểu cho giết chóc, không phải luyện khí sư có tài nghệ cao siêu khó có thể đưa huyết hống dung nhập vào trong pháp khí.

Ngay cả như vậy, huyết hống trong mắt tu sĩ vẫn trân quý như trước, Cổ gia thu được một phần huyết hống này vẫn luôn cất giữ như bảo bối.

Cổ Thần đối với huyết hống tự nhiên hiểu rõ hơn, huyết hông là một trong những tài liệu không thể thiếu để bày ra Tuyệt Tử Tuyệt Sát Tuyệt Diệt đại trận, chỉ bằng tác dụng còn trân quý hơn rất nhiều lần so với dung nhập vào trong pháp khí.

Bên ngoài chủ điện Cổ gia có một sân rộng hơn trăm trượng vuông, tỷ thí tông tộc mỗi năm đều được tổ chức tại đây, những nhân vật trọng yếu của Cổ gia đa phần đều tham dự.

Buổi sáng, Cổ Thần đi theo phụ thân mình tới đây, chính giữa sân rộng đã được dựng lên một lôi đài, lôi đài cao ba trượng, dài rộng đều là hai mươi trượng.

Cách lôi đài ba trượng về phía đông, có một khán đài hai tầng ngồi quan sát, tầng dưới cao ba trượng, còn tầng trên cao năm trượng.

Tầng trên có bốn vị trí, phân biệt là chỗ ngồi của bốn người tộc trưởng, đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tầng dưới có mười một vị trí, là chỗ ngồi của đệ tử trực hệ đời thứ hai như Cổ Thương Khung, Cổ Thương Nhạc, Cổ Thương Thu…

Tỷ thí tông tộc năm ngoái, tầng dưới có mười hai vị trí, năm nay thiếu mất Cổ Thương Hải, tự nhiên cũng ít đi một chỗ ngồi.

Đệ tử chi thứ đời thứ hai và đệ tử đời thứ ba đều đứng dưới ba phía còn lại của lôi đài, thân phận khác nhau, vị trí cũng khác nhau.

Đệ tử chi thứ đời thứ hai đứng phía tây, đối diện với chủ tọa, đệ tử trực hệ đời thứ ba đứng ở phía nam, đệ tử chi thứ đời thứ ba đứng ở phía bắc.

Cổ Thiên Sơn là đệ tử chi thứ đời thứ hai, nhưng tu vi lại đạt được Tiên Thiên cảnh tầng ba, vì vậy địa vị tại Cổ gia cũng không thấp hơn so với đệ tử trực hệ.

Chờ tộc trưởng Cổ Hiền và ba vị trưởng lão có mặt đầy đủ trên khán đài, Cổ Thiên Sơn nhẹ nhàng nhảy lên trên lôi đài, tỷ thí tông tộc năm năm trước hắn đã chủ trì, năm nay cũng không ngoại lệ.

Khom người hướng tộc trưởng và ba vị trưởng lão, Cổ Thiên Sơn xoay người về phía đoàn người phía dưới, nói một bài phát biểu rất dài, đơn giản chính là giới thiệu tính tất yếu của việc tổ chức tỷ thí tông tộc hàng năm, vì sao phải cử hành tỷ thí tông tộc, cử hành tỷ thí tông tộc có những kết quả gì tốt…

Nói chung, tất cả chỉ xoay quanh quan điểm, tỷ thí tông tộc hàng năm bắt buộc phải tổ chức, và nó cũng có lợi ích rất lớn đối với sự phát triển của Cổ gia.

Sau đó là một số yêu cầu đối với những đệ tử đời thứ ba tham gia tỷ thí tông tộc, nhắc nhở mọi người đều là huynh đệ đồng tộc, phải biết chiếu cố lẫn nhau, điểm đến là dừng, không nên cố ý đả thương người…

Cuối cùng cũng nói tới phương diện phần thưởng cho lần tỷ thí năm nay, nghe đến đây, Cổ Thần mới dựng thẳng lỗ tai chú ý.

Cổ Thiên Sơn nói:

- Tỷ thí tông tộc năm nay, phần thưởng cho người thắng cuộc không phải bình thường, chính là bảo vật "huyết hống" do gia tộc đã cất giữ nhiều năm, huyết hống là kiện bảo bối vô cùng thần kỳ, thoạt nhìn là dịch thể có khả năng lưu động, nhưng trên thực tế trọng lượng của nó còn nặng hơn so với khối sắt, có thể đề thăng uy lực pháp khí lên rất nhiều, như vậy năm nay không biết đệ tử nào có vận may thu được phần huyết hống này? Thật khiến chúng ta phải mong chờ…

Dừng một chút, Cổ Thiên Sơn lại nói tiếp:

- Phần đầu của tỷ thí tông tộc sẽ là cuộc đấu giữa những đệ tử Hậu Thiên cảnh, người giành quán quân của cuộc đấu này sẽ được thưởng rất nhiều hoàng tệ và một phần linh thạch, có ai muốn lên chiến trận đầu? Để tộc trưởng và ba vị trưởng lão có thể kiểm tra một chút thành tích tu luyện trong một năm vừa qua của các ngươi?

- Ta lên…

Trong hàng đệ tử trực hệ đời thứ ba, một thiếu niên chừng mười tuổi hô to đi ra, người này cũng từng theo Cổ Thần đi bắt huyết quan hồ, chính là Cổ Lam.

Cổ Lam đã mười một tuổi, tu vi so với năm trước lại có tiến bộ, đạt được Hậu Thiên cảnh tầng năm, tư chất như vậy tại Thành Nhạc Thủy cũng tương đối không sai rồi.

Trong hàng đệ tử chi thứ đời thứ ba cũng đi ra một thiếu niên chừng mười một tuổi, tu vi trên dưới Hậu Thiên cảnh tầng bốn.

Hai người một bắc một nam đi lên lôi đài.

Mỗi một đệ tử đời thứ ba đều phải lên lôi đài tham dự tỷ thí tông tộc, biểu diễn ra thực lực lớn nhất của bản thân, tộc trưởng, ba vị trưởng lão và các nhân vật chủ chốt của Cổ gia đều ở trên khán đài theo dõi, bọn họ muốn tận mắt chứng kiến trình độ tu luyện của đệ tử đời sau hiện như thế nào?

Một gia tộc muốn phát triển lâu dài cần một đời lại một đời không ngừng nỗ lực, đệ tử đời sau phải được chú trọng bồi dưỡng, mặc kệ Cổ gia, Vân gia hay Liễu gia đều rất coi trọng việc này.

- Mời…

- Mời…

Dựa theo quy củ, sau khi hai người lên lôi đài liền ôm quyền chào hướng đối phương, bởi vì đây là tỷ thí trong tộc, không phải lôi đài quyết đấu sinh tử, cần có những hành động theo đúng lễ giáo.

Thực lực Cổ Lam so với đệ tử chi thứ kia cao hơn một tầng, thắng lợi là chuyện không phải nghi ngờ, trên mặt tộc trưởng Cổ Hiền và tam trưởng lão đều lộ ra vẻ tươi cười hài lòng, tư chất của Cổ Lam nói không chừng chỉ kế tiếp sau Cổ Tung.

Bất quá trên mặt đại trưởng lão và nhị trưởng lão lại không thấy vẻ tươi cười, Cổ Lam là đệ tử nhất mạch Cổ Hiền và tam trưởng lão, không phải người bên bọn hắn đạt được thắng lợi, tự nhiên không có gì vui vẻ.

Đệ tử Hậu Thiên cảnh từng người bước lên lôi đài, Cổ Lam thắng liên tiếp năm trận đấu, sau đó lui xuống nghỉ ngơi, bất kể ai khi thắng liên tiếp năm tràng đấu đều có quyền lui xuống nghỉ ngơi, đồng thời vẫn còn quyền khiêu chiến, ngược lại người bị rớt đài liền trực tiếp bị loại.

Như vậy, tranh đoạt vị trí số một chính là những đệ tử thắng liên tiếp năm trận đấu.

Cổ Hằng đồng dạng cũng thắng liên tiếp năm trận, sau đó Cổ Tung cũng lên sân khấu, đồng dạng cũng thắng liền năm trận…

Trừ phi cấp độ tu vi tương đồng, bằng không mỗi trận chiến đấu đều diễn ra rất nhanh, muốn biết thực lực của một người, không cần để ý lâu, chỉ cần theo dõi một trận đấu, các đại nhân vật ngồi trên khán đài đều có thể nhìn ra tám chín phần.

Sau loạt tranh đấu thứ nhất, Cổ Lam bị thua trên tay Cổ Tung, dù sao vẫn nhỏ hơn hai tuổi, tu vi cũng thấp hơn hai cấp độ, Cổ Hằng cũng bị thua trong tay Cổ Tung, thế nhưng Cổ Tung cũng không đạt được vị trí số một, tu vi hắn mới chỉ đạt mức Hậu Thiên cảnh tầng bảy, phải dừng bước trước đối thủ Hậu Thiên cảnh tầng chín.

Thu được ngôi vị đệ nhất trong Hậu Thiên cảnh là một đệ tử thuộc chi thứ có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng chín, đệ tử trực hệ ngoại trừ Cổ Hà, còn lại không có ai đạt được Hậu Thiên cảnh tầng chín, Cổ Hà mất, ngôi vị số một tự nhiên bị đệ tử chi thứ kia đoạt mất.

Trên mặt đại trưởng lão và nhị trưởng lão đều lộ vẻ tươi cười, tên đệ tử chi thứ có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng chín này cũng là người thuộc mạch bọn họ, đoạt được ngôi vị số một trong Hậu Thiên cảnh, bọn họ đương nhiên vui vẻ.

Trong hàng đệ tử đời thứ ba, đạt tới tu vi Tiên Thiên cảnh cũng không nhiều, cơ bản đều là Tiên Thiên cảnh tầng một, tu vi cao nhất là Cổ Thái, con trưởng của Cổ Thương Nhạc, tu vi đã đạt được Tiên Thiên cảnh tầng hai.

Đệ tử Hậu Thiên cảnh tuy nhiều nhưng tại tỷ thí tông tộc hàng năm, tràng đấu của đệ tử Tiên Thiên cảnh mới là cao trào chân chính, các trưởng bối trong gia tộc cũng dành sự quan tâm lớn nhất tới những đệ tử Tiên Thiên cảnh này.

Tiên Thiên cảnh và Hậu Thiên cảnh, khoảng cách rất rõ ràng, tựa như một rãnh trời, thực lực chân chính của gia tộc, đều được xây dựng bởi tu sĩ Tiên Thiên cảnh.

Một tu sĩ Tiên Thiên cảnh còn có tác dụng hơn so với mười tu sĩ Hậu Thiên cảnh tầng chín, tu sĩ Tiên Thiên cảnh có thể ngự khí phi hành, bằng vào điểm này, tu sĩ Hậu Thiên cảnh dù thế nào cũng không theo kịp.

Sau khi tỷ thí giữa các đệ tử Hậu Thiên cảnh kết thúc, tỷ thí giữa đệ tử Tiên Thiên cảnh liền bắt đầu.

Đệ tử đời thứ ba trong Cổ gia có tổng cộng tám người đạt tới Tiên Thiên cảnh, hiện tính thêm Cổ Thần là chín người.

Trong đó bảy người là Tiên Thiên cảnh tầng một, chỉ có Cổ Thái đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng hai.

Đa phần tu sĩ đều bị giam chân tại Hậu Thiên cảnh tầng chín, suốt đời cũng không có đột phá, nếu may mắn đột phá lên Tiên Thiên cảnh cũng có đại bộ phận bị dừng lại tại Tiên Thiên cảnh tầng một, thời gian rất lâu, thậm chí là cả đời không có được tiến bộ.

Cổ Thiên Sơn đứng trên lôi đài, lớn tiếng hô:

- Tỷ thí giữa các đệ tử Hậu Thiên cảnh đã có kết quả, kế tiếp là các đệ tử tinh anh trong đời thứ ba, những tu sĩ Tiên Thiên cảnh, các ngươi đã chuẩn bị tốt chưa? Ai muốn tiến lên chiến trận đầu?

- Ta lên…

Cổ Thần hét lớn một tiếng, chân đạp phi kiếm, bay lên lôi đài.

Lần này cường thế trở về, Cổ Thần vẫn luôn giữ vẻ điệu cao, ngày hôm nay cũng vậy, hắn muốn cho toàn bộ người trong Cổ gia biết, Cổ Thần hắn không bao giờ… còn là trái hồng mềm mặc người ta đùa bỡn.

Hơn nữa còn là lời cảnh cáo tới một số người, nhắc nhở các ngươi tốt nhất nên thu liễm hành vi của mình.

Ngày hôm nay, Cổ Thần cường thế xuất kích, muốn cho mọi người nhớ kỹ, trong Cổ gia còn tồn tại một người Cổ Thần!

Cổ Thần điệu cao bước lên sân khấu đã hấp dẫn không ít ánh mắt hứng thú của mọi người, vừa bước vào Tiên Thiên cảnh, đã muốn chiến trận đầu tiên, không cần quan sát học hỏi kinh nghiệm chiến đấu của những tu sĩ Tiên Thiên cảnh khác, như vậy có hai khả năng.

Khả năng thứ nhất, Cổ Thần tiến bộ thần tốc, tu vi vừa bước vào Tiên Thiên cảnh, trong lòng thiếu kiên nhẫn, nhịn không được muốn thể hiện chính mình.

Khả năng thứ hai, Cổ Thần đã định liệu trước, rất tự tin với bản thân, cho rằng chính mình có thể chiến thắng đối thủ.

Mặc kệ là khả năng nào, mọi người Cổ gia đều rất mong chờ với kết quả kế tiếp, Cổ Thần xung động, bị người trực tiếp đánh rớt đài hay là thực sự có bản lĩnh, vừa mới bước vào Tiên Thiên cảnh liền có thể lấy yếu thắng mạnh?

Trong hàng đệ tử chi thứ, kiếm quang chợt lóe, xuất hiện một người ngự kiếm phi lên lôi đài, nói:

- Ta lên cùng ngươi.

Người này vừa hạ xuống lôi đài, trong mắt nhìn Cổ Thần hiện rõ vẻ coi thường, nói:

- Ta muốn lĩnh giáo xem, một tiểu tử đột nhiên tiến vào Tiên Thiên cảnh, có được bao nhiêu phần bản lĩnh thực sự?

Nghe được khẩu khí này, Cổ Thần chỉ biết khẳng định là người bên phía đại trưởng lão và nhị trưởng lão, hắn cũng có chút ấn tượng với người này nhưng tên lại không nhớ, dù sao qua trăm năm, ngoại trừ một vài nhân vật trọng yếu, những người khác đều dần dần quên mất.

Cổ Thần không hỏi tên của hắn, không nói gì, chỉ ôm quyền hướng phía đối phương, ý tứ rất rõ ràng, muốn đánh liền đánh, không cần nhiều lời vô nghĩa.

Người này cầm trong tay một trường kiếm màu trắng, là một kiện pháp khí hạ phẩm, khi rót chân khí Tiên Thiên vào, lập tức bắn ra kiếm mang dài vài tấc, bổ ra một kiếm, có thể dễ dàng chém đôi cự thạch.

Hai người trên lôi đài, Cổ Thiên Sơn lui lại một góc, cuộc chiến tùy thời có thể bắt đầu.

- Ngươi dùng pháp khí gì?

Người nọ khua khua trường kiếm màu trắngtrong tay, Cổ Thần lúc vừa lên lôi đài liền thu lại phi kiếm vào trong túi trữ vật đeo ở bên hông, trước mắt đông người không nên dùng tới Càn Khôn Trạc.

Cổ Thần lắc đầu, nói:

- Ta không cần dùng pháp khí.

Cái gì?

Không cần dùng pháp khí?

Nhất thời mọi người ở đây đều chấn động, tu sĩ không cần pháp khí, thực lực chỉ còn phân nửa, khấu khí của Cổ Thần cũng quá lớn đi.

Nhìn Cổ Thần, ánh mắt mọi người đều không đồng tình, có người cho rằng Cổ Thần ăn nói điên khùng, cũng có người trầm tư, tự hỏi Cổ Thần có hay không chiêu số gì đó đặc thù?

Chỉ có Cổ Thương Khung, ánh mắt nhìn nhi tử vẫn bình tình, hắn cũng tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp, tự nhiên biết Cổ Thần dựa vào cái gì?

Người nọ đứng trên lôi đài nghe Cổ Thần nói, nhất thời mở trừng hai mắt, Cổ Thần nói không cần dùng pháp khí, chẳng phải là coi thường hắn? Hắn khinh thị tiểu tử kia mới bước vào Tiên Thiên cảnh không lâu, cuối cùng Cổ Thần lại càng khinh thị hắn hơn.

Người nọ cả giận quát:

- Khá lắm, ăn nói không biết ngượng, ngươi qua đây, nhìn ca ca đánh cho ngươi rơi răng đầy đất…

Vù…

Cổ Thần động.

Hai chân đạp trên mặt đất, thân thể nhất thời hóa thành một đạo tàn ảnh, vọt tới hướng người nọ.

Oành…

Cổ Thần vung ra một quyền về phía trước, trong không khí đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn.

Người nọ thấy hoa mắt, một nắm đấm ngay lập tức xuất hiện trước mặt mình.

Nắm đấm tới thật nhanh… Không khí vô hình như bị uốn khúc.

Người nọ thất kinh, tốc độ một quyền này quá nhanh, hắn không kịp phản ứng…

Nhất thời, hai tay vừa nhấc, kiếm quang màu trắng mở rộng, chém xuống trước mặt Cổ Thần.

Bang…

Một kiếm chém vào giữa không trung, nắm đấm tay Cổ Thần cũng kích xuống ngực đối phương.

Tiếng đánh vang lên, thân thể người nọ bị bắn bay về phía sau như đạn pháo.

Oanh…

Bay ra xa đủ mười trượng, thân thể người nọ mới ngã xuống mặt đất.

Xoạt…

Mọi người ngồi trên khán đài, ngoại trừ Cổ Thương Khung, còn lại đều đồng loạt bật người dậy.

Ánh mắt mỗi người nhìn Cổ Thần như nhìn quái vật, đối chiến cận thân, dĩ nhiên dùng một quyền có thể đánh bay đối thủ cùng là Tiên Thiên cảnh tầng một.

Tuy nói người nọ còn khinh địch, thế nhưng bị một quyền chính diện đánh bay, cũng không phải bất kể tu sĩ Tiên Thiên cảnh nào ở đây có được thực lực như vậy.

Kỳ thực, trong lòng bọn họ còn nghĩ tới, nếu đổi thành bọn họ đối mặt với một quyền bộc phát của Cổ Thần, liệu có bị đánh bay như người nọ hay không?

Cổ Thần ôm quyền, nói:

- Đa tạ rồi!

Cổ Thần hạ thủ lưu tình, cũng không có sử dụng chân khí Tiên Thiên đả thương hắn, người nọ có cảnh giới Tiên Thiên tầng một, tuy rằng bị một quyền đánh bay, rơi mạnh xuống đất nhưng cũng không có gì đáng lo ngại.

Đứng dậy từ trên mặt đất, sắc mặt người nọ xấu vô cùng, chỉ hận không thể kiếm một lỗ nẻ chui xuống, cúi đầu đi vào hàng.

- Ai tới đánh với ta một trận?

Cổ Thần quét mắt nhìn xung quanh, quát lớn.

Mọi người dưới đài bị ánh mắt Cổ Thần đảo qua, ánh mắt như bị đau, vô thức lảng tránh.

Cổ Thần dùng một quyền đánh bay một gã Tiên Thiên cảnh tầng một, quát một tiếng vang vọng toàn trường, những thiếu niên thuộc mạch tộc trưởng và tam trưởng lão, ánh mắt nhìn lên Cổ Thần lấp lóe vẻ sùng bái.

Không giống như các đại nhân vật ngồi trên khán đài, tuổi tác Cổ Thần còn nhỏ, không sai biệt lắm so với những thiếu niên khác, nhưng tu vi đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên, hiển nhiên càng phù hợp với hình tượng anh hùng xuất thiếu niên.

Về phần những thiếu niên thuộc mạch đại trưởng lão và nhị trưởng lão, ánh mắt tuy sục sôi nhưng càng nhiều hơn lại là vẻ xấu hổ, những người này ngày trước có không ít lần khi dễ Cổ Thần.

Thế nhưng hiện tại người ta đã là tu sĩ Tiên Thiên cảnh, bọn họ vẫn còn giẫm chân tại mấy tầng Hậu Thiên cảnh, thường ngày vẫn luôn lấy tu vi vượt trên Cổ Thần làm đắc ý, hiện tại lại quá đối lập, trong lòng không xấu hổ sao được?

Cho dù là mấy người Cổ Dương, Cổ Tung, trong lòng tràn ngập phẫn nộ với Cổ Thần, nhưng ánh mắt đã sớm hóa thành vẻ đố kỵ, ước ao, hận…

Toàn bộ sân rộng thành một mảnh yên tĩnh, Cổ Thần hô to một tiếng, chúng tu sĩ Tiên Thiên cảnh dĩ nhiên không có một người dám ứng chiến…

Mấy tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một, bị một quyền của Cổ Thần làm cho chấn động, vừa rồi Cổ Thần xuất thủ quá nhanh, bọn họ còn không biết được, rốt cuộc Cổ Thần làm sao đánh ra được một quyền đó, muốn cẩn thận theo dõi Cổ Thần đánh thêm một trận, sau đó mới quyết định.

Vì vậy, nhất thời chúng tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, ý tức trong mắt đều rõ ràng:

- Lên đi, ngươi lên trước đi…

Về phần Cổ Thái, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Cổ Thần, nhưng không phải sợ hãi, vừa rồi Cổ Thần đánh ra một quyền mặc dù rất nhanh, nhưng cũng chỉ qua mắt được tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một, nhân lúc đối phương không chú ý mới đạt được hiệu quả bất ngờ, về phần hắn tự nhiên nhìn thấy rất rõ, cũng có thể dễ dàng tránh được.

Cổ Thái chính là người mạnh nhất trong hàng đệ tử đời thứ ba của Cổ gia, bình thường hắn sẽ chờ cuộc chiến giữa Tiên Thiên cảnh tầng một kết thúc mới lên đài, vì vậy tạm thời hắn cũng không lập tức xông lên phân chia thắng bại với Cổ Thần.

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, sức chiến đấu của Cổ Thần vượt xa biểu hiện của hắn, vượt xa dự liệu của bọn họ.

Nhìn tu vi Cổ Thần rõ ràng chỉ là Tiên Thiên cảnh tầng một, thế nhưng… Một tu sĩ đồng cấp lại bị hắn dùng một quyền đánh bay, tuy nói nhân lúc đối thủ coi thường mới tập kích bất ngờ, nhưng bất ngờ này vẫn là tập kích chính diện, không phải đánh lén phía sau, điều này đủ để chứng minh, cho dù người nọ không bị Cổ Thần đánh bay cũng không phải đối thủ của Cổ Thần.

Bọn họ nào đâu biết rằng, Cổ Thần tu luyện Thiên Cương Thối Thể đại pháp, thân thể mạnh mẽ vô cùng, đồng thời tu vi thực sự của Cổ Thần đã tới Tiên Thiên cảnh tầng ba, cho dù biểu hiện ra chỉ là Tiên Thiên cảnh tầng một, nhưng cường độ thân thể vẫn là Tiên Thiên cảnh tầng ba.

Chỉ dùng mắt nhìn để phán đoán thực lực tu sĩ, không thể nhìn ra được lực lượng thân thể, chỉ có thể đại khái phán đoán chân khí của hắn mạnh hay yếu, Cổ Thần dùng pháp quyết ẩn dấu tu vi, những tu sĩ Tiên Thiên cảnh của Cổ gia làm sao nhìn ra được?

Không phải đại tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, đừng mơ tưởng nhìn ra tu vi thực của Cổ Thần, ngay cả tu sĩ Thần Hải cảnh cũng không thể nhìn ra.

Cổ Thần chỉ hiển lộ ra chân khí Tiên Thiên của tu sĩ Tiên Thiên tầng một, mọi người Cổ gia tự nhiên cho rằng tu vi hắn là Tiên Thiên tầng một.

Bọn họ cũng không thể nghĩ tới, Cổ Thần có thể là tu sĩ Tiên Thiên tầng hai, hoặc càng là cấp độ cao hơn, dù sao mới có một năm đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng một, biểu hiện này đã vượt quá xa tưởng tượng của mọi người rồi.

Nếu không phải tận mắt thấy Cổ Thần đã bước và Tiên Thiên cảnh, bằng không cho dù có người nói tu vi Cổ Thần đã tới Tiên Thiên cảnh tầng một, phản ứng đầu tiên của mọi người đều là gạt tay phủ quyết.

Tiên Thiên cảnh tầng một đã không thể tưởng tượng được rồi, vậy trình tự tu vi càng cao hơn? Có thể sao? Không nói tới Cổ gia, toàn bộ tu sĩ thành Nhạc Thủy cũng không ai nguyện tin tưởng.

Trong mắt chúng tu sĩ thành Nhạc Thủy, Vân Hiên mới mười sáu tuổi bước vào Tiên Thiên cảnh đã là thiên tài số một, nay Cổ Thần mới mười một tuổi bước vào Tiên Thiên cảnh, vượt xa nhận thức của bọn họ rồi, thế nào còn dám suy đoán trình tự tu vi Cổ Thần càng cao hơn nữa?

- Không ai dám đánh với Cổ Thần sao?

Cổ Hiền chậm rãi nói. Đọc Truyện Online Tại http://truyenyy.com

Cổ Thiên Sơn nghe được trong lời Cổ Hiền có vẻ không đồng ý, tuy rằng Cổ Thần uy danh khiến trong lòng Cổ Hiền vui vẻ, nhưng là tộc trưởng Cổ gia, thấy đệ tử đời sau dĩ nhiên không có người nào dám ứng chiến, nhịn không được cảm thấy tức giận.

Tộc trưởng lên tiếng, Cổ Thương Sơn đang muốn mạnh mẽ điểm danh, đột nhiên một người hô lên:

- Ta lên đánh với ngươi một trận!

Một người đứng bên cạnh Cổ Thái đạp phi kiếm, rơi xuống lôi đài, người này chừng hai mươi hai hai mươi ba tuổi, Cổ Thần nhận biết được, hắn cũng là tôn tử đại trưởng lão, con trai Cổ Thương Nhạc, tên là Cổ Hành.

Cổ Hành năm hai mươi tuổi bước vào Tiên Thiên cảnh, tới nay đã được ba năm, trong lớp tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một coi như mạnh nhất.

Vừa rồi Cổ Thái nói bên tai Cổ Hành chút gì đỏ, khẳng định lần này là xung phong vì Cổ Thái.

Một người bước vào Tiên Thiên cảnh tầng một đã ba năm, một người vừa mới bước vào Tiên Thiên cảnh…

Trên mặt đại trưởng lão xuất hiện dáng tươi cười, nói:

- Cổ Hành xuất thủ, Cổ Thần tất bại.

Nhị trưởng lão cười ha hả, nói:

- Đó là đương nhiên.

- Hừ… Ta xem chưa chắc!

Cổ Hiền phản bác nói.

Trong tay Cổ Hành cầm một thanh trường kiếm màu hồng, là pháp khí hạ phẩm có tên Liệt Hỏa Kiếm, pháp khí chuyên dụng cho tu sĩ tu luyện pháp quyết hệ hỏa.

Cổ Hành vừa lên lôi đài liền đề cao cảnh giác, tránh khỏi giống như người trước, bị Cổ Thần tập kích bất ngờ.

Cổ Thần lật tay, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu ngọc bạch trong suốt, đây cũng là pháp khí hắn lấy ra từ động phủ Hạo Thiên, tên là Huyền Băng Kiếm, tuy rằng cũng là pháp khí hạ phẩm nhưng vừa vặn lại khắc chế Liệt Hỏa Kiếm của Cổ Hành.

Cổ Thần tu luyện Linh Kình Thuấn Tức Quyết, linh kình là sinh vật sống ngoài biển, tự nhiên có thuộc tính thủy, sử dụng chuôi Huyền Băng Kiếm này rất thích hợp, chân khí Tiên Thiên vừa thôi động, Huyền Băng Kiếm lập tức bắn ra kiếm quang màu trắng dài tới vài thước, trên thân kiếm màu ngọc bạch đâm ra từng mũi băng sắc nhọn.

Một cỗ hàn khí bức người.

Thấy Cổ Thần cầm kiếm trong tay, Cổ Hành khẽ động cước bộ, Liệt Hỏa Kiếm liền vũ động.

Một đạo kiếm quang màu hỏa hồng bổ tới Cổ Thần, trong kiếm quang mơ hồ có một con hỏa long rít gào, thanh thế vô cùng.

Tiên hạ thủ vi cường, Cổ Hành có kinh nghiệm từ người nọ, bởi vậy liền chủ động xuất thủ trước.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chan-tien/chuong-43/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận