Chỉ Yêu Quỷ Nhã Vương Phi Chương 216


Chương 216
Quỷ anh tà ác

“Tiện nhân, bổn vương thành toàn cho ngươi!” Nói xong, hắn đột nhiên cúi đầu hôn lên đôi môi của nàng, cử động như vậy làm cho Ngữ Diên cả người run lên ngây ngẩn cả người

Sở Hạo hôn mang theo trừng phạt cùng tức giận thật sâu, hàm răng của hắn hung hăng cắn môi của Ngữ Diên, đây không phải hôn, đây là nhục nhã, Ngữ Diên ngây ra một lúc liền bắt đầu kháng cự, nhưng nàng càng kháng cự, độ mạnh yếu của Sở Hạo thêm càng sâu, trừng phạt của hắn lại càng lớn, Ngữ Diên bất giác chỉ có thể cắn nát môi của hắn, mùi máu tươi nháy mắt đã tràn ngập khoang miệng.

Nhưng hắn giống như kẻ điên không hề ngừng lại, nước mắt dần dần làm mơ hồ đôi mắt của nàng, tâm giống nhau bị cái gì hung hăng làm cho đau nhói, nàng ngừng giãy dụa, chỉ để cho nước mắt không ngừng lướt qua khuôn mặt.

Sở Hạo ngây ra một lúc, nước mắt của nàng mặn hiển nhiên làm cho hắn thanh tỉnh không ít, hai tay của hắn theo bản năng buông lỏng nàng ra, Ngữ Diên cứ như vậy dựa vào cửa lặng yên chảy xuống ngồi chồm hổm trên mặt đất, nước mắt không ngừng trào ra, mưa bên ngoài nháy mắt lớn lên, may mắn hôm nay trời luôn luôn mưa, thế nên mới không làm cho người ở ngoài có điều phát hiện.

Sở Hạo nhìn về phía nàng bi thống ngồi chồm hổm trên mặt đất không ngừng khóc, trong lòng hắn có chỗ nào đấy như là bị kích thích giống nhau, có chút đau đớn.

“Đừng khóc!” hắn không biết nên đi an ủi nữ nhân như thế nào, nhưng nhìn đến nữ nhân khóc, thật sự hắn có cổ phiền chán không hiểu.

Ngữ Diên lau nước mắt ngước mắt nhìn về phía hắn, thê thảm cười, “Trừng phạt ta ngươi rất vui vẻ đi?”

Sở Hạo trấn trụ, hắn không biết vì sao nàng có thể nói như vậy, nhưng hắn muốn nói cho nàng biết là hắn không vui, nhưng những lời này hắn căn bản không nói ra miệng.

‘kẽo kẹt’  một tiếng, Ngữ Diên đem cửa phòng mở ra .

“Ngươi muốn đi đâu?” Hắn theo bản năng bật thốt lên mà hỏi.

“Đi nhà xí cũng phải báo cáo với ngươi sao?” Nàng lau khô nước mắt cũng không quay đầu lại nói.

Sở Hạo trầm mặc.

Ngữ Diên trực tiếp đi xuống lầu, cổ đại cùng hiện đại không giống nhau, không giống hiện đại trong phòng đều có nhà vệ sinh, toilet ở cổ đại này trên cơ bản đều là ở bên ngoài, tất nhiên cũng không quá xa, Ngữ Diên đi xuống lầu liền làm cho Phượng Ly Ca  chú ý, vì thế đi lên trước hỏi: “Đi đâu?”

Ngữ Diên nhìn về phía Phượng Ly Ca thản nhiên cười, “Không có việc gì, ta đi nhà xí!” nói xong, cầm ô liền trực tiếp đi ra ngoài, Tiểu Hương thấy thế liền theo đi qua.

Lúc này, Sở Hạo từ phòng đi ra đứng ở trên lầu nắm tay vịn, phượng Ly Ca lạnh nhạt nhìn hắn liếc mắt một cái, hắn nhìn về phía Ngữ Diên bung dù đi ra ngoài, toàn bộ mọi người cũng chưa nói gì, trong lòng của mỗi người tư vị đều không giống nhau, nghĩ cũng không giống nhau.

“Tiểu thư nhà xí giống như ở chỗ này đi?” ngón tay Tiểu Hương chỉ về chồng chất nhà xí phía trước nói.

Ngữ Diên nhìn thoáng qua xác thực là nhà xí, vì thế liền để cho Tiểu Hương ở bên ngoài canh chừng, nàng nhìn chung quanh không ai liền can đảm đi vào, thuận tay sẽ đem cửa bên ngoài đóng lại, chính là, nàng đem hai tay bỏ vào bên hông còn chưa kịp thoát quần lại đột nhiên một cước giẫm lên khoảng không, nàng liền thuận thế ngã xuống mặt đất, trong nháy mắt ngã xuống kia, nàng mắng, thảo, nàng không xui xẻo như vậy chứ? Cư nhiên lại ngã trong nhà vệ sinh rồi?!

“A ——” ở xác nhận chính mình phải rơi vào phân người cái kia một khắc, nàng mới giựt mình sợ thất thố lớn tiếng hét lên, kháo, không cần a, không cần ngã vào trong hầm phân nha, sẽ quăng người chết!

“Ha ha ha ha ha ha” một tiếng cười sung sướng, làm cho Ngữ Diên ngây ra một lúc, một giây sau, liền mở mắt ra nhìn về phía mình, sợ mình dính phân vào người, chỉ kỳ quái là nàng không chỉ không có dính phân vào người mà lại đứng ở trong một ngôi nhà gỗ xa lạ.

“Ha ha ha, chơi vu quá… vui quá!” tiếng cười quỷ dị âm trầm lại truyền vào màng tai Ngữ Diên , tiếp theo nàng liền nhìn về phía người này vừa đem nàng hù doạ mặc dù không rõ, ngồi phía trên cái bàn tròn con là một đứa trẻ con trần truồng, mà đứa trẻ con này cả người là máu, vết máu này theo thân thể hắn chảy xuôi xuống, một màn như vậy làm cho người ta nhìn xem có chút run như cầy sấy.

“Ngươi. . . . . . Ngươi chính là đứa trẻ con trên bảng hiệu kia?” Ngữ Diên nhíu mày hỏi.

“Ha ha, đúng nha, ngươi rất lợi hại a, ngươi lại có được Quỷ nhãn ai, thật thần kỳ nha!” hắn vỗ tay cười nói.

“Ngươi đem ta đưa tới đây làm cái gì?” Ngữ Diên hơi hơi nhíu mi nhìn về phía nó khó hiểu hỏi.

“Ngươi cứ nói đi?” Nó nghiêng đầu nhìn về phía nàng cười cười.

“Ngươi là quỷ anh? Ách. . . . . . Muốn giúp ngươi lau hay không?” Nhìn về phía nó vẫn đầy máu, cả người xích lõa, nàng cảm thấy có chút không thoải mái, dạ dày cũng có chút ê ẩm.

“Lau? Tại sao phải lau nha? Như vậy không tốt sao? Nhìn xem, mẫu thân của ta chính là đem ta bắt ra như vậy.” Nó lập tức nhảy xuống tới trên mặt đất vòng vo một vòng tròn, trên mặt đất nháy mắt rất nhiều vết máu hơn.

Ngữ Diên nghe thấy nói như vậy, cũng không biết sao lại thế này, cảm giác cả người có chút lạnh như băng, quỷ anh này đến tột cùng muốn làm gì?!

“Ngươi đang ở đây nghĩ cái gì nha?” Quỷ anh tò mò nhìn hướng nàng hỏi.

“Ta nghĩ xem ngươi tìm ta đến làm cái gì?” Ngữ Diên chi tiết hỏi.

Quỷ anh cười cười nói: “Ta nha muốn cùng muội muội chơi đùa!” nói xong, chỉ vào bụng Ngữ Diên cười cười, chỉ là tươi cười như vậy không chỉ không có ngây thơ chất phác mà còn làm cho lỗ chân lông Ngữ Diên đều dựng lên

“Ngươi có ý tứ gì?” Ngữ Diên nhìn về phía đôi mắt tối như mực của nó hỏi

“Ta mang ngươi đi nhìn xem đệ đệ bọn muội muội của ta!” Nói xong, nó nhảy dựng lên đi về phía trước, chỉ thấy nó đi vào một cái cửa nhỏ, hắn vươn tay đầy máu ‘kẹt’ một tiếng đem cửa đẩy ra, tiếp theo quay đầu cười cười, “Đến nha, đệ đệ muội muội của cục cưng đang chơi đây!” nói xong, dẫn đầu đi vào.

Ngữ Diên nuốt một ngụm nước bọt, suy tư vài giây liền theo đi qua, nàng muốn nhìn một chút quỷ anh này muốn chơi đùa cái gì.

“Tiến vào a!” Quỷ anh ở bên trong phòng tối như mực kêu lên Ngữ Diên, Ngữ Diên nắm chặt Huyết Linh Đang, một giây sau, nàng cúi người đạp đi vào, nàng vừa mới đem chân tiến vào, ngọn đèn bên trong phòng nháy mắt phát sáng lên, tiếp theo đó là xuất hiện hai thanh âm, một cái là tiếng tru lớn của Ngữ Diên, thứ hai đó là tiếng cười vui vẻ của quỷ anh.

“Này. . . . . . Đây là cái gì?” Ngữ Diên lui về sau ánh mắt hoảng sợ nhìn trẻ con bên trong cái chai này, đám trẻ con nhỏ này toàn bộ bị cất vào trong bình trong suốt, bên trong còn có nước, toàn bộ đám trẻ nhỏ này nhắm mắt lại giống như là đang ngủ bộ dáng không màng thế sự.

“Cái này chính là đệ đệ bọn muội muội của cục cưng nha!” quỷ anh đi vào trước mặt nàng chỉ vào cái chai sắp xếp phía trước nói.

Ngữ Diên nhíu mi nhìn về phía nó giận dữ hỏi: “Ngươi sao lại đem bọn họ cho vào trong đấy?”

“Ha ha, chuyện này rất đơn giản a, ta chỉ phải đem nữ nhân mang thai giết chết, đem con từ trong bụng của các nàng lôi đi ra sớm không được sao? Lúc trước mẫu thân của ta cũng là như vậy đối đãi với cục cưng a, cục cưng khi đó đau quá đau quá, nhưng mà mẫu thân lại cương quyết đem ta lôi đi ra,” nói xong, nó nghiêng đầu cười có vẻ phi vô cùng ngây thơ.

Ngữ Diên nghe nói thế lui về sau, nàng không biết trên người đứa bé này đến tột cùng xảy ra chuyện gì, nhưng mà có một chút có thể khẳng định là, nó đưa nàng tới đây chắc chắn không phải chuyện tốt, liền hỏi: “Ngươi. . . . . . Ngươi đem ta đưa tới cũng là muốn làm như vậy đấy sao?”

Quỷ anh ngáp một cái chỉ vào bên ngoài nói: “Đi ra ngoài ngồi một chút đi!” tiếp theo nó đi trước đi ra ngoài, Ngữ Diên không rõ vì sao tiểu hài tử này một hồi như vậy, nó đến tột cùng có tính toán gì không? Nhưng nàng vẫn đi theo ra ngoài.

Đi vào đại sảnh nhà gỗ, Ngữ Diên tìm băng ngồi xuống nhìn về phía quỷ anh ngồi ở trên mặt bàn, nó nhìn về phía Ngữ Diên nhún vai nói: “Ta cảm thấy chơi với ngươi rất thú vị, ta không muốn nhanh như vậy sẽ giết ngươi, ta muốn chơi đùa với ngươi!” nó giờ phút này toát ra đúng thiên tính của tiểu hài tử nói.

“Ta rất thú vị?”

“Đúng vậy a, cục cưng giết rất nhiều phụ nữ có thai rồi, các nàng đều nhìn không thấy ta, nhìn thấy chính là chút đệ đệ muội muội kia của cục cưng, các nàng đều là bị sợ chết, cho nên ta mới đem đệ đệ muội muội đi ra nha, ngươi không giống với thế a, ngươi có thể nhìn đến ta nha, còn có thể cùng cục cưng nói chuyện, cục cưng đã cô đơn thật lâu!” nó chu miệng nói, giờ phút này nếu không phải cả người nó toàn máu, thật sự rất giống một đứa nhỏ ngây thơ.

“Ngươi tin ta là khu Ma nhân hay không? Còn nữa, các bằng hữu của ta đều là khu ma Nhân.” Ngữ Diên nhìn về phía nó hỏi.

“Tin thì như thế nào? Ngươi cho là bọn họ có thể tìm đến nơi này sao? Ta không phải quỷ anh bình thường, ta đã hút rất nhiều âm khí, phụ nữ có thai chết đi đều là uổng mạng, âm khí của các nàng rất nặng, cục cưng nếu không muốn cho bọn họ tìm được, bọn họ là vĩnh viễn tìm khắp đều không được!” quỷ anh vẻ mặt tự hào nói.

“Nha? Vậy ngươi sẽ không sợ ta đối phó với ngươi?” Cho dù trong lòng có chút bất an, nàng cũng không nguyện ý biểu lộ ra, dù sao đối với quỷ anh nhìn không ra đạo hạnh này mà nói, vẫn là thăm dò chi tiết trước rồi nói.

“Ngươi không phải đối thủ của ta nha!” nó trực tiếp trả lời, trên mặt không hề có ý khiếp đảm.

“Ta không phải là đối thủ của ngươi?” Ngữ Diên không nói gì cười cười, lá gan của tiểu hài tử cũng quá lớn đi?!

Quỷ anh nhìn về phía nàng nói: “Ngươi nếu là chơi với ta tốt, ta có thể suy nghĩ thả ngươi, nếu ngươi để cho ta chơi không vui rồi, ta liền đem cục cưng trong bụng ngươi lôi đi ra!” nó đột nhiên vươn tay máu đầm đìa nói.

Ngữ Diên nghe thấy vậy đứng dậy cười lạnh một tiếng nhìn về phía nó nói: “Ngươi thật cho là ngươi có thể làm được chuyện này?” Một giây sau, nàng rút ra kiếm Chu Tước nhìn về phía hắn nói.

Quỷ anh thấy thế không một chút sợ hãi ngược lại cười nói: “Đây là một nơi chí âm chí tà, lợi khí của ngươi không có tác dụng, ngươi đã muốn chơi đùa, vậy cục cưng cùng ngươi chơi đùa tốt lắm!” nói xong, nó quỷ dị cười nhảy tới trên ghế, tiếp theo chống má nghĩ nghĩ nói: “Ách chúng ta tới đó chơi cưỡi ngựa tốt lắm!” nói xong, mở ra tay máu đầm liền trực tiếp đánh về phía Ngữ Diên.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/50383


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận