Chân Tiên Chương 462: Ám dạ hắc ảnh


Cổ Thương Khung mỉm cười gật đầu nói:

- Hai lần độ kiếp ta đều lén đi vào bên trong Đông Hoang cho nên không ai biết được ta đã vượt qua hai lần lôi kiếp.

Pháp quyết tu luyện của cổ Thương Khung hầu hết là do Cổ Thần truyền dạy không sai biệt mấy so với bản thân hắn, chỉ trừ Nghịch Mệnh Hoá Long quyết là hắn không dạy thôi cho nên thực lực của cổ Thương Khung cũng rất mạnh, tu vi ở sơ kỳ cũng có thể so với tu sĩ hậu kỳ cho nên việc độ kiếp cũng không có gì khó khăn. Nguyên nhân là vậy nên cổ Thương Khung mới dám một mình xông vào Đông Hoang độ kiếp.

Cổ Thần ôm quyền nói:

- Chúc mừng phụ thân đã trở thành Mệnh Tuyền cao thủ.

Cổ Thương Khung cũng rất vui mừng nói:

- Đừng chúc mừng ta, ngươi nói là mang con dâu về cho ta gặp mặt mà, nàng đâu?


Cổ Thần mỉm cười, mi tâm chợt loé kim quang, Như Ý Lung Linh bảo tháp hiện ra, Hư Tử Uyên từ tầng thứ hai hiện ra bên cạnh Cổ Thần.

- Tử Uyên bái kiến ... phụ thân!

Hư Tử Uyên hướng cổ Thương Khung hành lễ nói.

Cổ Thương Khung nhìn Hư Tử Uyên hài lòng cười toe toét nói:

- Không cần đa lễ!

Dứt lời, Cổ Thương Khung vỗ mạnh lên vai Cổ Thần cười nói:

- Hảo tiểu tử, ánh mắt rất tốt, so với mẫu thân ngươi lúc trước còn xinh đẹp hơn ha ha ... Nàng ấy dã gọi ta là phụ thân, các ngươi dã bái đường thành thân?

Cổ Thần ngượng ngượng cười nói:

- vẫn chưa phụ thân.

Hư Tử Uyên cũng đỏ mặt nói:

- Cái này .... đây là cổ sư đệ ....

Cổ Thương Khung phất phất tay nói:

- Không cần nói nữa, ha ha ... nếu còn chưa bái dường thì nhân lúc hôm nay các ngươi về nhà, ta liền làm chủ hôn cho các ngươi kết bái phu thê. Mầu thân của Thần nhi mà biết hắn thành thân nhất định sẽ rất cao hứng ha ha ha ... Đi thôi, Thần nhi, ngươi mang theo Tử Uyên theo ta đi bái tế mẫu thân ngươi trước đã, để cho mẫu thân của ngươi cũng biết được mặt mũi con dâu chứ!

Dứt lời, Cổ Thương Khung còn không đợi Cổ Thần và Hư Tử Uyên trả lời đã nhanh chân đi vào trong chù đường.

Cổ Thần nhìn Hư Từ Uyên nói:

- Chúng ta đi thôi, ngày hôm nay chúng ta sẽ kết thành phu thê, phu thê chúng ta đồng tâm nhất định có thể giải trừ được Huyền Âm tuyệt mạch!

Hư Tử Uyên gật đầu theo Cổ Thần sóng vai đi theo sau cổ Thương Khung.

Bên trong chủ thính là một cái bàn cao, trên đó có đặt bài vị của mẫu thân Cổ Thần là Cổ u Lan.

Cổ Thương Khung đứng trước bài vị của cổ u Lan, thần tình nghiêm túc nhưng vẫn khó che giấu được ý cười trong mắt nói:

- u Lan, Thần nhi đã về rồi đây, nàng có thấy được không? Thần nhi còn mang theo

I con dâu trở về đó, con dâu của chúng ta cũng xinh đẹp như nàng vậy, hôm nay chúng ta cộng đồng tác chù để cho chúng nó bái đường thành thân kết thành phu thê!

Nói xong, Cổ Thương Khung đứng yên lặng nhìn bài vị một lúc lâu rồi xoay người đi qua một bên nói:

- Cổ Thần, Tử Uyên, chúng là người tu hành, không cần quá nhiều lỗ tiết của thế tục, các ngươi bái thiên đại sau đó bái ta và mẫu thân, sau đó các ngươi đối bái với nhau liền chính thức trở thành phu thê.

Cổ Thần và Hư Tử Uyên nhìn nhau khẽ gật dầu, hai người quỳ xuống, dầu tiên là bái thiên địa, sau bái cổ Thương Khung và bài vị của cổ u Lan, cuối cùng hai người nhìn nhau bái một lần.

Cổ Thương Khung đại hỉ cười ha hả nói:

- Hảo hảo hảo! Thần nhi, Tử Uyên, các ngươi sau này phải luôn quan tâm yêu thương lẫn nhau, nhân sinh muốn tìm dược một người làm bầu bạn suốt đời cũng không dễ dàng, các ngươi ngươi nhất định phải biết quý trọng!

- Phụ thân, chúng con biết!

Cổ Thần và Hư Tử Uyên đồng thanh nói.

Cổ Thương Khung lại nói:

- Thần nhi, Tử Uyên, các ngươi vừa mới bái đường thì ở lại đây thêm chút thời gian di. Thần nhi, năm nay ngươi cũng đã sắp 30 tuổi rồi, các ngươi sớm sinh nhi tử đi, ta sẽ giúp các ngươi trông coi ha ha ha .... Ta sẽ dạy bảo hắn từ nhỏ, trưởng thành sẽ để hắn kết thừa chức vị tộc trường là ta có thể buông tha tất cả di du lịch thiên hạ rồi ha ha ha...

- Phụ thân, chúng ta lần này không thể ở lại lầu dược, sư tỷ nàng ...

Cổ Thần đem tình hình Huyền Âm tuyệt mạch của Hư Tử Uyên cùng với việc di nam hoang vu cương tìm kiếm dược liệu của Thuần Dương Tiên đan nhất nhất nói cho cổ Thương Khung nghe.

Nghe xong, cổ Thương Khung liền chau mày nói:

- Khổ cho con bé, Thần nhi, ngươi nhất định phải trị dứt bệnh cho Hư Tử Uyên, cũng được để nàng giống như mẫu thân của ngươi, tuổi còn trẻ mà đã ra đi nghe chưa!

- Vâng thưa phụ thân!

Cổ Thần khẳng định nói.

Cổ Thương Khung nói:

- Đã vậy thì ta không giữ các ngươi nữa, các ngươi đi nam cương càng sớm càng tốt, Tử Uyên nhanh chóng trả vào trong Như Ý Lung Linh bảo tháp đi, thời gian rất quý giá, không nên lãng phí!

Hư Tử Uyên nói:

- Phụ thân, người không cần lo lắng, một hai ngày cũng không có gì đáng ngại đâu! Cổ Thần tiếp lời:

- Phụ thân, chúng ta ở lại với người một đêm, sáng mai sẽ lên đường đi nam hoang.

- Vậy cũng tốt!

Cổ Thương Khung gật đầu nói:

- Mấy ngày gần đây phụ cận xảy ra một ít quái sự, nếu ngươi không về ta cũng dự định đi thăm dò thử.

- Quái sự? Quái sự gì?

Cổ Thần hỏi.

Cổ Thương Khung nói:

- Vài ngày trước, một toà thành trì cách dầy hơn 2000 dặm về phía tây nam đột nhiên trong một đơn liền biến thành một toà tử thành, trong thành mặc kệ là tu sĩ hay phàm nhân toàn bộ đều bị rút hết tinh nguyên khi huyết hoá thành thây khô. Một đêm có hơn mười vạn tu sĩ và phàm nhân mất mạng, mỗi ngày đều có ba bốn toà thành trì biến thành tử thành như vậy, và hiện giờ đang hướng chỗ Nhạc Thuỷ thành. Có lẽ đêm nay vài toà thành trì cách dây khoảng ngàn dặm sẽ bị tập kích, ta dự định sẽ di thăm dò xem, nếu không đêm mai Nhạc Thuỷ thành sẽ lâm nguy mất. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com

- Cả toà thành tất cả tu sĩ và phàm nhân đều bị rút hết tinh nguyên khí huyết hoá thành thây khô?

Cổ Thần và Hư Tử Uyên đều kinh hô lên.

Cổ Thương Khung gật đầu nói:

- Đúng vậy, những toà thành trước đều tương tự như Nhạc Thủy thành ta, mỗi thành trì đều có khoảng ba bốn vạn nhân khẩu, tuy rằng phàm nhân chiếm đa số nhưng tu chân gia tộc trong một thành trì cũng phải có chừng hơn mười cái, tu sĩ cũng hơn ngàn mà lại gặp tình cảnh quỷ dị như thế. Đêm nay ta sẽ đi Hắc Mộc thành ở ngoài ngàn dặm phía tay nam xem xét thế nào, nếu thật sự không thể ngăn trở được thì Cổ gia chỉ có thể toàn tộc di dời đi chỗ khác thôi!

Cổ Thần nói:

- Phụ thân, việc quỷ dị này để tối nay ta di diều tra cho, người canh giữ ở Cổ gia là được rồi. Với thực lực hiện tại của ta trừ khi gặp phải Độ Hư cường giả nếu không cho dù gặp phải Đại Doanh đế quân ta cũng có thể toàn thân trở ra!

Cổ Thần có kinh nghiệm kiếp trước, cộng thêm kiếp này cũng đã đi qua không ít nơi nhận thức không ít đại nhân vật, cho nên kiến thức so với cổ Thương Khung phải nhiều hơn rất nhiều.

- Phụ cân Dạ Mạc sâm lâm trong lịch sử cũng từng xuất hiện tình huống rất nhiều toà thành toàn bộ mọi người bị rút hết tinh nguyên khí huyết thành thây khô.

Cổ Thần lẩm bẩm tự hỏi:

- Chẳng lẽ có ma tu của Thì Hồn tông tới đây tu luyện tà công? Nhưng Dạ mạc sâm lâm cách nơi này hơn vạn dặm, người nếu chạy tới chỗ này cũng có chút quá xa rồi!

Vô luận thế nào, Cổ Thần đối với tên lấy tinh huyết của người người khác như vậy đều dâng lên sát ý ngập trời. Những người lấy tính mạng người khác để tu luyện tà công thì nhất định phải giết, Cổ Thần mặc dù bị thiên hạ xem là ma đầu giết người không chớp mắt nhưng trong lòng hắn chỉ những tên ác nhân, kẻ thù hắn mới giết sạch không nương tay còn những người không liên quang như bách tính phàm nhân hắn không bao giờ đi tổn hại họ.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chan-tien/chuong-462/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận