Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi Chương 176: Yên tâm, cho dù chết, ta cũng sẽ cùng ngươi

“Làm sao vậy? Hay là ngươi yêu ta nên không muốn trở về?” Quỷ Tịch thu tay lại nhìn về phía nàng cười cười hỏi, nếu thật là như thế, đây chính là việc vui thiên đại, song, hắn biết đây là việc không có khả năng!

“Làm sao có thể, nhà nhất định là phải đi về!” Hỏi vấn đề này, nàng lại trở nên vô cùng nghiêm túc, nhà, thế giới kia tràn ngập đèn nê ông, nhà thật đẹp tốt!

Quỷ Tịch nhìn về phía nàng đột nhiên nói: “Chẳng lẽ, nơi này thật không có gì đáng giá để ngươi lưu luyến sao?”

Ngữ Diên nghe thấy vậy dừng một chút nói: “Không phải không lưu luyến, mà là nơi này căn bản không thuộc về ta, mà ta cũng vậy không muốn tham lam nơi này, cũng không muốn mê luyến nơi này, mục tiêu của ta rất đơn giản, chỉ là muốn trở về nhà mà thôi!”

Mà nàng thủy chung không thể quên bởi vì chính mình mà làm phiền hà người khác, còn nữa, thân thể này của nàng còn có một quá khứ thần bí, nàng không muốn đi thăm dò, càng không muốn miệt mài theo đuổi, cái gì mỹ nữ, cái gì cực phẩm, những điều này đều là phù vân, nàng chỉ muốn vô cùng đơn giản là sống sót, vô cùng đơn giản trở lại thân thể của chính mình, cho dù không phải nữ nhân đẹp nhất, nhưng nàng rất vui vẻ không phải sao? !

Quỷ Tịch nghe nói thế liền không hề rối rắm vấn đề này, “Vậy được rồi, nếu ngươi quyết định phải rời khỏi đây mà nói…, như vậy, đêm nay hãy cùng ta đi thôi, bằng không, ngươi muốn rời đi chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy, còn nữa, bảo vật thứ hai trong bảo khố cũng đã đến trên tay của ngươi, nơi này đã không còn lý do để ngươi lưu lại không phải sao?”

Nghe được hắn nói như vậy, trong đầu Ngữ Diên cái thứ nhất hiện lên là Sở Hạo, có thể tưởng tượng rồi lại nghĩ, nếu không muốn lưu lại còn rối rắm chuyện này làm cái gì? Nàng cùng hắn chỉ sợ sẽ là oan nghiệt đi, nghĩ đến đây, nàng gật đầu nói: “Ngươi chờ ta một chút, lập tức đi cùng ngươi.”

Một lúc sau, nàng liền ngồi ở trên xe ngựa, Ngữ Diên vừa lên xe, người đánh xe đã bắt đầu đánh xe, Ngữ Diên có chút nghi hoặc, tên giá mã này biết nàng sao? Vì sao nàng vừa lên xe hắn đã bắt đầu đánh xe rồi? Khó hiểu là lúc trong đầu Ngữ Diên đột nhiên nhớ lại vừa rồi thấy một nam nhân ngã vào trong bụi cỏ, một giây sau, nàng liền hỏi: “Ngươi vừa rồi nằm trên mặt đất chính là thân thể cái tên kia?”

Quỷ Tịch ngồi ở đối diện nàng nói: “Đúng vậy a, bằng không ngươi cho là xe ngựa này như thế nào mà tìm được a, chẳng lẽ mỗi người đều giống ngươi có thể nhìn thấy quỷ sao, đã nói rồi, ai bảo người kia hỏa diễm thấp như vậy, đụng tới quỷ đó là tất nhiên!” Quỷ Tịch nói đương nhiên.

“Trước ngươi không phải nói với người đánh xe là chỉ cần có một nữ lên xe liền đánh xe đi?!” Nàng rối rắm nhìn hướng hắn.

“Nương tử a, ngươi thật sự là thông minh a!” Quỷ tịch cười hì hì ca ngợi .

“Vậy. . . . . . Vậy thủ hạ đắc lực của Sở Hạo, Nhất Kiếm cũng là ngươi giải quyết?” Nàng tiếp tục hỏi.

“Đúng vậy a, hắn nha, võ công xác thực rất lợi hại, chỉ tiếc hắn nhìn không thấy ta, cho dù trên người hắn có bùa ta không thể tới gần, nhưng hắn cũng vô pháp nhìn thấy được cái gì, cho dù mang ngươi đi cũng giống nhau, đừng quên, ta là quỷ, tự nhiên biết từ chỗ nào rời đi tránh bị hắn phát hiện!” Quỷ tịch cười cười nói.

“Ngươi làm như thế nào?” Nàng thật sự khó mà tin được Nhất Kiếm sẽ không phát hiện được?

“Người võ công cao thâm thính giác đều rất linh mẫn, chỉ cần ta triệu tập thêm mấy tên thủ hạ, bọn họ tùy ý ở trong bụi cây phát ra tiếng vang, vậy có thể rất nhẹ nhàng dẫn dắt hắn rời đi, thế nào? Vi phu ta thông minh đi?” Quỷ tịch vì chính mình thông minh không khỏi vỗ tay khen hay.

Ngữ Diên than nhẹ một tiếng liếc mắt nhìn hắn, lúc này đột nhiên suy nghĩ cái gì, vì thế hỏi vội: “Quỷ Tịch ngươi có biết bảo vật thứ bốn trong bảo khố là cái gì không? Thiền gia gia lúc trước nói chỉ có tam bảo, nhưng là bộ sách bên trong hoàng cung lại viết tứ bảo trong bảo khố, ngươi nói đây là có chuyện gì?” Nói xong, nàng lấy ra bộ sách đưa cho Quỷ Tịch, hi vọng hắn có thể cho nàng một đáp án.

Quỷ tịch tiếp nhận bộ sách lật ra vì thế cười cười nói: “Nói không chừng ngươi chính là bảo vật thần bí thứ tư trong bảo khố đây!”

Ngữ Diên nghe thấy vậy trừng mắt liếc hắn một cái nói: “Này, ngươi đứng đắn một chút có được không, ngươi mới là bảo vật thứ tư trong bảo khố đấy!” Nàng tức giận lẩm bẩm.

Quỷ Tịch thấy thế liền ha ha cười cười, đem bộ sách khép lại đưa cho nàng, “Được được được, ta đứng đắn, nhưng ta chỉ đùa một chút dịu đi không khí một chút nha, được, ngươi cũng đừng chu miệng nữa, nếu không ta liền hôn ngươi a?”

Ngữ Diên nghe vậy liền cong môi lên, động tác của nàng như vậy dẫn tới Quỷ Tịch lại thoải mái cười to, sau vài giây nở nụ cười, hắn nhìn về phía nàng nói: “Bảo vật thứ bốn trong bảo khố nha, có rất ít người nhắc tới, nghe nói chưa ai từng gặp qua, nhưng lại có người gặp qua, dù sao bảo vật thứ bốn không có tên, hành tung cũng không định, phải biết rằng thứ bốn trong bảo khố là một vật rất lợi hại, nghe nói có được bảo vật thứ tư là có thể thống lĩnh tam bảo, nói cách khác, thứ bốn trong bảo khố cùng loại với kiếm Huyền Vũ, nhưng nó cùng Huyền Vũ bất đồng là, Huyền Vũ là kiếm lợi hại nhất, nhưng ba kiếm còn lại đều là tự có linh tính, nhưng nghe ông nội của gia gia của gia gia của ta, ai nha, cũng chính là tổ tiên, hắn nói, thứ bốn thần bí trong bảo khố có thể thống lĩnh tam bảo, có được công năng gọi mưa!”

“Lợi hại như vậy? Ý của ngươi là nói, chỉ cần chiếm được bảo vật thứ bốn, thì ba bảo vật còn lại cũng có thể triệu hồi đến?”

“Ưm, cũng có thể lý giải như vậy, nhưng là thứ bốn trong bảo khố có rất ít người gặp qua, nếu là ngươi tìm không thấy thứ bốn trong bảo khố, tam bảo còn lại là triệu không tới, nói cách khác, tam bảo này ở trên tay ai sẽ nghe theo mệnh lệnh, thẳng đến khi người kia ưng thuận nguyện vọng, tam bảo sau khi hoàn thành, sẽ gặp lại biến thành bảo vật tung xuống nhân gian, tận lực tiếp tục tuần hoàn tìm kiếm, tuần hoàn hứa nguyện, ai, những điều này là do nghe nói, sự thật là như thế nào, chỉ sợ không có ai biết, đã nói rồi, ngươi cho là tam bảo kia dễ dàng tụ tập a?”

Ngữ Diên nghe thấy vậy gật gật đầu, “Đây đến tột cùng có phải cổ đại hay không? Vì sao thần quái như thế? Đúng rồi, cái thứ ba Bồ Đề lam ngươi có biết ở nơi nào sao? Thiên hạ này to lớn đi nơi nào tìm a?”

“Đáy cốc Hỏa Diễm.”

“Gì?”

“Đáy cốc Hỏa Diễm, ở núi lửa trên cùng, nơi đó không người đi, bởi vì phía trên có một cái động, một khi ngươi leo đi lên sẽ không để lại hồn liền ngã xuống, bên trong đó là đáy cốc Hỏa Diễm ” Quỷ tịch nói.

Ngữ Diên nghe thấy vậy nuốt một ngụm nước bọt hỏi: “Địa phương thật âm trầm nha a, ngươi nắm chắc có thể đi sao?”

Quỷ tịch nhún nhún vai nói: “Bởi vì không ai đi qua, cho nên không có nắm chắc, nhưng ngươi yên tâm, cho dù chết, ta cũng sẽ đi cùng ngươi!” hắn nhìn về phía nàng nghiêm túc nói.

“A?” Nghe vậy Ngữ Diên giống như một cái khí cầu bị xì hơi, trời ạ, đường trở về nhà lúc này vì sao gian nan như vậy a? Mới từ Quỷ Vực thập tử nhất sinh, hiện tại lại phải đi cái gì đáy cốc Hỏa Diễm, nàng không muốn bị hỏa thiêu a! Bi thúc một hồi lâu, nàng đột nhiên nhớ lại Bối Xác tím, vì thế liền cầm lấy túi gấm đem Bối Xác tím đem ra, mà Bối Xác tím như trước đang lóe ánh sáng nhàn nhạt, “Quỷ tịch, ngươi nói muốn cho nó ăn, cái này ăn làm sao? Nếu không ăn có thể chết hay không?”

“Dùng máu a, ngươi không phải đã luyện rất quen thuộc sao?” Quỷ Tịch nói đương nhiên, hơn nữa còn ném cho nàng một ánh mắt khinh bỉ.

“Máu? Lại là máu? Trời ạ, ta đây là ngã cái gì hỏng rồi, tại sao muốn hút khô máu trên người của ta a? Đây là cái linh vật gì cái bảo vật gì, ta nhổ vào, hoàn toàn, từ đầu chính là quỷ hút máu!” Nàng buồn bực than thở.

“Ngươi đừng lo lắng, ta vừa đưa cho ngươi huyết hoàn ngươi ăn một viên sẽ biết hiệu quả, ngươi không tin ta, thì cũng nên tin tưởng Phượng Ly Ca đi, phải biết rằng, Di Hoa Cung làm ra viên thuốc đây chính là có thể so với thần đan nha, ngươi xem ta lần trước bị thương nghiêm trọng như thế, hiện tại đâu rồi, ở Di Hoa Cung an dưỡng một chút thì tốt rồi a!” Quỷ tịch vươn cánh tay ra cho nàng nhìn nhìn nói.

Nghĩ nghĩ, Ngữ Diên liền chuẩn bị cắn nát ngón tay để lấy máu, nhưng thời điểm vừa mới chuẩn bị cắn, nàng đột nhiên nhìn về phía Quỷ Tịch yếu ớt hỏi: “Cái kia. . . . . . Cái kia Bối Xác tím này ăn vậy. . . . . . Cũng muốn máu sao?”

“Như thế nào? Ngươi không phải?” Quỷ tịch hí mắt nhìn nàng hỏi.

“A? Ta. . . . . . Ta chỉ phải . . . . . Chính là. . . . . .”

“Ngươi yên tâm đi, một khi máu của ngươi không hợp khẩu vị của nó, vết máu của ngươi tích lạc ở trên Bối Xác sẽ chảy xuống, nếu nó tiếp nhận máu của ngươi rồi, máu này dĩ nhiên là sẽ dung nhập trong cơ thể của nó” nói đến nói đi, hắn vẫn chưa nói cho nàng biết, vật này đến tột cùng muốn máu xử nữ đến nuôi nấng hay không.

Quên đi, dù sao nàng đã không phải là rồi, cho dù bị phát hiện thì phải làm thế nào đây? Nếu Bối Xác tím không ăn máu của nàng mà nói…, như vậy, nàng nhất định phải nắm chặt thời gian đi chuẩn bị máu, dù sao so với khiến nó chết đói tốt hơn, vì thế nàng không hề do dự cắn nát ngón tay của mình để cho giọt máu rơi vào mặt trên của Bối Xác.

Một giọt, hai giợt, ba giọt. . . . . .

Máu đọng lại ở tại trên người Bối Xác, khi Ngữ Diên buồn bực là lúc, vết máu nháy mắt tiến nhập bên trong Bối Xác, mà bên ngoài Bối Xác lại bóng loáng lên, vì thế nàng lại tích lạc thêm vài giọt, cho đến ánh sáng tán đi, nàng còn giọt thêm vài giọt, may mắn Bối Xác này không kén ăn, nếu không, mặt nàng sẽ quăng lớn! Mắt thấy Bối Xác tím mất đi ánh sáng, nàng liền bắt nó cất vào trong túi, một giây sau, nàng đem túi gấm sửa sang lại cho tốt, đưa thay sờ sờ đầu nói: “Trời ạ, ta đây vài ngày cho uống máu đầu ta đều hôn mê”

“Nhanh lên, ăn Huyết hoàn bồi bổ!” Quỷ Tịch nhắc nhở.

Ngữ Diên nghe thấy vậy liền cầm lấy cái bình nhỏ đổ ra một viên nuốt xuống, một giây sau, liền tựa vào trong xe ngựa hòa hoãn vài giây.

“Thế nào? Có hiệu quả không?” Quỷ Tịch nhìn về phía nàng hỏi vội.

Vài giây sau, Ngữ Diên cảm giác trong cơ thể mình đang có một cỗ dịch thể dồn dập chạy tới, ngay sau đó đầu nàng không hôn mê, một giây sau, nàng nâng cổ tay của mình lên nhìn nhìn, miệng vết thương lại kỳ tích biến mất .

“Nương tử, mặt của ngươi đều hồng nhuận ai, xem ra máu của ngươi mất đi toàn bộ bổ đã trở lại” Quỷ tịch liền cười nói.

Ngữ Diên nhìn về phía hắn vẻ mặt là không khó hiểu, “Viên thuốc này như thế nào lợi hại như vậy, hơn nữa, miệng vết thương trên người của ta cũng có thể trị liệu?”

“Đó là, đây chính là độc môn nghiên cứu của Phượng Ly Ca, ta mượn gió bẻ măng có được.”

“Hí ——”

Giọng điệu của Quỷ tịch vừa nói xong, con ngựa đột nhiên hí một tiếng, xe ngựa thiếu chút nữa hướng về phía sau đổ xuống, khi Quỷ Tịch bốc hoả là lúc, xe ngựa đột nhiên vững vàng dừng, tiếp theo màn xe đã bị xốc lên
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chi-yeu-quy-nhan-vuong-phi/chuong-176/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận