Dù sao, thiếu niên ở tuổi này đều tranh cường háo thắng, rất ít người có trí tuệ, rộng lớn giống như vậy, không để ý tới thanh danh.
Trong lúc này, nghĩa phụ Thư Thiên Hào thường xuyên gởi thư, lời nói tràn ngập chờ mong đối với tương lai, bao hàm cả tình cảm mãnh liệt. Ở trong thư hắn liên tục khen ngợi Du Nha đại sư. Nói hắn không chỉ có thực lực cường đại, hơn nữa tính tình ôn hòa, không có một chút ngạo khí của đại sư.
Lúc trước, hắn đã nhiều lần tự ra mặt, mời đại sư luyện binh khác, kết quả lọt vào không cho khách vào nhà, chờ mãi cũng không gặp được. Tất nhiên, trong lòng có chút thành kiến đối với đại sư. Du Nha đại sư cũng đã trải qua sóng gió trong cuộc đời, thay đổi rất nhanh, tâm tính thông suốt, ôn hòa với người ngoài, tính tình tương đối tốt. Điều này làm cho đám người Thư Thiên Hào lấy làm kỳ lạ, khen ngợi không ngừng.
Trong thư tín, càng thêm khen ngợi bản lĩnh của Sở Vân, tự nhiên có thể tìm được nhân tài như thế, thật sự làm người ta kinh sợ và vui mừng.
Sở Vân cũng cảm thấy cao hứng.
Loại cao hứng này, không phải vì hắn được khen ngợi, cũng không phải bởi vì Thư gia đảo đang xây dựng chiến thuyền cường đại, mà là bởi vì thái độ của Thư Thiên Hào thể hiện tình cảm mãnh liệt và dâng trào.
Từ khi Chư Tinh Mãnh Hổ mất đi cánh tay trái tới nay, liền khốn đốn hậm hực. Thư Thiên Hào Làm đảo chủ Thư gia đảo một mình chống đỡ đại cục, gian khổ, như chưa từng thấy được ánh mặt trời. Nhưng hiện giờ, qua thư Sở Vân nhìn thấy tâm tính của hắn dần dần bay lên, càng thêm phấn chấn.
Sở Vân âm thầm phân tích, hiện giờ Thư gia đảo đang phát triển không ngừng, đảo lực tăng lên, kéo theo cảm xúc của Thư Thiên Hào. Về phương diện khác, phỏng chừng là bởi Du Nha đại sư. Hắn và Thư Thiên Hào trải qua những tình cảnh tương tự nhau. Có lúc quá huy hoàng, cũng có lúc quá nghèo túng, hiện giờ hắn trở lại đỉnh phong, cái này là ví dụ rõ ràng, có thể nói Thư Thiên Hào không xúc động được sao?
Kim Bích Hàm gần như điên rồi, liên tục tiến hành nhiệm vụ. Rất nhanh giành được danh hiệu là cuồng nhân nhiệm vụ. Sở Vân và Nhan Khuyết, đều cố gắng trợ giúp nàng.
Tốc độ lấy học phần của nàng vô cùng khả quan, tăng lên cực nhanh. Tương đối so sánh mà nói, học phân của Sở Vân chung quy di động trên dưới hai mươi.
Hiện tại hắn cũng biết, mình cũng không phải là nhân vật có thể gom hết học phân.
Học phân tới trên tay mình, căn bản không tồn tại được.
Tựa như lúc trước, được một trăm năm mươi học phân, bất tri bất giác đã bị hắn dùng hết.
Hắn tăng thêm đạo pháp
"Đại Long Văn" cho Túy Tuyết Đao. Đổi thân pháp hạ đẳng
"Trùng Đột" thành
"Mãnh hổ xuống núi" trung đẳng. Đổi
"Bán nguyệt trảm" hạ đẳng thành
"Tuyết nguyệt thiên Trùng" trung đẳng.
Đến tận lúc này, trong Túy Tuyết Đao không còn đao pháp hạ đẳng, sở hữu một chiêu đao pháp thượng đẳng
"Đại Long Văn", còn có bán tuyệt phẩm
"Phi Huyền Ngự
Thiên Đao".
Về phần Định Tinh Cung, Sở Vân phối hợp
"Liên Châu",
"Tinh Quang Nhất Thiểm",
"Xạ Thiên",
"Tiểu Phi Vũ" cùng với Lưu Tinh Tiễn thuật tiếng tăm lừng lẫy!
Hắn cảm thấy rất hứng thú đối với Lưu Tinh Tiễn thuật. Nhưng sử dụng ra, quả thực như lời người khác nói, không có hiệu quả gì. Mặc dù Lưu Tinh Tiễn thuật đã được thôi phát, nhưng tên bắn ra, mềm yếu, cực kỳ thong thả, ngay cả đầu gỗ cũng xuyên thủng được.
Xem ra chỉ khi lĩnh ngộ được cái gọi là ý nghĩa sâu xa của Lưu Tinh, lấy có tinh thần ý chí, đối với Mũi tên được tiến hành khai quang lần thứ hai, mới có thể chân chính sử dụng được Lưu Tinh Tiễn thuật!
Sau nhiều lần thất bại, hắn đã nhận thức ra điểm này.
Sau ba tuần, hắn thắng liên tiếp hơn mười người, nhưng lại cố ý thua Kim Bích Hàm. Bởi vậy Kim Bích Hàm được số lượng lớn học phân cực lớn.
Thư Viện lại chấn động. Mọi người phản ánh cũng không giống nhau. Chẳng qua một loại mạch nước ngầm đã nổi lên, người khiêu chiến Sở Vân dần dần nhiều hơn.
Đối với điều này, Sở Vân rất hài lòng, hắn đang lo không có người tới cửa khiêu chiến, tích lũy số lần thắng liên tiếp sẽ rất chậm.
Hai tuần sau, hắn tích lũy số lần thắng liên tiếp rất khả quan, lại một lần nữa bị bại bởi Kim Bích Hàm, trợ giúp nàng đạt được một số lượng học phân lớn nữa.
Đám thư sinh càng thêm xôn xao. Thần thoại Sở Vân không thể địch nổi, đã bị đánh vỡ. Liên tiếp thất bại, thực sự chứng minh vấn đề này.
Nhất là vào lúc này, rất nhiều dược hiệu của Quật Khởi đan được nghiên cứu chế tạo ra. Ích lợi của Quật Khởi đan trong thị trường, vốn đang không ngừng suy yếu, hiện giờ lại bị thiệt hại nghiêm trọng, ích lợi cực kỳ nhỏ. Sở Vân đơn giản công khai đan phương Quật Khởi Đan, hơn nữa không hề chế luyện Quật Khởi đan.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.comLoại tình huống này, càng thêm suy yếu hình tượng của Sở Vân trong lòng các thư sinh.
Con người là một sinh vật rất dễ quên, vết sẹo vừa lành đã quên đau, là chuyện rất bình thường. Thời gian hơn nửa năm, đủ để cho uy thế của Sở Vân như mặt trời ban trưa, giảm xuống đến một cấp độ khác.
Nhất là nhiều lần bại bởi Kim Bích Hàm, uy thế càng liên tục sụp đổ. Chuyện Quật Khởi đan, cũng là nguyên nhân gây ra.
- Sở Vân cũng không làm gì để kết thúc việc này, thoạt nhìn đan phương Quật Khởi đan rất bình thường.
- Thiếu niên hăng hái nhất thời, cũng rất bình thường. Giống như là sóng biển khi lên khi xuống.
- Trĩ Hổ làm cho ta liên tưởng đến Chư Tinh Mãnh Hổ ngày xưa. Cũng là nhất thời huy hoàng, cũng tụt dốc. Tự nhiên liên tiếp bị Thạch Gia Minh đánh bại, thật sự làm người ta mở rộng tầm mắt.
Mạch nước ngầm đã trở nên mãnh liệt, dần dần hình thành một xu thế. Thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi đều có ngạo khí, lại là nhân vật thiên tài của các hải đảo, cũng không ai phục ai.
Hiện giờ Sở Vân
"Xuống dốc", khiến trong lòng đám thư sinh đều phát sinh tư tưởng muốn tranh hùng cẩn thận tư.
Chẳng qua trong tình thế hiện tại còn có chút thâm thúy. Sở Vân bại bởi một người như Thạch Gia Minh. Hai bên dốc sức làm diễn cũng rất kịch liệt, tất cả mọi người đều mong chờ. Nếu có một người có thể xuất hiện đúng lúc, lại đánh bại Sở Vân, như vậy uy thế của Sở Vân xem như hoàn toàn tan rã.
Đây là một cơ hội, một cơ hội nổi danh trong Thư Viện!
Rất nhiều nhóm thư sinh có thực lực xếp hạng phía trên, trong lòng đều rục rịch. Trong đó còn có cả Vệ Khiếp.
Vệ Khiếp động tâm.
Hắn vốn là hoành hành ngang ngược trong Thư Viện trung. Sau khi Sở Vân đến, sự nổi bật của hắn bị áp chế đi. Trong lòng hắn cảm thấy vô cùng không cam lòng, âm thầm ghi hận đối với Sở Vân.
Một ngày, hắn tìm tới Trữ Y Y, thẳng thắn nói:
- Sở Vân chẳng qua chỉ có thế. Lúc trước để hắn càn rỡ một chút, hắn thật sự nghĩ mình có bản lĩnh. Lúc này, Vệ Khiếp ta phải hung hăng giẫm nát hắn dưới chân, khiến hắn nhục nhã, hối hận vì đã sinh ra trên thế giới này!