Chung Cực Truyền Thừa Chương 1 014-1015: Linh Nhiên.

Chung Cực Truyền Thừa
Tác giả: Vũ Thần Vũ

Chương 1014-1015: Linh Nhiên.

Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Vipvandan




Nam tử bên trái khẽ nghĩ nghĩ, lập tức cười nói:

- Nói như vậy, thì Lộng Viêm thảo đã lọt vào tay Phiêu Miểu Thiên rồi sao?

Nam nhân ở giữa khẽ gật đầu, cười nói:

- Chỉ sợ không chỉ là vì một cây Lộng Viêm thảo đơn giản như vậy. Hai bên đã giao thủ qua một lần, hơn nữa Mâu Quân còn chịu thiệt thòi. Nếu không, dùng tính cách của Mâu Quân, e là sẽ không tùy tiện mà kéo ta đi vào. Lộng Viêm thảo tuy trân quý, nhưng còn chưa đủ để cho Mâu Quân phải chơi một chiêu này? Hắc hắc, Mâu Quân lão tiểu tử đó là muốn lấy ta làm thương để đánh a...

Nữ tử nghe xong có chút mơ hồ, lộ ra chút nghi ngờ nói:



- Các người đang nói cái gì vậy?

Nam tử ở giữa và nam tử ở bên trái nhìn nhau cười cười. Nam nhân ở giữa có chút nghiền ngẫm nói:

- Có chút ý tứ, Mâu Quân chịu thiệt thòi lớn, đến mức muốn lấy ta làm thương đánh tiên phong, bất quá lời hắn nói cũng không phải là không đáng tin, xem ra trước lúc ứng chiến, sẽ không quá nhàm chán...

Nếu như lúc này Lâm Dịch ở đây, chỉ sợ lông tóc cả người đều muốn dựng đứng lên? Vẻn vẹn chút ít dấu vết như vậy để lại, đối phương rõ ràng đem tất cả đều phân tích ra. Chỉ có một điều duy nhất bỏ qua, chẳng qua là do không có manh mối nào liên quan đến Thần khí mà thôi.

Mà hắn, đúng là một trong tam đại nhân vật của Bạo Loạn Tinh Hải - Vô Thượng Thiên Linh Nhiên, cũng là người khó đối phó nhất.

- Hắc hắc, ta có chút không chịu nổi nữa rồi, có thể làm cho lão gia hỏa Mâu Quân kia chịu thiệt thòi, Lâm Dịch, ta đúng là tò mò về ngươi...

Linh Nhiên cười càng lúc càng vui vẻ, tốc độ của ba người, cũng lập tức nhanh hơn một chút.

Trên đảo nhỏ, người Phần Thiên và Phiêu Miểu Thiên đều ngẩng mặt nhìn lên trời phía xa xa, đều riêng phần mình chờ đợi.

Toàn bộ tình cảnh lộ ra chút hậm hực, trán La Bác có chút đổ mồ hôi rồi, hắn bị kẹp giữa hai đại thế lực, có vẻ lực bất tòng tâm, mặc dù mình đại biểu cho Tinh Vân bảo, nhưng dù sao trên thực lực, cùng với thân phận mà nói, đều kém hơn rất nhiều so với Lưu Phong và Mâu Quân. Sau lưng hắn tuy có Tinh Vân bảo chống lưng, tuy nhiên nó lại ở quá xa, cũng không thể làm liều như Lâm Dịch.

Đôi khi, lúc mà hai bên giằng co, nhân vật đứng ở giữa điều hòa, mới là những người thống khổ nhất a.

Lâm Dịch một bộ dạng cực kỳ tiêu dao, cùng Việt Nhược và Lạc Kỳ đàm tiếu, tựa hồ bầu không khí trầm trọng xung quanh không chút nào có liên quan tới hắn. Khóe miệng Mâu Quân lộ ra một nụ cười lạnh. Nhàn nhạt nhìn xem Lâm Dịch đàm tiếu thản nhiên, trong lòng nhưng là áp chế cơn giận của mình. Hôm nay xem như hắn đã chân chính kết thù với Lâm Dịch, đã nhiều năm như vậy, đã thật lâu rồi không có ai, dám nói như vậy với mình. Tên Lâm Dịch này, xem như là người thứ nhất.

- Cho ngươi đắc ý một chút, chỉ cần lần này ngươi không thể rời khỏi đây, đợi đến lúc xác định được cường giả sau lưng ngươi có quan hệ gì với Phần Viêm đại nhân hay không. Sẽ là ngày tận thế của ngươi, dù ngươi có thần khí cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta.

Trong mắt Mâu Quân hiện lên sát ý nồng đậm.

Cơ Nghiên ở một bên nhìn xem bộ dạng cười nói tự nhiên của Lâm Dịch, lại có chút bực mình, thằng này không biết cái gì gọi là hiểm cảnh sao? Hắn còn nhìn không ra loại cục diện này rất bất lợi với hắn sao? Chỉ là vì trên người mình có Thần khí mà không kiêng nể ai như thế, chẳng lẽ ngươi không biết thần khí, dù là cường giả Thần cấp cũng sức hấp dẫn rất lớn sao?

- Khốn kiếp...

Cơ Nghiên nhịn không được lại thầm mắng hắn lần nữa, nhưng ánh mắt vẫn như cũ, vẫn mang theo một tia lo lắng.

Cho tới bây giờ, chính cô ta đều có chút không rõ ràng lắm lập trường của mình nữa...rõ ràng là phải chán ghét đến chết đối với tên Lâm Dịch kia, nhưng trong lòng lại nhịn không được vì hắn mà lo lắng, thật sự là rất mâu thuẫn...

Lại chờ trong chốc lát, trong lúc nói cười Lâm Dịch đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên một tia tinh mang.

- Đã đến.

Nơi đây đại bộ phận người đều là Ngưng Thần kỳ cường giả, tuy thực lực có mạnh có yếu, nhưng trên phương diện thần thức mà nói thì cũng không quá chênh lệch. Trong nháy mắt, tất cả mọi người đã cảm giác được ba cổ khí tức đang cấp tốc bay tới đây.

Quả nhiên, sau một lát, ba đạo lưu quang từ phía chân trời phá không mà đến.

- Hả? Ha ha, xin lỗi xin lỗi. Lại để cho mọi người phải đợi lâu.

Người chưa đến nhưng thanh âm đã đến trước.

Đợi đến lúc thanh âm vừa kết thúc, ba đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện giữa không trung.

Ánh mắt Lâm Dịch trong nháy mắt liền nhìn về nam tử tuấn mỹ mắt hí ở trung tâm.

- Đúng là một gia hỏa khó dây dưa...

Lâm Dịch chỉ liếc mắt một cái đã có cái nhìn về hắn.

Thằng này chẳng qua là hí mắt cười, từ trong ánh mắt của hắn không nhìn ra chút mánh khóe nào, là một gia hỏa tâm cơ cực sâu, cũng khó đối phó a...

Bất quá cũng chỉ là suy nghĩ như vậy, Lâm Dịch bề ngoài vẫn bình thường nở một nụ cười. Như vậy rất tốt, điều này nói rõ lòng nghi ngờ của đối phương vô cùng nặng, chỉ cần mình không để cho hắn sinh ra hứng thú gì, thì tất cả đều dễ làm.

Nghĩ tới đây, ba người kia đã hạ xuống từ không trung.

- Ha ha...Hôm nay thế nào mà cả Lưu Phong đại nhân lẫn Mâu Quân đều đến đây? Làm cho ta không kịp nghênh tiếp.

Linh Nhiên ngắm nhìn bốn phía, cười híp hai mắt lại

Mâu Quân mỉm cười tiến tới, chắp tay nói:

- Đã lâu không gặp Linh Nhiên đại nhân, sau lần ước chiến lần trước đã gần trăm năm rồi nhỉ? Ha ha.

- Không phải vậy sao? Ai...Thời gian trôi qua thật nhanh. Trăm năm, cũng đã trải qua cả đời con người bình thường rồi.

Linh Nhiên cười cười nghênh đón, tay hơi chắp lại trêu ghẹo nói. Từ biểu hiện của gã có thể thấy quan hệ của hai người dường như cũng không tệ. Mâu Quân cũng ha ha cười. Ánh mắt hai người đều đảo qua phía Lưu Phong.

Lưu Phong vẫn lạnh nhạt đứng nguyên một chỗ, cũng không có chút ý tứ chào hỏi gì. Linh Nhiên tựa hồ cũng đã quen vẻ lạnh lùng đó của đối phương, chắp tay cười nói:

- Trăm năm không gặp, Lưu Phong đại nhân vẫn tốt chứ?

Lưu Phong vẫn lạnh lùng đối với Linh Nhiên như vậy, khẽ gật đầu coi như trả lời.

Nhiên cười cười, không thèm để ý đến, ánh mắt lúc này mới nhìn sang Lâm Dịch, dò xét trên dưới một lần, hơi chút kinh ngạc nói:

- Ồ, vị đại nhân này rất lạ mặt, không biết các hạ là...?

Nghe lời nói của đối phương, Lâm Dịch tất nhiên hiểu được gã đang giả ngu, híp mắt lại cười nói:

- Tại hạ Lâm Dịch, bái kiến Linh Nhiên đại nhân.

Hắn hơi chắp tay lại, coi như chào hỏi.

Nhiên hơi nhíu mày, chợt nói:

- Hóa ra là Lâm đại nhân, ha ha.

Nói xong gã cũng hơi chắp tay lại, coi như đáp lễ.

Chào hỏi xong mọi người, Linh Nhiên mới nhìn về phía Mâu Quân nói:

- Mâu đại nhân vô cùng lo lắng bảo ta tới lần này, không biết lý do tại sao?

Mâu Quân lập tức mắng thầm lão hồ ly, nhưng bên ngoài thì vẫn cười nói:

- Vấn đề này đợi lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện sau.

Nói xong, Quân quay đầu nhìn về phía La Bác, cười nói:



Nguồn: tunghoanh.com/chung-cuc-truyen-thua/chuong-1015-r4Saaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận