Chí Tôn Chương 244: Sở Vân, Ngươi là người điên (thượng)


- Ngươi thực sự cho rằng chính mình nắm chắc phần thắng trong tay sao?
Trong mắt Sở Vân lóe ra tinh mang, giương cung cài tiễn, liền bắn ra Lưu Tinh Tiễn hướng về phía Trữ Phàm Trần.

Ầm ầm ầm!

Lần này hắn dốc toàn lực, tốc độ Lưu Tinh Tiễn nhanh như thiểm địa, thoáng chốc bay vụt đến âm thanh liên hồi không dứt. Giữa không trung liên tiếp bạo phát một khối ánh sáng màu trạm lam, bao phủ toàn bộ thân ảnh Trữ Phàm Trần.

- Thật đáng ghét, tệ đoan Định Tinh Cung xuất hiện rồi!
Sở Vân cắn chặt răng, cảm thấy song chưởng ớn lạnh tới tận xương tủy, không thể tiếp tục bắn.

Sau khi bị một trận mưa tiễn bắn xuống, Trữ Phàm Trần lại tiếp tục ổn định lại trận tuyến, trên người hắn đầy bụi đất, tóc tai bù xù, càn rỡ cười to:

- Ngươi bắn, ngươi bắn nữa đi! Vì sao không bắn? Ahaaa, đáng tiếc thật đáng tiếc! Vừa mới bị ngươi nắm bắt được thời cơ chiến đấu, nếu như ngươi có thể duy trì liên tục như vậy, e là tính mệnh của ta gặp phải nguy hiểm.

- Hừ!
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, cũng hiểu được không cam lòng chịu. Tệ đoan Định Tinh Cung làm giảm đi rất nhiều uy lực của Lưu Tinh Tiễn Thuật. Trong vài trận chiến lần trước, Sở Vân cũng đã nhận ra điều này. Chỉ là độ chính xác trác việt của Định Tinh Cung khiến hắn không đành lòng vứt bỏ.

"Đánh với cường địch, Định Tinh Cung bị hư cũng có thể mất mạng. Nó không thích hợp với ta. Sau khi trở về, ta sẽ thay đổi yêu cung khác."
Hắn thầm hạ quyết tâm, đành phải vứt bỏ Định Tinh Cung đổi lấy yêu cung khác không bị hạn chế số lần bắn.

- Giờ đến lượt ta!
Trữ Phàm Trần thỏa mãn thở dài một tiếng, điều khiển Huyền Thanh Hạc bay tới chém giết.

Sở Vân không thể giương cung, chỉ có thể dựa vào Thiên Hồ vất vả chống lại.

- Ngươi biết tại sao sẽ bại không?
Trong lúc chiến đấu kịch liệt, Trữ Phàm Trần dùng ánh mắt như đối đãi với người chết nhìn về phía Sở Vân.

- Bởi vì thái độ thích chơi trội của ngươi. Điểm yếu yêu binh của ngươi ta đều hiểu rõ, phong cách chiến đấu của ngươi ta đều lý giải được. Ngược lại ngươi còn không biết con bài chưa lật của ta. Sau khi ngươi chết, nếu như vong hồn xuống hoàng tuyền hãy nhớ kỹ lời giáo huấn này của ta. Hãy nhớ kỹ ngươi vốn không phải chết, chỉ là đắc tội với người không nên đắc tội mà thôi.

- Ngươi thật quá nhiều lời.
Vẻ mặt Sở Vân rất vững vàng và có nghị lực, gặp nguy không vẫn không loạn. Trong trận chiến kịch liệt, cảm giác được chính mình chỉ huy Thiên Hồ càng lúc càng thuận lợi.

Bây giờ cũng đã trải qua hơn một năm, hắn chủ yếu sử dụng Túy Tuyết Đao và Định Tinh Cung, còn đối với Thiên Hồ chỉ là huấn luyện đề thăng tu vi của nó. Vẫn chưa hề sử dụng là chiến lực chủ chốt.

Hiện giờ Túy Tuyết Đao và Định Tinh Cung đều không thể sử dụng, hắn điều khiển Thiên Hồ, trong trận chiến không ngừng khai thác tiềm chiến đấu của Thiên Hồ.

Thiên Hồ vẫn chưa hề học tập đạo pháp Mộc Hành, thế nhưng bốn thuộc tính đạo pháp Hỏa Thổ Kim Thủy liên tục được sử dụng đến, càng dùng càng thành thạo, mơ hồ tấn chức đến một cảnh giới khác.

Đạo pháp thúc dục Thiên Hồ càng lúc càng ít, thế nhưng trong lúc chiến đấu lại càng lúc càng nhẹ nhàng. Các loại đạo pháp đều được sử dụng vừa lúc, khiến cho sắc mặt Trữ Phàm Trần từ từ trầm xuống. Truyện Sắc Hiệp

"Thiên phú chiến đấu thiên bẩm của Sở Vân quả thực không tầm thường. Rõ ràng trong chiến đấu, bất ngờ đột phá nhiều như vậy."
Trữ Phàm Trần âm thầm kinh hãi, với tư cách là đối thủ, trong suy nghĩ của hắn không ngừng đề cao Sở Vân.

Nguyên bản chính mình một lần tề công, đối phương cần phải sử dụng liên tiếp mấy loại đạo pháp mới có thể miễn cưỡng chống đỡ. Nhưng bây giờ, đạo pháp sử dụng rất ít, ngược lại khiến cho chính mình cảm thấy khó chịu. Không hiểu vì sao tác chiến cũng không được mạnh mẽ, chân tay bị gò bó.

- Không thể tiếp tục như vậy được! Long Mục Kinh Quang!
Hắn vung yêu thực tuyệt phẩm Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, mười hai vỏ quả Long Nhãn nứt ra, lộ ra con ngươi bên trong Long Nhãn. Long mục liên tục nháy, bắn ra ánh sáng màu đen đặc biệt, xuyên thủng khoảng không. So với Lưu Tinh Tiễn còn nhanh hơn nhiều,
bao phủ hướng về phía Sở Vân.

Sở Vân cưỡi trên lưng Thiên Hồ, thấy vô số màu huyền quang sặc sỡ, cấu thành một mảng lớn, mang theo uy thế khủng khiếp hướng về phía chính mình. Hiểu rằng chỉ dựa vào Thiên Hồ không thể chống đỡ được, đang muốn sử dụng Túy Tuyết Đao thêm một lần
nữa.

Bỗng nhiên một bầy Kim Điệp bay lượn mà đến, hy sinh chính mình ngăn cản huyền quang.

Sở Vân liền nhìn lại. Cũng là vì Kim Bích Hàm thấy Sở Vân mãi không trở về, trong lòng cảm thấy bất an liền quay trở lại.

- Sở huynh mau đi thôi! Chiến hạm của Viêm gia đang tới!
Kim Bích Hàm đứng trên mật thuyền đang nổi bồng bềnh trên mặt biển, báo tin tức không tốt cho Sở Vân. Hai người chiến đấu trên hải vực Viêm gia lâu như vậy, Viêm gia không chú ý đến mới là lạ.

- Chiến hạm?
Sắc mặt Trữ Phàm Trần trở nên nhợt nhạt. Chiến hạm Viêm gia do Viêm đảo gia chủ đích thân thống lĩnh.

Trong tay Viêm gia đảo chủ có Tam Hỏa Nha cấp Linh Yêu, có người nói đó chính là dòng dõi chính thống của yêu thú tuyệt phẩm Tam Túc Kim Ô. Liệt diễm mạnh mẽ vô cùng có thể đốt trời luộc biển, chiến lực kinh khủng.

- Hừ! Lần này hãy tha cho ngươi, sớm muộn gì ta cũng sẽ đến lấy tính mệnh của ngươi.
Trữ Phàm Trần rất tự tin, lưu lại những lời này sau đó rời đi.

- Ngươi muốn rời đi?
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, lúc đó hoàn toàn không có ý định buông tay. Khống chế Thiên Hồ gắt gao ngăn Trữ Phàm Trần lại.

- Sở huynh, nếu không đi e là không kịp mất!
Kim Bích Hàm gấp gáp kêu lớn.

- Huynh hãy đi trước. Ta tự có cách thoát thân, không giết người này, ta không cam lòng!
Sở Vân quát lớn.

- Ngươi điên rồi?
Sắc mặt Trữ Phàm Trần trắng bệch, lần này thực sự lúng túng, kinh hô.
- Một khi bị Viêm gia bắt, ngươi thực sự nghĩ rằng điều ước trong hòa đàm có tác dụng sao?

Trong mắt Sở Vân lóe ra thần quang, toàn tâm toàn ý tấn công. Thực lực của Trữ Phàm Trần đã nằm ngoài dự tính của hắn, càng khiến hắn kiêng kỵ. Nếu như để hắn
phát triển thêm nữa, sau này ắt còn đột phá?

- Bây giờ cho dù hy sinh Túy Tuyết Đao, cũng phải giết chết hắn, không thể để hậu họa về sau!
Sở Vân hạ quyết tâm, thế tiến công càng thêm hung mãnh sắc bén.

- Ta đã nói điều gì, tại sao chọc tức kẻ điên này!
Khí tức Trữ Phàm Trần bất thường.
- Sở Vân, ta nguyền rủa ngươi, ngươi sẽ không được chết tử tế!

Hắn thức sự nóng lòng, nếu như bị chặn lại, chẳng may bị Viêm gia bắt lại. Cho dù cả cuộc đời này hắn khổ cực âm thầm tích lũy thành quả e cũng khó có thể giữ được.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chi-ton/chuong-244/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận