- Ở phía trước, Cổ Thần ở phía trước…
Đằng sau Cổ Thần đột nhiên vang lên tiếng hô lớn, ngay sau đó là tiếng bước chân ầm ầm chạy tới, mấy người chạy vọt về phía Cổ Thần.
Cổ Thần quay đầu lại nhìn đám người này, bốn người trong số đó chính là bốn thiếu niên vừa mới đi cùng Cổ Dương, bất quá hiện tại Cổ Dương không có mặt, thay vào đó là một thiếu niên thanh tú thần tình cao ngạo, thoạt nhìn tuổi tác so với Cổ Dương còn nhỏ hơn một chút.
Cổ Thần nhận ra, thiếu niên chính là tiểu nhi tử Cổ Thương Nhạc, tên là Cổ Tung, một đệ tử thiên tài trong thế hệ trẻ Cổ gia, năm nay 12 tuổi đã đạt tới cảnh giới Hậu thiên tầng thứ sáu.
Tuổi tác Cổ Tung và Cổ Dương không chênh lệnh nhau nhiều, lại là tôn tử của đại trưởng lão và nhị trưởng lão, từ nhỏ đã có quan hệ rất tốt, từ bốn người bên cạnh biết được Cổ Dương bị Cổ Thần tặng bốn cái bạt tai, lập tức dẫn theo mấy người chạy tới trả thù.
Trên mặt Cổ Dương vẫn hiện năm vết ngón tay đỏ, sợ xấu hổ nên không dám tới đây, chỉ là dặn dò Cổ Tung, lần này nhất định phải cho Cổ Thần giáo huấn nghiêm trọng, báo thù cho hắn.
Nam thành thuộc về phạm vi thế lực Vân gia, để phường thị ổn định, trong thành nghiêm cấm tranh đấu, bất quá lấy giao tình giữa Vân gia và Cổ Thương Nhạc, Cổ Tung muốn dương oai tại Nam thành Vân gia cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt, quy tắc là do con người định ra, có hiệu lực hay không tự nhiên do con người quyết định.
Hình tượng vị thiếu gia hoàn khố của Vân Siêu tại thành Nam chính là một ví dụ điển hình nhất.
Rất nhanh mấy người đã vây xung quanh Cổ Thần, đôi mày kiếm của Cổ Tung dựng thẳng, chỉ thẳng vào Cổ Thần quát lớn:
- Tiểu tạp chủng, ngươi dám đánh Dương ca…
Làm nhi tử của Cổ Thương Nhạc, nhân vật số một trong hàng ngũ đệ tử đời thứ hai Cổ gia, bản thân lại là đệ tử thiên tài đời thứ ba, Cổ Tung rõ ràng kiêu ngạo hơn Cổ Dương rất nhiều.
Tiếng hét lớn của Cổ Tung khiến mọi người đi đường đều chuyển mắt nhìn qua, bắt đầu tụ tập vây xem, Vân Siêu, Vân Tuyết cũng tự nhiên chạy tới.
- Cổ Tung ca…
Vân Siêu, Vân Tuyết đồng thời hô lên, trong thanh âm tràn ngập vui sướng.
Thanh âm của Vân Siêu, Cổ Thần không thèm để ý, thế nhưng thanh âm của Vân Tuyết lại khiến hắn có chút khó chịu, tuy rằng giữa hai người không có tình cảm gì, nhưng dù sao vẫn là có hôn ước trên danh nghĩa, vừa rồi Vân Tuyết đối với hắn không hề lên tiếng, mà biểu tình trên mặt lại tương đối thất vọng, hiện tại thấy Cổ Tung có vẻ vô cùng mừng rỡ.
Đối lập rõ ràng như vậy, trong lòng Cổ Thần dễ chịu sao được? Nhất thời, cảm giác với Vân Tuyết giảm mạnh.
- Vân Siêu, Vân Tuyết muội muội, chờ ta thu thập tên phế vật này sẽ tới nhà hai người làm khách.
Cổ Tung nhoẻn miệng cười với hai người, quay đầu nhìn sang Cổ Thần lại lộ ra biểu tình hung ác độc địa, nói:
- Ngày hôm ta sẽ để cho ngươi biết, cái gì mới chân chính là công pháp Cổ gia, loại tiểu tạp chủng ngoại lai như ngươi chẳng là cái gì hết.
Nói xong, thân thể Cổ Tung mạnh mẽ lao lên phía trước, một quyền đánh thẳng vào mặt Cổ Thần.
Hậu thiên tầng thứ sáu, bản thân có sáu thạch lực, so sánh với Cổ Dương, thực lực của Cổ Tung mạnh hơn hẳn một tầng, nếu như muốn trực tiếp cho hắn vài cái bạt tai, trừ phi để thực lực Tiên Thiên tầng thứ ba bị lộ ra ngoài ánh sáng mới được.
Cổ Thần đương nhiên sẽ không lộ ra thực lực chân chính của mình, bạt tai mấy người Cổ Dương, lại đánh một hồi với Cổ Tung cũng đã đủ khiến hắn trở thành tiêu điểm toàn bộ Cổ gia, đẳng cấp độ nhiên tăng lên quá nhanh, khẳng định sẽ khiến cho người hữu tâm đặc biệt coi trọng, tự dẫn nguy hiểm về phía mình, lấy thực lực của Cổ Thần hiện tại, xa xa không đủ để bảo vệ chính mình.
Tuy rằng hắn không muốn tiếp tục điệu thấp để mặc người ta khi dễ, nhưng cũng không muốn lộ hết bí mật của mình ra trước mặt người khác.
Vì vậy, đối mặt với Cổ Tung, Cổ Thần vẫn chỉ dùng thực lực Hậu thiên tầng thứ hai như cũ.
Cổ Thần có thể dùng tu vi Hậu Thiên tầng hai dễ dàng đánh bại Cổ Dương có tu vi Hậu Thiên tầng năm, nguyên nhân cũng không phải vì thực lực của hắn bước vào Hậu thiên tầng thứ ba, mà là do kinh nghiệm, ý thức chiến đấu, lý giải với công pháp và cảnh giới tích lũy từ kiếp trước được lưu lại tới kiếp này, Cổ Thần sử dụng thực lực Hậu thiên tầng thứ ba cũng không cao hơn bao nhiêu so với Hậu thiên tầng thứ hai.
Trong con mắt Cổ Thần, lực lượng của Cổ Tung tuy mạnh, nhưng tốc độ quá chậm, quá nhiều sơ hở, rơi vào trong mắt Cổ Thần, hoàn toàn giống như đang quay chậm, tuy rằng thân thể hiện tại của Cổ Thần không thể bằng được Cổ Tung, nhưng muốn tránh thoát công kích của hắn thì không khó chút nào.
Chỉ thấy Cổ Tung đánh tới một quyền ẩn chứa năng lượng cuồng bạo, quyền ảnh tầng tầng lớp lớp, khiến phạm vi một trượng xung quanh đều bao phủ trong quyền ảnh.
Cổ Thần ở bên trong quyền ảnh chợt trái chợt phải, giống như con thuyền cô độc trong sóng gió, cho dù sóng gió có mạnh mẽ tới đâu đi nữa, con thuyền cô độc kia vẫn bám sát nhịp sóng lên xuống, theo sóng biển cuồn cuộn bên dưới, vĩnh viễn không bao giờ chìm.
- Hay… Một quyền này của Tung ca đánh đẹp quá, thiếu chút nữa đánh lệch mũi hắn!
- Hay… Tung ca đá một cước này đẹp quá, thiếu chút nữa đánh vỡ "trứng" của hắn.
- Hay… Một chưởng này của Tung ca phách đẹp quá, thiếu chút nữa bổ trúng cổ hắn.
…
Trong con mắt đám người xung quanh, Cổ Tung toàn lực tấn công, quyền ảnh bao phủ bốn phương, thanh thế dọa người, Cổ Thần tại quyền ảnh tầng tầng lớp lớp trốn đông trốn tây, không dám chính diện giao phong với Cổ Tung, rõ ràng là Cổ Tung chiếm ưu thế cực lớn, mỗi một lần công kích tựa hồ đều có thể đánh ngã Cổ Thần.
Vì vậy, mỗi lần Cổ Tung tấn công, bốn gã thiếu niên bên cạnh đều lớn tiếng ủng hộ, mọi người trong Cổ gia đã sớm định Cổ Thương Nhạc chính là tộc trưởng Cổ gia đời tiếp theo, bốn gã thiếu niên đối với Cổ Tung tự nhiên càng nịnh bợ nhiều hơn so với Cổ Dương.
Giữa sân chỉ có một người cảm thấy không ổn, chính là Cổ Tung đang toàn lực tấn công, lúc vừa mới bắt đầu hắn còn tưởng Cổ Thần chỉ như mèo mù vớ phải chuột chết, may mắn tránh khỏi công kích của hắn, thế nhưng càng đánh lâu hơn hắn càng phát hiện vô luận mình có dùng bao nhiêu lực, tấn công nhanh tới đâu, Cổ Thần vẫn luôn luôn nhanh hơn hắn một chút, khiến công kích của hắn rơi vào khoảng không.
Nhưng tốc độ của Cổ Thần còn chưa nhanh tới mức hắn không thể so sánh được, mỗi lần đều là xẹt qua góc áo hắn, người bên ngoài nhìn xem thì có vẻ hung hiểm dị thường, nhưng nhìn biểu tình bình tĩnh lãnh đạm của Cổ Thần, Cổ Tung đột nhiên toát mồ hôi lạnh sau lưng.
Nắm đấm của đối phương xẹt qua góc áo, Cổ Thần ngay cả liếc mắt nhìn một cái cũng không, hiển nhiên trong lòng đã có định liệu trước, đối với tính toán công kích của Cổ Tung đã đạt tới trình độ tinh chuẩn khủng khiếp, cũng không phải Cổ Thần không muốn tránh xa hơn một chút, mà hắn cho rằng chỉ cần một chút như vậy là đủ để tránh thoát công kích của Cổ Tung.
Ngược lại Cổ Tung thấy mỗi lần luôn luôn cảm nhận được góc áo đối phương, cho rằng tốc độ công kích của chính mình chỉ hơi chậm hơn một chút, vì vậy liều mạng tăng mạnh lực lượng, đẩy nhanh tốc độ công kích hơn, bất tri bất giác đã bị Cổ Thần dẫn tới tốc độ công kích cực hạn của hắn, mỗi một lần công kích đều hao mòn rất nhiều tinh nguyên.
Liên tục tấn công như vậy hơn hai mươi lần, Cổ Tung cảm giác được lực lượng tiếp sau không đủ, dĩ nhiên sinh ra cảm giác hư thoát, liên tục hơn mười lần chạm tới điểm cực hạn đã khiến tinh nguyên trong người hắn bị xói mòn hơn phân nửa.
Cổ Tung thất kinh, nhất thời hiểu rõ Cổ Thần có âm mưu, nhanh chóng khống chế công kích tại phạm vi hắn có thể thừa nhận được, chỉ là, tốc độ công kích từ nhanh chuyển thành chậm, tiết tấu công kích của Cổ Tung liền bị rối loạn, sơ hở dần dần hiện ra.
- Thiên tài --- bất quá chỉ như vậy!
Lúc này, Cổ Thần đột nhiên hét lớn một tiếng, nắm lấy sơ hở của Cổ Tung, tránh thoát được công kích của hắn, trước khi công kích tiếp theo của Cổ Tung phát ra, thân thể đột nhiên tiến sát trước người Cổ Tung, một chiêu Kim Cương Đính Tường bộc phát, vai phải nghiêng về trước, đánh thẳng vào ngực Cổ Tung.
Nghe đồn, Phật môn kim cương có thân thể bất hủ bất diệt, đẩy đổ tường đồng vách sắt, Cổ Tung chịu một kích này, thân thể lập tức văng ngược phía sau, rơi xuống đất cách xa hơn trượng.
- Cổ Tung ca…
- Tung ca…
Vân Siêu, Vân Tuyết cùng với bốn gã thiếu niên Cổ vội vàng đồng loạt hô lên.
Mất thấy Cổ Tung sắp rơi xuống đất, đột nhiên xuất hiện một bóng người tiếp được thân thể Cổ Tung, người này mặt như quan ngọc, tuấn lãng phi phàm, nhẹ nhàng đưa một tay đón đỡ phía sau lưng Cổ Tung, Cổ Tung được hắn đỡ lấy vững vàng hạ xuống.
- Ca…
Vân Siêu, Vân Tuyết đồng thời hô lên một tiếng.
Hai mắt Cổ Thần nhìn chằm chằm vào thanh niên anh tuấn phía trước, căn cứ vào xưng hô của Vân Siêu, Vân Tuyết liền biết được thân phận người mới tới, hắn chính là thiếu chủ Vân gia, con cả tộc trưởng Vân Kinh Hồng, Vân Hiên, là một trong những thiên tài nổi bật trong thế hệ đệ tử đời thứ ba tam đại gia tộc tu chân, năm nay 18 tuổi đã đạt tới cảnh giới Tiên thiên tầng thứ hai.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Hay cho câu "thiên tài --- bất quá chỉ như vậy".
Vân Hiên hừ lạnh một tiếng, thân thể khẽ động, vẽ lên một đạo tàn ảnh trong nháy mắt đã xuất hiện ngay sát trước mặt Cổ Thần, Cổ Thần vừa giơ hai tay lên liền cảm giác hay tay căng thẳng, Vân Hiên đảo hữu chưởng lập tức bắt được hai tay Cổ Thần.
Cổ Thần chỉ cảm thấy hai tay bị thiết trảo nắm lấy, không thể nhúc nhích một chút.
Vân Hiên nhìn thẳng hai mắt Cổ Thần, quát lớn:
- Ta, có phải cũng chỉ như vậy?
- Đại ca, đánh chết hắn…
Vừa rồi Cổ Tung bị Cổ Thần đánh bại, Vân Siêu cảm thấy có chút ngoài dự liệu, đồng thời tương đối khó chịu, mắt thấy Cổ Thần bị Vân Hiên khống chế, nhất thời hoan hô hét lên.
- Ngươi --- bất quá cũng chỉ như vậy.
Tuy rằng hai cánh tay Cổ Thần bị khống chế, nhưng hai mắt nhìn về phía Vân Hiên không có nửa phần dao động, trầm giọng nói.
Mọi người vây xem đồng thời mở to hai mắt nhìn, suy nghĩ có nghe lầm hay không? Thiên tài tuổi trẻ nhất thành Nhạc Thủy, cư nhiên có người nói
"bất quá cũng chỉ như vậy"?
Quả nhiên, Vân Hiên vừa nghe, hai tay siết chặt, quát lớn:
- Ngươi càn rỡ, chỉ bằng ngươi?
Thành Nhạc Thủy so sánh với Đại Doanh Triều mà nói chỉ là một thành nhỏ nơi biên cảnh, tầm mắt của Cổ Thần, người trong thành Nhạc Thủy sao có thể so sánh được. Luận về thiên tài kiếp trước hắn đã từng gặp phải nói tới Tàng Thiên Cơ, thời điểm Tàng Thiên Cơ 18 tuổi đâu còn là cảnh giới Tiên thiên gì đó, mười tuổi đã đạt tới Tiên Thiên tầng thứ chín, 18 tuổi sắp đột phá sinh tử luân hồi Kim Đan kỳ, 20 tuổi tiến vào hàng ngũ tu sĩ cao giai Mệnh Tuyền Cảnh.
So sánh với Tàng Thiên Cơ, Vân Hiên có thể tính là gì?
Đau đớn kịch liệt từ cánh tay truyền tới, Vân Hiên với cảnh giới Tiên Thiên, có thể sử dụng pháp khí không nói, chỉ cần chân khí Tiên Thiên trong cơ thể đã không phải là Cổ Thần có thể chịu đựng được.
Chỉ là, Cổ Thần không chút lùi bước, đối thủ kiếp này của Cổ Thần chính là Tàng Thiên Cơ, Vân Thiên căn bản không xứng làm đối thủ của hắn, Cổ Thần trầm giọng nói:
- Chỉ bằng ta.
- Ha ha…
Vân Hiên giận dữ thành cười, nói:
- Chỉ bằng ngươi, tên phế vật lớn nhất thành Nhạc Thủy?
Nói xong câu đó, Vân Hiên đột nhiên nghĩ tới, vừa rồi trong tay phế vật lớn nhất này đã có một thủ hạ bại tướng thiên tài Cổ Tung, lấy cái danh hiệu phế vật này mà nói có chút không hợp, thần tình quái dị.
- Đừng chê niên thiếu kém, Vân Hiên, ngươi cũng từng là niên thiếu…
Cổ Thần nhìn chăm chú vào Vân Hiên.
Vân Hiên sửng sốt, sau đó buông lỏng hai tay, cười lớn một tiếng:
- Tốt… Hay cho câu "đừng chê niên thiếu kém", ngày hôm nay ta lấy lớn coi thường nhỏ, ta thực sự muốn nhìn, ngươi tại thời điểm thiếu niên tới sẽ biến thành bộ dáng gì?
"Bộ dáng đó, ngươi dù tưởng tượng cũng không ra được."Trong lòng Cổ Thần thì thầm, không chú ý tới ánh mắt mọi người xung quanh, xoay người đi về phía Đông thành.