Chí Tôn Chương 555: Vì sao đều là Quân Cấp?


- Quan trọng nhất chính là, lúc này hắn đoạt được ba Long Thi Thương Mãng Thổ Long được bảo tồn hoàn hảo. Chỉ cần rút long tủy bên trong ra, thêm những thứ hắn đã tích lũy trước đó, có thể sản xuất thành ra Cửu Long Tửu. Một khi hắn uống xong, nói không chừng lập tức có thể vượt qua bước cuối cùng, tiến vào trạng thái ngộ đạo. Cuối cùng lĩnh ngộ ra đạo pháp thần thông.

- Đến lúc đó cân bằng giữa bảy Vương bị phá vỡ, ích lợi ngươi ta ở khắp nơi sẽ bị tổn hại. Quyết không thể để hắn bước qua bước cuối cùng này! Đúng! Lúc này cần hợp lực động thủ, đánh bại Tửu Hào Vương. Phải phá bỏ kế hoạch ngưng tạo Cửu Long Tửu của hắn.

Tham Lang Vương nói như chém đinh chặt sắt, tràn
ngập niềm tin tất thắng.

Lần trước ở trong Long Mộ, để Tửu Hào Vương chiếm tiện nghi là bởi vì mọi người không đồng tâm, đều tự động đánh. Hiện nay một vị Vương cấp, một vị Hầu cấp, bốn vị Quân Cấp cùng hành động. Đội hình kinh khủng này đủ để tung hoành Tinh Châu, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.


Sáu linh áp chợt phát ra, khiến những bông tuyết tung bay lên trên không chung. Sáu thân ảnh mạnh mẽ trực tiếp tiến về phía Sở Vân. Khí lạnh quay cuồng. Trong nháy mắt, những dấu chân đã bị tuyết phủ đầy che lấp hết.

- Hử?
Gần như cùng lúc, Tửu Hào Vương dừng bước, sắc mặt nhất thời ngưng tụ lại, quay đầu nhìn về phía sau.

Chợt, đám người Sở Vân, Nhị Lang Thiên Quân cũng có vẻ chấn động, cảm nhận được linh áp lớn mạnh, rung chuyển trời đất.

Sáu đạo linh áp.

Bốn Quân Cấp, một Hầu cấp, còn có Vương cấp rất khủng bố.

Bọn họ không e dè, tùy tiện thể hiện thực lực chân chính của mình, thần cản giết thần, phật cản giết phật khí thế to lớn, đè nặng xuống.

- Hừ, tự nhiên liên kết với nhau, là lo lắng ta lĩnh ngộ đạo pháp thần thông, muốn phá hư kế hoạch ủ rượu của ta sao?
Tửu Hào Vương hừ lạnh một tiếng, hắn có linh quang Vương cấp, trí tuệ cao thâm, suy nghĩ như điện, trong nháy mắt đã phán đoán ra ý đồ của đối phương.

- Kết trận!
Hắn hét lớn một tiếng, vỗ tiên nang, Kiếp Yêu bay ra, tạo thành chiến trận, bao phủ đám người Sở Vân vào trong.

Đối mặt với cường địch như vậy, căn bản đừng mong có thể thoát được, chỉ có ứng chiến mới là lựa chọn sáng suốt nhất.

Ầm!

Ngay sau đó, không gian trận pháp bị phá vỡ, đồng dạng là Kiếp Yêu, tạo thành một đạo chiến trận, và địa vị ngang bằng với trận pháp của Tửu Hào Vương. Theo sau là sáu thân ảnh, nháy mắt miễn cưỡng hiện ra trước mắt mọi người.

- Tửu Hào Vương, ngươi muốn chạy đi đâu? Chúng ta đến để thanh toán món nợ ở Long Mộ.
Từ trong đám người kia, Tham Lang Vương bước ra, cười âm hiểm, giọng điệu tràn ngập khí thế.

Dáng người hắn cao gầy, mặc trường bào màu lục. Một mái tóc đen, mũi chim ưng, hai mắt nhỏ dài, lóe ra vẻ tàn nhẫn tham lam.

Hắn là một trong bảy đại Vương giả ở Tinh Châu, cao thủ tuyệt đỉnh. Thời gian xuất đạo tương đương với Tửu Hào Vương, thành danh đã lâu, uy hiếp thiên hạ, trấn áp một phương.

- Hừ, Tham Lang Vương, ngươi sợ hãi ta tạo thành Cửu Long Tửu, thấu hiểu đạo pháp thần thông thì cứ việc nói thẳng. Có dũng khí, hai ta đấu một trận, xem Thao Thiết Thần Thú của Tham Lang Vương ngươi lợi hại, hay Sơn Hà Tuế Nguyệt Đại Tửu Hang của bản vương lợi hại hơn!

Tửu Hào Vương không sợ chút nào, đối chọi gay gắt.
Hắn mày rậm mũi sư, lưng hùm vai gấu, vạt áo mở rộng, hiện ra bộ ngực rắn chắc như núi. Linh áp bàng bạc cũng phát ra, khiến y phục không gió mà đong đưa, cuồn cuộn lay động, giống như chiến kỳ tung bay trong gió.

Tham Lang Vương cười âm hiểm, ánh mắt tràn ngập vẻ trêu tức nhìn về phía Sở Vân:
- Tửu Hào Vương, ngươi còn muốn khích tướng ta sao? Với trình độ như chúng ta bây giờ, linh quang dồi dào, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đều có thể liếc mắt một cái đã hiểu rõ. Ngươi nghĩ rằng ta tụ tập nhiều người như vậy, chỉ để xem hai ta đấu với nhau thôi sao? Tất cả cùng lên, giết hết đám tiểu tạp ngư này, sau đó cùng tấn công Tửu Hào Vương!

Quả nhiên, hắn tàn nhẫn vô cùng, kinh nghiệm chiến đấu lại lão luyện đến cực điểm. Thoáng cái đã hiểu rõ nhược điểm lớn nhất của đám người Tửu Hào Vương.
Trước hết, đối phó với đám người Sở Vân, khiến Tửu Hào Vương được cái này mất cái khác, sau vây lại công hắn.

Chiêu chiến thuật ổn trọng mà lại âm ngoan. Một hòn đá ném hai chim. Đã ưu tiên diệt trừ chuyện xấu, không để cho đám người Sở Vân có cơ hội chiếm tiện nghi, lại lợi dụng đám người Sở Vân, khiến Tửu Hào Vương vướng bận, ảnh hưởng sức chiến đấu của hắn.

- Giết! Giết! Giết!

- Nhị Lang Thiên Quân, Sở Vân, hai ngươi giết trưởng lão Cửu U thành của ta, to gan lớn mật, tội không thể tha thứ. Bản hầu đã suy nghĩ lâu rồi, hôm nay nhất định phải chém đầu các ngươi. Mang đầu các ngươi giắt ở cửa thành Cửu U mười ngày mười đêm để răn đe!

- Ha ha ha, lâu rồi không được hành hạ hậu bối đến chết. Đây là chuyện ta thích nhất.

- Giữ lại Đôn Hoàng công chúa, ta muốn thu vào trong túi, sau này làm Quốc chủ Đôn Hoàng quốc, hắc hắc hắc...

Một đám Quân hầu, như lang giống như hổ, rít gào liên tục, mạnh mẽ tấn công.

- Có ta ở đây các ngươi đừng mơ tưởng. Sơn Hà Tuế Nguyệt Đại Tửu Hang!
Tửu Hào Vương hừ lạnh một tiếng, vỗ tiên nang, yêu binh chiến bay ra.

Đại Kiếp Yêu gần nghìn vạn năm ngang nhiên gặt hái!
Nó to như núi nhỏ, tròn như cái bàn, toàn thân màu đen với một chữ rượu khắc ở trên đó. Chỉ cần nhìn chữ rượu màu đỏ thắm, nét bút trầm trọng, thể hiện dũng khí, ý chí bất khuất bắn lên tận trời cao.

Ầm!

Nó vừa bước vào trận, đã phát ra khí thế bàng bạc cuồn cuộn. Tòa thân đều bị ánh sáng năm màu bao quanh, lấy nó làm trung tâm, sóng khí cuồn cuộn, dời núi lấp biển mạnh mẽ phát ra bốn phía.

Năm vị Quân hầu xung phong lao tới, nhất thời bị cản trở. Ngay cả Vô Thường Hầu cũng biến sắc.

- Sợ cái gì? Có ta ở đây! Thao Thiết!
Tham Lang Vương rít gào một tiếng, triệu ra con ác thú, chống lại Sơn Hà Tuế Nguyệt Đại Tửu Hang.

Thao Thiết chính là yêu thú long chúc, cũng một trong tứ đại mãnh thú Tinh Châu. Nó có thân dê, tay có móng vuốt. Đầu khổng lồ, gần như có thể to bằng thân hình.
Gương mặt nó giống như người, nhưng trên mặt nhưng không có mắt —— mắt nó nằm ở dưới nách.

Nó có miệng há thật to, chiếm hơn nửa gương mặt, miệng có răng nhọn dài, giống như là răng nanh.

Nó nổi tiếng tham ăn, hơn nữa thích ăn thiên tài địa bảo. Bồi dưỡng một con Thao Thiết, phải hao phí tài nguyên vô cùng lớn. Nếu không cho nó ăn đúng hạn, nó sẽ ăn thân thể của chính mình. Mãi đến ăn toàn bộ thân hình, chỉ còn lại có đầu.

- Thôn Thực Thiên Địa!
Tham Lang Vương hét lớn một tiếng. Lúc này hắn dùng hết toàn lực, vừa thôi động Đạo Pháp Thiên Phú của Thao Thiết.

Yêu khí của Thao Thiết bừng bừng phát ra, miệng lớn mở ra, một hấp lực cường đại đã nuốt Sơn Hà Tuế Nguyệt Đại Tửu Hang vào trong bụng. Trong nháy mắt, nó tiêu hóa không tiêu, như phụ nữ mang thai chín tháng.

Nó phát ra thanh âm rầm rì, nuốt Đại Tửu Hang có tu vi lớn, nó cũng cảm thấy rất khó chịu, không còn lực chiến đấu, bị triệu hồi trở về. Trong lúc đó, Đạo Pháp Thiên Phú của Thao Thiết có cường lực cực lớn phát sinh điện quang hỏa thạch. Hơn nữa Tham Lang Vương tỉ mỉ tính kế, Tửu Hào Vương được cái này mất cái khác, hữu tâm vô lực, nhưng khó có thể ngăn cản.

- Đáng giận!
Tửu Hào Vương hét lớn một tiếng, tức sùi bọt mép. Từ trong tiên nang liên tiếp bay ra sáu Kiếp Yêu, như sóng biển, tràn về phía trước.

Khi sáu yêu vật tràn tới, dưới sự chỉ huy của Tửu Hào Vương bất ngờ bao vây sáu người bên địch quân.

Trong lúc nhất thời, tiếng gầm gừ như sấm sét nổ vang, đạo pháp ầm một tiếng phát ra ánh sáng loá mắt, lưu quang toái vũ. Hai linh áp đại Vương giả, một vị Hầu cấp, bốn linh áp Quân Cấp, đều dây dưa cùng một chỗ, áp lực trầm trọng không gì so sánh nổi, ngay
cả không khí dường như cũng phải ngưng trệ. Truyện Tiên Hiệp

Cảnh tượng chiến đấu rộng lớn động phách như thế, khiến đám người Sở Vân nhìn xem cũng thấy trấn động. Tửu Hào Vương để lộ ra sức chiến đấu kinh người, không ngờ với sức mạnh của một người, đấu lại sáu Đại cường giả bên đối phương!

- Các ngươi đi giết mấy tên tạp ngư kia. Tửu Hào Vương giao cho bổn vương!
Tham Lang Vương nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt dữ tợn. Lại gọi ra một Đại Kiếp Yêu Bạch Nhãn Lang sáu nghìn vạn năm!

Bạch Nhãn Lang chính là Yêu thú quý hiếm, toàn thân tuyết trắng, một đôi mắt sói, không có con ngươi, cũng tất cả đều thuần một màu trắng, toàn thân đều tản ra khí lạnh.

Nó ngửa đầu tru một tiếng, nhất thời bất đổi. Trực tiếp chống lại Tửu Hào Vương, lập tức chia sẻ một phần lớn áp lực.

- Cạc cạc dát!
Thân ảnh Vô Thường Hầu như quỷ mỵ, lập tức nắm lấy sơ hở trong phòng thủ của Tửu Hào Vương, cười một cách điên cuồng, nhằm phía đám người Sở Vân.

- Sở Vân, Nhị Lang Thiên Quân, các ngươi nạp mạng đi!
Hắn hò hét, hai mắt đỏ đậm, tràn ngập sát ý điên cuồng.

Linh áp Hầu cấp cuồn cuộn đè xuống, áp lực trầm trọng.

- Đồng loạt ra tay!
Sở Vân hét lớn một tiếng, mạnh mẽ phát ra linh áp Quân Cấp, thân mang Hồng Yêu không màu, cầm Túy Tuyết Đao trong tay, ngang nhiên phản kích.

- Không biết tự lượng sức mình!
Vô Thường Hầu nhe răng cười, một tay cầm Tang Hồn Chung, một tay cầm Tác Mệnh Câu, âm phong kêu khóc, giống như tử thần phủ xuống, với thế tấn công cuồng bạo như muốn ép chết bốn người Sở Vân.

Cho dù Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân có thể ngăn cản được, hai người còn lại cũng nhất định phải bị mất mạng.

Vô Thường Hầu lộ ra sát khí, trong mắt bắn ra sự khát máu ngoan độc dữ. Hắn không ra tay thì thôi, vừa ra tay sẽ khiến đối phương thấy máu liền chết. Nhất là Đôn Hoàng công chúa!

Hắn muốn cho Sở Vân đau xót bi thương, nhận hết tra tấn nhục nhã mà chết.

- Cẩn thận!
Tửu Hào Vương hô quát một tiếng, vội vàng điều ra một Kiếp Yêu, nhưng nước xa không cứu được lửa gần.

- Hắc hắc hắc, chết cho bản hầu —— Hử?
Đột nhiên, nụ cười của Vô Thường Hầu tắt lịm. Hắn khó có thể tin được khi Tiếu Tiểu Hiền và Kim Bích Hàm nhất tề phát ra linh áp Quân Cấp, cùng Sở Vân và Nhị Lang Thiên Quân xung phong ập tới.

Ầm!

Đạo pháp nổ mạnh, sóng khí quay cuồng, Vô Thường Hầu hộc máu bay ngược ra ngoài, hai mắt hắn mở lớn, thần sắc khiếp sợ vẫn lưu lại trên mặt hắn.

- Đây là chuyện gì vậy? Sao bọn họ cũng thành cường giả Quân cấp?

Bốn Quân liên thủ, Vô Thường Hầu hộc máu bắn trở ra!

- Hả?

Cảm nhận được bốn linh áp Quân Cấp này, Tham Lang Vương và Tửu Hào Vương đều nhướng mày. Tất cả đều kinh ngạc.

- Sao có thể?

- Bọn họ cũng là Quân Cấp?

Sắc mặt đám người Hắc Sơn Man Quân cũng không khỏi chấn động. Điều này quả thực không thể tưởng tượng được. Sở Vân, Nhị Lang Thiên Quân là thiên tài, một nghìn năm mới có một, hai người thì không tính làm gì. Sao đột nhiên lại xuất hiện thêm hai người nữa?

Vốn nghĩ trong đội hình của đối phương, chỉ có một Vương giả, còn lại là hai Quân Cấp.

Nhưng hiện tại lại phát hiện, trừ Tửu Hào Vương, Túy Tuyết Hồ Quân và Nhị Lang Thiên Quân ra, không ngờ còn có hai Quân Cấp khác!

Đây là một biến hóa ngoài dự liệu!

- Đáng chết! Các ngươi cư nhiên đả thương ta?
Sau một lúc khiếp sợ, cơn giận dữ của Vô Thường Hầu dường như đã tới tận chín tầng mây.

Thực lực hắn cao thâm, vốn nghĩ có thể dựa vào thực lực của bản thân trấn áp bọn họ. Nhưng thật không ngờ, gặp phải trở lực, hộc máu bắn trở ra.

Điều này khiến hắn mất hết thể diện.

Hắn đường đường là thành chủ Cửu U thành, khi tung hoành Tinh Châu, đám người Sở Vân còn chưa sinh ra. Trong du hiệp giới, hắn là bá chủ một phương, chưởng môn nhân thế lực siêu nhất lưu. Hiện nay, hắn lại bị bốn tiểu bối cùng nhau đánh mới mức hộc máu lui ra. Nếu việc này bị truyền ra đi, Vô Thường Hầu còn mặt mũi nào nhìn ai khác?

- Các ngươi chết chắc rồi, hoàn toàn chết chắc rồi. Hắc Bạch Vô Thường!
Vô Thường Hầu rít gào một tiếng. Hắn đã hoàn toàn phẫn nộ, trực tiếp sử dụng con át chủ bài của mình.

Trong phút chốc, linh áp Hầu cấp mạnh mẽ phun ra, bao phủ bốn phương tám hướng.

Vù vù hô...

Âm phong nổi lên bốn phía, quỷ khóc thần kêu.

Một bóng trắng, một bóng đen, một trái một phải, lộ rõ yêu khí Kiếp Yêu bàng bạc lao thẳng xuống.

Tốc độ của chúng đều nhanh tới mức không thể tưởng tượng được.

Xuyên qua không gian, giống như là một làn khói nhẹ, không gặp phải chút lực cản nào.

Sắc mặt bốn người Sở Vân đều động dung, trong phút chốc giống như trong ở địa ngục hoàng tuyền, u ám khôn cùng bao phủ xuống. Giống như không có ánh sáng mặt trăng mặt trời, trời sụp đất lún của ngày tận thế vậy.

Đây là cảm giác của linh áp Vô Thường Hầu đè xuống, lại kết hợp sự công kích của hai đại yêu thú Hắc Bạch Vô Thường gây ra một linh lực thật lớn đánh vào lòng người.

Một sát khí quỷ bí, nguy hiểm, hắc ám nồng đậm, chặt chẽ tập trung giam giữ bốn người Sở Vân. Trong lúc nhất thời, trong lòng bọn họ đều có trực giác không thể hiểu được —— một khi bị Hắc Bạch Vô Thường tấn công, nhất định là hồn phi phách tán - hồn vía lên mây, không có kết cục thứ hai!

Không thể nghi ngờ, thực lực của Vô Thường Hầu thâm hậu, lúc này rõ ràng đã hiện rõ.

Kiến Mộc!

Thấy nguy cơ ngay trước mặt Sở Vân vỗ tiên nang, Đại Kiếp Yêu Kiến Mộc hơn một trăm vạn năm bay ra, phát ra quầng sáng xanh biêng biếc, ùn ùn kéo tới, che ở đằng trước.

Nhưng hai bóng dáng hắc bạch, lại xuyên thẳng qua Kiến Mộc, xuyên qua đạo pháp phòng ngự, xuyên vào.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chi-ton/chuong-555/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận