Trứng Thiên Hồ hoàn mỹ, linh tính đầy đủ, đây là việc ngoài ý liệu của hắn. Vốn, hắn có thái độ muốn thử một lần. Dù nó đi rất chậm, dù thành tích không tốt, khó coi, cũng không có vấn đề gì. Dù sao khảo hạch, có tới ba tràng.
Che dấu thân phận chân thật của Thiên Hồ, mới là nguyên nhân trọng yếu nhất.
Nhưng không ngờ, Thiên Hồ làm được, lĩnh hội ý tứ của mình. Muốn thắng lợi, đoạt được đệ nhất vị, rất dễ dàng, cứ như vậy mà thắng lợi.
Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.comHôm nay Sở Vân rất nắm chắc, lườm Thư Đại, Thư Nhị, cái mũi khẽ hừ, nói:
- Hai người các ngươi đúng là bất học vô thuật mà, chẳng lẽ không biết Hỏa Hồ của ta có biểu hiện như vậy, chính là vì nó là yêu thú biến dị hay sao? Làm được điểm này, có gì kỳ quái?
- Nói láo!
Thư Đại la lớn, ngôn từ cũng không thèm để ý, ngón tay chỉ vào Sở Vân quát:
- Đừng hòng lừa bịp lão tử, nhất định là ngươi gian lận!
Hắn đúng là kẻ bất học vô thuật, cái gì là yêu thú biến dị cũng không biết. Nhưng hắn không muốn thừa nhận, Bởi vì với hắn mà nói đây là sự thật tàn khốc, cho nên hắn mới nói Sở Vân gian lận.
- Ha ha.
Thư Nhị cười lạnh vài tiếng.
- Đừng cho rằng ngươi có thể lừa bịp vượt qua. Lục Nha Xà của ta có tám năm tu vi, yêu thú biến dị thì thế nào? Dù biến dị, có thể mạnh hơn Lục Nha Xà của ta sao? Hỏa Hồ Trung phẩm, còn mạnh hơn thượng phẩm Lục Nha Xà sao? Điều này có thể sao? Đây là thường thức mà ai cũng biết! Rõ ràng là ngươi giở trò.
Ngự yêu sư địa đàn không nói lời nào, yên lặng nhìn về phía Sở Vân, chờ đợi hắn giải thích.
Sở Vân sờ sờ cái mũi, nói thật, hắn cũng không biết nên nói cái gì.
Nếu là tuyên bố Hỏa Hồ chính là Thiên Hồ, chắc chắn mọi người ở đây sẽ á khẩu không nói được. Nhưng mấu chốt là ở chỗ này, thân phận Thiên Hồ vào lúc này, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.
Lập tức, hắn làm ra bộ dáng khinh thường, khinh bỉ nhìn về phía Thư Nhị:
- Cho nên nói, hai người các ngươi bất học vô thuật. Yêu thú biến dị, cũng là thường thức. Hỏa Hồ biến dị nên mạnh mẽ, cũng không sợ nói cho các ngươi biết, nó phá xác trúc cơ đã vọt tới tám năm tu vi. Lục Nha Xà, Hải Bạo Ngạc của các ngươi đều là bình thường, tại sao lại so sánh với Hỏa Hồ biến dị? Điểm ấy tiên sinh dạy học cũng đã dạy. Khó trách hắn vì ta mà vẻ vang, mà các ngươi là nổi hổ thẹn.
- Ngươi...
Thư Đại giận dữ, lời của Sở Vân, chính là chỗ đau của hắn.
Lúc nhỏ, Thư Thiên Hào mời giáo viên dạy học đến, dạy vỡ lòng cho ba nhi tử. Sở Vân thông minh, thường xuyên được tiên sinh tán dương. Thư Đại, Thư Nhị lại khó dạy vô cùng, tiên sinh dạy học cũng không làm gì được.
- Chẳng lẽ nói, yêu thú biến dị có thực lực sẽ mạnh hơn yêu thú bình thường sao?
Thư Nhị không nói lời nào, nhưng trong lòng có chút kinh nghi bất định. Tiên sinh dạy học đã nói nhiều thứ liên quan đến trên trời dưới đất, đủ loại, hắn nghe tai phải thoát ra tai trái, cho nên không hiểu, cho nên chẳng biết gì.
Ngự yêu sư địa đàn nhìn chằm chằm vào Sở Vân, nhìn không ra sơ hở. Nghe lời này có lý, gật đầu, trầm giọng đáp:
- Yêu thú biến dị, đúng là không thể phán đoán theo lẽ thường.
- Nhưng mà.
Lời nói của hắn xoay chuyển, khuyên nhủ.
- Yêu thú biến dị cũng có chỗ thiếu hụt, kết cấu cơ thể của yêu thú này không ổn định. Tu hành đến giai đoạn nhất định, sẽ dừng lại không tiến. Trình độ biến dị càng mạnh, chỗ thiếu hụt càng lớn. Sở Vân ah, ngươi nên sớm bồi dưỡng yêu thú khác đi.
Ánh mắt Sở Vân
"Ảm đạm" xuống, hợp thời địa sâu thán một ngụm, sâu kín mà nói:
- Điều này ta cũng biết, nhưng không đành lòng buông tay, bởi vì Hỏa Hồ là yêu thú đầu tiên của ta.
Ngự yêu sư địa đàn không muốn Sở Vân lạc lối, lại khuyên nữa, nói:
- Tâm tình của ngươi, ta có thể hiểu được. Nhưng bồi dưỡng yêu thú, hao phí cực lớn. Trình độ biến dị của Hỏa Hồ này quá mạnh, không thể nói trước lúc nào, chết bất đắc kỳ tử. Dù ngươi có đầu tư hết mức, cũng không thay đổi được gì, nên buông tha đi, đổi một con khác.
- Uhm. Lời gia gia nói, ta ghi nhớ trong lòng.
Sở Vân sẽ không đổi yêu thú nào khác, buông tha Thiên Hồ? Nhưng cũng không cự tuyệt, đành phải trả lời cho qua chuyện.
Ngự yêu sư địa đàn thở dài, đương nhiên hắn cũng biết Sở Vân qua loa. Nhưng năm đó hắn cũng từng đi qua bước này, bị cảm động lây. Càng thêm hiểu rõ Sở Vân, tiếc hận thay hắn.
- Yêu thú biến dị, coi như số ngươi gặp may! Hừ!
Ánh mắt Thự Nhị lập lòe, rốt cục bình phục lại. Tuy không cam lòng, nhưng ngự yêu sư địa đàn đã nói là biến dị, lực lượng bản thân không đủ, nhưng cũng phải lựa chọn tin tưởng.
- Hi vọng Hỏa Hồ của ngươi, có thể sống lâu một chút.
Ngữ điệu Thư Đại trào phúng. Khi nghe kết cấu Hỏa Hồ không ổn, chỗ thiếu hụt quá lớn, tâm tình của hắn cũng thoải mái một ít.
Người chính là như vậy. Sau khi thất bại, đều phải tìm một chỗ cân đối, để căn bằng tâm lý của mình.
Đây là thường tình của con người.
Sở Vân muốn cười, nếu là bọn họ biết rõ
"Hỏa Hồ Trung phẩm " chính là
"Thiên Hồ Tuyệt phẩm", không biết sẽ có tâm tình gì?
Nhưng vẫn biểu hiện ra thần sắc bi ai. Mũi khẽ hừ một tiếng, làm như không nghe lời Thư Đại nói.
Thư Đại đã tìm được điểm cân đối, lại cười lớn.
- Trong ba trứng yêu thú, lại chọn một quả trứng trung phẩm. Rõ ràng lại là yêu thú biến dị. Sở Vân a Sở Vân, có phải do ngươi quá xui xẻo hay không?
- Cái này gọi là nhân phẩm. Có ít người dù được chọn làm nghĩa tử, mệnh trung chú định là đê tiện, nhân sinh không thể cải biến, không thể làm gì được, bởi vì đây là số mệnh a. Nhìn ta đi, ngươi nên sớm đổi yêu thú tốt hơn đi.
Thư Nhị châm chọc khiêu khích.
Sở Vân hừ lạnh một tiếng, chỉ thản nhiên nói:
- Hai tên thủ hạ bại tướng.
- Ngươi...
Thư Đại, Thư Nhị lập tức nghẹn họng, nụ cười biến mất, sắc mặt rất khó coi.
Dù yêu thú của Sở Vân là biến dị, tương lai như thế nào. Bọn họ thất bại, bị Sở Vân áp một đầu, đây là sự thật.
- Đủ rồi. Trận đầu khảo hạch hành lanh linh áp, Sở Vân thắng đệ nhất danh. Thư Nhị đứng thứ hai, Thư Đại đứng thứ ba. Ba ngày sau, khảo hạch thứ hai: đối chiến yêu thú. Các ngươi tra xét ngọc giản đi, sử dụng đạo pháp ghi chép bên trong thi đấu. Một khi phát hiện sử dụng đạo pháp khác, hủy bỏ tất cả tư cách khảo hạch. Trở về đi.
Ngự yêu sư địa đàn tuyên bố.
Nguyên lai, lấy được ngọc giản, chính là mấu chốt khảo hạch thứ hai.
Thư Đại lập tức xem xét ngọc giản. Sắc mắt Thư Nhị rất khó coi, không thể không bảo Lục Nha Xà nhổ ngọc giản đang nuốt trong bụng ra. Trên ngọc giản dính dính chút chất lỏng, chất lỏng này rất hôi, toàn thân của hắn nổi da gà.