Chỉ Hôn Không Yêu Chương 4

Chương 4
Hắn tưởng, hắn bị một phiền toái lớn tìm đến.

Tan tầm.

Nhìn di động, nàng xem gần, lại kéo ra xa một chút, xem xa.

Ảnh chụp tương đương không sai, một đôi hào nhũ của nữ nhân quả thực tượng “Oa” tì trong ngực nam nhân đầu gỗ.

Ái muội, cảnh xuân vô hạn.

Nếu đem ảnh chụp công bố ra ngoài, có thể hay không ra vấn đề?

Nàng suy nghĩ, tưởng tượng.

Theo lý thuyết, nàng không nên vì một nam nhân mới gặp mặt lần thứ hai, buông tha cho một khoản tiền kia mới đúng.

Nhưng là, nếu công bố , không hay ho sẽ không chỉ là vấn đề của một nam nhân đi? Nghe nói, đối với một luật sư mà nói, danh dự rất quan trọng.

Tuy rằng, không thân cũng chẳng quen.

Suy nghĩ giằng co, thật phiền chán, một bộ biểu tình trên mặt nàng thật phong phú.

Hắn chậm rãi từ đằng sau đi đến gần nàng.

“Tiểu bằng hữu” đang trong giờ làm thôi?

Dường như bị chuyện gì làm phiền lòng, vây khốn nàng.

Hắn và nàng đã gặp mặt một lần, nếu cứ như vậy mà bước qua, dường như phi thường không lễ phép. (bây giờ gặp là lần thứ hai)

Vẫn là, nên chào một tiếng rồi rời đi.

Nhưng là, khi hắn đến gần, thấy rõ ràng trên tay nàng, căn nguyên của sự buồn rầu, hắn biến sắc.

Đứa nhỏ… Này…

Bàn tay to duỗi ra, nàng chưa kịp chuẩn bị, di động chợt rơi vào trong đại chưởng của hắn.

“Là ai? Đưa tôi!” Nàng quay đầu, kinh hãi.

Nam nhân đầu gỗ khi nào thì đi tới? Không xong!

Mặc kệ, trước đoạt lại di động có vẻ quan trọng hơn!

“Mau trả lại cho tôi!” Chân nhảy cao, đều không hơn được, với không được cánh tay giơ cao của hắn.

Đầu gỗ chết tiệt! Làm sao lại cao lớn như vậy, hại nàng lần đầu tiên đối với mẹ chỉ cấp cho nàng chiều cao 1. 58 m, phi thường bất mãn.

Hắn xoa đầu của nàng một chút, ý bảo nàng im lặng. Làm cho nàng ngoan một chút, ngón tay phi thường thuần thục tìm được vị trí chụp ảnh, ấn ấn một chút “Toàn bộ xóa bỏ”.

Sợi tóc mềm mại của nàng, tạo cảm xúc phi thường tốt.

Trên sợi tóc, càng bay phi thường càng tỏa mùi thơm.

Dùng dầu gội gì không biết?

Thật là kỳ quái, rõ ràng là lần thứ hai gặp mặt, cư nhiên hai người một chút cũng không có cảm giác là người xa lạ.

Có lẽ là bởi vì, tối hôm đó khi chào tạm biệt, câu nói kia của nàng “Nguyên lai… Anh là người què a!”

Rất ít nhìn đến, mồm nàng không ngăn cản nổi như vậy, cho nên, hắn đối với nàng cũng không hề khách khí.

“Anh là, anh là… Anh là người què!” Nàng tức giận mắng chửi, rõ ràng từ ngữ ác liệt, khí thế mắng chửi người lại không thích hợp lắm.

Rõ ràng là bộ dáng tức giận, lại có điểm giống như tiểu bằng hữu làm nũng.

Nàng thức thời, biết chính mình đuối lý!

Cũng may mắn, điện thoại của nàng cùng điện thoại của hắn giống nhau y hệt, sau khi hắn đứng lên không chút nào cố sức, nàng mới có thời cơ.

Uể oải vô vọng nhìn di động chính mình ở xa xa, danh sách đã trống không.

Chiều cao của nàng a, như thế nào chân chính mình mới dài hơn! ~

Nàng cúi đầu, cảm thấy toàn bộ thế giới đều bị hủy diệt.

Chỉ dựa vào tiền lương của nàng, mỗi tháng mua này mua nọ, cùng bạn bè đòng nghiệp ăn liên hoan cùng tiêu vặt đã hết, còn lo lắng tiền thuê nhà, bình thường phải giảm bớt phí chi tiêu.

Ai làm cho chính mình 18 tuổi liền anh hùng nói với cha mẹ, nàng đã trưởng thành, tự lực cánh sinh tuyệt đối không phải là giấc mộng.

Mấy năm trôi qua, phát hiện giấc mộng quả thật không phải giấc mộng, nhưng là, chất lượng sinh hoạt lại không hơn “thời kỳ trưởng thành” . Tuy rằng nàng không phải thuộc loại chỉ vì mua một túi xách hàng hiệu, là có thể ăn mỳ ăn liền vài tháng, cái loại này là “vượt mức” đối với một cô gái, nhưng là nàng cũng có hư vinh thanh xuân của nàng, quần áo xinh đẹp, túi xách xinh đẹp, có cô gái nào lại không thích? Có cô gái nào lại không bị dụ hoặc? Tuy rằng mua đồ bình thường, cũng không phải hàng hiệu, nhưng là thường thường thay đổi, cũng là một chi tiêu xa xỉ.

Này đó, đều là vì chiều cao a! ~

Chiều cao của nàng…

Vì sao người què bị nàng mắng, hắn một chút cũng không tức giận?

Bởi vì, không muốn cùng “Tiểu bằng hữu” so đo?

Mục đích đã đạt được, hắn không cần ở trên người “Tiểu bằng hữu” lãng phí thời gian, hắn cười cười tỏ ý không sao cả, theo thói quen đưa điện thoại di động để vào túi áo của chính mình, cầm cặp tài liệu, đi ra bệnh viện. (vì điện thoại giống nh au nên nghĩ đó là điện thoại của mình)

Chân bị thương, chạm xuống đất, vẫn là có một chút đau đau.

Hắn thề, về sau vô luận cấp trên cưỡng bức như thế nào, được lợi thế nào, lần sau nhất định không bao giờ nữa tiếp nhận án tử của nữ ngôi sao, bình thường tác phong của nữ ngôi sao đều không tốt lắm, tổng cảm thấy không bị  sai quy tắc, ngược lại là kiện việc lạ.

Lấy lại bộ dáng cứng rắn, làm cho hắn đối với khách hàng phát hỏa là không đúng, không phát hỏa lại sẽ gặp phải một vài hành động “thân tao”.

Còn có, chuyện thị phi của nữ ngôi sao chính là nhiều, không nghĩ qua là, bản thân sẽ bị hại.

May mắn, hắn hôm nay thời vận cũng không tệ lắm, gặp “Tiểu bằng hữu” đáng yêu như vậy, chuẩn bị đi qua đi lễ phép chào hỏi một chút, mới làm cho hắn đúng lúc ngăn lại một trò khôi hài!

Nhưng là, đi chưa được mấy bước, hắn phát hiện vẻ mặt không cam lòng của “Tiểu bằng hữu”, oán hận nhắm mắt đi theo đuôi hắn.

Ve mặt cậy mạnh đối hắn ôm hận lại khinh thường, cùng hắn trong cùng một nhà giống như “Tiểu sói”.

“Cô…” Vì sao đi theo hắn?

“Di động, đưa tôi!” Tay nàng, không khách khí mở túi áo hắn ra.

Tuy rằng nàng làm chuyện xấu, nhưng là, nàng còn không nghĩ không hé răng liền như vậy oan ức mất đi di động nàng vừa mới mua!

Sửng sốt vài giây, hắn rốt cục phục hồi tinh thần.

Di động?!

“A! Ngượng ngùng!” Hắn vội vàng sờ hướng túi áo chính mình, quả nhiên, hai cái di động lẳng lặng nằm bên trong giống nhau như đúc.

Hắn lấy ra một cái trong túi áo, trả lại cho nàng, “Hẹn gặp lại.” Rõ ràng rời đi.

Hiện tại không có việc gì đi?!

Đi chưa được mấy bước, lại phát hiện, nàng vẫn còn đi theo, ánh mắt, vẫn là buồn bực như vậy.

Hắn cúi đầu, lấy ra một cái điện thoại di động khác.

Không đổi sai a, trong túi áo còn lại một cái, quả thật là của hắn!

“Cô còn có chuyện gì?” Tận lực, làm cho ngữ khí của chính mình nghe qua lãnh đạm một chút.

Bởi vì, hắn có trực giác, “Tiểu bằng hữu” này tuyệt không sợ hắn.

Hơn nữa, còn có bộ dáng rất muốn “khi dễ” hắn.

Quả nhiên.

“Đầu gỗ đại ca! Tôi đói bụng, anh mời cơm đi!” Nàng nháy mắt mấy cái, buồn bực nói ra yêu cầu của bản thân.

Hắn đem tài lộc của nàng chặt đứt, muốn hắn phụ trách mời ăn uống, yêu cầu của nàng yêu thực bình thường đi! 

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t112046-chi-hon-khong-yeu-chuong-4.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận