Chung Cực Truyền Thừa Chương 979 -981: Mê đoàn.

Chung Cực Truyền Thừa
Tác giả: Vũ Thần Vũ

Chương 979-981: Mê đoàn.

Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Vipvandan







Tại Bạch Đế đại lục, bởi vì tinh huyết Thần thú quá mức cường đại, người bình thường căn bản là không có biện pháp hấp thu hoàn toàn, nên một bộ phận tinh hoa mới lưu lại trong người, cứ thế di truyền đến trên người đời sau.

Nhưng bình thường mà nói loại di truyền này đều là càng lúc càng yếu. Nói thí dụ như Chiến Văn đời thứ nhất có thể là thượng đẳng hoặc trung đẳng. Nhưng di truyền đến đời sau lại trở thành hạ đẳng.

Nhưng mà ở Thiên giới này, loại chuyện này là vô cùng hiếm thấy. Những người đạt được Chiến Văn, ai mà không có thực lực mạnh mẽ chứ. Dung nhập hoàn toàn tinh huyết vào trong thân thể mình cũng không phải là công việc khó khăn gì. Mà nếu như đã hoàn toàn dung nhập vào trong cơ thể, sao còn thứ gì để lưu lại chứ? Cho nên loại chuyện di truyền này thật sự là rất hiếm thấy.



Nhất là đã đến trình độ Hư Thần cảnh, người có được Chiến Văn, đều là tự mình tìm kiếm, hoặc là mời người khác có năng lực trợ giúp mình cướp đoạt tinh huyết của Thần thú.

Đây cũng là lý do mà lúc đầu Lâm Dịch nói trời sinh, Cơ Nghiên lại nhớ tới Hổ Thần Chiến Văn, dù sao loại chuyện như di truyền ở Thiên giới quá ít gặp.

- Phụ thân ngươi là ai? Có thể di truyền được Chiến Văn có uy năng cường đại như vậy. Phụ thân ngươi có lẽ cũng không yếu a?

Cơ Nghiên lại đột nhiên tò mò hỏi.

Lâm Dịch hoàn toàn không nói gì, rõ ràng là mình hỏi mà, sao cô nàng này lại cứ hỏi mình vậy?

Sờ sờ mũi, khẽ cười nói:

- Hắc, không ngờ tiểu cô nương nàng còn rất thông minh, biết đánh lạc hướng nữa cơ đấy. Bất quá nên thành thật lại đi, đừng có đánh trống lảng, đánh cuộc người thua là nàng, mà vấn đề của ta nàng còn chưa trả lời đó. Đương nhiên, nếu như nàng muốn quỵt, thì cứ coi như là không có trận đánh cuộc này vậy.

- Ai ăn quỵt chứ?

Cơ Nghiên lập tức cả giận nói. Vừa rồi còn bởi vì thái độ hợp tác của Lâm Dịch mà giảm bớt cơn tức. Trong nháy mắt lại bị lấp đầy, con người tràn đầy hung hãn nhìn xem Lâm Dịch.

Lâm Dịch nhún vai, cười hắc hắc nói:

- Vậy thì trả lời vấn đề của ta đi.

- Hừ, trả lời thì trả lời...

Cơ Nghiên hừ lạnh một tiếng, sau đó nhỏ giọng nói mấy câu, Lâm Dịch còn không có nghe rõ, chợt nghe nàng nói:

- Chiến Văn là do ta cầu xin đại nhân giúp ta tìm thấy đấy.

- Đại nhân? Đại nhân nào?

Tâm Lâm Dịch xiết chặt lại.

Cơ Nghiên nhíu lông mày, nhìn xem Lâm Dịch tức giận nói:

- Đương nhiên là Phần Viêm đại nhân, bằng không còn có ai?

- Phần Viêm?

Lâm Dịch có chút chần chờ hỏi.

Phần Viêm, trong Loạn Tinh này, là người của Phần Thiên một trong tam đại thế lực. Đồng thời cũng là một trong Tứ đại Thần cường giả được miêu tả trong phần tài liệu mà Lâm Dịch nắm giữ.

Hắn, là một nhân vật trong truyền thuyết. Trong Bạo Loạn Tinh Hải này cường giả Hư Thần cảnh nhiều vô số kể. Nhưng mà tục truyền số người bái kiến 'hắn', cũng chỉ có một số ít người mà thôi. Người bình thường đều chỉ nghe qua tên của hắn, chưa từng có người nào được chính thức bái kiến 'hắn'.

Lâm Dịch không khỏi nhìn lại Cơ Nghiên đang trong cơn tức giận kia. Xem ra Cơ Nghiên này cũng có thân phận không thấp trong Phần Thiên. Nếu không cũng không có khả năng cầu Phần Viêm giúp nàng tìm Chiến Văn.

- Xem ra nàng ở trong Phần Thiên cũng có thân phận không thấp?

Lâm Dịch cười hắc hắc nói.

Cơ Nghiên hừ lạnh một tiếng, xem như là trả lời hắn.

Bất quá trong mắt nàng vẫn xẹt qua một tia đắc ý cho thấy rõ tâm tư của nàng.

Lâm Dịch cố ý cười hắc hắc nói:

- Nàng không phải là nữ tỳ chuyên môn bưng trà nước cho 'hắn' đấy chứ?

Vốn Lâm Dịch chẳng qua là thuận miệng nói đùa nàng một chút. Không nghĩ tới Cơ Nghiên lại như con mèo nhỏ bị giẫm phải đuôi, nhảy cẫng lên kêu:

- Nữ tỳ thì sao chứ? Có thể hầu hạ đại nhân đó là vinh hạnh.

- Ách.

Lâm Dịch ngạc nhiên, không chắc lắm nói:

- Không phải chứ?

- Hừ!

Cơ Nghiên hung ác trợn mắt nhìn Lâm Dịch.

Nàng xem như đã lĩnh giáo, nói tiếp với thằng này chắc cũng phải hộc máu mất.

Giết lại không thể giết được đối phương, mặc dù có Lam Linh Trù mà đại nhân ban cho. Nhưng đối phương cũng có thanh tiểu kiếm cổ quái kia, vật kia rõ ràng cũng là Chân Thần khí. Mà đối phương còn có thể ngay lập tức thoát khỏi sự khống chế của mình. Không thể không nói, bằng vào điểm này, đối phương đã đứng ở thế bất bại rồi. Có đánh tiếp thì cũng không thu được hiệu quả nào.

Lúc này hừ lạnh một tiếng nói:

- Nguyện thua cuộc, lần này ta thua nên tha cho ngươi một mạng. Bất quá Phần Thiên chúng ta sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ đâu. Lần sau gặp mặt, ta nhất định sẽ giết ngươi.

Lâm Dịch nghe lời này thì biết đối phương muốn ly khai, nhưng hắn sao có thể để cho nàng được như ý. Lúc này mới nói:

- Muốn đi hả? Nàng bận rộn chuyện gì sao? Nhà đại nhân các ngươi ở chỗ nào vậy? Có rảnh ta cũng đến bái phỏng một lát. Nói không chừng hắn và cha ta còn là người quen cũ nữa đấy?

Lời này dĩ nhiên là vô nghĩa rồi, Lâm Dịch nếu như nhận thức Phần Viêm, đó mới thực sự là gặp quỷ.

Nhưng Cơ Nghiên lại nao nao, lập tức phục hồi tinh thần lại.

- Đúng vậy, Chiến Văn của hắn là do di truyền, như vậy phụ thân hắn khẳng định là còn mạnh hơn nhiều so với hắn. Dù sao, hắn cũng là cường giả Ngưng Thần kỳ rồi, Chiến Văn còn cường đại như vậy. Phụ thân hắn nói không chừng cũng là một vị cường giả Thần cấp a?

Nghĩ tới đây, Cơ Nghiên có chút không xác định. Nhíu mày nhìn đối phương nói:

- Phụ thân ngươi...đến tột cùng là ai?

Lâm Dịch lại cố ý cười thần bí nói:

- Cái này thì nàng đừng có hỏi nữa. Chỉ cần biết phụ thân ta và đại nhân nhà nàng có quen biết là được rôi. Có thời gian ta sẽ đi bái phỏng hắn.

Nhìn bộ dạng thần thần bí bí của đối phương, Cơ Nghiên cảm giác mình thật sự thất bại. Hỏi lai lịch Chiến Văn của đối phương, chẳng những không làm giảm sự hiếu kỳ của mình. Mà ngược lại càng làm cho mình thêm hiếu kỳ. Mà mình lại phải đem vấn đề của mình nói cho đối phương. Hơn nữa chỉ cần mỗi lần nhìn thấy nụ cười trên mặt đối phương, Cơ Nghiên liền hận đến nghiến răng, nhưng lại không thể không nhẫn nại.

Một trong Phần Thiên Lục Vương, Thư Hổ Vương. Tựa hồ như lúc đối mặt với thằng này, đều hoàn toàn rơi vào hạ phong.

Cơ Nghiên lửa giận tràn đầy trong người, sau khi lại nghe thằng này nói, hừ lạnh một cái rồi lên tiếng:

- Ngươi đừng tưởng qua được cửa ải này của ta sẽ bình an vô sự đến được Loạn Tinh nội thành. Hừ, trừ phi ngươi giao Lộng Viêm thảo cho ta. Bằng không, chờ ngươi bình an đến được Loạn Tinh nội thành rồi nói.

Nói tới nói lui, lại lượn trở về khởi điểm.

Lâm Dịch khóc cười không xong, nhìn bộ dạng cứ như một tiểu nha đầu bị ủy khuất gì đó của đối phương. Nào có một phong phạm của Thư Hổ Vương, một cường giả Ngưng Thần kỳ chứ?

Bất đắc dĩ, bất quá Lâm Dịch cũng biết mình không thể quá bức nàng, nếu không chỉ sợ là không xong. Cô nàng tuy tính tình có chút nóng nảy, nhưng dù sao cũng là cao thủ đã thành danh nhiều năm. Tiếp tục nữa, làm cho nàng trở về tìm cách đối phó mình, chỉ sợ đến lúc đó mình sẽ gặp khó khăn.


Nguồn: tunghoanh.com/chung-cuc-truyen-thua/chuong-981-J3Saaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận