Chân Tiên Chương 464: Nguyên lai là ngươi!


Bất quá, chạy ra khỏi huyết hải không có nghĩa là hắn có thổ đào tẩu.

Bóng đen chợt loé, hắc sắc khô lâu nhanh như thiểm điện xuất hiện trước mặt người

Răng rắc!

Hắc sắc khô lâu há miệng ra một ngụm đem mặt người này nuốt vào, đại khái qua thời gian lâu hơn khi nuốt những mặt người khác khoảng ba bốn lần mới nhổ mặt người này ra. vẻ mặt của mặt người này đầy thống khổ kèm theo tiếng kêu rất thê lương.

Mặt người to lớn đó nhanh chóng chìm vào trong huyết hải nhưng lại kỳ dị là không hề làm bắn lên một giọt máu nào. Ý niệm của tu sĩ Tiên thiên tuy rằng so với ý thức của người thường khó luyện hoá hơn nhưng cũng chỉ là thời gian ngắn hay dài mà thôi. Dưới cái miệng của Đồ Độc thì tất cả chỉ là vấn đề thời gian.

Ý niệm, ý thức của mấy vạn con người trong toà tiểu thành đều bị nguyên thần biến thành hắc sắc khô lâu của Đồ Độc từng bước luyện hoá. Qua thời gian khoảng một thời thần thì toàn bộ đều bị luyện hoá hoàn toàn.

Huyết phiên liền khôi phục lại bình tĩnh, huyết sắc khô lâu cũng lặng yên dán lên trên mặt của huyết phiên giống như một bức tranh vậy.

- Ngươi lại mất tới một thời thần, xem ra đêm nay tối đa cũng chỉ có thể thu được tinh nguyên khí huyết của bốn toà thành trì thôi!

Thanh âm băng lãnh của Tàng Thiên Cơ vang lên, trong giọng nói tràn ngập bất mãn.

Hắc sắc khô lầu từ trong huyết phiên bay ra đứng trước mặt Tàng Thiên Cơ há miệng nói:

- Tàng Thiên Cơ, khuyết điểm lớn nhất của ngươi là nôn nóng, dực tốc bất đạt, ngươi có hiểu dược dạo lý này không? Thân thể minh khiếu dễ dàng như vậy sao? Luyện chế Tụ huyết phiên, tu luyện Cửu Khiếu Thông Thần đại pháp đã là biện pháp nhanh nhất để kích hoạt khiếu huyệt thành tựu Minh Khiếu kỳ rồi. Tu luyện Cửu Khiếu Thông Thần mới là tốn thời gian dài hơn so với luyện chế Tụ Huyết phiên!

Tàng Thiên Cơ có chút căm giận nói:

- Ta hiện tại hận không thể lập tức đột phá Minh Khiếu kỳ, khi đó ta liền có Minh Khiếu kỳ thực lực, mặc kệ Cổ Thần ở chân trời góc biển nào ta cũng sẽ bằm thây hắn vạn đoạn, rút nguyên thần của hắn nhét vào trong Tụ huyết phiên vĩnh viễn áp chế để hắn trọn đời thống khổ.

- Hắc hắc hắc, sẽ có ngày dó, Cổ Thần mới bước vào Nguyên Thần kỳ không lầu, hừ, muốn bước vào Minh Khiếu kỳ còn cần thời gian rất dài. Mà ngươi tu luyện Cửu Khiếu THông thần thuật nhanh thì mấy tháng, chậm thì một hai năm liền có thể bước vào Minh Khiếu kỳ. Đến lúc đó đánh chết Cổ Thần dễ dàng như lấy đồ trong túi.

Đồ Độc cười âm hiểm nói.

Tàng Thiên Cơ gật đầu nói:

- Được rồi, đừng huyên thuyên nữa, chúng ta nhanh chóng đi tới toà thành khác đi. Theo tin tức Cung gia cung cấp thì toà thành tiếp theo gọi là Hắc Mộc thành, bên trong không thiếu Tiên Thiên cảnh tu sĩ, ngay cả Tiên Thiên tầng chín cũng có, hắc hắc, xem ra chúng ta sẽ có đại thu hoạch rồi!

- Hắc hắc! Tu sĩ tu vi càng cao thì tinh nguyên khí huyết càng cường đại, luyện chế thành Tự huyết phiên càng thêm cường đại, tu luyện Cửu Khiếu thông thần thuật kích hoạt khiếu huyệt càng dễ dàng, thực lực lại càng mạnh!

Thanh âm âm lãnh của Đồ Độc lại vang lên.

Dứt lòi, hắc sắc khô lâu liền bay vào trong hắc bào cùng Tàng Thiên Cơ hoà thành một thể.

Tàng Thiên Cơ khẽ phẩy tay, huyết phiên từ mười trượng liền biến thành một trượng thu vào tay Tàng Thiên Cơ. Tàng Thiên Cơ bay lên thiên không hoá thành một đoàn hắc vân rất nhanh biến mất trong bầu trời đêm.

Cách chỗ này về phía đông nam khoảng 500 dặm có một toà thành tri hơi lớn gọi là Hắc Mộc thành. Hắc Mộc thành cách Nhạc Thuỷ thành, Đài Dương thành khoảng ngàn dặm, lúc trước Cổ gia chưa hưng khởi thì Đài Dương thành chính là thành trì lớn nhất trong phạm vi ngàn dặm xung quanh.

Mà lúc này Cổ Thần đang ẩn úp tại phụ cận Hắc Mộc thành!

Hắc Mộc thành cách toà thành nhò kia khoảng 500 dặm. Khi toà tiểu thành kia biến thành tử thành thì Hắc Mộc thành bên này không hề biết chút tin tức nào.

Lúc này, đêm đã khuya, trong Hắc Mộc thành đại đa số tu sĩ và phàm nhân đều đã ngủ, nhưng vẫn còn không ít ngọn đèn đang tỏa sáng trong thành.

Tại phụ cận Hắc Mộc thành, trên một sườn núi nhỏ, trôn một khối cự thạch giữa đám cây cối rậm rạp, Cổ Thần đang ngồi trên dó, từ vị trí này toàn bộ Hắc Mộc thành đều rơi vào mắt Cổ Thần.

Hắc Mộc thành chỉ cách Nhạc Thuỷ thành khoảng ngàn dặm, Cổ Thần xuất hiện ở đây tất nhiên phải dùng Chân nhan đan biến đổi tướng mạo, thoạt nhìn là một tu sĩ trung niên khoảng 40 tuổi.

Đêm tối không thể ngăn trở tầm mắt của Cổ Thần.

Cổ Thần ẩn nấp khí tức, đùng mắt thường giám thị toàn bộ Hắc Mộc thành.

Đột nhiên, hai mắt Cổ Thần sáng ngời, một đám hắc vân vô thanh vô tức phiêu phù tới trên bầu trời Hắc Mộc thành, bên trong dám hắc vân dó tựa hồ còn có một bóng người.

- Rốt cuộc cũng tới!

Cổ Thần khẽ lẩm bẩm.

Tuy rằng chỉ loáng thoáng thấy cái bóng bên trong nhưng Cổ Thần vẫn có thể đoán được người này không phải là Độ Hư cường giả.

Bóng đen trong dám hắc vân dùng thần thức đảo qua phương viên vài trăm dặm một chút rồi thu thần thức về, sau đó một cái tiểu huyết phiên bao phủ trong hắc vân bay

Tiểu phiên đón gió lớn lên, rất nhanh liền biến thành một cái đại phiên hơn mười trượng, trên bề mặt có hình một cái huyết sắc khô lầu. Trong một đêm tối đen như mực như hôm nay thì phàm nhân căn bản không thể nhìn thấy được gì nhưng với Cổ Thần thì tất cả đều rõ ràng trong mắt.

Một luồng hắc khí rất nhanh từ bên trong huyết phiên bay ra, ngày càng nhiều dần dần phủ xuống Hắc Mộc thành.

Từ hắc khi kia, Cổ Thần cảm giác được một cổ khí tức hung ác, tanh tưởi đầu tử vong. Chỉ cần tu sĩ dưới Thần Hải cảnh bị hắc khí này bám vào thì hậu quả thật khó lường.

- Cũng đủ độc ác đó!

Cổ Thần trong lòng giận dữ, thân thể đột nhiên biến mất không thấy, thi triển phong ảnh độn tiến hành thuấn di.

Hư không cách hắc vân gần trăm trượng đột nhiên dao động rồi một đạo hàn quang thoáng hiện, một đạo thương cương đen kịt cùng với bầu trời hoà thành một thể từ trong hư không đâm tới, trong sát naliền xuyên qua tầng tầng hắc khí cách trăm trượng xuyên tới bóng đen bên trong hắc vân.

Nếu không phải là Độ Hư cường giả, Cổ Thần tự nhiên sê không cho phép hắn làm bậy, cho nên quyết định thuấn di đánh lén, cho dù là Minh Khiếu hậu kỳ cũng khó trở tay kịp.

Thế nhưng khi thương cương của Cổ Thần vừa xuất hiện trong hư không thì một thanh âm âm lãnh đột nhiên từ trong hắc vân vang lên:

- Cẩn thận! Đánh lén!

- Hữm?

Một thanh âm khác vang lên, hắc khí liền cuồn chuyển thành một cái truy đâm tới thương cương.

Bóng đen kia dưới chân khẽ động, lợi dụng vân truy ngăn trở thương cương, thoáng chốc tránh xa hơn trăm trượng.

Thương cương của Cổ Thần liền đâm vào chỗ không người, thương cương mạnh mẽ còn tiếp tục đâm tới ngàn trượng.

Hắc vân dừng lại, bóng đên kia chuyển người, nhìn vồ phía Cổ Thần cười nhạt nói:

- Đêm nay thật sự là ngoài ý muốn, dĩ nhiên lại gặp phải một tên chính đạo nhân sĩ trừ ma vệ đạo!

Một cái thanh âm âm lãnh khác từ bên trong bóng người nói tiếp:

- Hắc hắc, đây là việc đại hỉ, chỉ cần đem linh hồn người này thu vào trong tụ huyết phiên sẽ khiến tụ huyết phiên tăng lên không ít ha ha ...

Thanh âm trước lại nói:

- Tu vi người này so với hai tên chinh đạo tu sĩ lần trước cao hơn không ít, dĩ nhiên có thể len lén lẻn tới cách ta gần trăm trượng, chắc hẳn chí ít cũng là Nguyên Thần kỳ tu sĩ!

Thanh âm âm lãnh kia lại nói:

- Hắc hắc ...Như vậy rất tốt, nếu tụ huyết phiên có thể hấp thu tinh nguyên khí huyết của một Nguyên Thần kỳ tu sĩ, luyện hoá nguyên thần của hắn, hắc hắc ... không cần phải lấy thêm tinh huyết của phàm nhân nữa cũng đã đủ để tụ huyết phiên trực tiếp hình thành đạt tới đại thành ha ha ...

Một cổ thần thức cường đại bao phủ lên người Cổ Thần rồi thanh âm lúc đầu lại vang

- Không sai! Không sai! Một tên Nguyên Thần trung kỳ cao thủ lại dám phá việc tốt của ta, mặc kệ ngươi là người phương nào, hôm nay ta cũng khiến ngươi chết không chỗ chôn!

Thần thúc của Cổ Thần cũng đồng dạng tập trung vào bóng đen kia, trong lòng cũng kinh hãi: "Rõ ràng tu vi là Nguyên Thần hậu kỳ nhưng vì sao từ trên người hắn ta lại cảm giác được sự cường đại không chút nào kém hơn ta?

Tàng Thiên Cơ có thông huyền linh thể, Nguyên Thần hậu kỳ đủ có thể so với Minh Khiếu trung kỳ tu sĩ, đồng thời hắn còn tu Luyện không ít ma công do Đồ Độc truyền dạy, cộng thêm vô thượng tuyệt học ngũ hành ấn của Tàng Thiên Cơ thì thực lực càng mạnh, có thể xem là tồn tại vô địch dưới Minh Khiếu hậu kỳ.

Nếu Tàng Thiên Cơ có thể đột phá Minh Khiếu kỳ thì thực lực sẽ trực tiếp có thể so với Minh Khiếu hậu kỳ tu sĩ.

Tu sĩ thần thể khiếu huyệt kích hoạt dưới 300 cái gọi là Minh Khiếu sơ kỳ, kích hoạt 300-600 cái khiếu huyệt là Minh Khiếu trung kỳ, kích hoạt từ 600 khiếu huyệt trở lên thì là Minh Khiếu hậu kỳ.

Kích hoạt 300 khiếu huyệt cũng là Minh Khiếu trung kỳ, kích hoạt 599 cái cũng là Minh Khiếu trung kỳ. Cùng là Minh Khiếu trung kỳ nhưng thực lực cũng có khác biệt rất lớn. Tàng Thiên Cơ tương đương với Minh Khiếu trung kỳ đỉnh cũng tức là tương đương với tu sĩ Minh Khiếu kỳ kích hoạt 599 cái khiếu huyệt, còn hơn xa Tàng Tiêu Vân chỉ mới kích hoạt 400 cái khiếu huyệt.

Bạch Nhân Tung và Nguy Cô Hàn lợi dụng Đấu Tiên đại trận cũng chỉ có thể tương đương với tu sĩ kích hoạt khiếu huyệt tầm 500 cái, hai người liên thủ cũng chưa chắc là đối thủ của Tàng Thiên Cơ.

Cổ Thần tại Nguyên Thần sơ kỳ đối mặt với sự liên thù của hai người Nguy Cô Hàn và Bạch Nhân Tung cũng không thể so được, hiện tại tuy rằng đã đột phá Nguyên Thần trung kỳ thực lực tăng trưởng không ít, nếu đối mặt với liên thủ của hai người Nguy Cô Hàn, Cổ Thần tự tin có thổ dễ dàng đánh bại họ, nhưng đối mặt với bóng đen này Cổ Thần lại cảm thấy có áp lực.

Đồng thời, trong hắc vân rõ ràng chỉ có một bóng người, nhưng lại truyền ra hai thanh âm khác nhau càng khiến Cổ Thần kỳ quái, chẳng lẽ là một người có hai linh hồn? Điều này cũng khó tin quá đi!

Cổ Thần cải biến tướng mạo, lần trước xuất hiện tại Bắc đẩu thành cũng mới là Nguyên Thần sơ kỳ cho nên Tàng Thiên Cơ không thể nào đoán ra được người trước mắt chính là cừu dịch mà hắn ngày đêm muốn giết chết. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com

Tàng Thiên Cơ toàng thân bao phủ trong hắc bào, thêm vào hắc khí cuồn cuộn vây xung quanh nên Cổ Thần chỉ có thể thấy được một cái bóng đen trong đó. Thanh âm của bóng đen này âm lãnh không gì sánh được, so với thanh âm lúc trước của Tàng Thiên Cơ khác nhau một trời một vực, đồng thời trong bóng đen còn có một thanh âm khác. Tám năm trước, Tàng Thiên Cơ bất quá chỉ là Đoạt Xá sơ kỳ mà hiện tại tu vi của bóng đen này là Nguyên Thần hậu kỳ không kém gì thực lực của Cổ Thần cho Cổ Thần cũng hoàn toàn không thể nào ngờ được bóng đen này chính là cừu nhân Tàng Thiên Cơ mà hắn muốn giết nhất!

Cổ Thần và Tàng Thiên Cơ cách nhau ngàn trượng trong bầu trời đêm, hai kẻ thù không đội trời chung cà hai kiếp này không ai nhận ra đối phương.

Thấy bóng đen trong hắc vân tựa hồ không để mình vào mắt, Cổ Thần âm thầm cảnh giác, bất quá đối phương không phải Độ Hư cường giả, Cổ Thần tự bảo vệ dư dả:

- Tà ma tu sĩ, ngươi lại dám giết hại không kiêng nể gì sinh mệnh con người, đem cả toà thành đều giết sạch, hôm nay nếu ta phải giết ngươi trừ hại cho bách vạn sinh linh!

Thanh âm âm lãnh cười nói:

- Hắc hắc! Cái gì thiên hạ chúng sinh? Thực sự không chịu nỗi mấy tên chính đạo các ngươi, tinh nguyên khí huyết của chúng sinh có thể góp phần giúp Tụ huyết phiên luyện thành đã là vinh hạnh cho chúng rồi ha ha ha ... ngươi cũng sẽ có được vinh hạnh này nhanh thôi.

- Tên này thực lực không bằng chúng ta, ngươi nhanh chóng giết hắn rồi đưa nguyên thần của hắn vào Tụ huyết phiên! Luyện hoá nguyên thần tên này cũng đủ giúp Tụ huyết phiên đại thành rồi!

- Được!

Thanh âm âm lãnh khác vang lên:

- Như vậy, bản thái tử sẽ không cần phải làm mấy việc tốn thời gian như thế này nữa. Tên chính đạo kia, không phải ngươi xót thương thiện hạ chúng sinh sao? Vậy ngươi nhanh chóng tiến vào bên trong Tụ huyết phiên này để ta luyện hoá nguyên thần của ngươi, lúc đó ta cũng không cần phải giết đám kiến hôi kia nữa!

Vừa nói, bóng đen kia vừa vung tay lên, Tụ huyết phiên liền hướng Cổ Thần bay tới, trong sát na đó Tụ huyết phiên đã biến lớn thành trăm trượng, một cái huyết sắc khô lâu do vô số mặt người thống khổ tù trong huyết phiên hiện ra, một mùi máu tanh ập tới tới Cổ Thần, Tụ huyết phiên liền giống như một cuộn giấy lớn đem Cổ Thần vây vào trong. Hơn mười vạn gương mặt thống khổ tạo thành cái huyết sắc khô lâu kia hướng Cổ Thần đánh tới.

Cổ Thần cầm trong tay Bàn Long Sát Thần thương xuất ra một trầm, một đạo hắc sắc quang mạc cắt đứt hư không hướng cái huyết sắc khô lâu do hơn mười vạn mặt người tạo thành kia chém thành hai nửa.

Bóng đên trong hắc vân đảo tay, Tụ huyết phiên điên cuồng vũ động, vết rách vừa bị chém trong nháy mắt liền có vô số mặt người nhào tới bồ sung rồi huyết sắc khô lâu tiếp tục hướng Cổ Thần đảnh tới.

Bàn Long Sát Thần thương liên tục đánh xuống, Tụ huyết phiên liền bị bổ ra một vết rách lớn, thế nhưng vô luận đánh như thế nào thì trong nháy mắt lại có vô số mặt người ùn tới chữa lành vết rách khiến Tụ huyết phiên lại hoàn hảo như lúc đầu và từ từ thu nhỏ lại đơn vòng vây thu nhỏ lại.

Trong hắc vân, hai tiếng cười âm lãnh đồng thời vang lên.

Nhung đột nhiên Tụ huyết phiên đang dần thu nhỏ lại mạnh mẽ run lên một cái, một mảnh kim quang từ trong một cái khe bắn ra, vô số mặt người phát ra từng tiếng kêu thảm thiết, Tụ huyết phiên bị phá hỏng nghiêm trọng nhanh chóng biến nhỏ bay vào bên trong hắc vân để lộ ra một toà bảo tháp kim quang cao chín tầng xuất hiện bên cạnh Cổ Thần.

- A!

Một tiếng rống giận từ trong hắc vân vang lên:

- Cổ Thần! Nguyên lai là người! Thiên dường có lối ngươi không di, địa không không lối người lại đến, hôm nay ta muốn tróc toàn bộ tinh nguyên khí huyết của ngươi để ngươi trọn dời không được siêu sinh!

Thanh âm phẫn nộ của Tàng Thiên Cơ cũng đã bại lộ thân phận của hắn, Cổ Thần nhìn bóng đen trong hắc vân lạnh lùng nói:

- Tàng Thiên Cơ, ngươi thân là Đại Doanh thái tử đĩ nhiên lại tàn sát nhân tộc của Đại Doanh, đây toàn bộ đều là con dân của Đại Doanh đế đình đó. Ta vốn còn tưởng ngươi là một dối thủ đang tôn kính, hiện tại xem ra ngươi ngay cả một con chó cũng không bằng!

- Ngươi câm miệng cho ta!

Tàng Thiên Cơ phẫn nộ quát lên:

- Bọn chúng đều là con dân của Đại Doanh đế đình ta, bản thái tử cần chúng thì bọn họ nên dâng mạng lên, đây chính là vinh quang của chúng, Cổ Thần, ngươi tại KỲ Anh sơn tàn sát hơn trăm tên tu sĩ Kim Đan kỳ, tại vẫn Lạc sơn cốc tàn sát hơn người Mệnh Tuyền tu sĩ, một tên ma đầu giết người không chớp mắt như ngươi thì có tư cách gì nói ta?

Tàng Thiên Cơ giống như bị chọc vào nỗi đau, thanh âm đột nhiên trở nên kích động. Mặc dù những người mà hắn đi tinh nguyên khí huyết này đối với hắn không khác gì cô rác, nhưng nếu việc này bị truyền ra ngoài thì đối với danh tiếng Đại Doanh thái tử của hắn sẽ có ảnh hưởng rất lớn.

- Hắc hắc hắc!

Thanh âm của ma vương Đồ Độc vang lên:

- Chỉ là một ít con kiến hôi mà thôi, muốn giết thì giết, ngươi kích động cái gì? Lưu tên này lại thì thiên hạ có ai biết được bí mật này? Mà hắn chính là tên cừu nhân ngươi ngày đêm muốn giết đó sao? Hiện tại hắn đã đưa tới cửa vừa lúc giải quyết luôn, sẵn tiện khiến Tụ huyết phiên đại thành, một công đôi việc!
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chan-tien/chuong-464/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận