Dạ Thiên Tử Chương 35: Lông Gà Hóa Tiễn Lệnh

DạThiên Tử
Tác giả: Nguyệt Quan
Q.3 - Chương 35: Lông Gà Hóa Tiễn Lệnh
  
Ads
Hoa Tình Phong kinh ngạc hồi lâu mới tiếp nhn sự tht: Tề Mộc cũng biết đánh trống kêu oan!

Tề Mộc muốn tố cáo ai? Ai có thểxử lý được án cho Tề Mộc? Ông trời sao?

Hoa Tình Phong nghi hoặc đầy bụng, cũng không dám thất lễ, tranh thủ thời gian mặc quần áo vào, sai người thăng đường.

Diệp Tiểu Thiên nghe xong cũng cảm thấy hơi quái lạ, Tề Mộc đánh trống kêu oan? Hẳn đây là biện pháp gì đấy lấy lùi đểtiến? Nhất thời Diệp Tiểu Thiên không nghĩra được huyền cơ bên trong, cũng theo Hoa Tình Phong đến đại đường. Tri huyện thăng đường hắn không nên ở đây, nhưng tránh ở đằng sau xem phán xét tht sự không khó, tất nhiên không ai ngăn cản Điển sử bổn huyện hắn đây.



Tề Mộc cũng không đến, người đến là đại quản gia Phạm Lôi của hắn.

Hoa Vân Phi bắn mũi tên kia không nguy hiểm đối với Tề Mộc, chỉdọa y hoảng sợ một phen mà thôi. Loại thương thế này tất nhiên không nghiêm trọng, nhổ mũi tên nhọn đi, đắp thuốc Kim Sang lên, tạm thời không nói được, chỉcó thểăn chút thức ăn lỏng mà thôi, nhưng sau này hai má sẽ có lúm đồng tiền khó nhìn. Tề đại gia cũng không phải dựa vào khuôn mặt mà có cái ăn, đương nhiên không quan tâm.

Tề Mộc băng bó vết thương kỹ, lp tức nổi gin đùng đùng đánh thuộc hạ, sai bọn họ lục soát toàn thành một lần nữa, tìm kiếm âm hồn bất tán Hoa Vân Phi kia. Đám thuộc hạchắp tay nhn lệnh, Tề Mộc nghĩlại, bỗng nghĩtới việc có thểthừa dịp này phản kích Diệp Tiểu Thiên:

- Tên điên này không phải luôn mồm nói muốn giữquốc pháp nghiêm minh sao, vy đểcho hắn vì mình mà cống hiến sức lực đi!

Lúc đầu Tề Mộc giấu diếm sự tồn tại của Hoa Vân Phi, là muốn Mạnh huyện thừa lợi dụng việc này đẩy ngã Diệp Tiểu Thiên. Cho dù không thểđẩy hắn ngã, chỉcần có thểkhiến hắn tạm thời bịcách chức, không làm vướng tay vướng chân y là được. Lại không nghĩđến Mạnh Huyện thừa gặp phải Diệp Tiểu Thiên không tầm thường, chẳng những không thểđẩy ngã Diệp Tiểu Thiên, mà còn bịhắn nhốt lại.

Hôm nay vừa may lợi dụng việc này phản kích lại Diệp Tiểu Thiên, nghĩđến Diệp Tiểu Thiên một lòng đối phó bản thân không thểkhông buồn bực mà mang người đi giúp mình truy nã hung thủ, trong lòng Tề Mộc liền đắc ý. Vì vy, Phạm Lôi liền mang theo ý của Tề đại gia, tới huyện nha huyện Hồ đánh trống kêu oan.

- Oành! Oành! Oành! Oành...

Phạm đại quản gia chắp một tay sau lưng, một tay giơ dùi trống, dùng sức đánh gõ một hồi:

- Thình thình thình thình.

Tiện tay quăng dùi trống đi, y ngạo nghễ đi lên đại đường.

Hoa Tình Phong luống cuống đi ra từ sau tấm bình phong, vừa chỉnh mũ quan, vừa đón tiếp Phạm Lôi, vừa muốn chắp tay, chợt phát hiện người tới không phải Tề Mộc, không khỏi git mình.

Phạm Lôi nói:

- Huyện thái gia, ta muốn cáo trạng!

Hoa Tình Phong ngạc nhiên nói:

- Không phải nói Tề tiên sinh muốn tới cáo trạng sao? Sao lại...

Phạm Lôi từ từ nói:

- Ta là quản gia Tề phủ, thay chủ nhân đến cáo trạng, không được sao?

- Ah! Có thể, có thể!

Hoa Tình Phong đi nhanh ra phía sau bàn xử án, giơ kinh đường mộc lên ra lệnh:

- Thăng đường.

Phạm Lôi không nhịn được nói:

- Huyện thái gia, ngài cũng đừng thăng đường, ta tới báo án, phạm nhân còn cần quan phủ các người đi bắt, trước khi chưa bắt được phạm nhân, ngài có cái gì đểthẩm vấn?

Hoa Tình Phong ngượng ngùng buông kinh mộc đường, nói: Truyện "DạThiên Tử: Lưỡng Tống Nguyên Minh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

- Thì ra là thế, vy... đại quản gia muốn tố cáo người nào, mời nói rõ ràng.

Phạm Lôi tằng hắng một cái, nói:

- Huyện thái gia, lão gia nhà ta hiện đã tra ra, mấy người Tường Ca, Từ Lâm ngày đó chết trong mưa, là bịthiếu niên Hoa Vân Phi giết chết!

Hoa Tình Phong “ah” một tiếng, nói:

- Lại có chuyện như thế? Nói như vy, Ngải Điển sử huyện ta có thểbỏ đi sự nghi ngờrồi.

Phạm Lôi nói:

- Hoa Vân Phi này, là thợ săn trên núi, tính tình quái đản, trời sinh tính thô bạo, vì buôn bán một tấm da hổ cho Tề phủ mà xảy ra tranh chấp. Về sau cha mẹ qua đời ngoài ý muốn, cho nên hắn gin chó đánh mèo, sát hại bọn người Từ Lâm cùng mấy người Tường Ca. Chỉvì muốn hảgin. Hoa Vân Phi này hại mấy mạng người còn chưa đủ, hôm nay dám mai phục ngoài cửa Tề phủ, thừa dịp lúc chủ nhân ta ra ngoài, dùng cung săn hành thích...

Hoa Tình Phong nghe xong vui mừng, không kịp chờđợi liền hỏi:

- Tề Mộc chết rồi?

- Ây..., Tề tiên sinh không việc gì chứ?

Nhìn thấy ánh mắt quái dịcủa Phạm Lôi, Hoa Tình Phong đột nhiên cảm thấy thái độ của mình có điểm lạ, tranh thủ thời gian lại làm ra vẻ ân cần giả.

Phạm Lôi trầm mặt nói:

- Cảm ơn lời hỏi thăm của huyện thái gia, lão gia nhà ta bình yên vô sự.

Hoa Tình Phong suy sụp cúi mặt, nghĩmột đằng nói một nẻo:

- Ah! Như thế...thì tht tốt, ha ha, người hiền đều có trời giúp ah!

Phạm Lôi nặng nề hừ một tiếng, nói:

- Hoa Vân Phi này năm lần bảy lượt giết người, tổn hại vương pháp, coi thường triều đình, thân sĩbổn huyện cảm thấy bất an. Chủ nhân nhà ta hy vọng huyện thái gia có thểlp tức phái tuần bộ, tráng dân, sau đó liên lạc với nhau, bố trí thiên la địa võng khắp huyện Hồ đểbắt hung thủ. Người này vô cùng nguy hiểm, vạn lần không thểxem nhẹ. Truyện "DạThiên Tử: Lưỡng Tống Nguyên Minh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Hoa Tình Phong quen đánh “Thái Cực Quyền”, hơn nữa trong lòng y ước gì Tề Mộc chết sớm một chút, cho nên lại muốn theo kỹ năng mà làm, đùn đẩy trách nhiệm. Hoa Tình Phong nói:

- Ah! Đây là tất nhiên, bổn huyện...bổn huyện trấn thủ nơi đây, có nghĩa vụ phải bảo vệ bách tích huyện Hồ. Cái này... cái này cái này..., bổn huyện lp tức cho người triệu tp tất cảquan đứng đầu, các phó quan các phòng cùng thương nghị...

Phạm Lôi trừng mắt, lạnh lùng quát:

- Chuyện gấp như lửa, huyện thái gia còn phải triệu tp tất cảtrưởng quan các phòng thương nghị? Lẽ nào lại có cái lý đó!

Diệp Tiểu Thiên nấp ở phía sau, phía trước có hàng rào chống đỡ, phía trước hàng rào dựng một tấm biển, cho nên Phạm Lôi không nhìn thấy hắn. Diệp Tiểu Thiên đứng ở đằng sau nghe nói Hoa Vân Phi bắn Tề Mộc, hơn nữa bọn du côn Từ Lâm, Tường Ca cũng bịHoa Vân Phi giết, trong lòng không khỏi kinh ngạc.

Dù Diệp Tiểu Thiên chỉtiếp xúc với Hoa Vân Phi hai lần, nhưng hắn hiểu rõ thiếu niên này, Hoa Vân Phi chất phác ngây thơ, đơn thuần nhiệt huyết, đáng mặt thiếu niên, đồng thời vì trẻ tuổi lo liệu việc nhà, lại là thợ săn giỏi, có được sự tỉnh táo cùng nhạy bén mà người trưởng thành cũng khó sánh bằng. Một người như vy, sẽ là một hung thủ giết người thô bạo sao? Nguyên nhân gì khiến gã đại

khai sát giới?

Trong lòng Diệp Tiểu Thiên không khỏi nghi ngờ, sau khi nghe Phạm Lôi chất vấn Hoa Tình Phong, Diệp Tiểu Thiên lp tức tiếp lời:

- Không sai! Chuyện rất khẩn cấp, đề phòng hung thủ giết người một lần nữa, cần lp tức sử dụng toàn người của huyện, toàn lực ứng phó truy bắt hung thủ mới được.

Phạm Lôi bỗng chuyển qua hướng hàng rào, lạnh lùng quát:

- Ai?

Diệp Tiểu Thiên đi ra từ phía sau hàng rào, vượt qua hàng rào đi đến trước người Phạm Lôi, tủm tỉm cười nói: đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

- Bổn quan chính là Điển sử bổn huyện, phụ trách bắt trộm cướp truy nã tội phạm.

Ánh mắt Phạm Lôi đột nhiên co rụt lại, y nhn ra Diệp Tiểu Thiên.

Phạm Lôi cười lạnh:

- Tốt! Điển sử đại nhân đã nói lời này, Phạm mỗ nhớ kỹ! Nếu như hung thủ không thểbịbắt về quy án, đểhắn một lần nữa xuống tay giết người, đến lúc đó, lão gia nhà ta sẽ liên danh tất cảthân sĩ, tố cáo ngươi lên Bố chính ti và Án sát ti.

Dứt lời, Phạm Lôi phất ống tay áo một cái, bỏ đi.

Diệp Tiểu Thiên thở dài, nói với Hoa tri huyện:

- Đại nhân, người xem xem, một quản gia của Tề gia, dám ra oai ngay trong nha môn chúng ta, người biết hắn thì sẽ hiểu y chỉlà một quản gia mới nổi, người không biết còn tưởng y tểtướng gì đấy.

Hoa Tình Phong nghe hắn chế nhạo, trong lòng xấu hổ không chịu nổi, mặt đỏ lên, tranh thủ thời gian, chuyển ánh mắt nói:

- Hoa Vân Phi này là thợ săn trong núi, sao lại kết thù chuốc oán với Tề Mộc, chỉsợ có ẩn tình gì trong đó, ngươi tht sự muốn giúp Tề Mộc bắt được người?

Diệp Tiểu Thiên nghiêm mặt nói:

- Huyện tôn đại nhân, cho dù Tề Mộc tội ác chồng chất, cũng nên do quan phủ xử theo lut pháp, há có thểtùy ý khiến dân chúng lấy bạo trịbạo. Nếu như người người đều biết, thiên hạcòn không loạn chắc, vương pháp đểở đâu? Cho nên dù Tề Mộc muốn làm việc tổn hại vương pháp này, tùy ý làm by bắt cóc trẻ em, cũng nhất định phải nắm chắc! Chỉcó điều, Hoa Vân Phi này xuất thân thợ săn, chắc cực kỳ am hiểu việc giấu tung tích, nếu muốn bắt gã, cần phải động viên lực lượng. Kính xin huyện tôn đại nhân hạlệnh, ty chức bụng làm dạchịu, lp tức dn người đi truy bắt hung thủ.

Lời nói này của Diệp Tiểu Thiên là đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, may mắn Hoa Tình Phong chưa từng nghe tới cao kiến lấy bạo chế bạo sống nhn nhịn tạm bợ của đám tiểu dân mà Diệp Tiểu Thiên từng nói với Mạnh huyện thừa, nếu không còn không biết sẽ nghĩnhư thế nào.

Hoa Tình Phong thầm nghĩ: “Hắn vốn một lòng muốn đối phó với Tề Mộc, sao bây giờlại phải giúp Tề Mộc bắt người? Đích thịlà vì mình không chịu giúp hắn, nên sinh ra khiếp ý, không dám đối phó với Tề Mộc lần nữa, liền tự tìm cho mình cái thang đểbước xuống.

Đồng thời, Hoa Vân Phi kia thực sự có thểlàm thịt Tề Mộc, thì tất nhiên khắp nơi vui mừng. Trong trường hợp Diệp Tiểu Thiên có thểbắt được Hoa Vân Phi, thì mình lại không đắc tội với Tề Mộc, cũng tốt cho việc hòa hoãn quan hệ của nhau.

Nghĩtới đây, Hoa Tình Phong rất sung sướng mà nói:

- Nói có lý! Đã như vy, bổn huyện lp tức ký tên ra lệnh, lệnh ngươi toàn quyền phụ trách việc truy bắt hung thủ giết người Hoa Vân Phi. Truyện "DạThiên Tử: Lưỡng Tống Nguyên Minh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()

Hoa Tình Phong hoặc là khoanh tay nhắm mắt, còn nếu đã làm việc thì tht sự muốn đẩy sự việc đến mức sấm rền gió cuốn. Y ngồi ở đại sảnh mở một tấm thẻ, đóng kín ấn rồi giao cho Diệp Tiểu Thiên.

Mặc dù Diệp Tiểu Thiên là Điển sử phụ trách truy nã hung thủ bắt trộm cướp, nhưng bình thường người hắn có thểđiều động bên trong 3 ban sai nha, chính là bộ khoái.

Bên trong 3 ban sai nha, tạo đãi giống như cảnh sát tòa án, bộ khoái như cảnh sát hình sự, dân tráng tương tự vũ cảnh. Những người khác như lính canh ngục, lao đầu, khố đinh... gọi chung là nha dịch. Ngoại trừ bộ khoái, những người này Diệp Tiểu Thiên không có quyền điều động. Lần trước đi đỉnh Hoàng Đại Tiên ngăn hai phái tú tài quyết đấu, cũng vì có Hoa Tri huyện ra mặt, hắn mới có thểđiều động gần trăm tên dân tráng, hôm nay có tấm thẻ này, hắn có thểdanh chính ngôn thun điều động toàn bộ lực lượng “3 ban”.

Cái này không tính, nội dung của “tấm thẻ” này rất rộng, vì thay đổi lực lượng truy bắt hung thủ toàn huyện, nên Diệp Tiểu Thiên chẳng những có thểthay đổi 3 ban nha dịch, lúc thiết yếu còn có thểđưa ra tấm thẻ nàêu cầu quân địa phương cùng tuần kiểm ti cùng đi bắt người.

Đồng thời, hắn còn có thểlợi dụng tấm thẻ này, ra lệnh

cho nhóm người “trường bảo”.

Diệp Tiểu Thiên ước lượng tấm thẻ rồi đi ra đại đường, nụ cười lơ đãng treo trên mặt. Mặc hắn tn tình khuyên bảo một phen, thằng ngu này vn không chịu đứng ra, hiện giờthì tốt rồi, cái lông gà trong tay Hoa tri huyện là lông gà, đến trong tay hắn, liền biến thành mệnh lệnh phát binh!

Nguồn: tunghoanh.com/da-thien-tu/quyen-3-chuong-35-FTpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận