Chồng Xấu Xa Rất Khó Chơi Chương 47

Chương 47
Lăng Nhục

"Oa, BABY, cô có làn da rất tốt nha, cô là đang dùng mĩ phẩm mà cô đại diện phát ngôn sao ?"

Người dẫn chương trình nam mặt đỏ tim đập một câu nói cũng không dám nói, sợ quấy nhiễu trước tinh linh mắt , mà người dẫn chương trình nữ còn lại là kinh thán làn da của cô nàng .

Lam Phong Ngữ có chút ngượng ngùng cười cười: "Cám ơn."

"Cô dùng mĩ phẩm cũng thật là cao cấp nha , giống như chính là hóa trang hơi đậm một chút?"

"Uh, người hoá trang có nói bóng đèn ở nơi này cũng không giống như thời điểm quay chụp bình thường, sở dĩ liền trang điểm đậm một chút, hi vọng không là thật xấu."

Lam Phong Ngữ ngây thơ nở nụ cười, phía dưới lại là một mảnh thanh âm hít vào .

Này những ngôi sao nam bình thường tự khoe nhìn quen mĩ nhân lại đều hoàn toàn trầm mê tại đôi con ngươi trong suốt không chứa dơ bẩn , che sương mù tràn đầy mờ mịt trong con ngươi là tinh thuần như vậy , coi như không phải là hoa tiêm tử trên nhân gian , nhìn sẽ chỉ làm người ta cảm thấy tự biết xấu hổ.

Lam Phong Ngữ xuất hiện không chỉ có làm cho người ở đây gặp được nữ thần trong mộng, cũng đánh vỡ những câu chuyện không thật phía trước về cô . Là trọng yếu hơn là, cô lần này công khai lộ diện sở bày ra đến cái loại này cao quý cần phải thời gian rất lâu chậm rãi lắng đọng lại tài năng tu dưỡng đến khí chất cao quý , thật sâu mê hoặc ở trong mắt mọi người.

Theo trong tay cô tiếp nhận cúp ngôi sao đều là mặt bạo hồng một mặt mộng ảo biểu tình, mà những người đàn ông khác còn lại là đỏ mắt nhìn này cùng nữ thần trong mộng tiếp xúc gần gũi đồng nghiệp, hận không thể trực tiếp xông lên đi theo baby hảo hảo gặp một mặt.

Lam Phong Ngữ xuất hiện thời gian chẳng phải rất dài, bất quá so dự tính trung năm phút đồng hồ muốn bề trên rất nhiều, người dẫn chương trình không ngừng hỏi cô, sau đó lại là những ngôi sao cũng là càng không ngừng cùng cô nói chuyện, đợi cho đến thời điểm cô cúi xuống , lại là một đám người xông tới.

"baby, bên này, tôi là do Power tiên sinh phái tới tiếp cô . Ngài ấy ở phòng nghỉ, tôi đưa cô đi qua."

Một người đàn ông da đen cao to đi tới, đối với Lam Phong Ngữ đang ở trong đám người gian nan nói.

Lam Phong Ngữ chạy nhanh dưới sự trợ giúp của người kia đi ra, sau đó đi theo anh ta đi ra ngoài.

"Đi đâu? Power ở đâu?"

Càng chạy người càng ít, Lam Phong Ngữ mơ hồ cảm thấy có chút bất an, nhớ tới hôm nay Power kia ngưng trọng biểu tình còn có Randall đột nhiên trở về gấp, chủ động mở miệng hỏi nói.

Người đàn ông da đen rước mắt này , trừ bỏ ban đầu bên ngoài liền không còn có nói chuyện, trực tiếp luôn luôn đi tại phía trước , hơn nữa tốc độ rất nhanh, như là ở vội vã giống như muốn làm chuyện gì .

"Rất nhanh , liền ở phía trước, không cần khẩn trương."

Người đàn ông da đen có chút cứng ngắc nói.

Chú ý tới chỗ sâu ánh mắt của anh có một tia phức tạp, Lam Phong Ngữ trong lòng một chút, dừng lại bước chân, cái gì cũng không nói, xoay người chạy đi liền trở về chạy.

Người kia bị động tác đột nhiên của cô giật nảy mình, thời điểm phản ứng lại liền bắt đầu đuổi theo .

Lam Phong Ngữ chỉ cảm thấy gáy tê rần, sau đó trước mặt bỗng tối sầm liền hôn mê bất tỉnh.

Đợi cho đến lúc mở mắt lại là một căn phòng

hoàn toàn xa lạ, hơn nữa thật hẻo lánh, cô trực tiếp nằm ở trên mặt đất, sau đó bên kia đặt mấy cái giá máy quay phim. Loại bố cục này cho cô một loại cảm giác không tốt.

Gáy đau nhức lợi hại, một mặt xoa cổ đứng lên, sau đó nỗ lực nại trong lòng hoảng hốt đánh giá chung quanh căn phòng, bởi vì mặc lễ phục lên không mang theo di động. Nhớ tới tình huống té xỉu tiền, Lam Phong Ngữ đã đoán được bản thân mình phỏng chừng là bị bắt cóc.

Theo bản năng sờ sờ chiếc đồng hồ thụy sĩ tinh xảo ở trên tay, xem nhìn thời gian đã qua đi nửa giờ. Tuy rằng biết Randall sẽ rất mau tìm được bản thân mình, nhưng là trước mắt căn phòng này không có một người nào khiến cô cảm thấy cả người rét run.

"Phanh!"

Cửa mở, sau đó theo bên trong đi vào đến mấy người đàn ông, cầm đầu chính là người đàn ông da đen kia đi tiếp Lam Phong Ngữ.

"Trong chỗ nào? Power đâu, tôi muốn đi, các người đây là bắt cóc."

Nỗ lực nhịn xuống khiến mình không cần biểu hiện bộ dáng sợ hãi, Lam Phong Ngữ quật cường, ánh mắt như tên quét về vài người phía bên kia.

"Yên tâm, BABY tiểu thư chúng tôi rất nhanh sẽ tha cho cô rời đi. Bất quá tại kia phía trước chúng tôi có việc cần làm cô cần phải phối hợp. Nhìn đến máy quay phim này sao? Chỉ cần cô chơi đùa theo giúp chúng tôi là cô có thể rời đi."

Cái người đàn ông da đen kia nhe răng cười, sau đó cười chỉ huy phía sau hướng Lam Phong Ngữ đi tới.

Lam Phong Ngữ bị lời nói của anh ta làm cho sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắc trắng bệch theo bản năng lui lui về sau, nhìn vài người càng chạy càng gần, trên mặt chậm rãi lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

"Là ai? Là ai sai sử các người?"

"BABY tiểu thư xinh như vậy, vài người anh em chúng tôi đều đem cô trở thành tình nhân trong mộng, mỗi ngày ở trong mộng đều muốn cùng cô chơi vài lần. Nào có người nào sai sử, chẳng qua là vì thật sự quá yêu mến cô.

Người đàn ông da đen sửng sốt một chút, sau đó rất nhanh khôi phục thái độ bình thường nói.

Đúng lúc này, một người xông lên bắt được Lam Phong Ngữ, mặt khác vài người cũng xông tới, xem khuôn mặt tuyệt mỹ của cô gái trước mắt này, dáng người cũng nóng bỏng, trong ánh mắt dâm tà quang mang cũng trở nên càng ngày càng cực nóng.

"Buông tôi ra, cút ngay, không nên đụng vào tôi."

Cảm giác ghê tởm ở trong bụng quay cuồng, Lam Phong Ngữ nghiêm mặt giãy giụa suy nghĩ muốn đem những người đó đẩy ra, nhưng cô chỉ là cô gái nhỏ bé, mà đối phương đều là đàn ông thân cao vượt qua 1m8, cả người cơ bắp, căn bản chính là trứng gà chạm vào tảng đá, động cũng không động một chút.

"BABY, yên tâm, kỹ thuật của chúng tôi đều tốt lắm, tuy rằng thời gian sẽ dài một chút, nhưng sẽ làm cô thật sung sướng."

Trong đó một người thừa dịp loạn nhéo một phen trên khuôn mặt phấn nộn của Lam Phong Ngữ, cảm giác được trơn mềm dưới bàn tay, ánh mắt nóng đến độ mau toát ra lửa.

"Trời ạ, lão đại, mau hạ lệnh đi, tôi đều nhịn không được dáng người con nhóc này thật sự là cay quá."

Thô lỗ thô tục làm cho Lam Phong Ngữ ghê tởm đến buồn nôn, đều là mùi hôi hô hấp của những người đàn ông này, Lam Phong Ngữ trước mắt đều nhanh xuống dưới, nhịn không được hét lớn: "Randall, cứu cứu em."

Máy quay phim đã mở ra, động tác của mấy người đàn ông này cũng trở nên càng thêm làm càn. Lam Phong Ngữ thét chói tai né tránh, cả người đều nhanh hỏng mất.

Cô từ nhỏ ở nhà đều được người nhà sủng ái lớn lên, gặp qua con người cô đều đem cô trở thành bảo bối trân quý trên thế giới, cho tới bây giờ, không gặp qua loại chuyện này.

Hiện tại cô, hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ có thể càng không ngừng thét chói tai, sau đó cầu nguyện Randall có thể đến sớm một chút.

"Là ai, rốt cuộc là ai sai khiến các người?"

Nghĩ đến người kia cư nhiên ra chủ ý ngoan độc như vậy đối với người khác, trong mắt Lam Phong Ngữ phát ra hận ý.

"Ai kêu cô không biết xấu hổ cướp đàn ông của người khác? Không phải cô thích đàn ông sao? Tốt lắm, hiện tại tôi sẽ khiến cho cô hoàn toàn nếm thử hương vị đàn ông.

Phải biết rằng vài người này đều là tuyệt phẩm mà tôi phải mất số tiền lớn để tìm, tuyệt đối sẽ làm cô có kinh nghiệm tuyệt vời."

Ngay tại thời điểm Lam Phong Ngữ thật chật vật, bên kia cửa nhỏ mở ra, một người phụ nữ mặc trễ bầu ngực lồ lộ ra đi đến, trên mặt mang theo đắc ý tươi cười, quyến rũ nóng bỏng, đúng là Shirley lúc trước đã ở trước mặt phóng viên nói xấu Lam Phong Ngữ.

"Kéo dài kéo làm chi, động thủ đi!"

Nhìn bộ dáng chật vật của tình địch, Shirley đắc ý cười, sau đó lãnh nghiêm mặt hạ lệnh đối với mấy người đàn ông này.

"Động chân? Động tay cái gì ?"

Ngay tại thời điểm mấy ánh mắt tỏa sáng của những người đàn ông kia liền bắt đầu đem ma chưởng hướng người Lam Phong Ngữ , thì đột nhiên có một giọng trầm thấp không che dấu được sự tức giận của người đàn ông vang lên.

Nghe được thanh âm kia đột nhiên xuất hiện, tất cả mọi người ở đây đều phản ứng không giống nhau .

Lam Phong Ngữ đầu tiên là kích động hai má ửng đỏ, sau đó lại ủy khuất nước mắt lã chã xuống: "Randall..."

Khuôn mặt Shirley còn lại là mặt cười trắng bệch, nhìn người đàn ông kia theo trong bóng đêm đi ra giống như ma quỷ , run run thanh âm hỏi: "Randall, tại sao anh ở đây ? Anh không hẳn là ..."

"Hẳn là bị cô diễn xiếc lừa bịp phải không? Shirley, cô ở trong vòng giải trí đánh lộn nhiều năm như vậy , không nghĩ tới vẫn là ngây thơ giống nhau . Nếu bằng thủ đoạn này mà có thể đem lừa tôi , gia tộc bố lai còn có thể ở được trên thế giới này hàng nhiều năm như vậy sao?"

Randall cười lạnh, ánh mắt theo trên người cô ta đảo qua, chờ nhìn đến bối bối ở bên kia bị mấy người đàn ông vây quanh ở bên trong trên mặt tràn đầy nước mắt quần áo hỗn độn , con ngươi màu xanh trong ánh mắt phát ra tơ máu sát khí: "Xem ra gia tộc bá cát tư cũng không có đem lời nói của tôi để vào mắt."

"Adam, biết nên làm như thế nào thôi."

Theo anh ra lệnh một tiếng, một người đàn ông mặc bộ đồ đen theo anh từ phía sau đi ra , sau đó trực tiếp tiến lên một tay bắt lấy Shirley đang muốn đào tẩu, thanh âm khàn khàn: "Vâng, thiếu gia."

"Randall, anh muốn làm gì? Anh sẽ không làm như vậy , anh làm sao có thể..."

Shirley không nghĩ tới Randall cư nhiên một chút cũng không nhớ tới tình bạn cũ, cô ta vốn tưởng rằng liền tính bản thân mình thật sự đối với ả tiện nhân kia có làm cái gì, Randall chỉ có chút tức giận định đoạt nhưng sẽ rất mau liền quên. Nhưng là hiện tại xem ra, đặc biệt nhìn đến ánh mắt lạnh như băng của anh kia như là một loại ánh mắt muốn giết người , cô sợ hãi .

Cô phát hiện, phía trước bản thân mình luôn luôn tin tưởng vững chắc chuyện tình đến lúc này lại hóa thành bọt nước. Trong lòng Randall rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì , cô thậm chí là hoàn toàn đoán không được.

Chính là, trực giác nhận thấy được bất an.

Người đàn ông bên người này cả người lộ ra hàn khí , trên mặt không có nửa điểm biểu tình, ánh mắt cũng là tàn khốc , loại này giống như một loại dã thú ánh mắt đầy tơ máu sát khí..

"Randall..."

Nhìn đến người dàn ông quen thuộc kia xuất hiện, Lam Phong Ngữ cảm thấy phía trước luôn luôn nỗ lực đè nén sợ hãi hoảng sợ lúc này mới chân chính biểu hiện ra ngoài, nước mắt rơi như mưa, cả người khí lực đều giống như đi theo khí lực chạy đi rồi .

Randall mắt sắc một phen tiếp được người con gái mình yêu thương , trong mắt đau lòng đang nhìn đến trên người cô quần áo hỗn độn và trên mặt ửng đỏ ấn liền tức giận thô bạo: "Ai chạm vào cô ấy?"

Mắt mấy người đàn ông kia

nhìn thấy con mồi đưa tới tay cư nhiên bị người đàn ông trước mắt này ôm lấy, cũng không quản anh là ai liền trực tiếp vọt lại đây, thậm chí còn có người kiêu ngạo giơ nắm tay lên muốn tấu anh.

Một tay Randall ôm bảo bối, tay kia thì trực tiếp tiếp được nắm tay theo giữa không trung bay tới, chậm rãi dùng sức, khuôn mặt đối phương bởi vì đau đớn vặn vẹo thành một đoàn.

"Là tay ai chạm vào cô ấy?"

Âm lãnh ngữ khí làm cho người ta nghe được xuất ra hắn không có một chút đùa cợt nào, nghe được thanh âm xương cốt bị niết kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên, mấy người kia rốt cục cũng cảm giác được sợ hãi, khuôn mặt tái nhợt bắt đầu lui về phía sau.

"Nói, là ai chạm vào cô ấy?"

Randall lại đề cao thanh âm, chính là thanh âm như trước lạnh như băng giống như theo địa ngục truyền ra.

"Ai? Rốt cuộc là ai?"

Tại đây loại khí thế cường đại làm cho người ta cảm thấy hít thở không thông, rốt cục cũng có người thất thanh nói: "Là cậu ta, là cậu ta, tôi nhìn thấy cậu ta là chạm vào mặt cô ấy."

"Phanh!"

Randall trực tiếp một cước đá vào chân trái đem đối phương đá bay, sau đó đem bảo bối đã hôn mê đi qua rồi một chỗ ôm lấy, xoay người đối với thủ hạ phía sau đi theo nói: "Tôi muốn tay của người kia."

Đi đến trước mặt Shirley, khuôn mặt Randall như là bao phủ mây đen âm u, liền ngay cả này bình thường thủ hạ luôn luôn đi theo bên cạnh anh đều đã nhận ra sợ hãi.

Shirley cũng như không được bắt đầu cầu xin tha thứ: "Randall, buông em ra, em về sau sẽ không..."

"Không có về sau."

Randall nhìn cô ta, cô gái trước mắt này từ nhỏ liền đi theo bên người mình, trước kia chính là cảm thấy cô rất yêu kiều giống như một đứa trẻ, không nghĩ tới khi trưởng thành lại sinh ra cáu kỉnh chẳng những không có nửa điểm tốt, ngược lại trở nên càng ngày càng ích kỷ không phân rõ phải trái.

Tuy rằng nghĩ tới cô ta có làm ra một ít chuyện không thể nói lý, hơn nữa Alex cũng minh xác tỏ vẻ đã cảnh cáo cô ta một ít chuyện, nhưng hiện tại xem ra hoàn toàn là làm vô tác dụng.

Ánh mắt Randall trầm trầm, nhìn xem Shirley lại cả người: "Tôi đã đã cho cô cơ hội, nếu mọi thứ đều chuẩn bị tốt, vậy sẽ không cần lãng phí."

Ánh mắt màu xanh quét về phía camera cùng vài người đàn ông cao tráng bên kia, Randall trầm giọng nói: "Adam, biết làm gì rồi đấy?"

Adam mặt không chút thay đổi gật đầu: "Đã biết."

Shirley đầu tiên là không có phản ứng lại, anh nói câu nói kia là có ý tứ gì, đợi đến khi hồi phục tinh thần lại thì liền sợ tới mức thất thanh hét rầm lên: "Không thể, Randall, anh không thể đối với em như vậy. Gia tộc Bá cát tư sẽ không bỏ qua cho anh, hơn nữa ca ca tôi cũng sẽ không bỏ qua cho anh, anh không thể nhẫn tâm như vậy!"

"Nhớ dựa theo tôi mà nói làm, sau đó đem băng ghi hình gửi cho gia tộc bá cát tư, đoạn tuyệt toàn bộ quan hệ với gia tộc bá cát tư không được lui tới."

Trước mặt Shirley Randall đã nói ra tính toán bước kế tiếp, Shirley bị kích thích rất lớn. Bình thường trang điểm dị thường ngăn nắp diễm lệ xinh đẹp động lòng người gợi cảm, nhưng hiện tại bộ dáng thiên hậu lại chật vật tìm không thấy một điểm hăng hái, nhìn đến đáy mắt sát khí của Randall, cô ta biết hắn đều nói đều là thật sự, không phải nói đùa.

Nghĩ đến kế tiếp sắp sửa đối mặt với chuyện khủng bố sự, trong lòng Shirley còn ôm một tia ảo tưởng, trực tiếp phác đi qua cửa ôm chặt lấy Randall, có thể cho mắt sắc Adam trực tiếp chặn.

"Randall, van cầu anh van cầu anh, không cần tàn nhẫn như vậy. Không cần đối với em như vậy, em chính là thích anh a, anh rõ ràng là biết, em yêu anh như vậy, vì sao còn muốn mang một người phụ nữ đến khiêu chiến em, anh có biết em có bao nhiêu thương tâm sao?"

Randall gợi lên cười lạnh khinh miệt, quay đầu lạnh lùng lườm cô ta liếc mắt một cái: "Cùng với tôi có quan hệ gì."

Theo sau trực tiếp ôm bảo bối đã bị ngất xoay người rời đi.

Phía sau cánh cửa chậm rãi truyền ra tiếng thét chói tai của người phụ nữ cùng với âm thanh dâm tà thô suyễn của mấy người đàn ông.

Cư nhiên nghĩ ra chủ ý ngoan độc như vậy để đến đối phó với một cô gái, Shirley ác độc đã vượt quá sức anh dự đoán.

Làm chuyện gì đều phải nghĩ đến hậu quả mình gánh vác nếu cô ta muốn dùng phương pháp này để đối phó bảo bối, vậy trước tiên là để cho cô ta nếm thử hương vị loại này.

Randall cười lạnh, chờ khi nhìn đến bảo bối ở trong lòng vẻ mặt tiều tụy như trước không có tỉnh lại, trên khuôn mặt tuấn mỹ lại lo lắng tối tăm.

Đáng chết gia tộc Bá cát tư, cư nhiên đem lời nói của anh là việc không đáng lo, vậy khiến hắn nếm thử lửa giận của đế vương đi!

Nguồn: truyen8.mobi/t130187-chong-xau-xa-rat-kho-choi-chuong-47.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận